■ Góc nhìn của Sophia Pleisted
"Thật sự, chẳng có gì thú vị nhỉ..."
Tôi cắn móng tay cái trong khi đang ngồi trên giường.
Cha tôi luôn bảo tôi đừng làm như vậy nữa và nói rằng nó không phù hợp với hình ảnh của một ‘Thánh nữ’, nhưng mà đó là thói quen từ nhỏ của tôi nên tôi không thể bỏ được.
Nhưng quan trọng hơn...
"Thế này là thế nào? Tại sao con ả đó ... tại sao họ lại phục tùng cô ta, mà không phải ‘Thánh nữ’ ta đây?"
Tôi hiểu rằng cha tôi đã âm mưu dàn dựng việc tiếp quản gia tộc Công tước Brooksbank, nơi mà chủ nhân của gia tộc đó đã chết trong một tai nạn, để giành quyền kiểm soát Vương quốc Margangle. Và ông ấy đã chỉ định con ả đó... làm hôn thê cho Tiểu Công Tước.
Và bây giờ, ông ấy đang cố gắng mai mối cho tôi với Hoàng Thái tử... à không, giờ chỉ là Đệ Nhất Hoàng tử nhằm xâm chiếm hoàng tộc.
Tất nhiên, tôi cũng chiều theo ý cha và tiếp cận Đệ Nhất và Nhị hoàng tử tại đại hội săn bắn đó.
Thật ra, Đệ Nhất Hoàng tử sẽ là lựa chọn tốt nhất của tôi, nhưng tôi cũng cần phải có bảo hiểm cho riêng mình chứ?
Bên cạnh đó, sau khi thực sự tiếp xúc với hai người đó, tôi nhận ra rằng họ không quen với phụ nữ. Họ đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên chỉ với một cái Tassel do người hầu của tôi làm. Thật là ngốc nhỉ?
Mặt khác...
"...Ta là ‘Thánh nữ’ cơ mà, hơn nữa chắc chắn là xinh đẹp hơn cô ta, vậy mà tại sao Tiểu Công Tước lại chọn một con ả người toàn sẹo như vậy? Hắn là biến thái sao?"
Tôi lấy vết sẹo trên lưng cô ta ra làm trò đùa.
Mặc dù bất kỳ người bình thường nào cũng sẽ thấy nó cực kỳ kinh tởm, nhưng Tiểu Công Tước vẫn chọn cô ta.
Chà, mặc dù đúng là cậu ta được gọi là "Thần đồng của Vương quốc", nhưng tôi không nghĩ rằng hắn lại là một người đàng hoàng như vậy.
Tôi nhún vai khi lẩm bẩm điều đó với chính mình.
Tuy nhiên, mặc dù tôi đã cố gắng làm con ả có đầy vết sẹo đó nếm trải sự tuyệt vọng cho đến khi nó chết, nhưng Tiểu Công Tước chỉ hướng ánh nhìn về cô ta. Sở thích của hắn thật là tệ.
Mà, tôi cũng không phải loại biến thái thích nhìn tấm lưng đầy sẹo của con ả đó.
Sau đó...
Cốc cốc.
"Sophia-sama, phụ thân của người đang cho gọi người."
"Ta sẽ đi ngay bây giờ."
Một người hầu đến gọi tôi, tôi rời khỏi phòng và đi đến văn phòng của cha tôi.
Aa, đúng rồi đấy.
"Mà này, ngươi có biết không? Vị hôn phu của con ả có vết sẹo đó... cho dù cậu ta đã nhìn thấy những vết sẹo trên lưng cô ta, nhưng hắn vẫn yêu cô ta."
"C-cái gì!?"
Khi nghe những lời của tôi, người hầu đi phía sau tôi há hốc mồm.
Kufu... chà, chính hắn là người đã làm theo chỉ dẫn của tôi và dùng dao chém vào lưng con ả đó.
"Kufu, đừng lo lắng. Ta không sao. Dù sao thì ta cũng có sự hỗ trợ của Giáo hội Nữ thần... Kể cả khi hắn là Tiểu Công Tước... không, ngay cả khi đó là hoàng tộc, họ không thể chạm vào Ta."
"Vâng tất nhiên..."
Đúng vậy... họ đã công nhận tôi như một ‘Thánh nữ’ và phong tôi làm gương mặt đại diện cho Giáo hội Nữ thần. Nếu có chuyện gì xảy ra với tôi, những tín đồ của nữ thần Diana trên khắp thế giới sẽ không giữ im lặng đâu.
Và bây giờ Giáo hội Nữ thần đã chính thức công nhận tôi là ‘Thánh nữ;, họ không thể hạ bệ tôi lúc này được.
Nói cách khác, tôi đây chính là người đứng đầu thế giới này.
Cốc, cốc.
"Xin phép ạ."
Tôi nhếch miệng từ góc mà tôi đã nâng lên và bước vào phòng làm việc.
"Đến rồi à?"
"Vậy, cha, có chuyện gì sao?"
"Hừm... Như ngươi đã biết, trong yến tiệc, Hoàng Thái tử đã bị tước bỏ quyền lực của mình, biến hắn thành Đệ Nhất Hoàng tử. Đồng thời, Đệ Tam Công chúa được trao quyền kế vị ngai vàng. Điều này có nghĩa là Bệ hạ đã từ bỏ Đệ Nhất Hoàng tử và đặt nhiều kỳ vọng cho Đệ Tam công chúa."
Chà, điều đó có lẽ đúng.
Nếu không, họ đã không làm thế với một cô gái chưa bao giờ được trao quyền kế vị ngai vàng.
“…Về chuyện này, không phải vì Sophia dính líu đến Nhị Hoàng tử mà mọi chuyện thành ra như vậy sao?”
"Cha, người nói đó là lỗi của con?"
"Uh...k-không..."
Tôi quay lại nhìn cha mình, hỏi lại con heo thèm khát quyền lực ấy với ánh mắt đầy sát khí, và ông ta lảng đi ánh mắt của tôi, lắp bắp.
Hừm... Nếu không có ta, Thánh nữ, hắn chỉ là một quý tộc tầm thường, vậy mà lại hành động cao ngạo như vậy chỉ vì hắn là cha.
"E hèm... Dù sao thì, với tư cách là gia tộc Pleisted, chúng ta cần xem xét hướng đi trong tương lai của mình. May mắn thay, Tiểu Công Tước có vẻ khá thích Felicia. Nếu chúng ta có thể thao túng hắn thông qua cô ta thì chúng ta có thể đặt hoàng tử mà chúng ta mong muốn vào một vị trí thuận lợi."
...Nó thực sự rất thú vị, phải không?
"Thưa cha, Tiểu Công Tước có biết về tất cả những gì chúng ta đã làm với Felicia không? Chúng ta đã không nói về điều đó trong bữa tiệc sao?"
"Ta biết. Nhưng Felicia đã được huấn luyện rất nhiều. Nó sẽ phải nghe theo những gì ta nói."
"... Con không nghĩ nó sẽ diễn ra suôn sẻ như vậy."
"Đủ rồi! Cứ xem đi. Rốt cuộc, chúng ta giữ cho nó sống vì mục đích này."
Nói xong, con heo đó khẽ nhếch khóe miệng.
Hắn thậm chí không chịu thừa nhận rằng con ả người đầy sẹo đó đã nhận được sự bảo vệ của Tiểu Công Tước và đã vuột khỏi tầm tay của chúng ta.
...Xin lỗi, nhưng ta không muốn chết với ngươi, thật là tiếc.
Trong khi ném một cái nhìn khinh bỉ vào con lợn với nụ cười hèn hạ của nó, tôi suy nghĩ về hướng hành động trong tương lai của mình.
Chà, để xem... Trong khi nhận được sự bảo vệ của Giáo hội Nữ thần, vì Đệ Nhất Hoàng tử... không còn là một lựa chọn tốt nữa, sẽ không tệ nếu thao túng Đệ Nhị Hoàng tử và trở thành nữ hoàng tiếp theo.
Xem ra Đệ Nhị Vương Phi dường như cũng muốn lợi dụng mình, 'Thánh nữ'.
Kufu, Felicia, Onee-sama của ta... Không, con ả đầy sẹo.
Tao chắc chắn sẽ làm cho mày hoàn toàn nhận ra rằng ...
Mày không hơn gì một món đồ chơi bị tao phá hủy.
Tôi tưởng tượng ra vẻ tuyệt vọng trên khuôn mặt của con ả đó và một nụ cười ranh ma hiện lên trên khóe miệng tôi.