"...Tôi là Felicia, con gái lớn của gia đình Hầu tước Pleisted."
Cô gái tự giới thiệu mình một cách vô cảm và lịch thiệp, cúi chào một cách duyên dáng.
Mái tóc vàng bạch kim óng ánh, đôi mắt xanh lam như ngọc lấp lánh mang trong đó sự lạnh lẽo của băng tuyết, khuôn mặt cân đối, đôi môi đỏ tươi nổi bật trên làn da trắng như gốm sứ.
Đúng vậy... Felicia, cô gái đang đứng trước mắt tôi, cô gái này chính là sự hoàn thiện của những khuynh hướng của tôi...
Đương nhiên là vậy.
-- Vì cô gái này là nhân vật chính, nữ chính trong cuốn tiểu thuyết mà tôi đã viết.
◇
Vào 5 năm trước, khi tôi mới 8 tuổi, tôi chợt nhận ra rằng thế giới này là thế giới của cuốn tiểu thuyết tôi viết, khi mà tôi bất cẩn ngã xuống từ trên mái nhà kho và đập đầu mạnh, tất cả những ký ức của kiếp trước một lần nữa sống dậy.
"Tiểu thư của Hầu tước trở về sau khi bị em gái và hôn phu phản bội và chết ở kiếp trước, cuối cùng được các hoàng tử yêu thương trong cuộc sống thứ hai sau khi từ bỏ mọi thứ"
Đó là tiêu đề của cuốn tiểu thuyết tôi viết, và lúc đó, thể loại tình yêu ở một thế giới khác với nhân vật nữ phụ phản diện đang thịnh hành, và tôi cũng tận dụng điều đó và đăng lên trang web đăng tiểu thuyết.
Nhờ vậy mà tác phẩm tôi đã leo lên các vị trí hàng đầu, được xuất bản thành sách, và được chuyển thể thành manga... Nhưng mà, những chuyện đó thì không quan trọng.
Vấn đề là thế giới này chính là thế giới của cuốn tiểu thuyết tôi viết, và tôi là một trong những nhân vật trong tiểu thuyết đó.
Hơn nữa, tôi là Gilbert Brooksbank, cùng với em gái Felicia là “Sophia”, người được nhà thờ công nhận là “thánh nữ”, đã phản bội Felicia khiến cô ấy chết trong kiếp sống thứ nhất.
Tóm lại, trong cuộc sống thứ hai của nữ chính, tôi đã chịu một cuộc trừng phạt đáng kể và gia tộc Brooksbank đã bị tan rã, tôi cũng bị trừng phạt trước mặt công chúng bởi hoàng tử và hoàng tử thứ hai của đất nước này, những người say mê nữ chính.
Tất nhiên tôi không muốn chết, và tôi quyết định không để kết thúc như thế.
Nhưng, hơn thế nữa...
"............"
Tôi im lặng, nhìn chằm chằm vào Felicia với cặp mắt xanh lam của cô ấy.
Ừm... Quả nhiên là Felicia... của tôi vẫn là cô gái dễ thương nhất.
Chà, đó là điều tự nhiên thôi... nhưng...
Hơn thế nữa, điều đáng yêu nhất của Felicia chính là tính cách của cô ấy.
Với vẻ ngoài ngọt ngào lạnh lùng, cô ấy truyền cảm giác lạnh lùng, và với hoàn cảnh trước đây của cô ấy... tại nhà, chỉ có một mình em gái Sophia nhận được tình yêu, cô ấy bị xem thường, ruồng bỏ không chỉ từ gia đình mà còn từ những người hầu hạ, và cô ấy từ chối giao tiếp với mọi người.
Nhưng, thực tế, cô ấy giàu lòng trắc ẩn hơn ai hết và khi cô ấy mở lòng, cô ấy là nữ chính hoàn hảo nhất, mạnh mẽ nhất, và trung thành nhất yêu thương anh hùng.
"Tiểu Công tước, cậu đã ngắm con gái tôi đủ rồi, nhưng... đã đến lúc..."
Hầu tước Pleisted đang đứng cạnh Felicia, người đang đối xử tệ bạc với Felicia... ông ấy cười nhạt và yêu cầu tôi tự giới thiệu.
Thật nguy hiểm, tôi đã quá phấn khích khi gặp được gặp Felicia mà đã sa vào suy nghĩ vô thức.
"Tôi là 'Tiểu Công tước' của gia tộc Công tước Brooksbank, Gilbert Brooksbank."
Tôi đặt tay lên ngực và cúi chào cô ấy.
Và cô ấy đáp lại bằng cách nhìn tôi và mở to đôi mắt màu ngọc lam trong suốt.
Từ phản ứng đó của cô ấy, tôi đã hiểu.
Ừm... Thế giới này đã là thế giới sau khi trở về từ cái chết.
Thời điểm xảy ra vòng lặp thời gian của Felicia là buổi sáng của ngày cô gặp Gilbert lần đầu tiên.
Và ngay cả trong kiếp sống thứ hai của cô ấy, Gilbert vẫn hay chửi mắng và khinh thường cô ấy.
Hơn nữa, anh ta còn nói những điều tồi tệ đối với cô ấy như "Hôn thê của tôi không thể nào là một người tồi tàn như này. Mà đó nên là “Thánh nữ Sophia”, em gái của cô"
Dù cho anh ta có tích tụ thù hận và mong muốn trả thù đầy mạnh mẽ, nhưng giờ đây, Gilbert đã tái sinh và tôi chỉ muốn đấm mạnh người trong kiếp trước.
Tuy nhiên, cũng có lý do để Gilbert trở nên tàn ác như vậy.
Gilbert đã mất cả bố mẹ từ khi tôi là một đứa trẻ 7 tuổi, trải qua những ngày tháng bị đẩy vào cảnh tối tăm khi tiếp xúc với những kẻ có tâm địa chiếm lấy tài sản và lãnh thổ của gia đình Công tước.
May mắn thay, tất cả những thuộc hạ phục vụ người cha quá cố của tôi, người là Công tước trước đây, đều rất xuất sắc... nên chúng tôi đã trốn thoát mà không hề hấn gì. Tuy nhiên, dù có thế đi chăng nữa, cậu bé đó cuối cùng lại tiếp xúc với mặt tối của tầng lớp quý tộc tham nhũng đầy dơ bẩn nên việc tâm hồn bị hủy hoại không tránh khỏi.
Hay đúng hơn, với tư cách là tác giả, tôi chẳng hơn gì một nhân vật tên Gilbert, người chỉ đơn giản là để chế giễu. Tôi chỉ cung cấp những chi tiết tối thiểu như tên, tính cách và địa vị xã hội mà không xem xét hoàn cảnh gia đình hoặc quá trình giáo dục.
Vì vậy, khi những ký ức về kiếp trước quay trở lại, tôi nhớ lại một cách sống động cuộc sống của mình ở thế giới này đầy thử thách như thế nào, và tôi ôm đầu không thể tin được.
...Nhưng dù sao, đó chính là lý do tại sao Felicia, người đã trải qua thái độ kiêu ngạo của tôi, ngạc nhiên trước lời chào lịch sự của tôi là điều tự nhiên.
Tuy nhiên, bây giờ... tôi đã nhận ra rằng nếu mọi thứ cứ tiếp tục như thế này, tôi sẽ đi thẳng đến một kết cục thảm khốc.
Vì vậy, việc bắt đầu lại mối quan hệ với Felicia từ đầu như một hôn phu của cô ấy là không thể.
Bởi vì cô ấy đã từ bỏ tôi rồi.
"Vậy... Vậy là tới lúc chúng ta đi ra vườn rồi, quý cô Felicia."
Tôi nói như vậy và sau đó, tôi quỳ xuống trước Felicia và giơ tay ra.
"Quý cô Felicia... Xin mời."
"Huh!? ...Ừ, vâng..."
Felicia hít một hơi và rồi thận trọng nắm lấy tay tôi.
Ha ha... Quả nhiên là như vậy. Nếu tôi là cô ấy, tôi chẳng muốn chạm vào bàn tay của kẻ đã đẩy tôi vào cái chết.
Nhưng, dù sao... Tim tôi không ngừng đập loạn xạ khi chạm vào tay cô ấy.
Quả nhiên, tay cô ấy thật nhỏ nhắn và mềm mại như lụa.
ngắn gọn là gu ấy