Buổi sáng tại penthoue của Amane, D ăn cà ri cho bữa sáng và Miki đang khó chịu.
"Này D! Đừng ăn cà ri vào buổi sáng! Nồng quá.” Miki nhăn mặt.
“Tôi thấy có sao đâu.”
“Mùi cà ri Nhật thật kinh khủng!”
"Ồ được thôi."
Bản sao D dựng lên một rào cản vô hình gọi là tấm chắn. Nó chặn các phân tử mùi khó chịu.
“Có hơi khắc nghiệt nhỉ, cô có nghĩ vậy không?” Amane nói.
“Mùi cà ri thật kinh khủng.”
“Tôi làm sai chuyện gì sao Amane-san?” D vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra.
“Ai ở đây không phiền?”
Trước câu hỏi của Amane, tất cả trừ Miki đều giơ tay.
"Tốt!"
“Amane-san, đừng có chọc tôi nữa… dù sao thì hôm nay kiểm tra Kamidake và đảm bảo đã lắp tấm chắn mùi đi, nếu không có thì hôm nay tôi sẽ mua một cái.”
"Tôi xin lỗi vì đã gây ra rắc rối.”
“Hôm nay không phải là ngày Tăng cường sinh học của cô sao, Miki-san? Cô sẽ cần một số thứ mới cho cơ thể con người của mình, đúng chứ? Hãy lập một danh sách và tôi sẽ mua nó.” Kiriko nói.
Họ bắt đầu trò chuyện về kế hoạch trong ngày của mình. Karen phải đi cùng Airi để giải quyết vấn đề nhận nuôi Acha và các bản sao của Fuku. Amane và các Cabbit sẽ ngăn cách căn phòng của Seina.
“Chúng ta không thể sử dụng hầu gái sinh học từ Kamidake để dọn nhà sao?” Miki hỏi.
“Họ đã được cài đặt để chỉ tuân theo Seina-chan. Ngoài ra Mitoto-sama lẽ ra phải chịu trách nhiệm về dịch vụ dọn nhà.”
“Kiriko-sama, tôi đã chuẩn bị xong.” Karen bước vào phòng khách cùng Acha mặc một chiếc váy đáng yêu.
“Ồ, trông em thật xinh xắn.”
Họ rời đi để thực hiện nhiệm vụ của mình trong ngày.
--------
Trong penthouse của Amane sau khi bữa ăn náo nhiệt lắng xuống, từng cô gái còn lại nhớ lại lời Airi đã ném như một quả bom vào đêm hôm trước.
“Kết hôn sao……”
Sau khi dọn dẹp xong bữa sáng, Kiriko ngồi trên ghế trong bếp và nhìn chằm chằm vào chiếc cốc trong tủ. Những tách trà của Seina và Kiriko đặt cạnh nhau trông như cặp đôi.
(Mình... Mình có nên nghĩ về nó lúc này không? Liệu mình có xứng đáng không?)
Việc Kiriko đã từng bỏ rơi Seina và trốn ra ngoài vũ trụ vẫn còn như một vết đâm vào tim cô ấy. Tsukiko đã tha thứ cho cô ấy nhưng cô ấy vẫn không tự tin về vấn đề này, cô ấy nhìn vào bàn tay phải của mình. Cô nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu.
(... nhưng ...)
Kiriko nắm chặt bàn tay phải của mình.
“Nhưng… hôn nhân là điều không thể, phải không?”
Trong khóe ánh cô là bát của Seina, bát của Kiriko, Amane, Ryoko và Neiju. Nhóm Hakuren và cả các cabbit...
---------
Amane nằm trên giường trong phòng và đang suy nghĩ giống như Kiriko.
“Kết hôn ... với Seina?”
Amane nhớ lại lần đầu tiên cô gặp Seina.
(Mặc dù mình kể với Kiriko với vẻ giễu cợt nhưng đối với mình thì đó vẫn là nụ hôn đầu…)
Mặt Amane đỏ bừng.
(Không! Nếu mình có cỗ máy thời gian, mình sẽ tự gõ đầu vì đã nói điều đó!)
Nếu cô ấy muốn xóa ký ức, công nghệ y tế hiện đại sẽ làm việc đó dễ dàng. Nhưng đối với Amane ký ức về lần gặp gỡ đầu tiên với Seina rất đặc biệt. Trong danh sách những điều cô tự hào nhất đã làm được trong đời, việc trao cho Seina cơ hội đi ra ngoài vũ trụ luôn nằm trong danh sách đó.
Tất nhiên, Seina đã làm được rất nhiều điều tốt, điều quan trọng hơn là hai người đã ở bên cạnh nhau suốt thời gian qua, nhưng nghĩ về điều đó lại khiến cô khó chịu. Cô cảm thấy như muốn chạy ra bãi biển trước mặt.
“Không, không sao đâu.”
Nhưng nhịp tim của Amane càng lúc càng nhanh, lồng ngực cô như muốn nổ tung.
“Ugh, mình cần nói chuyện với ai đó về chuyện này!”
Cô nghĩ về điều đó và nhận ra người duy nhất cô phải nói chuyện là Raireza.
“... dạo này tôi khá bận. Xin lỗi nhưng tôi thực sự không có thời gian để nói chuyện.”
Đúng như dự đoán, Raireza đã biết Amane từ lâu và ngay khi nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy, bà ấy đã biết Amane muốn nói gì và cố gắng tránh nói chuyện. Amane kể cho Raizera nghe chuyện gì đang xảy ra và họ nói về cảm xúc của cả hai giữa Amane với Seina, Raireza và Hiroshi một lúc trước khi Raireza kết thúc cuộc gọi.
--------
“Kết hôn sao...” Ryoko đang cân nhắc về điều đó.
‘Ryoko’ có thể nói là tính cách công chúng bên ngoài của cô. Cô ấy sẽ làm điều đó nếu cần thiết. Với cô có thể cói đó là nghĩa vụ và cảm xúc của cô ấy về vấn đề này không còn là cảm xúc ngọt ngào của tình yêu lãng mạn.
Ryoko là một cô gái rất bình thường. Tuy nhiên, vô tình gần đây cô ấy đã trưởng thành một cách nghiêm túc về mặt con người từ cách cô ấy được nuôi dưỡng. Khi cô thâm nhập vào Học viện với vai trò gián điệp từ khả năng biến hình, ‘Erma’ tất nhiên chỉ là một chiếc mặt nạ. Tuy nhiên, vì gặp Seina nên ‘Erma’ đã thực sự hình thành bản ngã của riêng mình, tinh thần của cô bị giằng xé, chia cắt giữa sứ mệnh nặng nề của ‘Ryoko’ và cảm giác của Erma.
Tất nhiên, lúc đầu ‘Ryoko’ là trái tim thật sự của cô ấy và ‘Erma’ là một người hư cấu, nhưng ‘Ryoko’ có sứ mệnh và trách nhiệm nặng nề. Không có chỗ cho những cảm xúc thực sự. Sau tất cả, cô ấy được thúc đẩy để đạt được thành tựu của mình bằng mọi cách và phải mang gánh nặng trên mình, rồi cô ấy gặp Seina và điều đó đã thay đổi.
Khi Ryoko bị bắt và được giải phóng khỏi mọi áp lực đó, lẽ ra hai bản ngã của cô ấy phải hợp nhất thành một. Tuy nhiên, kể từ khi biết mình là công chúa của Balta, cô đã rời bỏ hai bản ngã. Nhưng cả hai bên đều thừa nhận sự tồn tại và chia sẻ giá trị của nhau. Ryoko biến thành Erma và lại nghĩ đến chuyện kết hôn.
“!!”
Mặt cô đỏ bừng, tim đập nhanh. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã thấy xấu hổ và khiến trái tim cô dao động.
“Myaaaaaaa!” Erma vui vẻ lăn lộn.
“Erma-oneechan…”
“Aaaah!!!??” Erma hét lên và nhảy lên không trung như một con mèo bị bất ngờ.
“A...... Acha-chan?!”
Acha nhìn Erma từ cửa với ánh mắt kỳ lạ. Cô bé không biết nên nên nhận xét hành động của Erma như thế nào.
"Mừng em về nhà." Erma nói.
“Vâng.”
Nụ cười của cô bé khiến Erma bình tĩnh lại và chạy đến ôm Acha.
"Em về sớm vậy, mọi thứ đã xong rồi sao?"
"Vâng."
Erma kiểm tra thời gian và thấy đã gần đến giờ ăn trưa. Cô nhận ra Acha vẫn còn mặc bộ đồ đi đăng kí nên đã đưa cho cô bé một bộ mới.
“Cảm ơn chị.”
“Em vào thay quần áo đi.”
Karen đang đợi ở hành lang cúi chào Erma.
“Điều này thật tuyệt phải không?”
---------
“Neiju-oneechan, em về rồi.”
Acha đã thay quần áo bình thường và đến phòng Neiju.
“Ồ em đã về rồi sao? Mọi chuyện diễn ra thế nào?”
“Tốt ạ, có rất nhiều thứ em không hiểu nhưng từ nay về sau mỗi ngày người phụ trách sẽ đến đón em, em sẽ kể cho chị.”
“Được.” Neiju vui vẻ khi thấy Acha mỉm cười.
“Neiju-oneechan, sao Fuku-oneechan vẫn chưa về vậy?”
“Em ấy sẽ mấtchút thời gian. Chị nghĩ em ấy sẽ quay lại vào bữa tối.”
"... Chị ấy bị ốm sao?" Acha lo lắng nhìn Neiju.
“Không, em ấy không sao. Miki-san ban đầu là một con người, nhưng cô ấy đã mất đi cơ thể.”
“Làm sao chị ấy có được cơ thể đó?”
“Cơ thể đó được tạo ra từ một phần của Fuku-chan, chị ấy được đưa vào đó bởi… bởi một pháp sư xấu xa.”
“Một pháp xấu xa!”
“Đúng... một pháp xấu xa đã đưa chị ấy trở lại trong một cơ thể kỳ lạ... Trong ảnh là chị ấy trước đây."
“Fuku-oneechan cũng có thể như thế này sao?”
“Vì Fuku-chan mới khoảng một tuổi nên em ấy vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng trong tương lai em ấy có thể làm được.”
“Yay…”
Hình ảnh một người phụ nữ trưởng thành xuất hiện trước mắt Acha.
“Đừng ngạc nhiên quá, đó chỉ là một bức tranh mà thôi.”
“... Người phụ nữ đó, cô ấy trông giống như chị gái của Neiju-oneechan.”
“Đúng thế, đây sẽ là chị khi trưởng thành.”
“Đẹp quá, giống như Tennyo-sama…”
“Cảm ơn em.”
“Đây cũng là phép thuật sao?”
Theo quan điểm của Acha, thế giới này tràn ngập các vị thần và pháp sư và khoa học là điều kỳ diệu. Vì vậy, nếu để Acha dễ hiểu hơn thì phải biến tấu một chút.
“Đúng, và em cũng có thể làm được Acha-chan.”
Bên cạnh bức ảnh của Neiju là hình dáng Acha trưởng thành.
"Wow!" Acha ngạc nhiên bám lấy Neiju.
“... Acha cũng trông rất xinh, em có hơi ngạc nhiên.”
Erma là một Wau tóc trắng hiếm gặp, nhưng Acha, một Wau tóc vàng thậm chí còn hiếm hơn.
“Hehe.”
Neiju quyết định thử mô phỏng trang phục vu nữ của Acha trên các người mẫu, một mô phỏng của Kiriko cũng ở đó. Ba người họ đều rất xinh đẹp.
“Khi chị trưởng thành hơn, Seina-sama sẽ rất bất ngờ cho xem.” Acha nói.
"Huh?"
“Đây là trang phục khi một vu nữ mong muốn kết hôn với dũng sĩ của thần tượng.”
"À, vậy sao...!"
Neiju hơi bối rối trước từ hôn nhân nhưng vẫn tưởng tượng ra tương lai đó. Nhưng điều cô quan tâm hơn thế chính là cảnh Kiriko cũng mặc trang phục này và đứng cạnh nhau. Cô tưởng tượng ra phản ứng của Seina khi thấy họ trong trang phục đó và cười lớn.
“Ahahaha... Lộng lẫy... Nó sẽ rất lộng lẫy, em có nghĩ vậy không? Chị muốn thử nó."
Acha nhìn cô ngây ngốc, nhưng Neiju không thể ngừng cười.
-------
Washu, Seto, Airi và Mikami tập trung tại xưởng bí mật dưới tầng hầm penthouse của Amane sau một thời gian dài. Những bóng người tụ tập trong bóng tối trông như những phù thủy, không, giống như cuộc tụ tập của quỷ thì đúng hơn.
“Vì vậy, đó là lý do tại sao nhóm bốn người đảo ngược vectơ xác suất với Seina-dono…”
“Tôi tự hỏi liệu ZINV có liên quan không… Và Miki-dono, Kirche-chan, D, Fuku-chan đều giống với bốn người ở thế giới song song đó.”
“Rất nhiều thứ được truy ra khi nghiên cứu xác suất của Seina-dono, khá đáng tiếc khi chúng ta không thể tiết lộ thông tin này ngay lập tức, mọi người sẽ tức giận mất…”
“Có rất nhiều thông tin kỹ thuật được giữ bí mật đối với các triết gia khác, nhưng liên quan đến vấn đề này, các khoa và nhà nghiên cứu tham gia thu thập nên thông tin đã bị chia nhỏ. Vì vậy, bất kỳ ai trong số họ không thể tiết lộ thông tin cho nhau nhưng việc giữ bí mật thông tin này có thể làm trì hoãn sự phát triển khoa học hàng thiên niên kỷ.”
“Đặc biệt vì Airi-dono là Chủ tịch Học viện, chúng ta không muốn bị chỉ trích vì cản trở sự phát triển khoa học của Học viện, số lượng phản ứng khó chịu mà chúng ta sẽ nhận được khi tiếp tục dấu kín điều này sẽ rất nhiều, ohoho.” Mikami nói.
“Trước khi chúng ta tiết lộ điều này, có lẽ tôi sẽ phải cần một kỳ nghỉ phép bí mật được sắp xếp cẩn thận trước! Sau khi công bố sẽ còn đau đầu hơn. Đối với ZINV, thì tôi vẫn đang cố hoàn thành báo cáo để công bố nó.”
--------------------------------