Mùa mưa đã qua, ánh nắng gay gắt chiếu khắp khu vực như muốn xua đi hơi ẩm. Trong khi cây cối và các tòa nhà đổ bóng đen tuyền, một đám mây tích khổng lồ trải rộng trên bầu trời xanh cao đầu hè. Một cậu bé 14, 15 tuổi điên cuồng đạp xe dọc con đường quê.
“── Tại sao không ai nói cho mình biết sớm hơn!”
Cậu bé phóng nhanh qua một cậu bé lớn tuổi hơn.
"Cẩn thận!"
“... Mình cá là cậu bé đó thậm chí còn không nhận ra bản thân vừa nói chuyện với ai đó từ ngoài không gian…” Seina nói.
“… Đã hai năm rồi sao?”
Cậu bước xuống con đường mà bản thân đã đi hai năm trước và nhìn chằm chằm vào mặt trăng trên bầu trời. Cậu bé đi ngang qua khiến Seina nhớ lại chính mình trước khi bay vào vũ trụ, nhưng cậu biết mình đã trưởng thành hơn rất nhiều trong hai năm qua.
“Mình không nghĩ sẽ về nhà như thế này ...…” Seina thở dài.
Cậu bước những bước đầu tiên về phía ngôi nhà xa xôi của mình.
----------
Vài ngày trước.
“............”
Kể từ khi Seina được sinh ra, cậu đã muốn đi vào không gian và bây giờ khi đã ở đó, đây là lần cậu ở trong văn phòng của chủ tịch Airi lâu đến vậy.
"Ồ! Onii-chan.”
Yoshiko mỉm cười chào Seina với tách trà trên tay. Và bên cạnh cô bé là cha cậu, Nishia và mẹ cậu, Kyoko. Cậu rất ngạc nhiên. Cho dù có tự cấu mình bao nhiêu lần thì họ vẫn đang ngồi đó, trong không gian... trong văn phòng của Airi.
“ Airi-sama, đây là trò đùa gì vậy!”
“Ồ, đó không phải là trò đùa đâu.” Airi nói.
“Có những chuyện chúng ta không nên đưa ra để đùa!” Seina nhìn chằm chằm vào Airi.
“Seina-kun, ta đảm bảo với cậu đó là sự thật, oho ho ho.” Đằng sau cô là Mikami, hiệu trưởng Học viện và tổng chỉ huy GP.
“Bố, mẹ, Yoshiko… sao mọi người lại ở đây?” Seina hỏi.
“Bởi vì con sắp kết hôn… phải không?”
“...................................... Ờ...... lúc này ư?” Seina bối rối.
“Anh sắp kết hôn.”
“Anh sắp kết hôn à?”
"Đúng."
"Với ai?"
“Mấy người đó, Seina-kun! Cậu quên rồi à?”
“Airi-sama! Cô đang giấu tôi điều gì đó phải không?! Hãy nói cho tôi biết việc gì đang xảy ra!"
Seina hét vào mặt Airi. Airi co rúm người lại và bắt đầu khóc.
“Điều đó không phải là điều hiển nhiên sao?” Mẹ Seina nhìn Airi và cố gắng đánh giá xem cô ấy là người như thế nào.
“Hô hô hô, cô đúng là mẹ của Seina-kun, cô hiểu chuyện nhanh thật đấy.”
“Vậy tôi sẽ cưới ai đây?”
“Kiriko-chan, Amane-chan, Ryoko-chan và Neiju-chan.”
“............”
Đúng như dự đoán, não Seina đã vượt quá giới hạn trong ngày với câu trả lời này. Cậu không thể hiểu được điều đó.
“Tại sao...sao lại là bốn người?”
“Chúng ta có nên nói với thằng bé là sẽ còn nhiều nữa không nhỉ?”
“Không phải điều đó là hiển nhiên sao? Đây là nhiệm vụ chính thức đầu tiên của con!”
“Tại sao hôn nhân lại là nhiệm vụ đầu tiên của con chứ!!?”
“Bởi vì đó là một cuộc hôn nhân chính trị.”
"Eh?" Seina lại đông cứng lần nữa.
“Đừng suy nghĩ quá nhiều về nó. Con sắp có bốn cô dâu xinh đẹp, thế chưa đủ đặc quyền sao?”
“Vui quá, Kiriko-san sẽ trở thành chị gái của mình.” Yoshiko nói.
“Không biết bao lâu họ mới có con nhỉ, anh đoán chúng ta sẽ sớm lên chức ông bà…”
“Và con sẽ được làm cô…” Yoshiko nói.
“Vậy còn cô thì sao? Cô có nghĩ mình sẽ là lượt thứ hai hay thứ ba không?” Mẹ của Seina nói với Mikami.
“Tôi nghĩ mình sẽ là lượt thứ tư, oho ho ho.” Mikami nói.
“............ Mọi người đang nói gì vậy?" Seina hỏi.
“Được rồi, chúng ta nên quay lại vấn đề hiện tại……” Mikami nói.
Cô búng ngón tay và những người lính ngụy trang xung quanh Seina và khống chế cậu.
“Nhanh đưa cậu ấy trở lại Trái đất.”
“Rõ!”
Và thế là Seina được đưa đến nhà gia đình Tenchi qua cổng dịch chuyển đường dài đến và đó là hai ngày trước.
----------
“Con về rồi.”
Để sắp xếp lại những suy nghĩ của mình, cậu quyết định đi bộ từ Tenchi về nhà.
“Mya!”
Ngay khi Seina mở cửa bước vào nhà, Fuku xuất hiện trên đầu cậu, và ba bản sao của cô bé xuất hiện xung quanh trong dạng Cabbit.
“Cậu đã bình tĩnh hơn chưa?”
“Một chút……”
Các bản sao đang ở cùng Seina để điều chỉnh sai lệch xác suất của cậu. Nó hiệu quả hơn nhiều so với việc luôn có bốn người đi cùng. Bất cứ khi nào Seina đi ngang qua ai đó, thói quen bình thường khiến cậu phải giữ khoảng cách một chút. Mặt khác, Seina rất vui vì cuối cùng cũng có thể đến thăm siêu thị của gia đình trong thời gian hoạt động. Cậu vẫn có chút ngại ngùng khi gặp lại người quen cũ nên đã thêm một lớp ngụy trang quang học để thay đổi vẻ ngoài của mình.
Cửa hàng nơi Kiriko và Ringo đang bận rộn làm việc đang phát triển rất tốt, thậm chí đôi khi nó còn xuất hiện trên tivi và thậm chí cả trên tạp chí. Seina cũng cảm thấy không khí bên trong cửa hàng tươi sáng và sôi động. Yoshiko nói họ đã mua đất để xây dựng một cửa hàng bách hóa khổng lồ và bãi đậu xe gần đó, và họ dự định sẽ mở nó sau ba năm nữa. Seina ngạc nhiên khi thấy mức độ phát triển của gia đình khi không có mình ấy ở đó.
Seina về nhà và đi thẳng lên phòng. Căn phòng vẫn vậy như khi cậu về nhà một năm trước.
“Lễ cưới diễn ra vào ngày mai.”
Miki biến trở lại thành người, cô ngồi trên chiếc ghế cạnh bàn làm việc của Seina. Tiếp theo là Kirche ngồi gần cửa sổ và D ngồi gần lối vào. Fuku nhảy tới Seina với trong dạng Cabbit, cậu vuốt ve cô bé.
“Nó ở phía bên kia của vệ tinh đó.” Kirche nhìn lên mặt trăng.
Khá kỳ lạ khi tất cả họ đều ở trong đó, trước đây Kiriko là cô gái duy nhất ở trong phòng cậu ngoài mẹ và em gái.
Miki mặc đồng phục kiểu vest, Kirche đeo kính trong đồng phục công sơ hợp thời trang và để tóc cao như giáo viên hay thủ thư, D mặc Seifuku (đồng phục học sinh sơ trung). Mẹ và em gái Seina đã chọn trang phục cho họ.
“...... Haha.” Seina lúng túng thở dài.
“Tại sao cậu không chuẩn bị cho ngày mai đi? Cậu không bao giờ biết được điều gì có thể xảy ra đâu.” Miki đang có tâm trạng tốt.
Đây là chiếc bàn yêu thích của cô và cô rất thích ngồi ở đó. Cô dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa các vết nứt còn sót lại trên bàn.
“Nhưng Miki-senpai, em không hiểu tại sao mình lại đột nhiên trải qua một cuộc hôn nhân chính trị…”
“Cậu chưa nghe rõ sao? Đó cũng là lý do tại sao chúng tôi ở đây, do sai lệch xác suất của cậu…”
“Đó không phải là lý do để kết hôn.”
“Vậy thì sao chứ, vì những người có quyền lực nghĩ nó thuận tiện sao?”
“Miki-san, điều mà Seina-san quan tâm là điều Kiriko-san đang nghĩ.” Tuyên bố của Kirche khiến Seina dao động.
“Cậu nghĩ mình biết cô ấy cảm thấy gì sao, đồ ngốc! Ở cạnh nhau lâu vậy mà cậu vẫn không thể nhìn ra cảm xúc của họ thì cậu đúng là đần độn. Tốt nhất là cậu nên sớm làm quen với nó đi vì vòng tiếp theo sẽ đến lượt chúng tôi!”
“Nhưng ngay cả khi đến lượt của chúng tôi thì tôi cá là Mitsuki-san sẽ muốn cậu phải chịu đựng điều này thêm nữa cho xem…, bởi vì Mitsuki-san là một tsundere mà.”
D nhìn thấy cảnh tượng bốn người họ trong căn phòng này đầy hoài niệm. Rõ ràng, điều này giống với cuộc sống ban đầu của cô.
“TÊN TÔI KHÔNG PHẢI MITSUKI!”
D thường nhầm Miki là Mitsuki. Mọi thứ đối với cô vẫn giống như kiếp trước.
“Được rồi Miki-senpai là một tsundere... vậy được chưa?”
“Tôi không quan tâm đến chuyện đó, cô cảm thấy thế nào về Kirche-san, D?”
“Hiện tại không quan trọng, ngày mai mới là vấn đề.”
“Tôi không bận tâm, đối với tôi mọi thứ cứ quay lại trạng thái ban đầu là đủ rồi.”
“Nó giống như một tỷ năm trước sao?”
“Đúng vậy, có Kazuki-san, Mitsuki-san, Yayoi-san và cơ thể ban đầu của tôi ở đó.”
“Miyow ...…” Fuku ôm chặt Seina.
“Được rồi, nói chuyện kết thúc! Chúng ta nên bắt đầu chuẩn bị cho bữa trưa thôi nhỉ?”
“Tôi sẽ giúp cô.”
Miki đứng dậy, Kirche theo sau và Fuku nhanh chóng đi theo phía sau.
“Miki-san, bữa trưa chúng ta ăn cà ri được không?”
Khi D đứng dậy, cô ấy nhìn Miki một cách nghiêm túc.
“Cả spaghetti nếu cô giúp tôi.”
"Được."
Seina thở dài nhìn họ đi xuống cầu thang.
---------
“Và thế là việc chuẩn bị cho đám cưới ngày mai đã hoàn tất.”
Mẹ Seina đã đánh dấu xong những việc cần làm cho ngày mai. Yoshiko đến và bảo bữa tối đã sẵn sàng. Họ đi vào bếp nơi Miki đang nấu ăn.
“Mùi vị thế nào, thưa mẹ?”
Miki đang nấu ăn và Kirche hỗ trợ.
"Không tệ. Miki-chan thực sự trông giống Tsukiko-chan khi cô ấy còn trẻ. Nếu chỉ nhìn ảnh thì ta nghĩ con giống cô ấy hơn cả Kiriko-chan đó.”
“Hahaha ... Ta nhớ lần đầu gặp Tsukiko-san khi đó Seina đang học mẫu giáo. Ta rất vui vì họ đã gặp được Seina, thằng bé sẽ không chỉ có mỗi Kiriko-chan... mà bây giờ thằng bé còn có thêm Miki-chan và mấy đứa nữa.”
Cha của Seina vừa đọc báo vừa mỉm cười. Từ nụ cười đó Kirche và Miki biết được gia đình này đã phải chịu đựng vô số khó khăn trong quá khứ.
-------
"Này Seina, bố vào được không?"
Cha Seina vừa nói vừa mở cửa. Ông bước vào trước khi Seina kịp trả lời và mang theo một khay onigiri.
“Con không đói lắm, nhưng cảm ơn bố.”
"……."
Seina đang nhìn ra ngoài cửa sổ trong căn phòng tối. Mặt trăng tỏa sáng từ cửa sổ đang mở. Cha anh đặt chiếc khay cạnh Seina và ngồi đối diện với nó.
“Năm ngoái khi con về nhà, chúng ta cũng ngắm trăng như thế này nhỉ.”
“Ồ, vâng, đúng thế.”
“Bố hiểu lúc đó con đang nghĩ gì. Có chuyện gì với mặt trăng sao?"
“... Đối với con việc lên đó bây giờ là chuyện bình thường. Cảm giác thật kỳ lạ khi quay lại đây.”
“Con biết đấy, số lượng người vào vũ trụ chưa đến vài trăm, trong đó chỉ có 12 người lên mặt trăng, nhưng ngày mai chúng ta sẽ tổ chức đám cưới ở đó, bố không thể không cảm thấy ngạc nhiên.”
“Bố đã đến Học viện để tìm con, vậy nên về mặt lý thuyết, bố là người Trái đất thuần chủng thứ 3 từng bay vào vũ trụ. Mọi người là gia đình của con có thể quay lại bất cứ khi nào bố muốn.”
“Haha...... Thật xấu hổ khi bố không thể đi khắp nơi khoe khoang về điều đó với bạn bè mình, kể cho mọi người nghe thì đó sẽ thành một câu chuyện tồi tệ.”
“Bố nên đi vào không gian và tự mình nhìn thấy nó.” Seina nói.
“Bố đã bàn chuyện này với mẹ con và Yoshiko, nhưng bố quyết định giữ nguyên mọi chuyện trong một thời gian. Bố không thể cứ đi vào vũ trụ mà bỏ bê công việc kinh doanh của gia đình được. Ngoài ra, hiện tại bố rất hài lòng với cuộc sống như một người Trái đất bình thường. Nhưng cuối cùng bố cũng sẽ đi, còn lại thực sự phụ thuộc vào Yoshiko. Con bé thực sự rất hào hứng với việc tiếp quản công việc kinh doanh, nhưng điều đó còn phụ thuộc vào việc con bé sẽ làm gì khi kết hôn.”
“Ồ, hy vọng em ấy sẽ ở lại.”
“Yoshiko thích điều hành công việc kinh doanh…”
“Ồ, giống bà ấy quá… Mẹ luôn thích giúp điều hành công việc kinh doanh hơn là giúp việc nhà.”
“Điều đó khiến bà ấy hạnh phúc, giống như cách con sống hạnh phúc trong không gian.”
"Eh?"
Seina rất ngạc nhiên trước câu nói của cha mình.
“Bố đã nghe về thành công của con từ Seto-sama và Airi-san, mọi người đều dành rất nhiều lời khen cho con. Có điều gì đó tự tin trên gương mặt con, khác hẳn trước đây.”
“Con không thể tự mình làm được việc đó.”
“Đúng, nhưng bây giờ có rất nhiều cô gái xung quanh bạn giúp đỡ con.” Cha của Seina lại nhìn lên mặt trăng.
“Các cô gái đang đợi trên đó.”
“Bố... con…”
“Con có chắc là mình đã sẵn sàng cho việc này chứ?”
“............” Seina im lặng.
“Mọi người đều có những suy nghĩ như vậy ở một mức độ nào đó.”
"Con cũng vậy sao?"
“Con cũng đã nghĩ đến việc bỏ trốn, con lo lắng… Con thậm chí còn chưa kịp nói gì với Kiriko-san và những người khác, con không có cơ hội… Con chỉ được thông báo bản thân có một cuộc hôn nhân chính trị…”
“Ồ, vậy là con thực sự quan tâm đến chuyện đó sao?”
Năm ngoái họ đã đi cùng Seina trở lại, cha cậu hiểu rằng họ đều có tình cảm với con trai mình và nhận ra tình huống này là không thể tránh khỏi. Tất nhiên đối với Seina, người sống trong một xã hội mà chế độ một vợ một chồng là một điều không thể thay đổi trong văn hóa, tình huống này thật kỳ lạ, đặc biệt là khi biết vẫn còn những người nữa. Nhưng Seto và Airi đều kiên quyết và tin tưởng cậu ấy sẽ vượt qua được chuyện đó.
“Seina, con biết đấy, ngày xưa rất hiếm khi hôn nhân được quyết định bởi tình yêu. Chỉ gần đây hệ thống hôn nhân lãng mạn mới được hình thành. Hầu như trước đây, quyết định đưa ra không phải vì những người kết hôn mà là vì ưu tiên bảo vệ gia đình, dòng tộc, đất nước và môi trường của họ. Đây chính xác là điều đó. Các thế lực khổng lồ của vũ trụ đã tập hợp lại để quyết định cuộc hôn nhân của con.”
“Nhưng…”
“Để bố nói hết, giữa con và bốn người phụ nữ đó có một mối ràng buộc mà con không thể phủ nhận. Nếu con phải chọn cách khác thì nó sẽ phá hủy điều đó, nếu con nghĩ theo cách này thì họ đều có thể hòa thuận và vui vẻ, nhưng nếu con cố gắng tự mình làm theo ý mình thì rất có thể sai lệch xác suất của con sẽ khiến mọi thứ sẽ trở thành thảm họa, vì vậy con nên chịu trách nhiệm và cứ làm theo nó.”
"Chịu trách nhiệm… …?"
"Tại sao không? Nó sẽ làm cho con hạnh phúc, nó sẽ làm cho họ hạnh phúc. Nó sẽ làm cho các nhà lãnh đạo khác hai lòng, nhưng nếu con từ chối, hãy suy nghĩ cẩn thận... tại sao con lại không muốn? Con thà chết chứ không muốn kết hôn sao?”
“Đó không phải là vấn đề! ... Con chỉ không chắc về cảm xúc của họ......”
“Con đúng là một kẻ hèn nhát mà. Dù sao thì Airi-san cũng đã nói với họ tất cả rồi, họ phải chấp nhận chuyện đó thôi.”
“… nhưng……”
Cánh cửa mở ra một cách thô bạo, Kyoko và Yoshiko bước vào và đánh Seina.
"Con bị đần sao?! Bị ngu đúng không? Con không chịu thú nhận một tình yêu đơn phương! Vậy nên im lặng và chuẩn bị kết hôn vào ngày mai đi, nghĩ đến mấy chuyện đó cũng vô ích thôi!”
“Trời ơi! Con chỉ nói với bố là mình lo lắng thôi mà!”
“Ơ… ừm……”
Seina cảm thấy bị phản bội, giống như cảm giác khi họ buộc cậu phải đặt dấu vân tay của mình vào đơn gia nhập GP. Cậu nhận ra Miki đang lén nhìn họ từ phía sau cánh cửa. Cô ấy đang nổi giận như Kyoko, ánh mắt cô ấy trông rất điên cuồng.
“Con hiểu rồi, con sẽ làm, mọi người đừng đánh con nữa.”
“Mai nhớ dậy sớm đấy, bây giờ chúng ta sẽ đi ngủ và con cũng vậy, đừng có ngồi đó suy nghĩ lung tung nữa.”
Kyoko nhanh chóng rời khỏi phòng. Fuku cùng D và Kirche vào ngủ chung với Seina.
"Hai cô đi với tôi!"
Miki bước vào tóm cổ D và Kirche đưa họ ra khỏi phòng. Fuku ở lại trên đầu gối Seina và cọ mình vào cậu.
“Vậy chúng ta đi ngủ thôi nhỉ.”
Họ chìm vào giấc ngủ.
---------------------------