Tân Kamidake vẫn còn ở Jurai. Bỏ qua việc bong bóng hình thành xung quanh nó do năng lượng xuất ra lớn, nó vẫn ở bên trong bẻ điều chỉnh. Với cơ thể của Seina là chìa khóa sinh học, chỉ mình Seina là người đầu tiên được vào bên trong nó.
"Đây là phòng điều khiển sao…?”
Tuy nhiên do tầm nhìn mờ nên cậu khó có thể nhìn thấy bên trong. Có lẽ đây là trung tâm của phòng điều khiển? Một đơn vị giống như quả trứng trên một chiếc bàn ngũ giác có thể nhìn thấy một cách mờ nhạt. Tuy nhiên, nguồn sáng duy nhất chỉ là một tia sáng yếu ớt vừa đủ lơ lửng trên phần giữa của sàn nhà và các bậc thang dẫn đến nó.
"Đó là công tắc sao?"
Trong khi chú ý đến đôi chân của mình, Seina cẩn thận đi lên cầu thang nhưng cậu đã vấp phải bậc trên cùng khi bước lên đó và ngã. Cậu đứng dậy nhanh chóng và đi đến trước bàn trung tâm.
"... Nếu mình chạm vào cái này thì có bị giật không nhỉ?"
Ánh sáng của bộ phận hình quả trứng khiến cậu liên tưởng đến đèn bóng plasma, loại đèn này có bóng kim loại trong thủy tinh và nó phóng điện ra phần thủy tinh khi chạm vào.
Seina lấy ra một số găng tay đeo và cẩn thận di chuyển bàn tay của mình lại gần. Nhưng cậu dừng lại ngay trước khi chạm vào nó. Không có gì xuất hiện từ nó. Seina nhẹ nhõm tháo găng tay ra và đặt tay lên nó.
"Seina-chan!"
Lúc Seina đặt tay lên, đèn trên cầu bật sáng, Kiriko được dịch chuyển vào.
"Erma, NB. Hãy sẵn sàng bắt đầu ngay lập tức!"
Không nhìn xung quanh bên trong cây cầu, Kiriko đi tới chiếc bàn chính giữa và đặt tay lên tấm bảng xác thực trên bàn. Tay cô ấy được quét và xung quanh chiếc ghế xuất hiện một trường lực. Cô ấy bắt đầu kiểm tra một màn hình với bàn phím khởi động trước mặt cô ấy.
Tuy nhiên…….
"Cái gì thế này! Các chương trình cần thiết chưa được cài đặt!"
Kiriko nói với một giọng lớn vang vọng ở cây cầu Kamidake.
"Thật không? Hỗ trợ sự sống và kiểm soát môi trường dường như đang hoạt động hoàn hảo."
"Erma, còn cô thì sao?"
"Tôi không hiểu lắm về cái này... Tôi không thể làm bất cứ điều gì, mọi thứ dường như được vận hành bằng tay."
"Có chuyện gì vậy?"
"Đúng như tôi dự đoán, chúng ta đã có vấn đề về hệ thống, chúng ta không thể mang nó ra khỏi bãi đáp như thế này được...."
Amane nhún vai rồi nhìn lên trần nhà. Seina cũng nhìn theo tầm mắt của Amane.
"Đây là một cây cầu kỳ lạ... nó nhỏ... như một phiên bản vô cơ của tàu hoàng gia ấy nhỉ."
"Đó là một cách nói hay, từ những gì tôi có thể biết được thì nhiều cơ sở vật chất của con tàu này được lưu trữ trong một số không gian con khác nhau."
Hầu hết cây cầu của Kamidake được làm bằng đá và pha lê và có hình dạng của một kim tự tháp ngũ giác nhưng có một tấm màn hình trên trần nhà và chiều cao của trần nhà là rất cao.
"Nó cao khoảng ba mươi mét, cô có nghĩ vậy không, nhưng có điều gì đó có khá lạ ... Không biết có phải nó chỉ để trang trí không?"
"Amane-san, tôi nghĩ rằng nó có thể là một tấm có thể di chuyển được. Cây cầu thay đổi hình dạng để phù hợp với hoàn cảnh sử dụng." Erma nói
"Ồ, tôi hiểu rồi."
"Dù sao thì tại sao lại không có hệ thống điều khiển bằng tay? Tôi có cảm giác như nếu tôi nhấn nhầm thì thứ gì đó khủng khiếp có thể xảy ra. Cô có nghĩ rằng Seto-sama biết tất cả không?"
"Vậy thì gọi cho họ thôi."
Kiriko nói và họ gọi là Mikagami.
---------------
"Seto-sama... Khi Seina-chan bước vào con tàu, cô bé vẫn chưa được sinh ra sao?"
Minaho nghiêng đầu khi nhìn vào Kamidake.
"Đó là những gì Washu-chan nói, nhưng ... đây là Seina-dono đang nói ở đây phải không? .... À, chờ chút ... Ta nhận được cuộc gọi từ Kiriko-chan."
Kiriko xuất hiện trên màn hình.
"Ta hiểu mọi chuyện rồi, ta sẽ liên lạc với Washu-chan trên trái đất ngay lập tức, Nhưng ta cần cô bắt đầu hộ tống Neiju-dono."
"Tôi ước chúng tôi có thể nhưng con tàu sẽ di chuyển ..."
"Thật sao? Nó sẽ hoạt động giống như Kamidake đầu tiên vậy."
"Kamidake đầu tiên sao!?"
"Ta biết điều đó có chút bất ngờ nhưng đúng là như vậy."
"Ok, tôi sẽ thử điều đó."
"Đừng lo lắng, nhà Khoa học huyền thoại Washu đã tạo ra nó. Đó chỉ là cách cô ấy thiết lập mà thôi, vì vậy đừng lo lắng về nó."
Kiriko dừng liên lạc.
-------------
"NB, ngươi có thể cung cấp cho ta bất kỳ thông tin nào về cách sử dụng con tàu này không?"
"Nếu cô xác nhận quyền truy cập vào cơ sở dữ liệu của con tàu này, tôi có thể tải xuống dữ liệu đó ngay lập tức."
"Làm đi, bắt đầu truyền dữ liệu."
Erma bật nhẹ công tắc thì…
"... Đợi đã, cái gì !?"
Erma kêu lên
"Có chuyện gì vậy ......" Kiriko hỏi khi tấm màn hình khổng lồ trên trần nhà hạ xuống ầm ĩ và một chùm ánh sáng chiếu vào đó.
"Chuyện gì vậy NB? Con tàu sắp mất kiểm soát sao!?"
"Không, tôi không nghĩ vậy, nhưng tôi muốn cài đặt dữ liệu của Kamidake ..."
"Làm đi!"
"Hãy xem điều gì đang xảy ra với màn hình đó, giống như đang chiếu một bộ phim dài 5 giờ trong 30 giây ..."
Ánh sáng nhấp nháy nhanh mất khoảng 30 giây trước khi nó kết thúc theo đúng cách như khi nó bắt đầu. Khi nó khởi động, các bước kiểm tra hệ thống được hiển thị nhanh chóng.
"Rất nhiều phần phải kiểm tra..."
Kiriko quan sát chúng.
"Cài đặt và liên kết hoàn tất"
"Thật không? Nhanh thật đấy."
"Tất cả các chương trình và dữ liệu bắt buộc đều đã được cài đặt xong và hàng trăm triệu lần kiểm tra hệ thống và kiểm tra lỗi đã hoàn tất ..."
"Cô đang đùa... đây là một trò đùa phải không?"
Dữ liệu trên thang đo đó thường tốn nhiều thời gian để xử lý. Kiriko đã dự kiến sẽ mất sáu giờ để hoàn thành và dự kiến sẽ phải yêu cầu Sete giúp đỡ.
"Kiriko-san, chị không sao chứ?" Seina lo lắng cho Kiriko và cô ấy có vẻ hơi giật mình.
"... Chị xin lỗi, chỉ là chị hơi ngạc nhiên về tốc độ xử lý của nó.”
"Chà, đó là những gì cô nên mong đợi từ nhà khoa học huyền thoại."
"Đó là một điều tốt khi các chương trình và dữ liệu của Kamidake I tương thích với hệ điều hành của Washu, đây hẳn là một sự tính toán trươccs."
"hmm chắc chắn đó chỉ là phần nổi của tảng băng về những gì thứ này có thể làm được thôi..."
"Tôi xin lỗi nhưng khi nào chúng ta sẽ khởi hành vậy?" Neeju hỏi.
"Ồ, xin lỗi, chúng ta đã gặp chút vấn đề, nhưng chúng tôi có thể rời đi ngay sau khi tôi kiểm tra lần cuối."
"Tốt thôi."
"Nào mọi người vào vị trí của bản thân đi."
Seina và Amane đặt tay lên bảng điều khiển giống như Kiriko đã làm.
"Vậy thì, tôi sẽ ngồi đây."
Neeju chạm vào bảng điều khiển còn lại mà không do dự. Cơ thể của Neeju đã được quét và cô ấy ngồi trên một chiếc ghế đã được thay đổi để phù hợp với mình.
"Tôi sẽ đi đây~ ...."
"Xin vui lòng rời khỏi bàn đó ngay lập tức."
"Cô đang nói về cái gì vậy, tôi là một đơn vị quan trọng của một con tàu, đúng không chủ nhân."
"Quả trứng nhỏ bé đó có vẻ rất quan trọng ..."
"NB! Im đi, kiếm một nơi khác để ngồi ấy!"
"Tốt thôi, tôi sẽ chỉ và lơ lửng quanh đây." NB đánh giá việc làm cho Kiriko giận là nguy hiểm, quyết định đi loanh quanh cây cầu một cách vu vơ.
"Con tàu đã nhận được chỉ thị thành công, giai đoạn lập kế hoạch được thực hiện ... việc hoàn thành dữ liệu kế hoạch đã được xác nhận."
Lập kế hoạch cho một khóa học thường mất khoảng một giờ. Hàng chục nghìn kế hoạch đã được trình đưa ra.
"... Chúng ta làm gì đây?" Erma nhìn kiriko với vẻ mặt bối rối.
"Chỉ ra giải pháp tối ưu nhất!!"
"Đó là những gì đang được trình bày ngay lúc này." Erma trả lời.
"............ wow con tàu tiếp tục khiến tôi bất ngờ." Kiriko nói với vẻ như sắp khóc.
"Này, nếu những thứ này đã là tốt nhất, làm thế nào để chúng ta chọn ra một cái nhỉ?"
Amane vẫn đang rất bình tĩnh. Việc kiểm tra hàng chục nghìn kế hoạch sẽ mất rất nhiều thời gian.
"À, uhm ... uh ... Tôi đã... uh Amane hãy để tôi suy nghĩ chút! ..... uhm ..... oh! Hãy để việc đó cho thuyền trưởng... "
"Ồ!"
"Trước khi chúng ta đi, tôi nên nói với mọi người rằng không được phép tham gia vào các cuộc chạm trán với Ngân tặc đâu đấy." Neiju bình tĩnh nói.
"Cái gì!" Seina đứng lên.
"Anh không cần phải lo lắng về điều đó, không sao đâu, em rất vui vẻ đồng ý."
"!!" Seina bối rối
"Tại sao?"
"Lúc này là bí mật."
Giọng điệu của cô có phần trưởng thành hơn, có vẻ như Neiju đã nói như một người lớn đối với một đứa trẻ. Kiriko và những người khác bắt đầu có cảm giác kỳ lạ, vẻ ngoài trẻ con của Neiju vốn không phù hợp với phong thái hay ánh mắt của cô ấy. Nhưng Seina có vẻ chú ý đến Neiju.
"... Tại sao em lại bị dùng làm mồi nhử thế này? Em thực tế bằng tuổi em gái anh thôi...."
"Đừng lo lắng về điều đó, Oniichan. Em tin ở anh, anh đã bảo vệ gói hàng của Seto-sama mà. Anh có thể làm bất cứ điều gì." Neiju nhìn chằm chằm vào Seina trong khi mỉm cười dễ thương ôm cậu.
Kiriko có biểu hiện tức giận và những người khác cũng vậy.
"!!!!!!" Thái dương của họ bắt đầu nhói lên vì tức giận. Mặc dù vẻ mặt của họ vẫn nhẹ nhàng, nhưng cơn thịnh nộ âm thầm của họ khiến cây cầu trở nên rất yên tĩnh.
"Vậy thì ... chúng tôi sẽ làm hết sức để đáp ứng nguyện vọng của cô ... Thuyền trưởng, hãy chọn một tuyến đường." Kiriko nói một cách bình tĩnh nhưng cô ấy trông như thể cô ấy sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.
"À Vâng, đúng!"
Seina nhanh chóng tập trung vào nhiệm vụ và chọn ra một kế hoạch.
Đã một giờ sau khi Seina vào Kamidake II, việc kiểm tra cuối cùng đã hoàn tất và họ lên đường tiến vào không gian.
----------
Trên màn hình của cây cầu Mikagami, sự xuất hiện của Kamidake bay lên bầu trời của Jurai đã được chiếu lên.
"Họ đã cố gắng lên đường an toàn."
"Không có gì ‘an toàn’ cả." Seto nhìn vào màn hình cùng với Minaho trong khi Hakuren và nhóm của cô ấy ở phía sau trong một khu vực biệt lập đang cào vào cái lồng.
"Tôi hy vọng họ có thể hoàn thành nhiệm vụ này một cách thành công."
"Ngài sẽ cho tôi biết những gì đang xảy ra đúng không?" Hakuren hỏi
"......."
"Nào Seto-sama, làm ơn giải thích cho tôi được không !?" Gyokuren điên cuồng cầu xin.
Ánh mắt đó như đối ngược với vẻ ngoài xinh đẹp của Gyokuren, cô ấy có một bầu không khí nguy hiểm mà người ta sẽ không muốn tiếp cận.
"Ta có việc phải làm trước... có thể đợi đến khi ta làm xong được không?”
"Phức tạp vậy sao? Nói cho chúng tôi biết đi nào!" Karen buồn bã nói.
Tuy nhiên Hakuren vẫn bình tĩnh nhìn, cũng như Suiren, người không giỏi thể hiện biểu cảm trên khuôn mặt.
"Ồ ... ~. Nó phức tạp hơn cô tưởng tượng đấy...."
Seto nhìn lại bốn người họ trong khi lùi ra xa và dừng lại ở Suiren.
"... Tại sao ngài lại tập trung vào Suiren-chan vậy?"
Minaho quyết định không tham gia, nhưng khi theo dõi tình hình, cô ấy đưa ra bình luận nhiều nhất có thể mà không làm rối tình hình.
"... Trong tất cả bọn họ, ta lo lắng nhất cho Suiren vì cô ấy không thể hiện cảm xúc nhiều, vì vậy ta đang theo dõi cô ấy để đảm bảo cô ấy ở đó."
"Không phải sẽ đáng sợ hơn nếu ngài quay lưng lại với Gyokuren-chan sao?"
"Cô ấy có bầu không khí quá mạnh mẽ cho việc đó, thật dễ dàng phát hiện ra chuyển động của cô ấy ngay cả khi không nhìn thấy cô ấy eh heh heh..." Seto cười với một giọng khô khan chẳng có chút cảm xúc nào.
"Ngài không nghĩ đến việc đưa cho họ một câu trả lời thích đáng sao?"
"Có một số việc lặt vặt ta muốn hoàn thành trước khi làm việc đó."
"Nhưng ngài đi đâu được trong tình hình này chứ."
"Ta ổn mà, ngoài ra Gyokuren-chan sẽ không vượt qua được cái lồng này đâu..."
Cơ thể Seto bắt đầu tỏa sáng khi bà ấy dịch chuyển ra ngoài.
"Ngài chỉ sử dụng một cổng dịch chuyển để bỏ trốn như vậy thôi sao? Tôi không nghĩ điều đó sẽ ngăn cản Gyokuren-chan đâu!" Minaho nói
Seto đã đi mất. Tất cả cấp dưới của Seto có thể dễ dàng suy ra điểm đến của bà ấy.
"Hãy phân tích xem ngài có thể làm gì với cú dịch chuyển đó! Hãy dự đoán điểm đến của bà ấy!" Gyokuren ra lệnh cho người điều hành như thể đó là công việc của họ.
Thông thường, người điều hành thường trú của Mikagami có cấp bậc cao hơn Gyokuren và sẽ chỉ nhận lệnh từ Seto, Minaho hoặc Đội trưởng Hạm đội Máy bay chiến đấu. Tuy nhiên, họ không muốn bị tổn thương vì chống lại Gyokuren trong tình trạng hiện tại của cô ấy. Ngay cả Seto cũng không muốn chống lại cô ấy nên điều đó thực sự có ý nghĩa.
"........."
Nhưng, đúng như dự đoán, họ ngập ngừng và quay lại nhìn Minaho một chút để xin lỗi cô. Và sau đó ngay lập tức họ bắt đầu làm việc cùng nhau như thể Minaho ra lệnh cho họ tiếp tục. Tình huống này, họ biết mình sẽ không bị trừng phạt.
"Chúng ta có ba mươi bốn địa điểm có thể dịch chuyển!”
"Thu hẹp chúng, tập trung vào những nơi ngài ấy sẽ đến!"
"Đã có ‘Hiệp hội nạn nhân Seto’! Đang tiến hành phân tích mẫu hành vi. Chúng tôi đang xem xét cả hành vi gần đây và trước đây của ngài ấy!"
"Huhuhuhuh Ngài ấy có đi đâu thì chúng ta cũng sẽ tìm được!"
Mặc dù họ là cấp dưới của Seto. Có một vài thành viên không nghĩ bà ấy là sếp của họ và điều này đã phơi bày bản chất thật của họ, thực sự sống động.
Minaho thở dài và cúi đầu thật sâu khi nhìn những kẻ phản bội đang hạnh phúc.
--------------------