Ngày 17 tháng 5
Hôm nay mình đã ăn món hầm cà chua trăng hổ phách và bánh ngọt. món cà chua trăng hổ phách tuy rất ghê, nhưng những chiếc bánh ngọt ăn lại ngon tuyệt
Ngày 10 tháng 6
Lần này mình đã ăn bánh mì với gà lôi moonbow quay. Nó rất khá ngon. Nhưng không ai mang thêm cho mình bất cứ món tráng miệng nào hết, thật đúng là không thể tha thứ mà.
Ngày 25 tháng 6
Hôm nay mình có món cá hồi sao à la meunière với món tráng miệng là thạch. Mình biết ngay là món cá sẽ tệ mà. Nhưng món thạch lại rất ngon.
Ngày 4 tháng 7
Đây là lần đầu tiên của mình kể từ khi trùng sinh. Bắt đầu từ hôm nay, mình đã quyết định sẽ tiếp tục viết nhật ký.
Nói đến đây thì, mình cũng chỉ vừa mới đọc lại một vài thứ đã từng viết khi trước, hồi đó toàn viết về đồ ăn là chủ yếu .Mình đúng thật là một cô gái ngây thơ ngốc nghếch mà. Điểm tốt về mình hiện tại đó chính là mình đã thông minh và trưởng thành hơn trước, vậy nên mình sẽ chỉ viết những điều nghiêm túc trong tương lai mà thôi!!!
Điều đầu tiên sau khi mình trùng sinh là mình đã ăn một món hầm cà chua trăng hổ phách. Bây giờ, để mị nói cho mà nghe. Mình đã không thể tin được vì sao nó lại ngon đến như thế. Cái cách mà cà chua tan trong miệng, và làm thế nào mà hương vị nó lại hòa quyện vào nhau được vậy nhỉ… Mà từ đã, mình lại bắt đầu viết về đồ ăn nữa rồi.
Phù, tý nữa thì. Được rồi, hãy bắt đầu lại nào. Hãy để mình mô tả lại những gì đã xảy ra với mình cho đến ngày hôm nay.
Vào ngày hôm đó, điều cuối cùng mà mình nhớ là mình đã bị mất mạng trên cái máy chém, và khi mình thức dậy, mình đã ở trên giường của mình. Không chỉ vậy, nhưng bản thân mình đã trở lại hình dạng của một đứa trẻ. Ngay cả với người bình tĩnh và trưởng thành như mình đây cũng phải hoang mang vì việc này, nhưng mình sau đó đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Về cơ bản thì, với người thông thái như mình, đã được Thượng đế của các Đức chúa trời đã lựa chọn. Mình biết đây là sự thật. Mình đang được giao một nhiệm vụ to lớn. Nói một cách đơn giản, nhiệm vụ của mình là cứu lấy Đế quốc.
Vậy nên mình, Đấng Cứu Thế được Chọn, đã đứng lên và chấp nhận thử thách. Để cứu lấy dân chúng và binh lính - những người được giao phó cho mình, Mia bắt đầu nghĩ ngợi.
Tương trợ cùng mình, là người thuộc hạ trung thành nhất, chị Anne, đã được chúa trời gửi gắm lại. Hệt như một sử giả có cánh từ thiên đàng, chị ấy bay qua không gian và đứng trước mặt mình. Mình cảm thấy hơi khó chịu khi chị ấy làm hỏng bánh của mình, nhưng mình đã tha thứ cho chị ấy ngay lập tức. Ở dòng thời gian trươc, chị ấy hết mực thương yêu mình đến tận giây phút cuối cùng. Mình thực sự rất nà hạnh phúc khi có cơ hội đáp lại lòng trung thành của chị ấy như thế này, và mình cảm thấy an toàn hơn bao giờ hết bởi giờ đây chị ấy đã ở bên cạnh mình.
Và thế là mình đã để chị ấy trở thành cô hầu gái thân cận ngay lập tức.
Sau đó, mình đã trốn trong thư viện và tìm kiếm mọi thứ. Rốt cuộc, mình có thể khôn ngoan hơn, nhưng không có nghĩa mình biết tất cả mọi thứ, đúng hông? Bên cạnh đó, thừa nhận những điều mà bản thân mình chưa biết là một dấu hiệu của sự khôn ngoan. Mình đã đọc rất nhiều sách tham khảo cực kì khó hiểu. Chúng là những cuốn sách to bự và dày mà các học giả vẫn thường hay đọc ấy, biết hong? Tất nhiên, với một người đầy tri thức như mình thì, nó khá là dễ hiểu. Không phải mình có ý khoe khoang hay gì đâu nha :>
Cùng với tri thức mình học được từ những cuốn sách, kèm theo một chút những gì mình đã nghe được từ Ludwig trước đó… Xin được đính chính một chút là chúng cũng chẳng đáng là bao đâu, chỉ bé tí tẹo thôi ấy mà, nghe chưa? Dù sao thì, mình đã phân tích tất cả những thông tin đó để tìm ra chuyện gì đang xảy ra với Đế quốc. Và mình một thân làm hết tất cả mọi việc. Tất nhiên là bởi vì mình rất là thông minh rồi.
Và giờ, hôm nay! Đúng vậy, hôm nay là một ngày đặc biệt! Nó là ngày đặc biệt nhất!
Để tìm người có thể giúp đỡ mình trong công việc buộc phải hoàn thành, mình đã đi đến Bộ Kim Nguyệt. Và khi mình vừa mới đặt chân đến đó, tên ngốc bốn – Ý mình là Ludwig đang bị đuổi tới một vùng làng quê hẻo lánh. Vì vậy mình đã lao đến và nói chuyện với bọn họ, cứu anh ta trong gang tấc. Và đoán xem anh ta đã làm gì nào? Ludwig, tên ngốc bốn mắt luôn khiến mình cảm thấy thật khó chịu trong người, đã chạy đến và ngợi ca mình.
Khi nghe xong kết luận vừa rút ra từ những gì mình vừa phân tích, đôi mắt của anh ta trở nên, kiểu như là muốn lòi hết cả ngoài và anh ta nhìn chằm chằm vào mình. Sau đó, anh ta quỳ xuống và nói đủ những điều hay ý đẹp về mình.
Cuối cùng thì anh ta nói rằng anh ta muốn thề nguyện trung thành với mình, tất nhiên, mình đã cho phép điều đó.
Đôi khi những điều mà anh ta nói thực sự rất thô lỗ nhưng trong dòng thời gian trước, anh ta thực sự đã làm việc rất chăm chỉ để cứu lấy Đế quốc. Vì tôn trọng những cống hiến của anh ta, mình đã cho phép anh ta về dưới trướng mình. Kể cả anh ta có khó chịu và thô lỗ đến mức mình không còn chịu đựng được anh ta nữa. Mình vẫn sẽ tha thứ cho anh ta bởi vì mình là một người rất nhân từ mà.
Với tốc độ này, với một người thông minh như mình, việc cứu Đế quốc khỏi sự lụi tàn là điều hoàn toàn có thể.
Ngoài ra, mình đã đâm lao rồi. Hãy nhìn vào những điều tuyệt với mà mình đã làm xem. Có lẽ đây là điều hiển nhiên đối với mình? Mình nên nghĩ xem mình nên làm điều gì tiếp theo đây.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage