Tearmoon Empire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3529

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vol 4 - Nhật ký về những giấc mơ ảo tưởng của Mia

Trans&Edit: BiHT

------------------------------------

Ngày bốn tháng năm

Giờ thì cuộc bầu cử hội học sinh đã kết thúc, mình có thể tận hưởng các bữa ăn trong yên bình rồi.

Món hôm nay là món gà tây mặt trăng áp chảo. Phần nấm bên trên mọng nước và rất ngon. Món tráng miệng là bánh trái cây được làm từ các loại dâu nội địa. Giờ thì mình đã chính thức thử mọi món trên thực đơn tráng miệng của học viện rồi. Nhiệm vụ hoàn thành.

Nhưng mình cảm thấy như chúng ta vẫn cần đa dạng thêm nữa. Đã đến lúc xem xem kế hoạch cải tiến thực đơn nhà ăn của mình ra sao rồi. Mọi người cần có sự cải cách!

Ngày năm tháng năm

Hôm nay, mình đã ăn món fettuccine Alfredo đậm đà. Nó có một chút vị chua khiến hương vị trở nên thú vị. Đúng là ăn mãi không chán mà. Quả là một tuyệt tác. Rất nên thử!

Về phần tráng miệng, mình quyết định bắt đầu từ đầu thực đơn lần nữa và đi thêm một vòng. Có nghĩa là mình đã thử món bánh kem hạt dẻ Belluga. Nó có hình dạng như một ngọn núi và được phủ trong một lớp xốt hạt dẻ, điều đó làm bụng mình rất hạnh phúc.

Bánh kem quả nhiên là vua của mọi loại đồ ăn nhỉ?

Ngày sáu tháng năm

Hôm nay, mình thử cái thứ được gọi là “salad trái cây”. Nó có rất nhiều loại trái cây ngọt, rất ngon. Phần nước xốt lấy mật ong làm chủ đạo cũng rất tuyệt. Nó được gọi là “salad” nên mới đầu khiến mình có hơi do dự. Mình cảm thấy hối hận trước sự phán xét thiếu sót này. Thế nên mình đã quyết định nghĩ thoáng hơn và mạo hiểm hơn trong việc thử các món ăn.

Ngày mười tám tháng năm

Gần đây mình chẳng viết gì ngoài đồ ăn cả, thế nên hôm nay mình quyết định nghiêm túc và viết một mục đàng hoàng.

Sau khi nhận tin nhắn của Ludwig, mình ngay lập tức lên đường trở lại thủ đô. Hiện tại, mình đang ở trên xe ngựa và vẫn còn cách Lunatear vài ngày đường. Chuyến hành trình này hẳn đã làm hao tổn sức lực của mình hay gì đấy, bởi mình không nhớ mình đã ngủ gật nhưng khi thức dậy thì lại nằm trên đùi Anne. Cơ mà mình đã có một giấc mơ rất tuyệt khi ngủ.

Trong giấc mơ mình là một giáo viên! Ở đó có một cái thư viện rất lớn. Nó cực kì tráng lệ luôn. Khiến Saint-Noel trông chẳng khác gì một trò cười nếu so sánh cả. Có rất nhiều hoa tô điểm cho nơi đó, và có những cuốn sách trải dài khắp những bức tường. Ôi, giá mà nó không phải mơ thì mình đã có thể đem Chloe và Elise tới để cho họ thấy nơi đó rồi. Họ sẽ thích mê nó cho xem. Nó tuyệt đến mức đó đấy.

Dù sao thì, mình đang dạy cho rất rất nhiều người. Ngay cả tên bốn mắt ngu ngốc lúc nào cũng châm chọc mình cũng ấn tượng trước sự thông minh của mình. Tưởng tương đi! Tên Ludwig đó phải chấp nhận thất bại! Ôi mặt trăng ngọt ngào ơi, cảm giác tuyệt quá chừng! Rất rất tuyệt luôn!

Nói thẳng thì mình luôn nghĩ việc dạy học cho người khác nghe cứ như một việc phiền phức, nhưng giờ đã thử thì mình thấy nó khá dễ. Mình hẳn là có tài rồi, bởi mọi người giải bài toán của họ nhanh thế mà. Bất cứ khi nào mình giải thích thứ gì đó, họ hiểu ngay lập tức. Nó đơn giản thế đấy.

Nói thật thì mình có hơi sợ trước trí tuệ lỗi lạc của bản thân.

Và điều đó khiến mình phải suy nghĩ. Trước giờ mình chưa bao giờ cân nhắc ý tưởng này, nhưng có lẽ mình thật sự là một giáo viên khá giỏi đấy chứ. Cảm giác như đây là một lựa chọn đáng khám phá. Giấc mơ đó cảm giác cũng khá thật nữa. Có khi mình lại có tài năng thiên bẩm trong chuyện này ấy chứ. Hơn nữa với sự chỉ dạy bậc thầy của mình, có lẽ việc nghiên cứu giống lúa mì chịu lạnh sẽ tiến triển nhanh hơn!

Mình nên thảo luận việc này với Ludwig. Dám chắc rằng anh ta sẽ ủng hộ thôi.

Ngày mười tám tháng năm, tối

Chỉ là không may thay, kế hoạch tự thân cầm gậy chỉ dạy của mình ở học việc đã sụp đổ. Anne đã phản đối ý tưởng đó với cơ sở là nó sẽ khiến mình quá bận rộn và chị ấy lo lắng cho sức khỏe của mình. Có thể hiểu được, cơ mà vẫn thật tiếc quá.

Nhưng mình vẫn phải nói là chị ấy cực kì kiên quyết luôn. Mình chưa bao giờ thấy chị ấy nỗ lực tới mức đó để ngăn mình làm chuyện gì. Chị ấy hẳn là rất quan tâm tới sức khỏe của mình.

Mình thật may mắn khi có chị ấy.

Dù sao thì, chuyện là thế. Nếu Anne đã nói không thì đó phải là không. Mình đoán bản thân trước tiên nên dọn dẹp toàn bộ mấy cái rắc rối khác trước, như nạn đói và Chaos Serpent và vân vân, đợi sau khi mình đã có nhiều thời gian rảnh hơn, mình sẽ cân nhắc thêm về ý tưởng này.

Dù gì, thật hết sức lãng phí khi để toàn bộ tài năng giảng dạy của mình bị bỏ xó.

một món pasta Ý