Tanin wo Yosetsukenai Buaisouna Joshi ni Sekkyou shitara, Mechakucha Natsukareta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 26

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 222

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

24 149

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7447

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

Tập 02 - Chương 14: Dọn dẹp

Tan học, tôi tiếp tục ra cổng trường để hội nhóm với Enami-san và Nishikawa giống như hôm qua.

Xem chừng nhiệt độ vẫn còn giảm tiếp. Cứ hễ có gió thổi, gáy tôi lại lạnh toát. Trong tâm trí vì thế mà bỗng suy nghĩ, đáng lẽ ra phải mang thêm khăn quàng cổ mới phải.

Dù sau đó đã vào nhà Enami-san nhưng chẳng khác là bao. Hệ thống sưởi chưa hề được bật. Có vẻ mẹ của Enami-san không quan tâm đến cái lạnh, kể cả khi bà ấy biết mình bị cảm.

Enami-san nhanh chóng tới bật máy sưởi, cơ mà phải còn lâu mới ấm lên được.

"Risa-chan, sưởi ấm mình nào."

"Này, Nishikawa, vướng quá."

"Daijoubu!!!"

Nishikawa vừa ôm Enami-san vừa ngân giọng. Mặc dù Enami-san đã tỏ giọng không thoải mái, nhưng lại chẳng có hành động phản kháng nào cả. Xem ra cô ấy không hẳn là không thích. Chứng kiến hai cô gái dễ thương thế này thật bổ mắt. 

Tôi với tay vào trong cặp sách để lấy một chiếc áo khoác ra mặc. Nó đã được chuẩn bị trước ở nhà nhờ vào ý nghĩ của hôm qua.

"Naochi, thật không công bằng!"

"Xin lỗi, nhưng ai bảo cậu không chuẩn bị trước. Cậu biết là trời sẽ lạnh mà."

Sau khi kéo khóa lên, cảm giác thoái mái hơn hẳn.

Rồi tôi nhìn quanh căn phòng.

Nhờ công vứt rất nhiều rác của cả bọn hôm qua, mà nay trông đã sạch sẽ hơn chút. Tầm nhìn cũng không còn bị che khuất bởi những túi rác trên bàn ăn. Ngoài ra, giờ đã có thể thấy mẹ của Enami-san đang ngủ ở mép bên kia bàn ăn.

Thế nhưng, vậy vẫn chưa là gì.

Trước tiên, đống đồ nội thất còn đang nằm ngổn ngang. Trông chúng chẳng còn cái nào có thể sử dụng được. Ít nhất, tôi cũng sẽ phải bỏ mấy thứ đã bị hỏng đi. Bên cạnh đó, trên sàn vẫn còn rải rác rất nhiều túi rác bé. Nhiều cái chưa được buộc lại.

Ngoài ra, ở chỗ bồn rửa bát, nhìn sơ qua cũng thấy nấm mốc đang phát triển. Dù chưa có gián, nhưng tôi nghĩ thể nào sẽ thấy sớm thôi. Hay đúng hơn, chúng sẽ bay ra. 

"Cả ba tiếp tục cố gắng nhé ...."

Tôi quyết định sẽ chuyển đống đồ nội thất ra khỏi phòng khách. Chiếc bàn trước TV đã bị gãy một chân nên chắc chắn vô dụng rồi. Chưa kể, chỗ bị gãy còn có nhiều mảnh sắc nhọn dài như gai, nếu không chuyển đi ắt sẽ rất nguy hiểm.

"Ta cùng chuyển bàn này ra nhé? Tớ không nghĩ mình có thể tự làm được."

“…… Vậy thì, làm trong lúc mẹ tôi đang ngủ đi."

Nói xong, Enami-san liền nhìn về phía cuối căn phòng. Nơi mẹ cô ấy vẫn đang say giấc chưa biết chúng tôi đã ở đây. 

Nhưng tại sao lại là "Trong lúc bà ấy ngủ'?

Tôi bỗng thắc mắc. Nhưng cũng thấy lo nghĩ chuyện đó vào lúc này thật vô ích. Sau khi thấy Enami-san cầm đầu bàn bên kia, hai đứa đã cùng nhấc nó lên trong một hơi. Tiếp đó, tôi liền nhờ Nishikawa mở giúp cửa phòng khách để cùng Enami-san mang ra ngoài cửa nhà.

"Cảm ơn cậu."

"Có gì đâu. Đây là lúc cần đến đàn ông mà."

"Đang cố tỏ ra mình ngầu à ...?"

"Không, đâu có, tớ chỉ nói điều hiển nhiên thôi mà."

"Fu fu, tôi hiểu rồi."

Đã lâu tôi mới thấy Enami-san cười hồn nhiên như vậy. Chắc do lo nghĩ hai vấn đề nhờ vả và dẫn người khác đến nhà mà dạo gần đây trông người có vẻ căng thẳng. Với phản ứng vừa rồi, xem chừng cô ấy đã thả lỏng một chút.

"So với mặt bằng chung trông cậu có vẻ lép vế. Chắc không thể dục thường xuyên nhỉ? Vừa nãy thấy chật vật lắm."

"Tớ không ... nhưng cũng không ngờ nó lại nặng vậy."

Hồi xưa, tôi từng chăm thể dục hơn nhiều. Khi còn chơi với Yamazaki, tối thiểu mỗi ngày đều phải rèn luyện sức khỏe. Bởi nếu không, sẽ chẳng thể thắng mấy trận đánh nhau được.

Tuy nhiên, như giờ, không một lần.

"Mà không dọn nhanh lên, tớ sẽ chẳng thể nấu ăn như cậu đã nhờ được."

"Phải rồi. Mẹ tôi cũng đang yên tĩnh, hãy làm khi còn có thể." 

Nghe như thể mẹ cô ấy phải yên lặng mới dọn dẹp được vậy.

Cả ba quay về phòng khách và tiếp tục mang những món đồ hỏng ra bên ngoài. Việc đó mất tầm khoảng 20 phút.

Công việc giờ mới là lúc thực sự bắt đầu.

Như Nishikawa đã nói. Qua và nay, cả ba mới chỉ xử lý số túi rác lớn. Sẽ còn mất nhiều thời gian hơn khi bắt đầu sàn lọc và dọn dẹp các túi rác nhỏ. 

Mùi lạ trong phòng vẫn nồng nặc. Hay đúng hơn, nó chẳng cải thiện đi chút nào. Hẳn phải do chúng tôi vẫn chưa xử lý được triệt để nguồn cơn.

Cả bọn sau đó đã về phòng của Enami-san để lấy dụng cụ mua ở trung tâm gia dụng. Vì không muốn bị bẩn tay, nên tôi đã đeo thêm găng tay cao su, rồi cầm túi đựng rác trở lại phòng khách.

Thứ mùi đó lại xộc lên mũi. Dù đã tiếp xúc nhiều rồi, nhưng quả thật vẫn không thể quen nổi. Cảm giác thật khó chịu.

Cũng đúng vào lúc đó, tôi nhận ra.

Ở phía bên kia bàn ăn. Nơi lúc trước đang là chỗ ngủ của mẹ Enami-san, trống không.

Thật kỳ lạ. Chỉ mới vài phút trước, bà ấy vẫn còn đang ngủ mà. Hay biết đâu đã dậy rồi.

"Này."

Một ai đó vỗ vai tôi và tôi đã quay lại theo phản xạ.

“……!”

Người đứng ở đó là mẹ của Enami-san, bà ấy bắt chuyện bằng một vẻ mặt vô cảm không thể đọc vị được.

Cả hai cô gái đứng sau tôi, Nishikawa và Enami-san, cũng đều chết lặng.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại