Chiến dịch săn rồng III (2)
【Góc nhìn của Sophia】
Chết rồi, Cự Long bắt đi tiểu thư Ester còn lấy cô ấy làm con tin, đơn phương giày vò anh Tanaka. Lúc đầu là đấm đá, giờ thì mặc cho mưa đạn ma thuật giáng xuống người.
Nhưng anh Tanaka vẫn còn sống, anh ấy thật sự là con người sao?
"Quý... Quý tộc đại nhân! Cái đó..."
Tôi không kiềm được mà kêu lên.
Dù sao đi nữa, không thể ở lại đây được nữa, phải mau chóng trốn đi càng sớm càng tốt. Vừa nãy là tiểu thư Ester bị bắt đi, tiếp theo không chừng sẽ là tôi. Vừa nghĩ vậy, tôi liền rất muốn nhanh chóng bỏ chạy.
Thế nhưng Quý tộc đại nhân không nghe thấy lời thỉnh cầu của tôi.
"Quá lợi hại! Thật... thật sự có ma thuật trị liệu lợi hại đến thế này sao!"
Quý tộc đang gào thét kia căn bản không nhìn thấy xung quanh.
Biểu cảm của ông ta khi nhìn Cự Long và anh Tanaka thật đáng sợ, cảm giác như nói chuyện với ông ta cũng nguy hiểm. Đôi mắt mở to đến quên cả chớp, bất động nhìn chằm chằm vào một điểm. Ông ta thật sự rất thích ma thuật, căn bản là thần kinh rồi. Mấy con ốc trong đầu đều rơi vãi đầy đất rồi.
"Chẳng lẽ đây là ma thuật mà anh ấy đã kiểm nghiệm vào hôm kia sao!"
Vì vậy tôi đành phải trưng cầu ý kiến của người khác.
Tiếp theo lọt vào mắt tôi là Kỵ sĩ đại nhân.
"Cái đó, A... Allen đại nhân..."
Allen đại nhân là người bình thường nhất ở đây, anh ấy nhất định sẽ hiểu.
Thế nhưng, anh ấy cũng không nghe thấy tôi nói.
"Ester! Sao có thể, tạ... tại sao!"
Tình trạng của Allen đại nhân cũng rất bất thường. Chắc là vì người yêu tiểu thư Ester bị bắt đi, khiến anh ấy mất bình tĩnh, nhìn Cự Long với vẻ mặt méo mó vì khóc. Nắm đấm siết chặt đến mức có cả máu nhỏ giọt xuống đất.
Thật sự không phải lúc có thể nhờ anh ấy chỉ huy rút lui.
Cô Sophie đang ở bên cạnh nắm tay anh ấy, cũng vì đồng đội bị bắt... A, không, cô ấy bình tĩnh hơn Allen đại nhân nhiều, giống như đang bình tĩnh quan sát tình hình của Cự Long và anh Tanaka.
Tóm lại là tôi không thích cô Sophie, nên sự chú ý liền chuyển sang người khác.
Người tiếp theo tôi nhìn thấy, là Mercedes đại nhân đang ở khá xa.
"Cái đó, Me... Mercedes đại nhân!"
Người này là một kẻ biến thái thật sự, tôi thật sự không muốn nói chuyện với cô ta, nhưng tình hình khẩn cấp, đành phải nén nhịn mà lên tiếng. Thân phận cô ta hình như cao hơn Allen đại nhân, nói không chừng có thể ra lệnh rút lui.
"Mercedes đại nhân! Vừ... vừa hay chúng ta vô năng vô lực, chi bằng..."
Tôi tiến lên gọi tên cô ấy, giải thích ý của mình.
Kết quả, đã xảy ra chuyện không ngờ tới.
"Sợ sao? Tốt lắm, không có gì phải xấu hổ cả, ta cũng rất sợ. Đến chỗ ta đây."
"Hả? A, cái... này..."
Cô ta nắm lấy tay tôi.
Còn chưa kịp phản ứng, cô ta đã từ phía sau ôm chặt lấy tôi.
Sao lại thành ra thế này.
"Cái đó, Mercedes đại nhân, ngài đây là..."
Tôi nhìn xuống.
Lời cô ta nói là thật, hai chân đều run rẩy.
Nhưng cô ta vẫn ôm tôi rất chặt, không chút khách khí mà quấy rối tình dục.
"Không có gì phải xấu hổ cả. Ai cũng như ai, khi sợ hãi thì cứ sợ hãi thôi."
"I...!"
Mercedes đại nhân sợ đến mức tột độ, nhưng vẫn mặc cho dục vọng kiểm soát hành vi của mình, thần kinh còn thô hơn cả cột nhà. Ngực và mông tôi bị cô ta sờ đến nổi da gà khắp người, vô cùng buồn nôn. A, này! Cô ta... ngón tay cô ta trực tiếp móc xuống bên dưới rồi!!
"Không... đừng mà... Mercedes đại nhân..."
Biết rằng mình sắp chết nên cấp độ quấy rối tình dục của cô ta cũng tăng lên.
Tôi... tôi không thể giãy thoát. Lực cánh tay mạnh thật.
Người này là loại người chỉ cần lý trí đứt dây là không biết sẽ làm ra chuyện gì. Chắc chắn là vậy.
"Cứ run rẩy đi. Ta sẽ ôm chặt cô đến khoảnh khắc cuối cùng."
"Ư, cái... cái đó..."
Anh Tanaka, mau thắng đi.
Thế nào cũng được, mau thắng đi.
Nếu không thì trinh tiết và niêm mạc của tôi sẽ gặp nguy hiểm mất!
*
Timmie: Minh họa tiếp theo, rất fsv