- Em gái thân yêu của anh, giờ em đã tin anh rồi chứ.
Bạch Cập nằm sấp trên mặt đất, đầu bị đập đến choáng váng. Trong khóe mắt, Ô Dược siết chặt gáy của Đào Nhân, một con dao găm lóe lên ánh sáng lạnh cắm sâu vào tim cô bé.
Bên tai, giọng nói có chút hả hê của Bạch Truật vẫn không ngừng vang lên:
- Anh đã nói từ trước rồi, mục đích của Thánh Đình không đơn giản như vậy đâu, thấy chưa, vẫn là anh có mắt nhìn xa trông rộng.
Sau khi đâm dao vào tim Đào Nhân, Ô Dược vẫn cảm thấy chưa chắc chắn, thế là xoay tròn và khuấy con dao một cái, định xoắn nát trái tim của cô bé.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Ma Hoàng ở bên cạnh đột nhiên nhận ra có gì đó không đúng, dù dao đã cắm sâu vào tim, nhưng vẻ mặt của Đào Nhân vẫn không hề có bất kỳ thay đổi nào.
Giây sau, bé gái ở trong lòng Ô Dược đột nhiên mềm nhũn, trong chốc lát đã biến thành một đống cát đổ sụp xuống.
Ô Dược khiếp sợ nhìn cát vàng tuột khỏi kẽ tay, gã chợt nhìn sang Xích Thược ở bên cạnh, chỉ thấy cô ta lộ vẻ mặt hung ác, khóe miệng nhếch lên, cười gằn nhìn bọn họ, ngay sau đó một ngọn lửa dữ dội ập đến.
- Xích Thược, chừa lại người sống!
Giọng nói của Bạch Cập vội vàng vang lên.
Xích Thược đang tức giận nghe thấy thế liền kiểm soát nhiệt độ, chỉ đốt cháy bề mặt hai người kia.
Ma Hoàng thấy tình hình không ổn liền vùng lên, cả căn lều lập tức bị xé nát dưới niệm lực của gã, vài con dao găm bay thẳng về phía Xích Thược và Bạch Cập.
Nhưng quanh căn lều đã sớm bị bao vây chặt chẽ, Tất Bạt ở bên ngoài tùy ý nã hai phát đã bắn gãy hai tay của Ma Hoàng.
Thạch Hộc cũng nhanh chóng nhào tới chắn trước mặt Bạch Cập, con dao găm lập tức bị cơ ngực của hắn đánh bật ra.
Còn Xích Thược thì càng khỏi phải nói, con dao găm nhỏ bé kia trực tiếp bị nhiệt độ cao làm tan chảy thành nước sắt ngay trước mắt cô ta.
Chưa đến 20 giây, Ô Dược và Ma Hoàng toàn thân cháy đen đã bị khống chế hoàn toàn.
...
- Thế, rốt cuộc tụi nó là thứ gì vậy?
Đỗ Trọng khoanh tay, nhìn hai kẻ bị nướng ngoài khét trong non kia, vẻ mặt khó đoán.
- Chúng là những Thánh Đồ.
Giọng nói của Bạch Truật vang lên trong tai nghe của mọi người.
- Bội Lan nói rằng, Đọa Chủng đã gieo hạt giống vào bụng của những người sống sót, hạt giống hấp thu năng lượng của cơ thể mẹ để phát triển nhanh chóng, hai ngày là có thể trưởng thành, sau khi phá vỡ bụng mẹ, nó sẽ nuốt chửng cơ thể mẹ, và rồi có thể trở thành một sự tồn tại giống hệt như cơ thể mẹ, từ đó thay thế cơ thể mẹ.
Lời nói của Bạch Truật khiến biểu cảm của nhóm người tại hiện trường chợt thay đổi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào 'Ô Dược' và 'Ma Hoàng' trở nên giận dữ khó mà kiềm chế.
- Ý anh là, cả Ô Dược và Ma Hoàng đều...
Trong giọng nói của Đỗ Trọng mang theo run rẩy, đôi mắt tràn ngập vẻ không dám tin.
- Đúng vậy, bao gồm tất cả những người sống sót đi ra từ khu ô nhiễm đều như thế.
-...
- Bạch Truật, anh mới nhắc đến Bội Lan sao?
Xích Thược suýt bị cơn giận làm cho mờ mắt đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng hỏi dồn.
- Ừm, Bội Lan lúc này đã trở về tổng bộ, cô ấy còn mang về hơn hai mươi người sống sót.
Giọng nói của Bạch Truật hơi ngập ngừng.
- À đúng rồi, mọi người bám chắc vào.
- Hả?
Bọn họ còn chưa kịp đưa ra lời thắc mắc, một luồng khí khổng lồ đã ập đến từ trung tâm khu ô nhiễm với tốc độ kinh người, bầu trời ngay lập tức bị một mảng lửa bao phủ, sóng xung kích sinh ra từ vụ nổ khiến mặt đất chấn động kịch liệt, giống như cả mặt đất đang run rẩy.
Quay đầu nhìn lại, ở hướng khu ô nhiễm, một quả cầu lửa nóng rực nhanh chóng phồng lên, sau đó nổ tung, giải phóng năng lượng dữ dội.
Vài giây sau, tiếng nổ đinh tai nhức óc mới vang lên như sấm sét, sóng âm như thủy triều ập đến.
Khuôn mặt của Tất Bạt được ánh lửa chiếu sáng, đôi mắt bùng lên tia sáng kích động:
- Đây là tên lửa Kẻ Hủy Diệt!
- Đúng vậy, tên lửa Kẻ Hủy Diệt, do viện nghiên cứu tổng bộ và quân đội cùng nghiên cứu phát triển, là vũ khí hủy diệt nhằm vào Đọa Chủng cấp cao, chỉ cần bắn trúng trung tâm mục tiêu, sẽ tạo ra năng lượng cực mạnh, lan dọc theo toàn bộ tứ chi của Đọa Chủng, đảm bảo tất cả các bộ phận của Đọa Chủng đều bị hóa hơi ngay tức khắc.
Lời của Bạch Truật vừa dứt, cả khu ô nhiễm chợt bùng lên một ngọn lửa, sương trắng bị chiếu rọi đến mức đỏ rực, soi sáng đêm nay như ban ngày.
Ngay sau đó, sương trắng ở khu ô nhiễm dần tan biến, qua lớp sương mù ngày càng mỏng, có thể thấy những sợi dây leo ở bên trong đang vặn vẹo run rẩy, trên đó có ngọn lửa đang cháy điên cuồng.
- Xem ra, sử dụng Kẻ Hủy Diệt là lựa chọn cần thiết.
Giọng nói của Đương Quy truyền ra từ tai nghe, anh ta vẫn luôn canh giữ ở tiền tuyến, có thể thấy được tình hình trong khu ô nhiễm ngay phút đầu tiên.
- Toàn bộ khu ô nhiễm đều trải đầy các chi của Đọa Chủng cấp cao, nó ngụy trang dưới hình dạng của dây leo, nếu không sử dụng Kẻ Hủy Diệt, một khi dây leo không bị loại trừ hoàn toàn, e rằng nó có thể tái sinh.
- Vậy là, nhiệm vụ của Bội Lan đã hoàn thành mỹ mãn rồi.
Xích Thược thở ra một hơi.
- Bạch Truật, giờ cô ấy sao rồi?
- Bội Lan bị thương ngoài da, không nguy hiểm đến tính mạng. Hiện đã được điều trị, không lâu nữa là có thể khỏi hẳn.
- Đúng rồi.
Giọng nói của Đương Quy mang theo vẻ sốt ruột:
- Trong số những người sống sót mà cô ấy mang về, có Tề Giới không?
-...Không có.
Hiện trường lập tức rơi vào yên tĩnh.
...
Trong phòng điều trị của viện nghiên cứu tổng bộ, Bội Lan nằm trên giường bệnh, ngơ ngác nhìn chằm chằm trần nhà trắng tinh.
Lúc này, đã một ngày trôi qua kể từ khi cô ta dùng cổng dịch chuyển trở về tổng bộ.
Đọa Chủng cấp cao Phật Bốn Mặt ở khu ô nhiễm đã được xác nhận là bị tiêu diệt, sau khi lĩnh vực của Đào Nhân mất hiệu lực, chỉ có vài con Đọa Chủng lẻ tẻ chạy ra, hiện đã bị dọn dẹp sạch sẽ.
Trước mắt, Trung Quốc và Thái Lan đang tiến hành liên hợp tìm kiếm, xác nhận xem trong khu ô nhiễm còn Đọa Chủng và người sống sót hay không, công tác dọn dẹp ô nhiễm cũng đang được tiến hành một cách có trật tự.
Thông tin mà Bội Lan mang về cũng đã gõ một hồi chuông cảnh báo cho tổng bộ.
Viện nghiên cứu tổng bộ dựa trên thông tin Bội Lan cung cấp và dấu vết còn lại tại hiện trường để phân tích, cái thứ được gọi là Phật Bốn Mặt kia, thực chất là một con Đọa Chủng chắp vá do Thánh Đình tạo ra.
Theo uớc tính sơ bộ thì nó được ghép lại từ ít nhất mười con Đọa Chủng.
Đầu tiên, mỗi mặt của Phật Bốn Mặt là một Đọa Chủng cấp B, năng lực bao gồm 'vô hiệu hóa dị năng' của Quy Bản, 'sao chép hoàn toàn' có thể tạo ra hạt giống và 'mê cung sương trắng', quan trọng nhất là, còn có một năng lực cốt lõi tên là 'tăng cường dị năng'.
Dựa vào 'tăng cường dị năng', ba năng lực kia mới có thể được thể hiện một cách khoa trương như vậy.
Ngoài bốn Đọa Chủng này ra, viện nghiên cứu còn suy đoán rằng, năm cái đầu rắn trên người Phật Bốn Mặt cũng là năm Đọa Chủng cấp C, năng lực của chúng kém hơn, chủ yếu đóng vai trò bảo vệ.
Bên trong cơ thể của Phật Bốn Mặt được lấp đầy bằng máu thịt của loài người, xét từ kích thước của nó, e rằng phần lớn người sống sót trong khu ô nhiễm đã sớm bị nghiền thành từng mảnh để lấp vào đó.
Còn phần thân dưới của Phật Bốn Mặt là một con Đọa Chủng cấp B quan trọng khác, Đọa Chủng này tồn tại dưới hình thức là dây leo, trải rộng khắp khu vực hơn 200km vuông, góp phần hình thành khu ô nhiễm và mê cung sương trắng.
Nói chung, mười con Đọa Chủng này đã được kết hợp với nhau một cách tài tình, năm loại năng lực bổ trợ cho nhau, từ đó hình thành nên cốt lõi kế hoạch của Thánh Đình.
Và mục tiêu của Thánh Đình chính là Đào Nhân.
May mà Bạch Truật đã sớm phát hiện có điều bất ổn, cố ý đưa cho Đào Nhân búp bê thế thân hàng mới nhất do tổng bộ nghiên cứu phát triển để mang theo bên mình trước khi đi, nhờ vậy mới thoát được một kiếp.
Và bây giờ, tổng bộ còn phải đối mặt với một vấn đề lớn.
Đó là sự tồn tại của các bản sao.
Sau khi Phật Bốn Mặt bị tiêu diệt, 'Ô Dược' và 'Ma Hoàng', cùng những người sống sót đã bị thay thế không chết theo như bọn họ dự đoán, mà vẫn sống rất khỏe mạnh, không bị ảnh hưởng gì.
Việc này chứng minh rằng, mối liên hệ giữa bản thân Phật Bốn Mặt và những bản sao này rất yếu, Phật Bốn Mặt không phải là kẻ thực sự kiểm soát chúng.
Điều đáng sợ là, công nghệ hiện tại hoàn toàn không thể phân biệt được các bản sao, những bản sao này có cùng thân thể, cùng dị năng và cùng ký ức với bản gốc.
Đây đồng nghĩa với việc, rất có thể bên chính phủ đã bị xâm nhập từ lâu mà không một ai hay biết.
