Tàn Dư Nơi Biển Sâu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web novel - Chap 49 - Gấp đôi rắc rối

CHAP 49 GẤP ĐÔI RẮC RỐI

Các vị thần cư ngụ trong thần quốc – một nơi tách biệt với thế giới thực tại, nơi mà các thế nhân tin rằng chiều không gian đặc biết đó chính là nền tảng của thế giới, nhưng trái ngược lái quan niệm thông thường, cái “nền tảng” này lại không nằm ở tầng dưới cùng của thế giới, mà lại đứng vững trên đỉnh cao nhất của mọi chiều không gian.

Trong các cổ tự từ triều đại Vương quốc cổ đại Crete cũng đã mô tả lại chi tiết cấu trúc của thế giới này:

Nền tảng thế giới nằm ở trên đỉnh cao của không gian, có chân lý và chật tự vĩnh hằng bảo vệ, thần quốc được đặt trong nền tảng này, tự có tự hữu. Chỉ việc đơn giản tồn tại tại thần giới, các vị thần sẽ vĩnh viễn đuọc ban cho tuổi đời trường sinh bất lão.

Từ thần quốc hướng xuống là thực tại của chúng sinh, chúng sinh trần gian được ảnh hưởng bởi các vị thần, giúp họ ổn định và tồn tại trong một thế giới thực tại tương đối an định và giàu có – định hình lên thế giới mà chúng ta biết đến vào hiện tại.

Từ thực tại hướng xuống là Linh Giới, một cõi bí ẩn chứa đựng và bị chiếm ưu thế bởi những hồn ma và linh thể xa rời nhận thức của phàm nhân. Trong cõi Linh Giới, chúc phúc từ các bị thần đã bị suy giảm đáng kể, chừa đường cho những thế lực kì quái và dị thường phô trương sức mạnh của mình.

Hướng xuống sâu hơn nữa, là nơi không còn thích hợp cho bất cứ sinh vật nào có thể tồn tại, là những đáy vực biển sâu nguy hiểm, bị thống trị bởi những thế lực dị thường thậm trí vượt xa khỏi tầm với của những vị thần mạnh mẽ nhất – một Vực sâu u tịch, nơi không còn có thể coi là một phần của thế giới vật chất, mà hoàn toàn giống như là một ảnh ảo hư vô.

Vượt qua khỏi cõi Vực sâu, đâm xuyên qua những màn đêm từ đáy của cõi u tịch là nơi trú ngụ của những tà thần cổ xưa. Là nơi sâu nhất của thực tại, nơi các thực thể tà ác và bị lãng quên qua hàng vạn năm ẩn mình và rút lui xuống.

Dựa vào những truyền thuyết từ triều đại cổ đại của Vương quốc Crete, những vị thần là những thực thể định hình ra các nguyên tắc để giám sát vạn vật sống. Tuy nhiên tầm thống trị của họ cũng dần hạ thấp đáng kể khi càng đi sâu vào các chiều không gian hạ giới, khiến cho các thực thể ẩn mình trong Không gian con – cõi sâu nhất của thực tại – bắt đầu nghi ngờ về sức mạnh toàn năng của các vị thần.

Đó chính là bố cục của thế giới đương đại: nơi thượng giới là chật tự và ánh sáng còn hạ giới là bóng tối và hỗn loạn. Và phàm giới lại chính là mặt trận của cuộc chiến giữa hai thế cực đối lập này.

Kiến thức về cấu trúc đa chiều của thực tại đã được di truyền từ các nền văn minh cổ đại dẫn đầu Kỷ nguyên Biển Sâu từ 10.000 năm về trước. Kể từ đó, đã có vô số các học giả chứng minh và xem xét kỹ lưỡng về “cấu trúc cấp bậc” này, rằng nó thực sự cực kì hoàn hảo. Ngày nay, nó đã được thế giới công nhận và được biết đến với cái tên “Mô Hình Chuẩn của Thế Giới.”

Mô Hình Chuẩn đó nói, rằng phàm nhân có thể tiến sâu hơn vào các cõi hạ giới, nhưng việc đi ngược lại, tiến vào các cõi cao hơn lại hoàn toàn chưa hề được nghe qua.

Vậy nên việc tàu “Vanished” phục sinh và “trồi lên” từ Không gian con chính là một nghịch lý, là một cái tát thẳng vào mặt của Mô Hình Chuẩn của Thế Giới. Tuy nhiên, sự hiện diện của nó cũng hoàn toàn phù hợp với định luật, rằng các thuộc tính của dị thường và dị hiện đều mang tính tạm thời, rằng chúng không thể nào có thể hiện hữu theo những gì mà chúng ta có thể đoán trước – “Định Luật Vĩnh Bất Khả Tri của Dị Thường và Dị Hiện.”

Cả Tổng giám mục Valentine và Vanna đều không tin rằng hồn ma vị thuyền trưởng ấy có khả năng tìm tới Nữ thần Bão Tố để báo thù. Thậm trí nếu như ông ta có ấp ủ một ý định ấy đi chăng nữa, thì ông ta cũng không có cách nào để có thể thực hiện được. Không một học giả nào có thể tìm ra một bằng chứng cho một mối liên kết giữa nền tảng của thế giới với cõi phàm trần này cả, vậy nên đó là lí do vì sao mà những vị thần chỉ có thể gia tăng ảnh hưởng của họ một cách gián tiếp thông qua những biểu tượng và các phép ẩn dụ. Vậy nên, việc một con tàu ma có thể tấn công thượng giới đều hoàn toàn không thể có thể xảy ra.

Vậy, khi không thể tìm được chính Nữ thần Bão Tố để trả thù, tất nhiên lựa chọn còn lại, tàu Vanished chỉ có thể tấn công những tín đồ của nữ thần trên cõi phàm trần mà thôi.

Đại Thánh đường Bão Tố, là trụ sở chính của các tín đồ thờ phụng Nữ thần Bão Tố, đóng vai trò như là một “con tàu Noah” ẩn dật và trôi dạt giữa đại dương Vô Cận Hải. Trên con tàu ấy, là nơi Triều Thiên của Đức Giáo hoàng, một di vật có quyền năng cai quản bão tố, ngự trị. Sẽ là một mục tiêu thiếu khôn ngoan trừ khi tàu Vanished sẵn sàng đối mặt với nguy cơ bị nuốt chửng hoàn toàn bởi những con sóng hung bạo mà thánh di vật ấy tạo ra.

Việc này dẫn họ tới thành quốc Pland. Một nền văn minh được dựng lên từ một hòn đảo, một nơi luôn sôi sục một khát khao khi luôn mong muốn được hội nhập với một thế giới rộng lớn hơn ngoài kia, một nơi có một lượng dân số chủ yếu hầu hết đều theo đạo của Nữ thần Bão Tố. Do đó, đây cũng chính là một nơi cực kì hấp dẫn cho những ai có âm mưu về việc trả thù Nữ thần Bão Tố.

Vanna cho rằng, hồn ma vị thuyền trưởng này đã bị cơn khát hận thù ám ảnh lấy tâm trí, khiến hắn ta cùng với con tàu Vanished của mình bị trục xuất vào Không gian con trong một cơn bão dữ tợn vào một thế kỷ trước. Đó là một lí do duy nhất mà cô nghĩ tới có thể giải thích về sự trở lại bất thình lình của con tàu ma này. Và mọi dấu hiệu hiện tại cũng dường như đang xác nhận và ủng hộ phỏng đoán này của cô.

Nhưng có một câu hỏi đang khiến Vanna phải băn khoăn, khiến cô liền phải hỏi ngài Tổng giám mục Valentine, “Ngài có nghĩ, rằng có một mối liên kết nào đó giữa tàu Vanished và các hoạt động nham hiểm gần đây của lũ dị giáo Hắc Nhật Thần trong thành quốc không?”

Ngưng lại và suy nghĩ một hồi, cô tiếp tục, “Trong giấc mơ của tôi tối qua, tôi thấy rõ được một mặt trời rực lửa cùng với con tàu Vanished đang hiện hữu giữa thành quốc Pland. Sự xuất hiện đồng thời của cả hai tai hoạ này có thể là một lời sấm truyền điềm gở…”

“Giả thuyết của cô cũng có lý lắm,” đáp lại từ ngài Tổng giám mục. Tuy nhiên, đừng quên rằng tên ‘vật tế’ bị tha hoá ấy chính là hung thủ đã sát hại tên Thượng tế của đám dị giáo Hắc Nhật Thần tại buổi lễ hiến tế đó. Và hắn ta cũng chính là vật tế được dâng lên cho Hắc Nhật Thần. Việc này ám chỉ rằng tàu Vanished và dị giáo Hắc Nhật Thần cũng là thù địch với nhau.”

Vanna ngẫm lại về góc nhìn của ngài Tổng giám mục, không thể nào tìm ra được một ý nào để có thể phản bác lại ông ấy.

Tiếp tục cuộc trò chuyện sau một vài giây tĩnh lặng, lão Tổng giám mục đã chia sẻ cho cô một vài những thông tin mật mà ông đã thu thập được từ thành quốc Lansa. Có vẻ như những tên dị giáo thờ đạo Mặt Trời này không chỉ bùng phát tại Pland mà cũng bùng phát tương tự tại các thành quốc khác. Có những báo cáo cho thấy, rằng bọn chúng đang sử dụng các bến cảng tại Lansa và Moko để làm những điểm tiếp vận chiến lược và tập trung lực lượng từ những nơi khác.

Vanna ngạc nhiên hỏi, “Một manh mối ư?”

Vị Tổng giám mục đáp lại bằng một vẻ mặt bối rối. Những tên dị giáo có nhắc về một mảnh ‘mặt trời.’ Bọn chúng tin rằng những thứ ấy chính là những gì còn sót lại từ vị thần của bọn chúng, tin rằng sau sự sụp đổ của vị thần đó, những mảnh vỡ ấy đã rơi xuống và ẩn mình tại nơi nào đó tại Pland.

Choáng váng trước câu trả lời này, Vanna giận dữ cất tiếng, “Mấy tên mất trí này! Đã có biết bao nhiêu sinh mạng vô tội đã bị huỷ hoại trong quá trình phục sinh thứ mặt trời đen tối và báng bổ ấy rồi chứ!”

Tổng giám mục Valentine lắc đầu, giải thích rằng những tên dị giáo ấy coi thần linh của họ chính là Hắc Nhật Thần, một thứ mà trong quan niệm méo mó của bọn chúng, lại tượng trưng cho một đỉnh cao của trật tự. Sự tận tuỵ cuồng tín ấy của bọn chúng không hề chừa chổ cho một cảm giác tội lỗi và hối hận về việc phải đổ máu. Khi phải đối phó với những cá nhân như vậy, lựa chọn của chúng ta lại rất hạn chế: khi chúng ta một là phải khuất phục bọn chúng hoặc hai là phải tiêu diệt bọn chúng hoàn toàn.

Vanna chấp nhận, rằng trong những ngày sắp tới họ sẽ cực kì bận rộn khi lại phải đối đầu và giải quyết cùng lúc với cả hai vấn đề khác nhau, một bên là những tên dị giáo Hắc Nhật Thần trong khi bên còn lại lại là một hồn ma bí ẩn của một vị thuyền trưởng quá cố. Giá như chẳng có sự hợp tác giữa hai thế lực của tàu Vanished và Giáo hội Hắc Nhật Thần như này, thì tình huống này chắc hẳn sẽ không phức tạp gấp bội lần giống như lúc này đâu.

Thở dài một hơi, Tổng giám mục Valentine đồng tình với quan điểm của Vanna. “Dù thế nào đi nữa, thì chúng ta cũng phải đảm bảo việc các giáo sĩ và vệ quân của chúng ta phải nổ lực phối hợp với lực lượng thực thi pháp luật của thành phố. Ưu tiên của chúng ta hiện tại nên là dẹp loạn hết những tên dị giáo Hắc Nhật Thần đã xâm nhập vào thành quốc và vô hiệu hoá mối đe doạ này trước khi mối đe doạ kế tiếp có thể thành hình,” Vanna đưa ý kiến. Chiến lược của cô, là giải quyết từng vấn đề một, do đó có thể làm giảm nguy cơ tổng thể do cả hai mối đe doạ gây ra. “Còn về con tàu ma, do chúng ta chưa thể xác định được hướng đi trong tương lai của nó, cách tốt nhất hiện giờ là giữ một sự cảnh giác chặt chẽ đối với vùng biển xung quanh thành phố của chúng ta…”

“Ta có thể xin thêm một tí tương cà không…” Duncan ra hiệu cho Nina ở đầu bên kia của bàn ăn. “Không cần cháu làm thay cho ta đâu, chỉ cần đưa ta chai tương cà thôi, nhé.”

Nhanh chóng đưa chai tương cà cho Duncan, Nina đáp, “Ok bác Duncan.”

Hiện tại đã là giờ trưa, khi Duncan và Nina đang cùng nhau thưởng thức bữa trưa của mình tại một căn bếp ấm cúng ở tầng hai của cửa tiệm đồ cổ kì dị của bọn họ. Bữa ăn rất chi là đạm bạc: một món ăn địa phương gồm những chiếc bánh kếp đậm đà khi được ăn cùng với cà chua hoặc là một lớp sốt nóng hổi, kèm theo, là một tô súp rau củ tương đối nhạt nhoà. Mặc dù bữa ăn rất chi là đơn giản, cả hai đều rất chi là tận hưởng và chân trọng khoảng khắc này. Cũng bởi những khung cảnh đơn điệu và thân thiết như vậy lại ngày càng trở nên hiếm hoi giữa một sống bộn bề và vội vã gần đây của cả hai người họ.

Duncan cảm thấy, rằng bản thân anh đang dần hình thành cho mình một sự gắn bó chân thành đối với góc khuất bé nhỏ này của thế giới.