Ngày hôm sau, tôi thức dậy sớm và tản bộ trên hòn đảo, sau đó tắm rửa khi quay về phòng trước khi uống một cốc nước ép táo muối để khiến dòng chảy ma thuật trở nên hoàn hảo.
“Haa~. Nước ép táo muối từ công thức gia truyền đúng là tuyệt nhất mà, sảng khoái quá đi. Có lẽ mình nên thử thêm một vài công thức khác.”
Và thế là với ly nước ép trên tay, tôi lật từng trang công thức viết bằng giấy da cũ từ quyển công thức mà Bà đã đưa tôi.
“...Mmm?”
Chuyện gì thế này…trang công thức nước ép táo muối đang mang lại cho tôi mang cảm giác kì lạ và không mấy dễ chịu.
Ngay khi tôi đang nghĩ rằng có vẻ như dòng chữ và tranh minh họa đang lắc lư.
“Wah!?”
Thì chúng đột nhiên bung ra và lộn xộn khắp trang giấy khiến những dòng chữ được viết trên đó thay đổi một cách chóng mặt.
“Gì thế này.”
Và trên đó là một dòng chữ viết tay với nội dung như sau.
Nhật kí thân mến.
Tâm trạng hôm nay của cực kì tệ hại. Mái tóc – niềm kiêu hãnh của ta đã bị tên đàn ông đó cắt đi.
Và để trả thù thi ta đã kết cho hắn án tử hình treo cổ bằng những sợi chỉ kiêu hãnh.
Câu thần chú như thế này
The incantation is this.
Maki rie luci ahー Lí do đỏ thẫm, búp bê máu, quay, quay, hỡi guồng quay đổ rực.
Tái bút: Popo và Don đã hái được rất nhiều quả óc chó.
Thế nên mai ta sẽ nướng bánh óc chó và thưởng thức một cách say sưa.
“…Một quyển nhật kí?”
Ai đó thậm chí còn viết “Nhật kí thân mến” nên chắc hẳn là vậy rồi.
Sau khi tôi uống hết ly nước ép táo muối thì cũng là lúc trang sách lặng lẽ trở lại trạng thái ban đầu của nó.
“Oh…ra là vậy. Nếu làm theo những công thức được viết trên sách và chỉ khi ăn hay uống nó thì nội dung của cuốn sách sẽ biến đổi thành một quyển nhật kí.”
Tôi nhanh chóng nhận thức được chuyện này bởi vì tôi dù gì cũng là một thiên tài mà.
“Cái tên chắc hẳn được giấu đâu đó ở cấu chú đầu tiên, thế thì không biết tác giả của cuốn nhật kí này tên là Maki, Rie hay Lucia nhỉ? Là một người phụ nữ nhỉ”
Tôi chẳng hề biết vị phù thủy này đến từ đâu nhưng đây đúng là một mánh khóe thú vị.
“Mà dù sao thì, Lapis, đến lúc dậy rồi~! Không ngờ cậu là một người thích ngủ nướng đấy.”
Hôm nay lớp học sẽ bắt đầu. Đây là lớp đầu học đầu tiên và cũng là phần điểm quan trọng nhất của chúng tôi.
Đó là truyền thống của Học viện Ma pháp Lune Ruschia khi học sinh năm nhất phải thực hiện “nghi lễ triệu hồi tinh linh.”
Học viện ma pháp này có một vòng triệu hồi hiệu quả đến mức những ma pháp sư thiếu kinh nghiệm cũng có thể dùng để triệu hồi mà chẳng mấy khó khan.
Tuy nhiên mỗi tinh linh xuất hiện đều là một sự khác biệt khi chúng phản ánh dòng dõi gia đình, môi trường lớn lên và cả tính cách của chủ nhân.
Nếu tính đến sự thật rằng các ma pháp sư vĩ đại đều sở hữu nhưng Đại Tinh linh thì cũng chẳng sai khi nói tinh linh xuất hiện cũng sẽ là gợi ý về tiềm năng của chủ nhân nó.
Mặc dù tôi cũng đã từng nghe rằng nó giống kiểu bóc thăm trúng thưởng hơn…
“Để xem nào, lớp Ma pháp tinh linh sẽ ở sảnh đường hành lễ…Oh, cậu sẽ mang Noah theo ư?”
Khi tôi đang xác nhận lại phòng học thì Lapis đang đứng bên cạnh trong khi ôm tinh linh của mình – Hắc miêu Noah trong vòng tay.
“Đúng vậy. Những ai đã sử dụng tinh linh thì được yêu cầu mang theo đến lớp học hôm nay. Có vẻ như giáo viên muốn kiểm chứng mối quan hệ tin tưởng lẫn nhau ấy mà.”
“Chắc hẳn giáo viên của lớp Ma pháp Tinh linh này là Yuri Ulysses Le Ruschia, tớ biết thầy ấy. Đó là nhị hoàng tử của vương quốc và cũng là tinh linh ma thuật sư hùng mạnh nhất của quốc gia…”
“Tớ nghe bảo rằng thầy ấy đã triệu hồi được 3 Đại Tinh linh cùng lúc khi chỉ mới 5 tuổi.”
“Ngài ấy đúng là một thiên tài tuyệt thế. Đến mức mà tên tuổi của ngài ấy đã đi vào sách lịch sử cơ đấy~. Cha tớ từng được diện kiến ngài ấy một lần và ông ấy bảo rằng hào quang của ngài ấy thực sự rất khác biệt.”
Mặc dù rất kì lạ khi ngài ấy muốn trở thành một giáo viên ở học viên ma pháp thay vì làm một hoàng tử. Không biết ngài ấy sẽ là kiểu giáo viên như thế nào nhỉ?
Sảnh đường hành lễ là một ngôi đền dựng bằng đá cũ ở phía tây hòn đảo.
Khi chúng tôi đến lớp 5 phút trước khi giờ học bắt đầu thì rất nhiều học sinh đã có mặt ở đó trao đổi thông tin cho việc tạo lập nhóm.
“Ah, Cô O’Drielle.”
“Hai người đã có nhóm chưa?”
Học sinh vây xung quanh tôi và Lapis đồng thời đưa ra rất nhiều lời mời với mục đích được ở chung nhóm cùng học sinh danh dự, hay đại loại vậy.
Có lẽ việc này là do tôi đã đầy tự hào giới thiệu cái tên O'Drielle trước mặt mọi người hôm qua. Thực sự thì tôi khá ngạc nhiên khi nghĩ rằng sẽ chẳng ai mời mình nữa chứ.
Tuy nhiên tôi vẫn có quyền tự quyết. Đầu tiên thì tôi cần đánh giá thiên phú cũng như tiềm năng của mỗi người trong buổi lễ triệu hồi tinh linh hôm nay.
“Chào buổi sáng, các em học sinh năm nhất.”
Người vừa xuất hiện là một thanh niên tóc bạch kim cùng vẻ ngoài ưu nhìn với đôi màu vàng chanh đầy bí ẩn. Anh ta đang khoác trên mình một chiếc áo choàng trắng dài cùng một chiếc quyền trượng trong tay, ngoài ra là cả một con tinh linh cú cũng đang đậu trên vai nữa.
Vẻ ngoài quý tộc, trang nhã cũng như nụ cười dịu dàng nhưng đầy bí ẩn đã hớp hồn toàn bộ nữ sinh.
Từ ngoại hình thì anh ta trông rất trẻ như thể vừa tốt nghiệp học viện ma pháp. Nhưng trên thực tế thì anh ta là bạn học của Giáo sư Medite… Nên về cơ bản thì anh ta cũng gần 30 rồi.
“Thầy là Ulysses.Mặc dù có một vài cách khác để gọi ta nhưng Ulysses là được rồi. Anh bạn nhỏ trên vai ta là Phantrome. Nó đã có tên từ trước hay nói cách khác là một ‘Tinh linh Định danh’ với hai thuộc tính là [Phong] và [Ám]. Anh bạn này chính là biểu tượng cho sự trí tuệ đã giúp đỡ thầy trong những lớp học.”
Chất giọng dịu dàng cũng như một khuôn mặt luôn tươi cười.
Để nói thêm thì một tinh linh song hệ là điều cực kì hiếm có. Tôi nhớ mình đã từng đọc một cuốn sách và trong đó ghi rằng Đại Tinh linh cú Phantrome cũng nổi tiếng chẳng kém cạnh gì “Bạch Hiền nhân” hay Hiệu trưởng Pan.
Giáo sư đặt một chiếc cốc bạc lên bàn.
“Ma pháp sẽ được gọi ra với một câu chú đầu tiên và câu thứ hai. Chắc hẳn những học sinh xuất sắc vượt qua được bài thi đầu vào của trường ở đây đều biết rất rõ điều này. Ví dụ như với thầy thì…”
Và rồi ngài ấy nâng quyền trượng của mình lên.
“Yuri yuno sysーO, water.”
Ngài ấy niệm chú một cách rõ ràng và nước bắt đầu chảy đầu chiếc cốc rỗng.
Đó là một ma pháp cực kì đơn giản và nếu xét từ góc độ của Giáo sư Ulysses thì hẳn đó phải là thứ mà ngài ấy có thể dùng mà chẳng cần phải niệm.
“Yuri yuno sys. Đó là câu chú đầu tiên. Nó là câu chính ‘giải phóng ma lực của bản thân’, và đôi khi nó cũng được gọi là ‘chìa khóa’ để mở ra cánh cửa ma thuật.”
Đúng vậy. Câu chú đầu tiên sẽ bao gồm tên của người niệm và mỗi người có thể niệm nó theo ý thích của riêng bản thân. Đối với tôi thì ngay khi cái tên Makia được đặt thì Cha đã tạo nó giúp tôi rồi.
À mà bất cứ ai cũng phải khai báo về câu chú đầu tiên với vương quốc khi nhập học vào học viện ma pháp.
Nó có thể xem như một loại căn cước công dân của ma pháp sư.
“Còn câu chú thứ lại là thứ ‘nêu ra trực tiếp bản chất của ma pháp.’ Tùy vào từng loại ma pháp thì đôi khi có những câu chú đòi hỏi những cụm từ bắt buộc trật tự trong khi đó một số khác hoàn toàn có thể đảo lại câu chữ. Nếu đó là những câu chú đơn giản hay quen thuộc thì có lẽ việc niệm là không cần thiết thế nhưng với những ma pháp càng phức tạp thì câu chú thứ hai càng đóng một vai trò quan trọng.
Vấn đề là câu chú thứ hai có thể mang lại tác dụng gì thì sẽ phụ thuộc và năng lực cá nhân của mỗi người cũng như sự tập luyện và cả kiến thức.
Đó là còn chưa kể đến sự hiểu biết và niềm tin của người đó vào ma lực tồn tịa ở thế giới này…
“Trong lớp Ma pháp Tinh linh thì các em sẽ chủ yếu học về tinh linh có liên quan đến câu chú thứ hai. Họ chính là hiện thân của sức mạnh ma thuật của thế giới. Họ trú ngụ trong tự nhiên ví dụ như thực vật, động vật, bầu trời, biển cả, những khu rừng và ngoài ra họ cũng là hiện thân của những bí ẩn về đại ma pháp. Các ma pháp sư sẽ mượn sức mạnh từ tinh linh trên thế giới để sử dụng ma pháp.”
Ví dụ thế này nhé, nếu bạn sử dụng thủy ma pháp vậy thì lượng nước đó đến từ đâu?
Nó sẽ được gửi đến bạn từ một sông, hồ hay biển nào đó trên thế giới Maydare thông qua những tinh linh.
“Và ma pháp sư cũng có thể tự mình triệu hồi cũng như sử dụng tinh linh. Bằng cách đó thì chúng ta sẽ ưu tiên việc mượn sức mạnh từ chính tinh linh của bản thân.”
Sau đó, Giáo sư Ulysses đứng lên vòng tròn ma pháp.
“Đây là một vòng triệu hồi tinh linh khổng lồ. Mỗi học sinh có thể thử một lần hoàn toàn miễn phí. Tuy nhiên số lượng tinh linh có thể sử dụng sẽ phụ thuộc và lượng ma lực của từng người nên hãy kí khế ước thật cẩn thận.”
Tất cả học sinh đều háo hức như thể “Em chỉ chờ mỗi việc này!” vậy
Triệu hồi tinh linh sẽ đòi hỏi một lượng ma lực rất lớn cũng như một vòng ma pháp cực kì phức tạp nên nó sẽ không hề là một ma pháp dễ sử dụng.
Chính vì thế mà nó là một ma pháp chỉ có thế sử dụng ở các tổ chức lớn như trường học với sự trợ giúp của các chuyên gia.
Và trong trường hợp thì thường cũng sẽ cần một khoản tiền rất lớn nhưng không phải lúc nào kết quả nhận lại cũng như ý muốn.
“Giờ thì chúng ta bắt đầu nào. Từng người mỗi, xin hãy đứng vào trung tâm của vòng và niệm ‘Câu chú đầu tiên——Nhân danh cái tên này, hãy xuất hiện đi, hỡi tinh linh của ta.”
Mọi người đồng thanh đáp “Vâng ạ!” một cách đầy nhiệt huyết.
Giáo sư Ulysses bắt đầu niệm một câu chú dài dòng để bắt đầu buổi lễ và rồi một thứ ánh sáng mờ ảo xuất hiện ở trung tâm của vòng ma pháp. Sau đó là một nam sinh đã đứng vào đầu tiên.
“Allen kuku mora—— Nhân danh cái tên này, hãy xuất hiện đi, hỡi tinh linh của ta.”
Để rồi vòng tròn ma pháp tỏa ra một luồng sáng rực rỡ, từ sau làn khói, một thứ gì đó xuất hiện.
“Wah! Một con thỏ nước!”
“Wah! A water rabbit!”
Đó là một chàng trai khá vạm vỡ nên việc chứng kiến cậu ta đứng cùng một chú thỏ có bộ lông xanh nhạt như này thật dễ thương.
Thuộc tính của là [Thủy] và là một tinh linh vô danh tầm trung nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc chúng sẽ hấp thụ ít ma lực hơn và cũng dễ sử dụng hơn rất nhiều. Thậm chí mọi người còn bảo nhau rằng những ai muốn thành thạo thủy ma pháp nói chung đều đã phải sử dụng nó ít nhất một lần.
Chính vì vậy mà có vẻ chàng trai kia đã quyết định sẽ kí khế ước với nó.
Và cứ như vậy thì buổi lễ triệu hồi tiếp tục diễn. Ngoài thỏ ra thì đa phần những tinh linh khác đều là dạng động vật như chó, cáo, bồ câu, ếch, nai, công, vân vân và mây mây. Nhưng cũng có người bảo rằng khi một ma pháp sư trưởng thành và học được các kĩ thuật triệu hồi cao cấp hơn thì một tinh linh có thể mang hình dạng người hay thậm chí là thần thú.
“Agh, mình không thể có thứ tinh linh ‘thất bại’ như thế này được!”
Người vừa thốt ra câu nói đó quyết định sẽ không kí khế ước với tinh linh vừa được họ triệu hồi.
Tuy nhiên vì việc triều hồi rất ít khi diễn ra nên về cơ bản mọi người đều sẽ kí khế ước. Bởi vì không sử dụng tinh linh cũng đồng nghĩa với độ tinh khiết trong ma pháp thay đổi và những ma thuật càng khó thì càng đòi hỏi sự trợ giúp từ tinh linh.
Nói chung thì thuộc tính của tinh linh cũng rất quan trọng khi nó sẽ liên quan đến tính cách cá nhân cũng như loại ma pháp mà bạn muốn thành thạo trong tương lai
“Bea to riche——Nhân danh cái tên Asta, hãy xuất hiện đi, hỡi tinh linh của ta!”
Người vừa tự ý thay đổi câu chú là Beatrice Asta.
Câu chú đầu tiên cũng chỉ là cái tên của bản thân nhưng cô ta gào lên như thể rất đỗi tự tin vào bản thân vậy.
Tuy nhiên tôi cũng chẳng thể nói gì được hơn về sự tự tin đó khi vòng tròn ma thuật phát ra một thứ ánh sáng rất mạnh và rồi một luồng sét tím chưa hề xuất hiện từ nãy đến giờ tỏa ra.
Cuối cùng thứ xuất hiện từ trung tâm vòng tròn ma pháp là một con kì lân với bộ lông xanh lục pha màu bạc.
“Mình làm được rồi! Một con kì lân lục bạc!”
Đoàn tùy tùng của Beatrice đang khóc hết nước mắt và vỗ tay khen ngợi khi cô ta ngày càng trở nên phấn khích hơn.
Nhưng nếu nghĩ lại thì quả thực gia huy của nhà Asta là một con kì lân mà.
“Rất tốt. Có vẻ như em đã thành công triệu hồi một tinh linh cấp cao. Thuộc tính của nó là [Thảo].”
“Vâng, thưa Ngài! Mình làm được rồi! Một tinh linh xứng với cái tên tộc Asta!”
Nụ cười của giáo sư Ulysees có hơi cứng lại khi được gọi là “Thưa Ngài” nhưng thầy ấy chỉ đáp lại bằng “Ta rất vui khi nghe thấy điều đó” bằng một tông giọng không chút thay đổi.
“Giờ thì tiếp theo là cậu Nero Pachelbel.”
Những học sinh đang tán gẫu ngay lập tức yên lặng.
Bởi vì cái tên Nero Pachelbel chính là thủ khoa đầu vào của học sinh năm nhất nên ai ai cũng đang hi vọng cậu ta sẽ làm được những thứ vĩ đại nhất.
“Cậu. Pachelbel?”
Tuy nhiên, cậu ta không hề xuất hiện hay nói đúng là đang không có mặt ở đây.
“Bạn cùng phòng của cậu ấy thì sao.”
“Đó là Frey Levi, nhưng cậu ấy cũng không có mặt.”
“…Được rồi. Không ngờ thủ khoa lại cúp học ngay buổi đầu nhỉ. Và thậm chí còn là buổi lễ triệu hồi tinh linh nữa chứ.”
Giáo sư Ulysses đặt tay lên cằm cười khổ.
Mặc dù đây là việc chưa hề có tiền lệ nhưng quả thực cậu ta không có mặt ở đây.
Lãng phí một cơ hội hiếm có như vậy…Cậu đang nghĩ gì vậy, Nero Pachelbel?
“Và, cuối cùng là cô Makia O'Drielle”
“V-vâng!”
Tôi giật nảy lên khi được gọi tên. Sau đó tôi đứng vào giữa vòng tròn ma thuật như mọi người.
Ánh mắt của các bạn học đang đổ dồn vào tôi. Liệu tôi phải triệu hồi lên bao nhiêu tinh linh để xứng với cái danh của tộc O'Drielle đây?
Bà sở hữu một con bồ câu, còn Cha là một con quạ trong khi cả Mẹ và Cậu đều là rắn.
Nhà O'Drielle có một tỉ lệ phần trăm rất cao với quạ trong khi nhà Medite lại có gia huy hình rắn.
Tôi rất lo rằng liệu những yếu tố đó sẽ ảnh hưởng như thế nào.
Ah, tim tôi đang đập rất nhanh. Tôi đã quyết định rằng dù đó có là tinh linh gì đi chăng nữa thì nếu nó đã đến thì tôi sẽ hết mực yêu thương.
“Myr vis makia——Nhân danh cái tên này, hãy xuất hiện đi, hỡi tinh linh của ta!”
Tôi niệm câu chú như đã được dạy.
Và rồi vòng tròn ma thuật tỏa ra ánh sáng màu đỏ khiến mọi người trở nên phấn khích khi đây cũng là điều chưa từng xuất hiện và rồi tất cả đều phải nhắm mắt bởi vì quá sáng.
Cuối cùng ánh sáng cũng dịu đi và chúng tôi mở mắt ra.
“...Hmm?”
Tuy nhiên, tôi chẳng thấy bất cứ tinh linh nào cả. Nhưng ngay khi nhìn quanh thì một vài học sinh hét lên “Dưới chân cậu kìa!” thì tôi đã hướng ánh mắt xuống.
“...Chuột?”
Hai chú chuột nhỏ chạy nhảy tung tăng trong vòng tròn ma thuật.
Gồm một con chuột béo màu trắng và con nhỏ hơn màu vàng. Cả hai đều có đuôi rất ngắn và tròn.
“Pff. Chuột là lớp thấp nhất đấy.”
Một tràng cười nhạo bùng lên sau những lời nói của Beatrice Asta.
Tôi cũng chôn chân tại chỗ vì sốc, thế nhưng.
“Cô sai rồi. Chúng không phải chuột…là hamster.”
“Hah?”
Tôi chìa tay về phía hai bạn nhỏ vẫn đang tung tăng và nhẹ nhàng cất tiếng gọi “Đến đây nào.”
Thế rồi hai anh bạn nhảy vào lòng bàn tay của tôi và ngồi xuống.
“Chúng trông chẳng khác gì ham-chan của mình trước đây cả…!”
Tôi vuốt ve cả hai,
Nhỏ nhắn. Dễ thương. Mềm mại và ấm áp. Chúng sống lại rồi!
À mà nhân tiện thì tôi nói là “trước đây” thì nghĩa là ở tiền kiếp. Đó là khi còn học tiểu học, anh trai tôi đã cầu xin cha mẹ để nuôi hamster nhưng rốt cuộc thì chẳng có ai chăm sóc chúng cả, thế nên là tôi đã làm.
Tuy nhiên chúng đã chết chỉ sau 2 năm. Nhưng việc có chúng để lắng nghe tất cả mọi sự chuyện trên đời đã giúp tôi xả stress rất nhiều khi phải ở trong một gia đình ngột ngạt như thế.
Khuôn mặt mọi người lúc này đang khá lạ lẫm trong khi đối với tôi thì hai chú hamster này lại mang đến một niềm hạnh phúc.
“Xét từ vẻ ngoài thì chúng là những tinh linh trong hình dạng của hamster lùn. Đuôi ngắn, có túi má lớn
“Judging from appearances, these are spirits in the forms of dwarf hamsters. They have short tails, and their very large cheek pouches are their characteristics, and they can stuff anything in.”
Giáo sư Ulysses lên tiếng và đám học sinh lại cười ồ lên.
“Chúng cũng có rất nhiều thuộc phụ thuộc vào màu lông. Có vẻ như con lông trắng sở hữu [Thủy] trong khi con còn lại là [Hỏa]”
Giáo sư với một vẻ mặt đăm chiêu hỏi tôi “Em có muốn hủy khế ước không?” nhưng tôi nhanh chóng lắc đầu.
“Kh-không sao ạ. Em ổn với chúng. Chẳng lẽ điều này không được ư?”
“Không, không phải là không được phép. Ta chỉ hỏi bởi vì thường những người triệu hồi được và hamster đều không kí khế ước.”
Và rồi Giáo sư Ulysses nở nụ cười dịu dàng nhất mà tôi từng thấy.
“Việc triệu hồi ra hai tinh linh cùng lúc là cực kì hiếm. Hãy chăm sóc chúng thật tốt nhé.”
Sau đó ngài ấy vỗ tay và nói “Lớp học hôm nay đến đây thôi.”
Buổi lễ triệu hồi tinh linh đã kết thúc êm đẹp nhưng những học sinh vẫn đang cười nhạo tinh linh của tôi. Triệu hồi hamster vui đến thế ư?
“Dù ngoài miệng hùng hồn nhưng rốt cuộc thì nhà O'Drielle cũng chỉ đến thế mà thôi. Không thể nào một người xuất thân từ gia đình cao quý lại triệu hồi ra thứ tinh linh thấp hèn nhất như vậy được.”
Beatrice Asta mở đường để vượt mặt tôi và nói một câu nhận xét rõ to để tôi có thể nghe được.
“Thần chắc là cô ta đã quá khiếp sợ khi phải thực hiện ngay sau Tiểu thư Beatrice.”
“Thật không nghi ngờ gì nữa, Tiểu thư Beatrice là phù thủy thực sự được nữ thần may mắn mỉm cười!”
Đám tùy tùng đang tâng bốc cô ta lên. Mặc kệ chúng, mặc kệ chúng.
“Cậu không sao chứ, Makia?”
“Tớ vẫn ổn, Lapis. Quá phụ thuộc vào thứ hạng của tinh linh không khiến ai đó khá hơn trong ma pháp đâu. Và nhìn chúng mà xem, dễ thương quá đi mất~.”
Lapis và tôi chọc nhẹ hai ham-chan đang ngủ ngon lành trong túi áo của tôi.
Hai quả cầu lông tròn trịa đang âu yếm nhau tạo nên thanh âm ‘puu puu’ hay ‘chee chee’ khiến chúng chẳng khác nào những đứa trẻ ngây thơ cả.
“Makia, cậu không hề thất vọng về tinh linh của mình chút nào nhỉ, tớ hiểu rồi.”
“Tất nhiên rồi. Một ma pháp sư thực thụ là người có thể biến bất cứ tinh linh nào thành người bạn đồng hành tuyệt vời mà. Tớ sẽ chịu trách nhiệm chăm lo cho chúng khi đã kí vào khế ước.”
Dù cho có bị người khác giễu cợt vì thứ hạng thấp thì tôi vẫn chỉ đơn giản là hạnh phúc.
Đó là bởi vì tôi đã có bạn đồng hành của riêng mình. Là bởi những người bạn bé nhỏ này đã đến với tôi.
“Haa. Nhưng giờ nghĩ lại thì bạn đồng hành của cậu là mèo nhỉ Lapis. Liệu nó có đuổi hamster của tớ không!?”
“Không cần lo đâu. Noah là một chú mèo tốt và biết nghe lời mà. Tớ nghĩ nó sẽ yêu quý chúng thôi, thật đấy.”
Noah đang ở dưới chân Lapis kêu lên một tiếng “Meow” hiếm thấy như thể muốn xác nhận lời nói vừa rồi.