Takarakuji de 40 Oku Atattanda kedo Isekai ni Ijuusuru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6947

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Vol 1 (Web Novel) - Arc 1, 2, 3, 4 - Chương 5: Sự tàn phá của chiến tranh

Sau khi đã đưa sữa bột cho tất cả các em bé trong làng(Chúng tôi đưa hộp sữa bột và bình sữa cho các em bé ở mỗi nhà và giải thích cách sử dụng chúng), rồi cho những người bị bệnh trong làng uống Lipo-D, sau đó cả hai quay trở lại nhà để thực hẹn công việc tiếp theo.

Đó là cung cấp thức ăn khẩn cấp.

Nhưng tất nhiên, cả hai người họ đều mệt lử sau khi đã làm việc không ngừng nghỉ, họ cũng uống Lipo-D và ngồi xuông nghỉ ngơi.

"A, vị của thuốc này ngon quá. Hơn cả những gì tôi mong đợi".

Sau khi nhận được Lipo-D từ Kazura, Valletta nâng niu chiếc hộp thuốc bằng cả hai tay và nói thế khi cô đã uống nó một ít.

"Thật à? Tôi cũng thích vị của nó, hàng ngà.... Không, thỉnh thoảng tôi cũng uống chúng".

Thực ra, anh ấy luôn sử dụng Lipo-D để bắt đầu một ngày làm việc, nhưng nó sẽ trở nên khá kỳ lạ nếu như anh nói anh sử dụng chúng hàng ngày, vì vậy anh ấy đã sửa lời nói của mình.

"Quay trở lại vấn đề chính, tình hình về thực phẩm ở ngôi làng này có vẻ rất tệ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Kazura hỏi về điều mà anh cảm thấy phiền muộn khi quay trở lại ngôi làng này, và Valletta trả lời với vẻ ủ rũ.

"Trời đã không mưa rất lâu rồi và nước trong ao cũng đã cạn sạch vì hạn hán..."

"A, vậy là cây trồng đã bị mất mùa bởi vì hạn hán..."

Kazura gật đầu, hiểu ra mọi chuyện, sau đó Valletta đau buồn kể tiếp.

"Nguyên nhân chính là do thời tiết hanh khô, nhưng trước đây chúng tôi đến con sông lớn và lấy nước từ đó về, nhưng do chiến tranh xảy ra từ 4 năm trước nên tất cả thanh niên trong làng đều đã chết... Vì vậy khi hạn hán kéo dài,chúng tôi không có người để chăm sóc và bị mất mùa".

"Trước đây đã có chiến tranh ư?"

"Ể?"

Valletta ngây người nhìn Kazura sau khi anh ấy nói, nhưng cô ấy ngay lập tức hiểu ra điều gì đó và bắt đầu giải thích cho anh về cuộc chiến tranh.

"Vâng, từ 6 cho đến 4 năm về trước, Balveil và đất nước của chúng tôi, Arcadia đã xảy ra chiến tranh. Chúng tôi không hề biết nguyên nhân của cuộc chiến nhưng chúng tôi nghe được tin từ một trong những người hầu cận của Narson-sama rằng Balveil sẽ tấn công sớm thôi. Vì vậy, những thanh niên trai tráng trong làng được gọi nhập ngũ nhưng khi trận chiến tranh kéo dài, họ đã nhanh chóng bị thiếu người và thậm chí phải tuyển cả phụ nữ, chỉ để lại những người già và trẻ nhỏ".

Nghe Valletta nói như vậy, Kazura gật đầu và ậm ừ trong miệng.

Xét theo câu chuyện của cô, cuộc chiến giữa Balveil và Arcadia thì Arcadia là nước gặp nhiều khó khăn hơn, đến mức phải kêu gọi cả đàn ông lẫn phụ nữ.

Lí do mà anh không được gặp mặt mẹ của Valletta khi anh ấy đến ngôi làng này là do bà đã mất trong cuộc chiến.

"Vì Balveil cũng gây chiến không chỉ riêng Arcadia mà các nước xung quanh nên các quốc gia này liên minh với nhau để chống lại, và cũng vì sự liên minh này, các quốc gia đã hợp tác với nhau làm cho cường quốc Balveil phải mệt mỏi. Sau đó, Balveil đưa ra đưa ra kiến nghị 8 năm đình chiến, và tất cả các nước đều đồng tình".

"Họ sẽ đạt được tới giới hạn sức mạnh sau trận chiến dài".

Con số nạn nhân khủng khiếp trong trận chiến chính là nguyên nhân dẫn đến sự thiếu hụt lao động, và đó cũng chính là điều mà những người Arcadia đang phải hứng chịu.

Vì lực lượng thanh niên và cũng là nguồn lao động chính đã bị hao hụt trong trận chiến, cho nên việc sản xuất lương thực bị sụt giảm, và điều đó cũng làm thoái hóa dân số, không ngừng kiềm hãm họ trong cạm bẫy khắc nghiệt.

"Năm nay là năm thứ 4 của lệnh đình chiến, nên 4 năm nữa lệnh sẽ hết hiệu lực. Nếu như một trận chiến nữa nổ ra sau 4 năm, có thể tôi sẽ phải đi lính".

Kazura không thốt được lên lời trước câu nói của cô.

Vì những người phụ nữ trẻ tuổi như Valletta, những người không hề thích hợp cho trận chiến, họ sẽ bị bắt đi quân dịch và lôi kéo vào trận chiến trong 4 năm nữa.

Nhìn thấy Kazura im lặng, Valletta nói "Được rồi", và đứng dậy.

"Hãy bắt đầu chuẩn bị thức ăn nào. Cảm ơn vì thuốc của Kazura, sự mệt mỏi của tôi đã tan biến rồi".

"Phải rồi, cô nói đúng, đi thôi", Kazura trả lời nụ cười của Valletta, và anh ấy đứng dậy.

"Có một cái nhà kho bên cạnh ngôi nhà. Ở đó có chứa một cái vạc mà chúng tôi dùng để nấu ăn cho những lễ hội. Nếu như chúng ta dùng nó thì có thể nấu ăn cho cả làng. Nhưng vì nó rất lớn nên cần dùng rất nhiều củi, sẽ không thể nấu ăn được trừ khi những người trong làng chia sẻ củi cho chúng ta".

"Tôi hiểu rồi... tôi sẽ đi lấy vạc. Valletta-san, cô có thể đi đến các nhà dân trong làng và nhờ họ mang củi đến đây để chúng ta nấu ăn không? Và còn nữa, sẽ rất tuyệt nếu như cô có thể nhờ họ mang thêm nước đến đây đó".

"Vâng, được rồi. Tôi nghĩ rằng cha sẽ thức dậy sớm thôi nên anh có thể hỏi ông ấy về việc chuẩn bị vạc và những thứ khác".

Sau đó, Valletta chỉ cho Kazura chỗ của nhà kho.

"Thôi, tôi phải đi bây giờ. Rất xin lỗi nhưng nhờ anh chuẩn bị mọi thứ hộ tôi".

Trong khi nhìn bóng dáng Valletta đang xa dần, Kazura tự thì thầm với chính mình, "Chiến tranh sao? Mình tự hỏi là mình đang ở đâu đây và chuyện gì đang diễn ra thế này?"

"Uwaa, nó to thật đấy. Nếu như dùng cái này để nấu ăn thì có nấu cho hơn 100 người chứ chả ít".

Kazura bê chiếc vạc đồng có đường kính khoảng 1 mét ra ngoài nhà kho cùng với vị trưởng làng, và thốt lên một cách đầy thán phục.

Nó cao khoảng 50cm, họ có thể nấu cháo cho 100 người với cái vạc này.

"Yep, chúng tôi thường hay nấu súp trong các lễ hội để chia cho dân làng khi sử dụng cái vạc này. Nó được dân làng rất là ưa chuộng vì chúng tôi từng cho rất nhiều kahuku mà chúng tôi săn được trên núi và cùng với đó là rất nhiều rau.

"Ohh, súp thịt, huh. Nó chắc hẳn phải rất ngon nhỉ".

Trong khi nghĩ "Kahuku có vẻ là một loại hươu. Khoan đã, sao họ lại dùng từ 'súp' nhỉ?" Kazura gật đầu với trưởng làng.

"Mà, thứ gạo mà chúng ta sẽ dùng để nấu cháo, nó thuộc loại thức ăn gì vậy?"

"Đó là một loại hạt vô vị, nhưng nó chứa rất nhiều dinh dưỡng. Bình thường thì chúng tôi không dùng để nấu cháo mà nấu cơm, nhưng nếu như có khá nhiều người bị ốm thì tốt hơn là nên nấu cháo".

Trong khi Kazura giải thích cho vị trưởng làng, cả hai người còn đang làm một cái chân vạc bằng đá, rồi đặt cái vạc lên trên đó và bỏ 30 kg gạo vào trong nó.

Anh ấy nghĩ rằng như vậy là hơi nhiều, nhưng thừa còn hơn là thiếu.

Sau khi Kazura chuẩn bị xong mọi thứ và hỏi vị trưởng làng về tình hình của ngôi làng. Sau đó, những người dân trong làng bắt đầu mang củi và nước tới.

Trong số họ có một người đã được uống Lipo-D của Kazura.

"Kazura-san, cảm ơn vì đã cho tôi thuốc kịp thời. Nhờ anh mà tôi có thể đi lại bình thường như bây giờ".

Vừa nói, người đó bắt lấy tay Kazura và có vẻ như đã mạnh khỏe hoàn toàn.

Có vẻ như Lipo-D có tác dụng mạnh mẽ khi ở thế giới này.

Bằng với sự giúp đỡ của những người dân làng, anh ấy đổ nước vào bên trong vạc và nhóm củi.

Tất cả dân làng cúi chào Kazura, trong lúc đó có một bà mẹ được Kazura tặng sữa bột bắt tay anh với dòng nước mắt.

Khi Kazura được những người làng xung quanh cảm ơn mình như vậy, Valletta đã về tới nhà, và mọi người lại náo nức nấu cháo.

"Món này ngon thật! Tôi chưa từng ăn món cháo nào ngon như vậy!"

"Thật vậy, chúng ta đã bỏ rất nhiều muối, và món mận khô rất là ngon mặc dù nó rất chua!"

Vì cái vạc quá lớn nên phải mất 2 tiếng đồng hồ để nấu cháo, và sau khi đã làm xong Kazura đưa cho Valletta và mọi người cùng ăn.

"(Bây giờ mình mới nghĩ tới, món súp bọ Arcadian ngày hôm qua hầu như không có vị gì cả. Có vẻ như người dân nơi đây chưa từng ăn thứ gì có hương vị cả.)"

Ở thế giới này, nơi mà muối được buôn bán như một thứ hàng hóa xa xỉ, có vẻ như nó chính là hương vị đầu tiên mà nhưng người dân nơi đây được nếm.

Anh cảm thấy rằng anh đã hiểu phần nào cảm xúc của Valletta và trưởng làng, những người đang ăn bọ Arcadian và nói "Ngon tuyệt! Ngon tuyệt!"

"Này này, nii-chan, sao trông anh lạ thế?"

"Ể?"

Khi anh ấy đang suy nghĩ về điều đó và phân phát cháo cho dân làng, họ đang vui vẻ xin thêm hết lần này đến lần khác, có một cậu bé chừng 5~6 tuổi chạy tới và kéo áo Kazura.

Được một cậu bé hỏi như vậy, anh bắt đầu so sánh quần áo của mình và của dân làng nơi đây.

Kazura đang mặc một chiếc áo sơ mi tay ngắn có sọc kẻ và quần jeans, cùng với đó là một đôi giày thể thao.

Mặt khác, những người dân làng thì mặc những chiếc áo với những đường may thô, và họ đi những đôi dép xăng-đan may bằng cỏ.

Rõ ràng quần áo của Kazura khác hẳn nơi đây.

"Umm, đây là...."

"Kolz!!!"«TN: Korutsu»

Trong khi Kazura không biết trả lời thế nào, có một người phụ nữ có vẻ chính như là mẹ của cậu bé tiến tới và vội vàng nắm lấy tay cậu và cúi đầu nói "Tôi thành thực xin lỗi!" rồi chạy đi làm Kazura chưa kịp nói câu gì.

Kazura thì đang nghĩ "Có chuyện gì vậy nhỉ?" khi nhìn thấy cô ấy chạy đi, Kazura nhận thấy rằng ánh mắt của mọi người đang tập trung vào mình.

Sự hối hả náo nức ban nãy đã đi vào tĩnh lặng trong phút chốc, và những người dân làng đang tỏ vẻ băn khoăn.

"Ka, Kazura-san, umm ..."

"Uhh, sao vậy mọi người? Có gì đó ở trên mặt tôi à?" Kazura trả lời Valletta, sau đó anh chợt hiểu ra sự im lặng căng thẳng xung quanh anh.

"Ah, không! Không có gì đâu! Tôi sẽ rất vui nếu được bát thứ hai đấy!"

"Ah, vâng, của cô đây".

Khi đang lấy thêm cháo cho Valletta, anh nghe thấy âm thanh từ những người dân làng như "phew" hay "anh ấy vẫn chưa nhận ra" ở phía xa, nhưng anh ấy vẫn không dám hỏi "Chuyện gì thế?" với vẻ mặt căng thẳng rõ rệt của Valletta và dân làng, vì vậy anh ấy không để tâm nữa.

"Nào nào mọi người, chúng ta chỉ còn 7 bao gạo nữa thôi, vậy nên sau khi mọi người ăn xong tôi sẽ dạy cho mọi người cách nấu cháo và chia cho mọi người mận khô và muối. Tôi sẽ mua thêm gạo và muối ở đất nước của tôi nên mọi người không phải lo về chuyện thức ăn nữa nhé".

"Vậy thì mỗi nhà một hộp mận là ổn rồi", Kazura nghĩ vậy rồi thực hiện luôn, trong khi đó Valletta thì thầm với anh"... tạ ơn ngài Greiciore-sama" nhưng vì cô nói rất nhỏ nên anh không thể nghe thấy được. «TN: Gureishiooru»