Valletta vô tình hỏi, Kazura liền buột miệng trả lời:
“…. Gì cơ?”
Anh hỏi lại Valletta.
Mặc dù anh đã hiểu câu hỏi của Valletta, nhưng anh không hiểu ý nghĩa của câu hỏi đó.
Nếu như anh được hỏi rằng anh có phải con người hay không, tất nhiên là “Đúng vậy”. Chẳng nhẽ từ trước tới nay anh được coi là một sinh vật khác sao?
Nghe thấy Kazura hỏi ngược lại mình, cô run run trả lời:
“…A-Anh… có phải là con người không…?”
Cô hỏi lại Kazura lần nữa.
Từ trước tới nay, cô vẫn luôn băn khoăn rằng “Có lẽ nào Kazura-san không phải là Greysior mà là con người?” Tuy nhiên, khi cô và anh cùng lau bánh xe nước lúc trưa nay thì cô đã nghe Kazura nói về “Công ty được quản lý bởi cha mẹ Kazura”, thì dường như nghi ngờ của cô đã được giải đáp.
Vì vậy, cô đã mạnh dạn hỏi anh về điều đó, tuy nhiên Kazura lại không trả lời ngay lập tức, Valletta bỗng trở nên bối rối và tự hỏi liệu có phải mình đã hỏi điều phi lý hay không.
“Tôi là con người! Con người chứ không phải con gì khác cả!”
Kazura nhìn thấy cánh tay của Valletta bắt đầu run rẩy nên anh nhanh chóng trả lời câu hỏi của cô.
“…. Thật chứ?”
“Tất nhiên rồi. Hay là, cô nghĩ tôi là con gì khác sao?”
Valletta nghe thấy vậy bèn thở phào nhẹ nhõm
“… Tạ ơn trời…”
Cô buột miệng nói nhỏ.
Trái ngược với Valletta bây giờ, Kazura vô cùng bối rối và hoang mang.
“Ummm, ý cô là gì vậy? Tại sao cô nghĩ tôi không phải con người”.
Valletta lại thay đổi thái độ và bắt đầu run rẩy và lo lắng khi nghe Kazura hỏi.
“Vâng… thực ra, kể từ lần đầu tiên Kazura-san đến làng, tôi đã tưởng anh là Greysior-sama…. Tôi nghĩ rằng mọi người trong làng cũng tưởng Kazura-san là Greysior-sama đấy”.
“Greysior… Hmm. Ây đợi đã, sao lại có thể…”
Khi anh nghe thấy từ Greysior, anh nhớ ra rằng Valletta đã nói với anh từ gì đó tương tự vậy.
Sau khi anh nhớ ra nó là gì, khuôn mặt anh ngay lập tức tái nhợt và vã mồ hôi.
“Err.. Khi chúng ta cầu mưa, tôi nhớ rằng Valletta-san đã kể cho tôi về câu chuyện vị thần nước Suipsior-sama”.
“Vâng, vậy thì sao?”
“…. ‘Sior’ trong ‘Suipsior’ nghĩa là gì vậy?”
“Nó có nghĩa là ‘Đấng thánh thần’. ‘Suip’ có nghĩa là ‘Cội nguồn của sự sống’, nhưng nó cũng có nghĩa là ‘nước’”.
“…. Sao có thể được…”
Sau khi nghe thấy Valletta trả lời, anh bắt đầu ôm mặt.
Anh đã cảm nhận thấy sự kính trọng của dân làng đối với anh từ rất lâu rồi, nhưng do anh đã làm nhiều điều cho họ, nên anh nhận được sự tôn trong của họ. Do đó mà anh đã hiểu lầm.
Tuy nhiên, ngay cả khi anh hàng ngày giải quyết những vấn đề trước mắt, anh cũng không biết được dân làng nghĩ gì về anh.
“Vậy thì, ‘Grey’ có nghĩa là gì thế?”
“Nó có nghĩa là ‘Từ bi’ và ‘Bội thu’. Chính xác ra nó là ‘Greysior’…. Anh làm sao thế?”
Kazura bắt đầu lúng túng và rên rỉ một mình.
Nếu anh không nhầm, những việc mà anh đã làm cho ngôi làng này, mặc dù cũng hơi muộn rồi, nhưng đó là những việc hết sức tuyệt vời.
Chữa bệnh cho hơn 50 người sắp chết, cung cấp cho họ thực phẩm và muối một cách bí ẩn, mặc dù là do ăn may, nhưng anh đã làm mưa cho họ xuống sau đợt hạn hán kéo dài.
Tất cả những việc đó hoàn tất chỉ trong 3 ngày.
Hơn nữa, anh còn mua cho họ rất nhiều dụng cụ và máy móc mà họ chưa từng thấy bao giờ, và trên tất cả đó là anh đang làm cho cây trồng của họ trở nên tươi tốt, cùng với thực phẩm mà anh mang đến làm cho dân làng trở thành siêu nhân.
Anh đặt mình vào vị trí của họ, và anh cảm thấy rằng mình như một vị thần cứu thế.
Kazura thở dài và chậm rãi ngửa mặt lên.
“Tôi ổn…. Đấng thánh thần của lòng từ bi và mùa màng ư? Có một sự hiểu lầm rất lớn ở đây rồi…”
Có lẽ những công việc mà anh làm giống với công việc của một vị thần, nhưng có khả năng bị hiểu lầm như thế này sẽ gây rắc rối cho anh trong tương lai.
Kazura đang suy nghĩ xem làm thế nào để giải quyết chuyện này, đúng lúc đó Valletta lại xin lỗi anh.
“Thực ra là, chính tôi đã bảo với dân làng rằng Kazura-san chính là Greysior-sama…. Vì Kazura-san rất giống Greysior-sama trong truyền thuyết…. Tôi rất xin lỗi”.
“…. Truyền thuyết?”
Kazura đáp lại vỏn vẹn như vậy, vì thế Valletta bắt đầu giải thích.
“Vâng, đó là câu chuyện từ vài trăm năm trước. Ngày xưa, có một đợt hạn hán kéo dài xảy ra, một người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện trong làng này, anh ta mang đến rất nhiều thức ăn và đã cứu sống làng này. Hơn nữa, khi họ ăn thức ăn mà anh ta mang đến, họ đã nhanh chóng phục hồi sức khỏe… Ano, đó có phải là Kazura-san không?”
“Tất nhiên là không rồi. Tôi làm sao sống dai đến thế cơ chứ?”
Nghe thấy vậy, Kazura ngay lập tức phủ nhận.
Những hành động của người đàn ông xuất hiện từ vài trăm năm trước rất giống những gì anh đã làm, nhưng chắc chắn không phải là cùng một người.
Chính xác hơn là, nếu người đàn ông đó là Kazura, thì chắc chắn Kazura không phải là con người, nhưng Valletta vẫn nghĩ đến khả năng đó là “Biết đâu đấy”.
“V-vậy ư? Những gì tôi nói….. Kazura-san là con người”.
Kazura nhìn Valletta và suy nghĩ về những việc anh cần làm trong tương lai.
Việc đầu tiên anh cần phải làm là đưa ra “Tuyên ngôn nhân quyền của Shino Kazura” cho dân làng biết để giải quyết sự hiểu lầm anh là Greysior.
Có lẽ họ sẽ không từ chối trợ cấp của Kazura chỉ vì họ nhận ra rằng anh không phải Greysior. Con gái của trưởng làng, Valletta sẽ theo dõi họ.
Trưởng làng, ông Valin, cũng sẽ giúp Kazura nếu như anh giải thích cho ông ấy hiểu.
“Phải, tôi là con người. Nên tôi cần phải giải quyết sự hiểu lầm này một cách nhanh chóng…. Sáng mai, chúng ta sẽ giải thích với mọi người rằng tôi không phải là Greysior nhưng tôi là một người trong làng”.
“A, đợi đã!”
Valletta hoảng loạn.
Kazura bắt đầu bối rối khi cô bảo anh dừng lại.
“Hãy để tôi kể nốt đã, người đàn ông đến ngôi làng…. Greysior-sama đã bị Lãnh Chúa và binh lính bắt đi sau khi nghe tin đồn”.
“Bắt ư? Nhưng anh ta có làm gì sai đâu, tại sao…. Mà để chuyện đó qua một bên đi đã, truyền thuyết này liên quan gì tới việc tôi không được giải thích rằng tôi không phải Greysior?”
Điều đó chứng tỏ rằng Kazura vẫn chưa hiểu gì cả, cô đã phải nói với anh một cách nghiêm trọng.
“Nguyên nhân là vì sự xuất hiện của Greysior-sama ở trong ngôi làng này vài trăm năm trước. Nó sẽ không sao nếu như những người được Greysior-sama cứu, nhưng tin đồn này cũng đến tai những kẻ tham lam muốn độc chiếm, và….”
“Những kẻ có âm mưu xấu xa sẽ nhắm vào tôi. Ý cô là vậy phải không?”
Kazura đã hiểu ra tất cả.
Nói cách khác, Valletta đã chỉ thị với dân làng để mọi thứ sẽ không đi theo lối mòn của truyền thuyết, vì vậy không được để lộ ra và ngăn cản người ngoài biết về những gì Kazura đã làm.
Thống đốc Nelson và Lãnh Chúa vài trăm năm trước khác nhau hoàn toàn, nhưng mà không chỉ có mỗi Lãnh Chúa là bị thu hút bởi câu chuyện này.
“Vâng. Đó là lí do tại sao tôi muốn Kazura-san tiếp tục làm Greysior-sama”.
“… Ể?”
Kazura đã hiểu ra ý nghĩa của câu chuyện là họ nên giữ cho các tin đồn không được lan rộng ra. Tuy nhiên anh thật sự bất ngờ trước những gì Valletta nói.
Nhưng ngay cả như thế, cô vẫn cầu xin và mong muốn anh tiếp tục hành xử như Greysior trong tương lai. Anh không hiểu lý do là gì. Cô gái này muốn bắt đầu một tôn giáo mới hay cái gì đây?
“Không, không thể được,Valletta-san, tôi không phải là Greysior-sama, cô biết đấy? Hơn nữa, tại sao cô lại muốn tôi là Greysior-sama?...”
Kazura bối rối trả lời, Valletta vẫy tay lia lịa trước mặt và hoảng loạn.
“A, tôi xin lỗi, tôi nói hơi sai một chút. Tôi muốn Kazura-san giả vờ làm Greysior-sama, người mà không muốn ai nhận ra mình và cứ tiếp tục hành xử như Kazura trước đây”.
“…Tại sao?”
“Nếu như họ tin Kazura-san chính là Greysior-sama thì họ sẽ chắc chắn không cho tin đồn lan ra ngoài. Họ cũng sẽ không điều tra những điều như ‘Kazura-san đến từ đâu’ hay ‘Kazura-san làm sao có thể mang theo một lượng lớn thực phẩm và phân bón chỉ trong một thời gian ngắn và cả những dụng cụ mà chúng tôi chưa từng thấy’ vì họ tin Kazura-san chính là Greysior-sama mà họ kính trọng. Nếu như họ biết rằng anh không phải là Greysior-sama thì họ sẽ bắt đầu điều tra tất cả. Và họ không thể giữ được bí mật nữa, tin đồn lan ra ngoài, và đến tai Nelson-sama và hoàng gia, rồi sau đó…”
“Phải, thật là rắc rối quá mà. Có vẻ như Tuyên ngôn Nhân quyền sẽ phá hỏng….”
Kazura hiểu lời giải thích của Valletta và ngay lập tức vứt bỏ kế hoạch mà anh muốn thực hiện.
Nếu dân làng tin anh là một vị thần, thì tương lai xa sẽ có thể có nhiều vấn đề xảy ra, nhưng còn tốt hơn là những gì Valletta đã nói.
Bởi vì ban đầu Kazura không có ý định làm điều gì to lớn ở thế giới này cả, anh chỉ muốn làm một cái gì đó như tham quan Isteria và sống nhàn nhã trong làng.
Cây trồng của dân làng đang rất tươi tốt, cũng là nhờ chiếc bánh xe nước mà cả làng cùng nhau hợp sức làm nên, nếu như việc cung cấp nước và sự tồn tại của bánh xe nước được phơi bày thì cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Trong tương lai, Kazura sẽ cố gắng không hỗ trợ dân làng một cách phô trương, nhưng anh sẽ tiếp tục trồng thảo mộc với Valletta.
“… Tôi hiểu rồi. Mặc dù bất đắc dĩ tôi phải làm việc này, nhưng tôi sẽ trở thành “Vị thần không muốn lộ danh tính” của dân làng. Tôi xin lỗi nếu như lỡ làm gì đó không phải với mọi người, lúc đó tôi hi vọng cô có thể giúp đỡ tôi”.
Kazura thở dài, nhưng Valletta lại cười thích thú.
“Vâng, cứ để đó cho tôi”.
Valletta có biểu hiện hết sức thú vị.
“(A, có lẽ cô ấy đã học thuộc các chữ cái Latin trước khi mình nhận ra)”
Anh cảm thấy mệt mỏi. Cứ nghĩ đến việc phải cư xử như một vị thần vào ngày mai, anh lại thở dài.
✦✧✦✧
Trong lúc Kazura đang đau đầu suy nghĩ, thì văn phòng của ông Nelson ở Isteria, ông và Zirconia vừa mới nhận được báo cáo của Isaac về việc xây dựng pháo đài tại biên giới Balveil.
Như thường lệ, ông đang ngồi trên ghế sau bàn làm việc. Có lẽ vì ông cảm thấy hài lòng bởi công việc tiến triển tốt đẹp nên thỉnh thoảng ông gật đầu trong khi đọc báo cáo. Đang đứng ở góc bàn là Zirconia đang hỏi Isaac về tình trạng xây dựng hiện nay, nhưng thỉnh thoảng cô lại lén nhìn vào bản báo cáo mà ông Nelson đang đọc.
“Việc xây dựng pháo đài đang tiến triển rất tốt. Nếu cứ tiến độ cứ tiếp tục như vậy thì có thể chúng ta có thể hoàn thành trước khi hiệp ước hết hạn 1 năm”. (Isaac)
Đúng như những gì Isaac nói, việc xây dựng pháo đài đang tiến triển rất tốt. Bởi vì việc xây dựng pháo đài là mục tiêu quan trọng nhất của Isteria, nên nó được nhận rất nhiều vật liệu và nhân lực, nên tất nhiên là phải diễn ra tốt, tuy nhiên việc xây dựng lại đang ở tốc độ cao hơn so với những gì đã dự đoán trước”.
Tất cả những người xây dựng pháo đài đều tham gia trận chiến với Balviel 4 năm trước và biết tầm quan trọng của việc phòng thủ.
Họ không sử dụng nô lệ trong việc xây dựng pháo đài. Nó được xây dựng hoàn toàn bởi các công dân của Arcadia, có thể đó là lí do tại sao việc xây dựng lại nhanh đến vậy.
“Còn về việc sản xuất lương thực trong pháo đài thì sao?”
Zirconia hỏi Isaac về vấn đề mà cô cảm thấy phiền toái nhất, và ngay lập tức anh trả lời:
“Tôi thật sự không biết nơi đó được bao nhiêu ơn lành của Greysior-sama, nhưng tôi đoán chắc lượng thực phẩm đủ cho 50 đến 100 người trong một năm”.
“… Điều duy nhất cậu có thể nói là ước tính cho 100 người thôi sao? Nhưng còn hơn là không có tin gì cả…”
Zirconia thở dài.
Cô đã vắt óc và dùng toàn bộ thời gian để tìm kiếm phương pháp xây dựng pháo đài, nhưng việc sản xuất thực phẩm được quan tâm khi mở rộng việc xây pháo đài.
Nếu như họ thiếu nước thì họ chỉ việc đào giếng, nhưng họ không thể làm thế mà tìm được thức ăn.
Trong trường hợp pháo đài được sử dụng khi chiến tranh kéo dài thì có thể họ sẽ được cung cấp thực phẩm từ bên ngoài. Nhưng đại quân hùng mạnh Balviel là kẻ thù của họ, chắc gì sẽ cho họ được cung cấp?
Vấn đề chính của cuộc bao vây hoàn toàn và vây hãm pháo đài trong một khoảng thời gian dài thì không thể thiếu được vấn đề vẫn chuyển vật tư, tuy nhiên ngay cả khi nhìn qua đất nước địch, có thể phỏng đoán rằng Balveil là một nước mà Isteria không thể đối đầu.
Đặt niềm hi vọng vào các pháo đài có lẽ sẽ tốt hơn.
“Sẽ rất vô nghĩa nếu như chỉ suy nghĩ về nó mà không làm gì cả. Hãy nghĩ rằng việc sản xuất lương thực trong tình huống khẩn cấp là việc nên làm ngay bây giờ”.
Ông Nelson ngẩng đầu lên và gọi Zirconia.
Rồi sau đó ông nhìn về phía Isaac đang rất thất vọng vì nghĩ rằng việc sản xuất lương thực còn thấp là lỗi của mình. Thấy vậy ông cười.
“Isaac đừng làm bộ mặt như vậy chứ. Muốn tự túc được trong pháo đài là một vấn đề rất khó”.
“Vâng….. Tuy nhiên nếu như hiểu theo nghĩa khác,…..”
Isaac ngày càng thất vọng hơn. Ông Nelson lắc đầu và thở dài trong khi tìm kiếm công việc tiếp theo cho anh ta. Sau đó, ông lấy ra một tờ giấy ghi nhớ từ các tài liệu trên bàn của mình.
Ông đọc lướt qua rồi trượt nó trên bàn về phía Isaac.
“Rồi, tôi sẽ tìm cách xử lý với vấn đề đó sau, cậu không phải lo lắng gì về điều đó nữa. Hãy nhận nhiệm vụ tiếp theo và hoàn thành xuất sắc nó!”
Isaac cầm tờ giấy ghi nhớ trên tay, đọc nội dung và gật đầu.
“Tôi hiểu rồi. Tôi đã đọc nội dung và sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao!”
“Khoan đã! Bây giờ đã là nửa đêm rồi cậu biết đấy. Cậu đã hoàn thành nhiệm vụ hôm nay rồi, hãy nghỉ ngơi đi và làm nhiệm vụ vào ngày mai”.
Nhìn thấy Isaac muốn làm việc ngay cả trong đêm, Nelson lại cười nhạt trước khi khiển trách anh ta.
(Chẳng phải Nelson-sama cũng làm việc tới sáng sao?)
Lời khiển trách làm cho Isaac cảm thấy không đồng tình.
“…. Đã rõ!”
Anh nhỏ nhẹ trả lời trước khi cúi chào và rời khỏi phòng.
“….. Cậu ta nghiêm túc thật. Một cậu bé nghiêm chỉnh. Đừng bắt nạt cậu ta quá đấy nhé?”
“Anh không bắt nạt”.
Zirconia nhìn về phía cánh cửa và nói ra những suy nghĩ của mình, nhưng ông Nelson ngay lập tức trả lời như vậy và sắp xếp tài liệu.
Zirconia bèn cười và giúp ông điền vào tài liệu, tuy nhiên cô lại tò mò và quay về phía ông Nelson hỏi.
“Nghĩ lại mới nhớ, anh đã giao nhiệm vụ gì cho cậu ta đấy”.
“Trong 7 ngày tới, cậu ta sẽ phải chỉ huy quân đoàn tại nơi tập trận…. Nên đây như là dịp để cậu ấy nghỉ ngơi vậy. Sau khi hoàn thành, nhiệm vụ tiếp theo là đến làng Grisea”.
Làng Grisea, nghe đến đây, Zirconia nhìn ra phía xa rồi lẩm bẩm.
“Là làng Grisea à?..... Thật là, giá mà Greysior-sama xuất hiện ở đó nhỉ”.