Bị những cảm giác khó chịu và dằn vặt làm mình trở nên bất lực, Valletta gục đầu xuống và nghẹn ngào trong hai hàng nước mắt đang trút như mưa xuống sàn nhà. Nhưng, Valletta nhận ra rằng một phần nào đó trong cô bây giờ lại vô cùng bình tĩnh và đang nghĩ đến điều gì đó.
Kazura vừa vỗ nhẹ vào lưng Valletta vừa lo lắng cho cô.
Cô đã định rằng sẽ túm áo và mắng xa xả vào mặt anh về những điều mà cô đã phải chịu đựng cho đến bây giờ.
Nhưng anh chắc chắn sẽ nhận hết tất cả những lời cô ấy nói.
“Đừng có đi đâu nữa”, nếu như cô ấy vừa khóc vừa níu lấy anh, anh chắc chắn sẽ ở bên cạnh cô.
“Đó là việc làm hết sức tồi tệ”, phần còn lại trong cô đã trách mắng cô như vậy.
Anh đã cứu sống cha cô, cứu sống cả làng, và là người dõi theo cô từng ngày, liệu cô có quyền ra lệnh cho một người như vậy không?
Thậm chí kể cả khi cô lợi dụng lòng tốt đó, liệu cô có thể hài lòng khi chi ở bên cạnh anh?
Không phải là cô không thích rằng mình là người duy nhất được anh ấy quan tâm và che chở, nhưng lại muốn được là một phần không thể thiếu trong anh?
Mặc dù cô đã nghĩ tới những điều ích kỉ đấy, nhưng Valletta vẫn không muốn bị cuốn theo những cám dỗ đó.
Đó là vì nếu như bây giờ cô cầu xin anh trong nước mắt, thì cô tin rằng Kazura sẽ ưu tiên công việc của mình là ở bên cạnh cô.
Anh, người đàn ông đến từ Nhật Bản này, là một người yếu lòng tốt bụng.
Anh không thể làm ngơ trước những lời cầu xin sự giúp đỡ hoặc những người phụ thuộc vào mình. Và kết quả là, anh không hề tiếc sức mình vào những việc mình có thể làm được.
Và ngay cả khi anh nhận được những lời cảm ơn từ những người mà anh đã cứu sống, anh vẫn không hề tỏ ra kiêu căng và ngạo mạn.
Những điều anh làm có chút khác so với những cách tiếp cận người khác và để trở nên thân thiết với họ.
Trái ngược hẳn với cô ấy.
“Kazura-sa....”
Một lần nữa, cô lại muốn tỏ ra ích kỉ, để đạt được mục đích của mình.
Nếu như cô làm vậy thì một ngày nào đó, anh ấy sẽ là của riêng cô.
Bị hấp dẫn bởi con người ích kỉ trong mình, Valletta ngẩng mặt lên.
Tuy nhiên, khi vừa bắt gặp anh mắt lo lắng của Kazura, cô như cảm thấy một gáo nước lạnh vừa dội vào trái tim cô vậy. Mọi ảo tưởng trong cô chợt tan biến.
“Hm?”
Khi cô nhìn thấy Kazura nở nụ cười và trả lời, vẻ mệt mỏi đã hiện rõ trên khuôn mặt anh.
Mắt anh thâm quầng, còn má thì hóp lại.
Mặc dù Kazura chỉ mới xa cô có 3 ngày.
Đó là bởi vì anh đã dành hết sức mình trong vòng 3 ngày ở Isteria vì mục đích cứu sống những người ở Arcadia.
Từ lúc Kazura trở về tới giờ, cô đã nhìn thấy mặt Kazura nhiều lần.
Ngay cả lúc dân làng đón anh trở về, họ cũng đã nói chuyện với nhau.
Cũng không cần phải suy nghĩ nguyên nhân làm gì.
Bởi vì cô không hề nhận thấy điều đó.
Không, chính xác hơn là cô không cố gắng để ý tới nó.
Và giờ đây, Valletta đang cố gắng muốn biết thêm nhiều về Kazura, kể cả những điều nhỏ nhất. Vậy nên cô quan sát biểu hiện của anh hết lần này đến lần khác để có thể đặt mình vào suy nghĩ và cảm giác của anh về ngôi làng.
Bao gồm cả tình trạng vật lý của anh luôn.
Khi anh cảm thấy mệt mỏi, cô mát xa cho anh và kết thúc buổi học, khi chắc chắc rằng Kazura đã ngủ, cô lại tự học một mình.
Và khi cô hỏi, anh luôn phủ nhận và trả lời rằng mình vẫn ổn, nhưng cô luôn biết là anh không hề ổn tí nào.
Mặc dù cô rất vui mừng vì lòng tốt của Kazura, nhưng cô vẫn cố gắng làm những điều có thể để anh không phải gánh vác quá nhiều.
Nếu cứ như vậy thì anh không thể giúp dân làng việc đồng áng và nhặt củi nữa, vậy nên cô cố gắng để anh không phải làm việc nhiều.
“Tuy nhiên nếu như vậy thì”, Valletta nghĩ.
“Mình nên làm gì bây giờ?”
Cô chỉ đang suy nghĩ về bản thân mình, đồng nghĩa với việc không đặt mình vào hoàn cảnh của Kazura.
Cô tiếp tục im lặng, vậy điều cô muốn trở thành một phần không thể thiếu trong Kazura đã biến mất?
Trong lúc cô chán nản bởi sự ích kỉ và và gặp rắc rối bởi những suy nghĩ đó, Kazura đang cật lực để cứu Arcadia.
Hơn nữa, khi Kazura nghe rằng làng đã bị cướp tấn công, anh ngay lập tức quay trở về.
Cô cảm thấy việc mình bị ám ảnh và kich động bởi những điều cảm dỗ là điều tồi tệ nhất mà cô đã từng làm.
Và cô thấy rằng bản thân mình thật ghê tởm.
Cô cắn chặt môi mình.
“Ah.... Tôi....”
“Không sao. Hãy bình tĩnh nào”.
Kazura dịu dàng nói và xoa nhẹ đầu cô, đây là điều duy nhất mà anh có thể làm với Valletta bây giờ.
Tuy vậy, khi thấy cô không có sự thay đổi gì, anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Sau đó anh cứ nói “không sao” liên tục và xoa đầu cô.
✦✧✦
Sáng ngày hôm sau.
Ông Valin quay trở về nhà, chuẩn bị bữa sáng và Kazura cùng ăn bữa sáng với cả ông Valin và Valletta.
Tuy nhiên, chỗ ngồi của họ có chút khác thường và họ chẳng trò chuyện gì. Chỉ có một âm thanh duy nhất là tiếng nhai thức ăn và tiếng lóc cóc của bát đũa.
Bầu không khí này bao trùm khắp căn phòng.
“(.... Chuyện này là thế nào đây?)”
Trong lúc nhấm nháp thìa súp đậu và rau nóng, Kazura liếc nhìn Valletta.
Giống như tối qua, Valletta vẫn đang trong tâm trạng chán nản và yếu ớt cho đồ ăn vào miệng.
Kazura cảm nhận được trong cái liếc nhìn của ông Valin, ông ấy như muốn hỏi “Có chuyện gì thế?”
Tối ngày hôm qua, Kazura đã ở lại nhà của Valletta cho đến khi cô bình tĩnh lại và ôm chặt lấy cô để an ủi.
Có vẻ như hành động đó đã chợt xẹt qua trong tâm trí Kazura khi anh đang nghĩ về việc anh có thể làm cho Valletta.
Tuy nhiên, sau một lúc, Valletta chỉ nói “Tôi xin lỗi” mà không nhìn vào mắt Kazura và sau đó về phòng.
Vì thế mà anh đang rơi vào tình cảnh này.
Sau khi đã ăn sáng xong, ông Valin bảo Valletta dọn dẹp, và viện cớ là đi gặp người làng, ông ấy đi ra ngoài và nói chuyện với Kazura.
“Kazura-san, Valletta dạo này lạ lắm”.
Khi ông Valin sắp xếp kế hoạch để Kazura và Valletta ở một mình với nhau, ông nghĩ rằng Kazura có thể làm điều gì đó cho cô.
Tuy nhiên, ông lại không ngờ rằng Valletta lại còn trở nên tệ hơn.
Đêm qua, khi nghe tiếng khóc của Valletta ngoài cửa, ông đã tự tin nghĩ rằng cô đã xả hết mọi nỗi niềm vào Kazura.
Ông thực sự chẳng biết chuyện gì đã xảy ra cả.
“Vâng, nhưng tôi cũng không biết tất cả mọi chuyện. Kể từ khi tôi không có mặt ở làng, Valletta-san có thay đổi gì không ạ?”
“Điều đó sao?... Đó là....”
Khi Kazura hỏi, ông Valin suy nghĩ lại về tình trạng của Valletta trong vài ngày qua.
Có thứ gì đó nảy ra trong đầu ông, đó là...
“Sau khi chia tay Kazura-san tại Isteria, Valletta trở nên chán nản. Tôi nghĩ rằng con bé sẽ vui hơn khi lại được gặp Kazura-san, nhưng.....”
“O, oh”
Nếu như cô ấy cảm thấy chán nản sau khi rời xa anh, vậy có nghĩa là từ giờ sẽ rất khó khăn khi ngăn cách hai người.
Bởi vì người biết điều này không ai khác chính là cha của người trong câu hỏi, nên điều này cũng khá chắc chắn.
“Ngoài ra, khi bọn cướp tấn công vào nhà, Valletta đã bị một tên cướp đè xuống sàn. May mắn thay, hắn bị đánh bại trước khi trở tay, nhưng....”
“Hả!?”
Kazura cảm thấy an lòng trước câu trả lời của ông Valin, nhưng anh cảm thấy vẫn rất ngạc nhiên.
Nếu như cô bị đè xuống bởi tên cướp thì có nghĩ là cô sắp bị hãm hiếp.
Tất cả các trường hợp đều gây tổn thương rất mạnh.
Thế nên điều này có nghĩa là.
Đêm qua, khi Kazura ôm Valletta vào lòng để cô bình tĩnh lại, thì có khả năng là anh đã nghịch dại.
Thay vì làm dịu cô đi thì lại xé cho cái vết thương đó to ra.
Theo cách này, Kazura phần nào hiểu được hành vi của Valletta từ tối qua cho tới hôm nay.
“..... Valin-san”.
“Vâng?”
“Xin hãy kể chi tiết cho tôi, sẽ không sao đâu”.
“V-Vâng”.
Ông Valin thực sự không hiểu rõ về tình hình hiện tại, Kazura chỉ biết thở dài.
✦✧✦
Một giờ sau.
Kazura giải thích tình hình cho một cô gái trong làng rất thân với Valletta và nhờ cô quan tâm và để mắt tới Valletta.
“Thực ra thì, tôi muốn làm chuyện này một mình, nhưng tôi chỉ có thể để chuyện này lại cho cô vì cô cũng là phụ nữ. Tôi xin lỗi vì đã yêu cầu đột ngột, nhưng tôi hi vọng rằng cô sẽ giúp đỡ”.
“Tôi không phiền đầu, mặc dù...”
Cô gái sau khi nghe câu chuyện của Kazura thì tỏ ra vẻ không hiểu rõ tình hình lắm, nhưng cô vẫn cố gắng nghe và đồng ý với yêu cầu của Kazura.
Sau đó anh đưa một chút thảo mộc cho cô gái đó và nhờ cô hỏi Valletta rằng làm thế nào để pha trà thảo mộc và uống trà cùng với cô ấy.
Sau khi đã thoa thuận xong, Kazura đi về phía Isaac và những người lính khác đã đóng trại gần ngôi làng.
“Chào buổi sáng, Kazura-sama”.
Khi Kazura bước đến đó thì Isaac và Havel đã đứng đợi anh sẵn ở đó.
Có lẽ vì cả hai đã có một giấc ngủ tốt, cộng với kinh nghiệm của mình, biểu hiện của họ trông rất vui tươi và tình trạng thể chất của họ đang ở mức cao nhất.
Hoàn toàn trái ngược so với Kazura, anh đã không thể ngủ được vì lo lắng nhiều thứ.
“Chào buổi sáng. Có gì bất thướng xung quanh không?”
“Chúng tôi đã rà soát và không có gì bất thường cả. Chúng tôi cũng đã điều quân lần lượt thăm do xung quanh, nhưng không có một người nào đang tiến về làng cả”.
Có lẽ vì cuộc tấn công vào làng Grisea, Isaac đã cảnh giác việc có kẻ bám đằng sau.
Vì Binh đoàn số hai của quý tộc không tìm thấy bất cứ gì bất thường xung quanh, vậy có nghĩa là họ đang an toàn.
“Anh có biết khi nào các xe trở hàng sẽ đến không?”
“Tôi nghĩ rằng họ đã rời khỏi Isteria vào sáng nay nên chậm nhất thì có lẽ là đêm ngày mai. Chúng tôi đã thiết lập tuần tra trên đường đi, vậy nên Kazura-sama sẽ được thông báo trước vài giờ”.
“(Vậy có nghĩa là mình đang rảnh rang hai ngày)”
Sau khi nghe câu trả lời của Havel, Kazura bắt đầu tính toán những việc mà anh sẽ làm.
Trong hai ngày tới, 3000 chiếc túi và rất nhiều xe sẽ tới đây.
Theo như kế hoạch, anh sẽ cho họ đợi ở trước làng một đến hai ngày. Trong lúc đó thì anh quay về Nhật Bản để mua hàng.
Tuy nhiên sau khi nghe tin làng Grisea bị tấn công, anh đã lập tức rời khỏi Isteria, kết quả là lịch trình đã bị lệch đi. Tuy nhiên điều này cũng phần nào làm cho anh sử dụng thời gian của mình hiệu quả hơn.
“Tôi hiểu rồi. Vậy thì trong khi chờ đợi đoàn xe tới thì tôi sẽ đi chuẩn bị. Tôi sẽ đi đến Lãnh địa của Thiên chúa một lúc, nên sẽ không thể liên lạc được, nhưng xin vui lòng hãy chờ đợi ở đây và đừng lo lắng gì cả”.
“Đã rõ”.
Isaac và Havel cúi đầu, Kazura đi thẳng vào bụi cây dẫn tới Nhật Bản.
✦✧✦
“Hah, có lẽ cũng lâu lắm rồi mình mới quay về”.
Đi qua hành lang đá, Kazura quay trở về Nhật Bản sau bảy ngày.
Khi anh quay trở về nhà, khung cảnh xung quanh vẫn không hề thay đổi, Kazura cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó tả.
Sau khi kiểm tra căn nhà, Kazura lấy điện thoại ra và bật nó lên.
Như thường lệ, anh bắt đầu tìm thông tin trên Internet.
“Ừm, điểm bán phân bón hữu cơ..... Có lẽ là gần đây cũng có”.
Anh tìm kiếm bằng từ khóa “Điểm bán phân bón hữu cơ tại Gunma” sau đó ngay lập tức hiện ra hàng chục kết quả.
Trong số đó có một chỗ tương đối gần, “TNHH Gunmaa Ranch”. Kazura nghĩ rằng công ty này lấy phân bón từ trang trại.
Trang trại cần phải sản xuất phân bón với số lượng lớn, vì vậy số lượng dự trữ phải rất lớn.
Nếu như chỉ cần phải hỗ trợ ít, ví dụ như chỉ cung cấp cho làng Grisea thì chỉ cần ra cửa hàng gia dụng là được, tuy nhiên, quy mô cung cấp bây giờ lại khác.
Anh cần phải khôi phục những khu vực trồng trọt lớn.
Tuy nhiên, từ kinh nghiệm về việc sử dụng phân bón tại làng Grisea anh biết rằng khi sử dụng phân bón thường từ Nhật Bản thì cây trồng có thể phát triển ngay lập tức.
Lần trước anh đã thử pha loãng tỉ lệ 1:10 và tùy vào tình trạng của cây mà tăng lên 1:100 mà không sao cả.
Nhưng lượng phân bón bây giờ không giống như ở làng Grisea.
“Whoa, 1 tấn chỉ khoảng 3000 yên thôi sao, quá rẻ. Còn giá thị trường thì.....”
Khi thấy phân bón đó rẻ hơn so với lúc anh mua tại cửa hàng gia dụng, Kazura xác nhận địa chỉ của các trang trại và bắt đầu lên xe.
Sau đó anh nhìn những tấm tatami trên sàn nhà.
“...Hey....Nếu vậy thì sàn nhà không biết có hỏng không nhỉ?”
Lần này, số lượng phân mà Kazura sẽ mang đi ít nhất là 500kg. Mặc dù anh có thể mượn xe để kéo nhưng mà chỉ sử dụng bằng sức mình thì quả thật là cần gấp đôi canxi.
Sau đó anh nghĩ rằng mình nên mua xe buggy hoặc máy kéo.
Tuy nhiên anh nhận ra rằng kế hoạch của mình vướng phải rắc rối.
Khi anh đến đây anh đã nghe từ cha mình, Shinji, rằng biệt thự này đã được truyền từ đời này qua đời khác.
Một biệt thự bằng gỗ và rất cổ, vậy thì sẽ có chuyện gì xảy ra khi một thúng hàng 500kg bị kéo lê trên sàn nhiều lần?
Không chỉ để lại một lỗ hổng trên tấm tatami mà còn thể sập cả nhà. Vì anh đã làm điều này rất nhiều lần.
Trong khi cảm thấy lo ngại, Kazura nhấc thử tấm tatami lên.
Sau đó anh cảm thấy bất ngờ bởi thứ đằng sau tấm tatami.
Những tấm sắt đã được chải khắp mặt sàn bên dưới.