■Chương truyện của Takane Saki■
── Mọi người đã nghe về『Hiệu ứng Windsor』bao giờ chưa?
Tiêu đề tiếng anh của hiệu ứng này có tên là Windsor Effect.
Đó là câu nói của một nữ bá tước tên là Windsor xuất hiện trên tiểu thuyết trinh thám『Bá tước phu nhân là điệp viên』và được chắp bút bởi nữ nhà văn người Mỹ Aline Romanones.
“Bât kỳ hoàn cảnh nào thì lời khen ngợi của người thứ ba đều có hiệu quả nhất.”
Bắt nguồn từ lời nói của phu nhân Windsor, ám chỉ tới hiệu ứng tâm lý này…..
Để giải thích đơn giản thì nghĩa sẽ là “So với nghe trực tiếp từ người trong cuộc thì nghe lời đồn sẽ dễ tin tưởng hơn.”
Phương pháp trên chủ yếu được sử dụng trong giới marketing nhưng sự thật hiệu ứng này cũng rất hữu hiệu ngay cả trong chuyện tình yêu.
Nếu bạn nhờ một người thứ ba nói ra cảm tình của mình, thì kể cả người đó có nhút nhát, chậm hiểu hay là một kẻ đa nghi thì ngay lập tức cũng để ý tới bạn.
…...Là như vậy đấy.
“Trên này đã viết như vậy cơ mà……………”
Tại tầng ba của tòa nhà Kamikou, giờ tôi đang than khóc trong một lớp học trống trải không lấy một ai sử dụng.
Nếu là ở đây thì dù cho có khóc hay gào thét lên đến mấy cũng chẳng có ai nghe được tí gì, nên bản thân cũng thấy nhiều phần yên tâm……
Chắc là vậy, nhưng ánh mắt của Yuka-chan cứ nhìn xuống tôi nãy đến giờ, khiến cô bạn này không khỏi đớn đau.
“........Bộ dạng cậu trước mặt mọi người trông khác hẳn luôn ấy nhỉ, Saki Saki.”
"Này, cậu biết thừa ở Kamikou này tớ chỉ bình tĩnh nói chuyện được với mỗi Yuka-chan thôi còn gì! Nên đừng nói mấy lời đó nữa mà!"
“Nếu cậu nói lên cảm xúc của mình một cách chân thành đến vậy, thì chắc cậu đã có thể hẹn hò với cậu ấy rồi nhỉ.’
“Không được đâu! Tớ đâu thể thành thật nói ra cảm xúc của mình trước đám đông mà lại còn đang nhìn như thế được! Nói ra tớ t-thíchhhhh Majima-kun cứ như là…..”
“Thế lẽ ra cậu chỉ cần trả lời 『Vâng, lời đồn đó là thật』là được thôi mà. Mà chuẩn bị kế hoạch chu đáo đến thế còn không ăn thua thì sau này có làm gì cũng chẳng khác đâu?”
“.....Hức…hức…”
“Đừng có khóc nức nở như vậy chứ! Từ sáng tớ thấy mệt mỏi rồi đấy.”
Đương nhiên là tôi phải muốn khóc rồi.
Bởi vì………..
“Đấy là chiến lược mà tớ vắt óc nghĩ ra đấy….”
“Nếu là một người đàn ông bình thường thì tớ tạm chấp nhận là bên phía đối phương có lỗi. Nhưng chàng trai mà cậu thích lại là một tên quái vật kỷ luật nghiêm túc và ngốc nghếch đó.”
“Tên cậu ấy là Ma! Ji! Ma! Kun! đấy!!! Đến cả Yuka-chan thì cũng đừng gọi cậu ấy bằng biệt danh kỳ quặc vậy chứ!!”
“A, dạ là Majima-kun ấy nhỉ. Người mà Takane Saki thích là Majima Kengo ha.”
“Cậu đừng có nói ra như vậy nữa có được không à? Lỡ bị ai đó nghe thấy thì làm sao đây?”
“Cậu phiền phức lắm đấy.”
Giờ thì, mọi người cũng sắp hiểu chưa ạ?
── Takane-san, hình như tớ thích cậu rồi đấy.
Lời nói này không những là tin vịt, thậm chí cũng chẳng phải là lời đồn mà hoàn toàn là sự thật 100%.
Nếu được hỏi là tại sao thì là tôi là một người ăn nói vụng về nên tôi đã trực tiếp nhờ Yuka-chan nói ra cảm xúc của mình, vậy thôi!!
…….Mà kết quả lại thật thảm hại.
“Tớ đã cố dũng cảm lắm rồi đó……”
“Này đợi đã, cậu đâu thể gọi đó là dũng cảm trong khi cậu lợi dụng người bạn thân duy nhất của mình chỉ để tỏ tình với chàng trai cậu thích được…..Với cả, gọi là hiệu ứng tâm lý thì nghe có vẻ khủng lắm, cơ mà mấy thứ này thì ai mà chẳng đoán được.”
“Trên Imamote đã viết là nhất định sẽ thành công rồi, thế mà...”
“Bơ tớ luôn à.”
"Imamote, cuốn sách được chấp bút bởi Mori-sensei, một nhà sáng tạo nội dung về chủ đề tình ái có tiếng trên mạng. Với tựa đề đầy đủ là "Từ giờ bạn sẽ trở nên nổi tiếng! Siêu bài giảng về tâm lý tình ái", Imamote là cuốn sách mà tớ xem như kinh thánh, vậy mà..."
“......Nhìn kiểu gì thì cuốn sách này cũng rất đáng ngờ.”
“Sao cậu lại nói thế chứ!? Cuốn sách này là tổng hợp tất cả các bí quyết trong tình yêu đấy.”
“Cái đứa chưa một lần hẹn hò mà cũng mạnh miệng gớm.”
“Từ giờ tớ sẽ chứng minh cho cậu thấy!!”
Tôi hoàn toàn nổi giận trước những lời trêu đùa của Yuka-chan.
“Fu, đúng đấy. Tớ sẽ không nhờ vả Yuka-chan nữa. Những phương pháp tiếp cận ở trong sách Imamote không chỉ có một đâu nhé. Chính lần tới, tớ nhất định sẽ khiến Majima-kun phải để ý tới mình….”
“..... Đến nước này rồi thì không biết Saki Saki thích Majima-kun ở điểm nào nhỉ?”
“À thì nhé! Dù nói gì đi nữa thì trước hết là đôi mắt hạnh nhân của cậu ấy trông cứ như là đầy ắp ý chí mạnh mẽ này! Hơn nữa cậu ấy mà nheo mày thì ngầu lắm nhé! Mà khi cậu ấy giáo huấn một ai đó, cái vẻ mặt nghiêm túc ấy khiến tớ không thể cưỡng lại được á! Mà lại nữa nè! Mái tóc rẽ mái của cậu ấy, ló ra vầng trán mềm mại khiến tớ muốn chạm vào, thêm nữa là khi tớ nhìn gần thì lông mi cậu ấy thật dài, khuôn mặt cũng rất là cá tính luôn.”
“Biết rồi, biết rồi! Tóm lại là lỗi của tớ được chưa!”
“.....Cậu ấy còn đã cứu tớ nữa.”
Majima-kun là người hùng đã cứu giúp tôi,
Lý do tôi thích cậu ấy thì suy cho cùng cũng chỉ là một lý do đơn giản đến mức ngạc nhiên.
Nhưng, cho dù bản thân có nhận ra điều đó thì tôi vẫn thích cậu ấy đến mức không cưỡng lại được.
“Nên là nhất định tớ sẽ hẹn hò với Majima-kun.”
Thất bại một, hai lần chắc chắn sẽ không khiến tôi nản lòng.
Bởi vì trên quyển Imamote có viết rằng “90% yếu tố làm nên tình yêu là sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm!”
“Kể từ bây giờ tớ sẽ chiếm trọn trái tim của Majima-kun bằng tâm lý tình ái học bằng sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm này.”
“À mà đừng có làm mấy việc vòng như vậy, nếu cậu trực tiếp tỏ tình với cậu ấy thì sao?”
“Bình thường mà tớ bị từ chối sau khi thẳng thắn tỏ tình thì tớ sẽ không thể gượng dậy suốt đời mất, nên là chịu thôi! Nếu có chứng cứ xác thực nhận là OK 100% sau khi tỏ tình với cậu ấy, thì chắc……”
“Dũng cảm nhỉ~~~”
“..........Ehe”
“Cười cái gì thế? Đột nhiên cười đểu tớ……cậu chọc tức tớ à?....... À mà cậu cười đáng sợ quá.”
“Nhắc mới nhớ. lúc nãy tớ thấy Majima-kun nói là tớ có sức quyến rũ đấy…..Ehehehehe.”
“Tin vui ấy nhỉ~~~”
Đương nhiên một thiếu nữ đang yêu sẽ có sức mạnh vô đối nên ánh mắt coi thường của Yuuka-chan cũng chẳng hề gì, cơ mà...
“.....Mà Saki Saki này, khoan nói đến Majima-kun thì phía đó có sao không đấy?”
Sau khi thay đổi chủ đề chủ đề cuộc trò chuyện 180 độ, biểu cảm của Yuka-chan trở nên lạ thường.
“Phía đó?”
“Này….Saki Saki, cái tin đồn kỳ lạ đó vẫn đang lan truyền đấy đúng không? Tớ cũng nghe rồi đấy….”
“....Aa.”
Hiếm khi thấy Yuka-chan cư xử khác thường nên tôi đã đoán ra ngay.
Át hẳn đó là lời đồn tôi nghe từ 3 cô gái ở bãi đỗ xe đạp cách đây 1 tuần trước.
Nói gì thì nói chứ Yuka-chan lúc nào cũng lo lắng cho tôi nhất.
“Ổn mà. Tớ đã quen rồi.”
“Quen làm sao mà được chứ!? Giả sử tớ tìm ra được kẻ lan truyền tin vịt như thế kia thì nhất định tớ sẽ ──!”
Nói đến chừng đó. Yuka-chan đã im thin thít luôn rồi.
…….Đúng là có vẻ như đang có người lan truyền mấy tin đồn thất thiệt phía sau lưng tôi thật.
Nhưng, chắc chắn Yuka-chan cũng biết được chuyện này rồi.
Tìm được nguồn gốc những lời đồn đã lan rộng đến mức này đã là điều bất khả kháng luôn.
“Cái lời đồn này cũng đã 75 ngày rồi, nếu cậu cứ phớt lờ nó đi thì mọi người cũng sẽ quên đi thôi.”
………Sự thật thì lời đồn này đã kéo dài không những là 75 ngày mà là gần trong suốt 1 năm qua.
Nhưng so với lời đồn không có lá mà cũng chẳng rễ thì việc thực sự có những người hướng ác ý đến bản thân khiến tôi cũng có chút tổn thương, nhưng mà...
Nếu mà nói ra thì tôi sẽ khiến Yuka-chan lo lắng cho mình mất.
“Tớ không nên cư xử kỳ cục vì mấy chuyện này đâu ha.”
“..........Làm sao mà kỳ cục được chứ.”
Vì bạn bè của mình mà cậu ấy có thể làm vẻ mặt trầm tư đến vậy.
Giá mà mình có thể bày tỏ cảm xúc một cách phong phú như là Yuka-chan thì tốt biết mấy.
■Chương truyện của Majima Kengo■
“Majima Kengo, sau khi tỏ tình với Takane-san thì đã bị cậu ấy đá thật à!?”
……..Công việc của ban kỷ luật đã xong xuôi, giờ tôi đang trên đường trở về lớp học.
Khi mà vừa gặp mặt người quen đã bị nói như thế, quả thật tôi đã không thể che giấu được vẻ mặt ngán ngẩm của mình.
“Giờ nó thành lời đồn luôn rồi à!? Mới sáng sớm mà cậu đã tán tỉnh Takane-san trước cổng trường rồi!!”
Người đang hào hứng nhìn về phía tôi mà thân hình nhỏ con kia tên là Iwasawa Tatsuki.
Ở trên nét mặt trung tính ấy là làn da trắng trẻo cùng với chất giọng thiếu niên khiến tôi trong chốc lát còn nhầm tưởng cậu ta là con gái.
“Ể!? Chuyện đó là thật hả, Tatsuki!?”
Và người ngồi bên cạnh cậu ấy, ngước ánh mắt ngạc nhiên lên nhìn tôi là Arakawa Riku.
Tỉ lệ thuận với âm lượng và mức độ mạnh mẽ của phản ứng kia là chiều cao 175cm đến mức tôi đây cũng phải ngước nhìn lên.
Cậu ta không thông minh lắm nhưng hình như chính là át chủ bài của câu lạc bộ bóng rổ nên rất nổi tiếng với đám con gái.
Iwasawa Tatsuki và Arakawa Riku.
Tuy là cả hai người hoàn toàn đối lập nhau về mọi mặt song chiếc dải băng cuốn ở bên cánh tay trái đã cho thấy họ là thành viên của ban kỷ luật giống như tôi…..Đồng thời họ cũng là bạn thân của tôi từ hồi học trung học.
Nhưng dù là vậy thì tôi cũng sẽ không tha thứ cho hai tên đó.
“Iwasawa.”
“Ế, gì vậy Majima-kun….Éc!?”
Khi tôi nắm lấy vai của Iwasawa, cậu ta đã ngay lập tức sợ hãi đến nỗi nhăn khuôn mặt em bé mình lại. Bên cạnh cậu ấy, Arakawa cũng đang nhìn lấy tôi với tình trạng tương tự.
Hai người đã từng nói điều này trước đây, nhưng tôi lại không tự nhận thức được. Tuy nhiên…
Chắc khi ở trong tâm trạng xấu, tôi sẽ làm vẻ mặt khá đáng sợ đâu cơ chứ.
“G-gì…..gì vậy!? Tớ vừa nói điều gì lạ lắm à!?”
“Iwasawa……Cái tin đồn thất thiệt đó, cậu nghe từ ai đấy hả…..?”
“T-tôi đã nghe nó từ Itagai Sou lớp 1C!! Ở giữa lối vào lúc nãy!”
“Tôi cũng không muốn tin đâu, nhưng đừng bảo là cậu đã lan truyền đến bên thứ 3 đấy...?”
“Tớ k-không có làm mà!! Bấy giờ !! là lần đầu tiên tớ kể chuyện này với người khác đấy!”
“.....Arakawa.”
“T-tớ cũng lần đầu nghe về chuyện này mà!!! Thật đấy!”
“Vậy à…...xin lỗi nhé.”
Cuối cùng thì tôi cũng đã bỏ qua chuyện này cho Iwasawa.
“Eo hông tớ rụng mất rồi…….”
“Waa…….Đã lâu rồi tớ mới thấy Kengo đang nổi cáu đấy……”
Cứ mỗi khi vừa mới dập tắt một lời đồn thì lại có đủ kiểu lời đồn mới sẽ được sản sinh ra.
Cảm giác như không cần nói cũng biết được nỗi khổ của Takane Saki.
“....Nghe đây, hai cậu kia. Sự thật thế này. Sáng nay ở trước cổng trường, tôi đã xác nhận trực tiếp với Takane Saki thực hư về cái lời đồn vô căn cứ rằng là Takane Saki đang có cảm tình với mình hay không và rồi cô ấy đã phủ nhận lời đồn đó. Không hơn không kém.”
Giờ tôi đang cảm thấy mệt mỏi khi nghĩ rằng kể từ nay mình sẽ phải giải thích chuyện này từng tí một như vậy.
Có vẻ như hai người họ cũng khá là bị sốc.
“.........Ể!? Kengo, cậu đã trực tiếp hỏi Saki-chan ư!? Trước mặt mọi người luôn à!?”
“Nhưng đó là chẳng phải cách nhanh nhất để tôi dập tắt lời đồn ngay từ lúc mới ươm chồi lên sao?”
Nói là phong cách của tôi thì không chuẩn lắm, đúng hơn thì đó là một kế hoạch thô thiển. Nhưng dù sao thì đó cũng chắc chắn là một việc tôi nên làm.
Khi thấy tôi có suy nghĩ vậy, Arakawa bỗng trở nên ngạc nhiên,
“Cơ mà, nếu chỉ cần nhìn vào kết quả đó thì chả phải là Kengo bị Takane-san đá rồi nhỉ?’
“..........Hả?”
“..........Ủa? Quả thật là đúng như Arakawa-kun nói luôn.”
“Đợi đã, không hẳn là tôi muốn được làm bạn với Takane Saki hay gì, thế mà sao lại thành ra như vầy rồi?”
“Bởi vì, chẳng phải cô ấy đã thẳng thắn nói trước mặt cậu rằng “Tin đồn đó không phải là thật” hay sao? Thế thì chắc đó chẳng phải cậu bị cô ấy đá trước mặt mọi người rồi sao?”
“Đ-đúng rồi nhỉ.”
Iwasawa khúc khích bật cười lên.
……À ra là vậy sao, tôi không biết mọi chuyện sẽ thành ra như này đấy.
“Thì ra là thế, Arakawa nói cũng có lý đấy.”
“À mà, làm gì có chuyện Majima-kun hứng thú với mấy chuyện yêu đương đâu nhỉ, ahaha……”
“Vậy à, lần đầu tiên tôi bị thất tình đấy …….Hiểu rồi, không ngờ là mình có thể vượt qua chuyện này.”
“Ể” “Ế”
Cả hai người họ bỗng vang lên giọng nói ngờ nghệch.
Bầu không khí kỳ cục diễn ra trong đôi lát………..,
“Có lẽ nào Kengo thích Takane-san!?”
“Ểeeeeeeeee!?”
“Đừng có lớn tiếng ở hành lang chứ.”
Tuy hai người họ….không vi phạm nội quy nhà trường nhưng quả thật là tôi cũng cảm thấy xấu hổ.
May mắn thay không có học sinh nào khác nhìn thấy chúng tôi nhưng…….
“M……tớ nghĩ Majima-kun là kiểu người chẳng mấy hứng thú chuyện này chứ!?”
“Cậu lại buộc tôi phải nói một lần nữa à? Tôi đây cũng là một thằng đực rựa trong tuổi dậy thì đấy chứ bộ.”
“N-nhưng mà này nếu là như mọi khi thì cậu sẽ nói như là『Trên mục quy định gì gì đó trong sổ quy tắc học sinh……』chứ nhỉ!?”
“Tại trường trung học phổ thông Kamimura chúng ta đâu có cấm mối quan hệ lành mạnh giữa nam với nữ đâu. Không cần phải nói chứ tôi cũng có cảm tình đối với người khác giới đấy thôi.”
Với lại cậu bắt chước tôi với cái khuôn mặt quá mức nghiêm túc đó à, Iwasawa?
“Gì vậy? Tôi có cảm tình với một đứa con gái nào đó là xấu lắm à?”
"Không! Không phải là xấu, cơ mà...! Cơ mà tại sao lại tỏ thái độ đấy với đứa con gái mà ông thích vậy!?
“Thái độ kiểu vậy à!? Tôi không hiểu rõ lắm nhưng làm việc với tư cách là hội trưởng của ban kỷ luật và việc tôi thích cô ấy có lẽ là hai vấn đề khác nhau mà.”
“N-nghiêm túc quá rồi đấy!”
Cả Iwasawa lẫn Arakawa ngay lập tức trông ngạc nhiên cứ như là sắp xỉu đến nơi vậy.
Dù họ có bị gọi là cặp đôi kỳ quặc nhưng toàn vào những lúc như thế này hai người lại rất hợp cạ với nhau đấy.
“Hơn nữa việc đấy không có vấn đề gì cả. Bởi vì từ lúc đầu tôi đã định nói lên cảm xúc này với Takane Saki rồi.”
“Mà s-sao!? Cậu công nhận mối quan hệ lành mạnh giữa nam với nữ ư!?”
“Về nội quy của trường thì không vấn đề gì, chỉ là.”
Tôi tự chế giễu bản thân khi buộc miệng nói ra câu trả lời trong trái tim rành mạch đến như thế này.
“Cho dù cô ấy thích tôi thì chắc thằng này cũng chỉ sẽ gây phiền phức mà thôi.”
“.......” “.......”
Trong thoáng chốc,cả hai nhìn mặt lẫn nhau.
“........Cậu ấy nghĩ như vậy nhỉ.”
“Đúng là thế rồi.”
Cả hai xúm lại nói những lời giống của Senami Yuka, khiến tôi bất giác phì cười.
Chắc ở quanh tôi thì họ là những người hòa nhã, tốt bụng.
“Giờ thì cuộc trò chuyện vô bổ này kết thúc. Hai cậu vừa phải thôi, vào lớp đi.”
“Majima-kun, tớ sẽ khao cậu cà phê vào giờ nghỉ trưa nhé.”
“Tôi không thích khao người khác nhưng được khao thì tôi không chê đâu. Nhưng cà phê không phù hợp với thể trạng của tôi lắm.”
“Kengo, cậu lấy viên kẹo ngậm thì sao?”
“Giờ học nhóm sắp bắt đầu rồi. Tôi chỉ nhận lấy tấm lòng thành của cậu thôi.”
……..Nói rồi, tôi chân thành cảm kích trước sự tốt bụng của họ.
Chắc tôi là một con người nhạy cảm hơn mình nghĩ.
Đằng nào thì tôi cũng hiểu rõ rằng chuyện này sẽ không trở thành hiện thực.
──Chỉ là vì suy nghĩ yêu đơn phương suốt 3 năm qua mà đã khiến trái tim tôi rung động đến từng này.
“Tôi vẫn chưa có kinh nghiệm đâu nhỉ…….”
“Kengo ngầu lắm đấy.”
“Tớ cũng nghĩ như vậy.”
Tôi là một hội trưởng ban kỷ luật quá nghiêm túc đến nỗi bị mọi người ghét cay ghét đắng song có những người bạn thân an ủi vào những lúc như thế này thì gần như là phép màu rồi ha.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại