Chuyến đi thứ 2.
“Tớ mong được làm điều này với cậu, Hideyori.”
“Cê.”
Sakuya mặc áo ba lỗ đen và quần bikini trắng, kiểu thường được gọi là tankini. Cô nắm tay tôi và dẫn tôi lên đỉnh cầu trượt.
Chỉ cần leo lên cầu thang một lần nữa, ký ức về việc tôi trượt xuống nhanh như thế nào trước đó lại ùa về.
Về cơ bản, tôi không có ấn tượng gì về thứ đó ngoài việc nó đáng sợ như thế nào.
“Hideyori, không có gì đáng sợ cả.”
“Sakuya……”
“Đừng sợ, cậu là một người con trai mạnh mẽ……..nhưng, đôi khi yếu đuối cũng rất hấp dẫn.”
“Thật sao……?”
“Để tớ chiều chuộng cậu một chút nhé.”
“Sakuya-san……”
Bàn tay nhỏ bé của Sakuya đang nắm lấy tay tôi có vẻ mạnh mẽ và đáng tin cậy hơn bình thường.
Ánh mắt cô trấn an tôi rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.
“Không đáng sợ đâu, đừng sợ, Hideyori.”
“Đúng thế! Không đáng sợ đâu! Tớ sẽ không khuất phục trước nỗi sợ của mình đâu!”
“Tinh thần được lắm, Hideyori!”
“YEAH!”
Với sự căng thẳng đó, tôi đã lên cầu trượt nước với Sakuya.
“THÁNHHHH THẦNNNNNN ƠIIIIIIII.”
“Tớ không thể…….Tớ không thể làm điều này……”
“CỨUUUUUUU PÉEEEEEE!?”
Trời đất đảo lộn luôn.
Chuyến đi thứ 3.
Dù cô mặc thứ gì đó giống với Sakuya, nhưng bộ tankini của Tsugaru lại là một bộ đồ màu cam.
Tôi nghĩ nó tôn lên mái tóc xanh lá cây của cô nàng.
Cô đã đi mua sắm cùng Sakuya và có vẻ như cô đã mua bộ này một cách ngẫu hứng.
“Hơn nữa, tại sao tớ phải làm thế này với cậu?”
“Fufufu, nỗi thống khổ của cậu có vị như một miếng bít tết ngon ngọt vậy, Akechi-kun.”
“Ừm, tính cách của cậu tốt thật ha…….”
“…….gần đây, cậu có vẻ giống một người mà tớ đã biết ở tiền kiếp……có thể, có thể không…….”
“Ha?”
Tsugaru mỉm cười trêu chọc tôi.
Bằng cách nào đó, tôi cũng có cảm giác tương tự, nhưng có lẽ là không.
Cảm xúc của tôi vẫn lẫn lộn khi chúng tôi hoàn thành việc chuẩn bị để trượt xuống.
“Nếu tớ thực sự có ý như những gì mình đã nói thì cậu có yêu tớ không?”
“LÀM MÉO NHƯ TỚ SẼ ĐỒNG Ý VẬYYYYYYYY!”
Cô là loại người như vậy mà……..
Làm méo như tôi sẽ nói rằng tôi khá vui khi thấy cô tệ với những từ nước ngoài như Kurusu-san vậy!
Cô chắc chắn là cô gái tồi tệ trong kiếp trước!
Chuyến đi thứ 4.
Bộ ngực lớn của Risa được nhét vào bộ bikini màu chàm đơn giản của cô nàng.
Bằng cách nào đó, tôi có thể thoáng thấy gu của Takeru từ bộ trang phục của cô và điều đó hơi khó chịu.
“Tớ xin lỗi vì đã bắt cậu làm thế này, Akechi-kun. Tớ chắc là cậu đã kiệt sức sau khi làm thế này 3 lần rồi.”
“Nah, ổn—……”
“Nhưng đi thêm vài lần nữa cũng không tạo ra sự khác biệt! Phải chứ, Akechi-kun.”
“Nhưng tớ phải làm thế này thêm 3 lần nữa, tớ nghĩ rằng như vậy là rất khác biệt, thực sự đấy.”
“Đừng có bĩu môi. Nếu cậu sợ thì cậu có thể nắm lấy tay Onee-san này đó.”
"Onee-san à,…….sinh nhật của cậu vẫn còn xa mà.”
Sinh nhật của Risa là vào cuối tháng Ba.
Thay vào đó, sẽ khó hơn nhiều để tìm một người sinh sau cô nàng.
"Điều đó không quan trọng phải không? Nào, nắm tay đi.”
“C, Cê.”
Tôi nắm chặt tay Risa.
"Thật sự, giống như tớ có một Nii-san khác bên cạnh mình vậy."
Với một nụ cười, chúng tôi cùng nhau trượt xuống.
Chuyến đi thứ 5.
Sau khi chuyến đi không có câu đùa nào với Risa kết thúc, tôi cảm thấy nhẹ nhõm một chút vì chỉ còn hai chuyến nữa thôi.
Và người đang đợi tôi tiếp theo là Emi.
“Cậu trông tuyệt lắm, Hideyori-kun.”
“Ừm, tớ nghĩ Emi hôm nay cũng tuyệt lắm.”
“Nhưng ngực tớ vẫn đang phát triển mà.”
“Ahaha……, chỉ là đùa thôi.”
“Nhưng cậu hoàn toàn có ý đó. Cậu không thể lừa tớ bằng cách cười trừ đâu!”
Cái cớ của tôi ngay lập tức bị nhìn thấu.
Hôm nay Emi mặc một bộ đồ bơi một mảnh màu trắng.
Nó rất nữ tính, và tôi hơi bối rối khi nhìn nhận Emi giống một người khác giới.
“Bộ này trông hở hang nhỉ, Hideyori-kun.”
“Ư, ừm……”
“Hideyori-kun…….”
“Nn?”
Emi nắm tay tôi và gọi tên tôi bằng giọng nghiêm túc.
Cô quay đầu lại và nhìn thẳng vào tôi.
"Đừng bao giờ buông tay tớ, được chứ……..đừng bỏ tớ lại phía sau……”
"Ừm, tớ sẽ không bao giờ buông tay! Tớ sẽ ở bên cậu mãi mãi."
"Hoàn toàn được! Cậu hoàn toàn không thể để tớ đi đấy nhé!”
"Tất nhiên!"
Nếu Emi đã nói vậy thì tại sao lại buông tay chứ.
Bất kể chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không bao giờ buông tay cô nàng.
"À, này!? Cậu đi sớm quá, Hideyori-kun!"
"Hở?”
"AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH."
Chúng tôi ngay lập tức bị tách ra.
Chuyến đi thứ 6.
Cuối cùng, chuyến đi cuối cùng của tôi. Tôi đã quen với điều đó sau rất nhiều lần.
Nhưng thành thật mà nói, tôi chỉ muốn về nhà và nhảy lên giường sau chuyến đi này.
“Cảm ơn vì đã đợi, Hideyori-san.”
“E, Eien-chan……”
Bộ đồ bơi cúp ngực màu xanh mà cô đang mặc thực sự làm nổi bật đường cong cơ thể của Eien-chan.
Đúng như mong đợi từ nữ chính Oshi của tôi.
Niềm hạnh phúc này……, tâm trí tôi tràn ngập cảm xúc, tôi không thể diễn tả được…..
Nếu tôi có thể trượt cầu trượt nước với một mỹ nhân như cô thì tôi không bận tâm ngay cả khi có một chút đáng sợ.
“Tớ….., hạnh phúc quá.”
“Fufu, cậu hài hước quá, Hideyori-san.”
Tôi chắp tay cầu nguyện.
“Hideyori-san…..”
“Có chuyện gì thế Eien-chan?”
“T, Tớ nghĩ cuối cùng mình cũng được đền đáp…… Tớ muốn đến đây. Thật sự….., tớ…….., tớ thực sự muốn chuyến đi hồ bơi của chúng ta trở thành sự thật. Cảm giác như tớ có một sự hối tiếc sâu sắc nào đó trong tim mình. Nhưng cuối cùng thì điều đó cũng đã xảy ra! Haha……., hôm nay thật tuyệt vời……, tớ, tớ đã luôn nghĩ rằng ngày này sẽ không bao giờ thành hiện thực.”
Nụ cười của Eien-chan ngay lúc này là nụ cười rạng rỡ và đẹp nhất mà tôi từng thấy. Ngay cả trong game, cô cũng không cười như thế này.
À, vậy là điều ước của Eien-chan đã thành hiện thực rồi nhỉ.
Một giấc mơ mà ngay cả Takeru trong game cũng không thể thực hiện được.
Chuyến đi hồ bơi đã hứa với Eien-chan, Hideyori, Emi, Risa, Tsugaru và Takeru.
Sakuya và Master không xuất hiện trong game nhưng khi tôi nhớ lại lộ trình của cô ấy trong game, nó thực sự khiến tôi ổn định lại rằng điều ước của cô cuối cùng đã thành hiện thực.
“Cậu không thể hài lòng với chỉ thế này được, Eien-chan.”
“Hở?”
“Đây không phải là đích đến của cậu. Đây chỉ là sự khởi đầu thôi.”
“Hideyori-san…..”
“Nếu cậu không bộc lộ nhiều hơn những mong muốn của mình, cậu sẽ chỉ sống để chết trong sự hối tiếc thôi! Ví dụ, chúng ta cùng nhau tổ chức tiệc lẩu vào mùa đông này thì sao?”
“Tớ thích thế!”
“Đúng đó, cậu không thể hài lòng với chỉ hôm nay được!”
“Vâng, Hideyori-san!”
Cốt truyện game thậm chí còn chưa bắt đầu.
Từ giờ trở đi, Takeru sẽ tham gia vào rất nhiều sự kiện.
Tôi có thể sẽ không còn ở đây nữa vào cuối câu chuyện game nhưng Eien-chan, cô có thể vui vẻ mỉm cười bên cạnh Takeru.
“TỚ YYYYYYYYÊEEEEEEEEEEEEEEUUUUUUUUUU—.”
Eien-chan trượt xuống trong khi hét lên như vậy.
Cô hét lên điều gì đó về [yêu] nên tôi không thể không hỏi.
“GÌ THẾEEEEE?”
“TỚ YYYYYYYYÊEEEEEEEEEEEEEEUUUUUUUUUU—.”
“CẬ—”
Tủm, Eien-chan đã tới hồ bơi trước khi cô nói hết câu.
“………”
Kết thúc rồi……
Địa ngục mà tôi phải chịu đựng sáu lần cuối cùng cũng đã kết thúc.
“O~~i, cậu ổn chứ, Hideyori?”
Giọng Takeru gọi với xác chết của tôi khi cậu giúp tôi ra khỏi hồ bơi.
“Peeeeeeeeeep, tớ chết rồi…….”
“Được rồi, vậy thì cậu ổn.”
Với một câu trả lời lạnh lùng, Takeru buông ra nên tôi phải dồn chút sức vào chân để không ngã.
Nói đến chuyện đó, những gì Eien-chan nói trên chuyến đi trước đó vẫn còn trong tâm trí tôi nên tôi quyết định hỏi lại cô một cách đàng hoàng xem cô đã nói gì.
"Vậy? Cậu đã nói cậu yêu điều gì, Eien-chan?"
"A, Awawa……, etou, về điều đó….."
Eien-chan hét lên một giọng hoảng loạn.
Tôi có thể nhớ cô đã hét lên điều gì đấy về tình yêu trước đó.
Chúng tôi đã kết thúc trước khi cô nói điều cô yêu cái gì.
“Tớ yêu rác rưởi.”
"Ha?”
Với khuôn mặt đỏ bừng, Eien-chan trả lời tôi một cách đơn giản.
~ • ~ END ARC 5 - Thiếu Nữ Lồng Chim ~ • ~