Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

(Hoàn thành)

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

Jun Eishima; Yoko Taro

Đây là tập thứ hai và cuối cùng của NieR Replicant ver.1.22474487139... Project Gestalt Recollections.

10 23

Saijaku Muhai no Bahamut

(Đang ra)

Saijaku Muhai no Bahamut

Sau trận đấu với Lisesharte, Lux cuối cùng gia nhập học viện dành riêng cho nữ, nơi đào tạo hoàng tộc trở thành Drag-Knight.

96 200

Outbreak Company

(Đang ra)

Outbreak Company

Sakaki Ichirō

Để hoàn thành sứ mệnh đó, Shinichi nhận được sự hậu thuẫn toàn diện từ chính phủ Nhật, cùng với sự giúp đỡ của cô hầu gái nửa tiên Myucel và công chúa Petralka của Đế quốc Eldant. Cùng với nhóm bạn lắ

108 571

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

(Đang ra)

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

Fushimi Nanao

Cô gái mang trái tim con người trong cơ thể của quỷ, và người phụ nữ mang linh hồn dị dạng trong thân xác con người. Sợi duyên mà cả hai cùng dệt nên sẽ mở ra bức màn cho câu chuyện đẫm máu này.

7 19

Nakaimo – My Sister Is Among Them!

(Đang ra)

Nakaimo – My Sister Is Among Them!

Hajime Taguchi

Tập đoàn Mikadono là một công ty kinh doanh toàn cầu có trụ sở tại Nhật Bản và do Kumagoro Mikadono lãnh đạo. Ông chỉ định con trai mình là Shogo làm người thừa kế cho vị trí của mình trong công ty.

87 177

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

(Đang ra)

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Phi Điểu Ấn - 飞鸟印

Đây là câu chuyện giữa người cứu rỗi và người được cứu rỗi.

166 42

Arc 9: Kẻ Đánh Bom Kỳ Nghỉ [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 207: Tanikawa Sakuya Biết Được Tên Thật Của Yamamoto

“Dù sao thì, vào thôi nào.” Yamamoto thúc giục.

Vì Yamamoto nghe Nishiyama kể về quán của Master, nơi vốn dĩ khá vô danh cho đến bây giờ, nên có lẽ kế hoạch cải cách của Tatsuyuki-san cuối cùng cũng có hiệu quả.

Liệu cô hầu bàn dễ thương mà Nishiyama nhắc đến có phải là Yoru không nhỉ? Thật là cảm giác kỳ lạ khi phát hiện ra Nishiyama có vẻ để ý cô ấy...

Với lại, tôi cũng chưa gặp hai người bạn kia của Yamamoto kể từ khi chúng tôi tốt nghiệp sơ trung, nhưng có vẻ họ vẫn ổn.

“Thế cô hầu bàn dễ thương là ai? Tanikawa à?”

“À, ra là cậu không biết. Cậu không đến quán tí nào trong Tuần Lễ Vàng hả Takeru?”

“Ừm, dù sao thì đến tận hôm qua tớ vẫn bận chăm sóc Risa và Otoha mà.”

“Thôi được rồi, cứ mong chờ đi, Takeru-oniichan.”

“Oi, đừng có làm vậy nữa.”

Vào cái ngày tôi gặp Otoha-chan, tôi về nhà và đọc lại cuốn sổ tay để làm mới ký ức về [Akasaka Otoha].

Tôi cũng tiện thể đọc về các nữ chính của phần thứ hai mà tôi đã quên mất.

Tôi không thể nhớ được họ trông như thế nào nữa, nhưng sẽ rất hữu ích nếu tôi có thể nhớ được Gift của họ làm được gì.

“Ể? Akechi và Juumonji đã từng đến đây rồi ư?”

“Đúng vậy, đây là quán của cha Sakuya.”

“Hê, Tanikawa hả. Tớ mong đợi đấy.”

Yamamoto nói khi cậu bước vào quán.

Takeru và tôi theo sau cậu ấy.

“Welcome.”

Chúng tôi được chào đón bởi giọng nói trong trẻo của Yoru.

À, được một cô gái chào đón vẫn sảng khoái hơn nhiều so với Master.

Điều này thật tuyệt. Tâm trạng của tôi đã khá hơn một chút.

“Yoru! Giọng cậu thấp quá!”

“Welcome!”

“Lớn hơn nữa!”

“WELCOMEEEEE!”

“Vượt qua giới hạn của mình đi!”

“WELCOMMMMMMMMEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE!!!!”

“Gọi một người đàn ông đẹp trai là gì?”

“HANNNDSOMEEEEEE!”

“MẤY NGƯƠI ỒN ÀO QUÁ ĐÓ!!”

Tôi quát lên vì những lời chào ồn ào của họ.

Chuyện gì đang xảy ra với họ vậy?

Đây không phải là loại quán đó mà đúng không?

Sau lời chào, Sakuya, người đã dạy Yoru những lời chào kỳ quặc, xuất hiện từ phía sau.

“La lớn [HANDSOME!] với khách hàng thì kỳ cục đúng không?”

“Tớ thấy Hideyori ở ngoài nên tớ đã dạy cấp tốc cho Yoru một khóa chào hàng chuyên biệt. Tớ phải làm điều đó trước khi Hideyori mắng Yoru bằng những lời kiểu như [Dừng cái kiểu chào hời hợt đó đi! Đừng có giả vờ ngây thơ, nhỏ kia!] mà.”

“Tớ chưa bao giờ nói bất cứ điều gì như vậy cả.”

“Cậu sẽ không kiểu như [Đừng đưa cho thằng này cái lời chào nhàm chán đó!?] và nổi giận ư?”

“Tớ còn vui hơn với một lời chào nhàm chán nữa là đằng khác.”

Takeru và Yamamoto đứng sững lại, ngây người nhìn chúng tôi.

Rốt cuộc nơi này có chuyện gì vậy chứ...?

“Ngay từ đầu, một cô gái thậm chí còn không thể nói đàng hoàng [Welcome] thì có tư cách gì mà dạy người khác?”

“Welcome.”

“Con bé này, nhỏ đã nói được!?”

Yoru cũng bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi và Sakuya.

Không ổn rồi, cứ đà này tôi sẽ bị cuốn vào nhịp điệu của Sakuya mất...

“Ha, Haha…...Chào mừng Hideyori-kun, Takeru-kun.”

“Ussu, chào Master.”

Khi Takeru hơi cúi đầu chào Master, Master mới nhận ra sự hiện diện của một người khác bên cạnh cậu.

“Chú chưa gặp cháu bao giờ. Cháu có phải bạn cùng lớp của tụi nhỏ không?”

“Ch, Chào chú ạ! Cháu là Yamamoto Daigo. Xin chú chiếu cố ạ!”

“Ể?”

“Ể?”

“Ể?”

“Ể?”

“[Ể?] cái gì?”

Tôi, Takeru, Sakuya và Yoru đều [Ể?]

Chỉ có Master và Yamamoto là không hiểu lý do.

“Khoan đã, Yamamoto Daigo?”

“Ý là, đó là tên của tớ mà…”

“Ể? Tên của Yamamoto?”

“Bấy lâu nay tớ cứ tưởng tên của cậu là Yamamoto…”

“Đồ khốn, cậu là cái thằng hay đùa bậy bạ đó hả!?”

“Ể?”

Bốn người chúng tôi đưa ra những bình luận khác nhau nên lần này đến lượt Yamamoto [Ể?].

“Cậu, Daigo thật sự là tên của cậu…?”

“Vâng, đúng vậy.”

Dù tôi biết tên đầy đủ của cậu là Yamamoto Daigo từ danh sách lớp, nhưng gọi cậu là Daigo vẫn cảm thấy kỳ lạ.

Đây cũng là lần đầu tiên chính Yamamoto nói tên đầy đủ của mình, vì vậy càng trở nên kỳ lạ hơn.

Tôi cũng cảm thấy tệ khi không ai dùng tên của cậu ấy.

“Hơn nữa, nếu các cậu nghĩ Yamamoto là tên của tớ thì các cậu nghĩ họ của tớ là gì?”

“Yamamoto.”

“Các cậu nghĩ tên tớ là Yamamoto Yamamoto!?”

Có vẻ như Sakuya là người duy nhất thực sự không biết tên của Yamamoto.

Trong khi Takeru và tôi ngạc nhiên trước tiết lộ đó, Yamamoto ngượng nghịu ngồi xuống.

“Chà, có vẻ như đây là một bất ngờ đối với mọi người, nhưng dù sao thì, rất vui được gặp cháu, Daigo-kun.”

“V, Vâng…”

Từ bên cạnh, Takeru nói [Người này là cha của Tanikawa.] và giới thiệu ông ấy.

Đây là một cảnh tượng bất thường, nhưng có một khách hàng ở đây bên cạnh chúng tôi, đó là một người đàn ông mà tôi thỉnh thoảng thấy ở đây.

Có vẻ như ông ấy thích bầu không khí thân thiện ở đây nhưng bản thân ông ấy không nói nhiều.

Tôi đã nói chuyện với ông ấy vài lần trước đây nên tôi khẽ gật đầu về phía ông ấy.

“Được rồi, quý khách dùng gì hả?”

“Yoru, cái giọng điệu kìa.”

“……..Kính thưa quý khách, tôi có thể nhận gọi món không ạ?”

“Không phải vậy, cậu phải trêu chọc Hideyori nhiều hơn. Để tớ cho cậu xem nhé.”

Sakuya chen vào và bảo Yoru lùi lại.

“Hideyori, gọi món đi.”

Đúng rồi đấy.

“Nè, kiểu phục vụ khách hàng đó kỳ cục mà phải không!?”

“Yoru, cậu thử đi.”

“Akechi, gọi món.”

“Mấy người thật sự đang trêu thằng này đó hả?”

Dịch vụ khách hàng ở đây 0 điểm.

Sau đó, Sakuya tiếp lời [Trôn trôn thôi] và Yoru đã hỏi món của chúng tôi một cách đúng mực.

“Cho tớ bánh mì nướng pizza.”

“Neapolitan cho tớ.”

“Yamamoto là bánh mì nướng pizza, Takeru là Neapolitan đúng không?”

“……..ha?”

Mấy người này ngốc hả!?

Takeru, Yamamoto, hai người đang làm cái quái gì vậy?

Lựa chọn đúng ở đây là gọi [Cà phê] chứ!

Tôi đã đọc đi đọc lại chủ đề [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] hơn một trăm lần rồi nên tôi biết rõ.

✦✧✦✧

☆ [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] Q&A ☆

Q, Có một CG của Yoru bị thiếu dù chúng ta làm gì đi nữa, đây có phải là lỗi không?

A, Hãy thử gọi một tách cà phê ở quán cà phê.

✦✧✦✧

Tôi cũng đã mắc lỗi trong lần chơi đầu tiên nên tôi nhớ rất rõ.

Tôi đã đến được cái kết của Yoru sau khi hoàn thành tất cả các lộ trình, nhưng có một CG trên trang của Yoru bị thiếu nên tôi vội vàng lên mạng tìm câu trả lời.

Đó là một câu hỏi bẫy mà rất nhiều fan của trò chơi đầu tiên đã mắc phải.

[[Dù trông thế nào, tớ cũng là một đầu bếp tuyệt vời đó Takeru.]]

[[Thật ư.]]

[[Nào nào? Cứ gọi món nào cậu thích đi.]]

—> Gọi Neapolitan

Gọi một tách cà phê

Có hai lựa chọn.

Và gọi Neapolitan sẽ tăng điểm thiện cảm của cô nàng.

Mặt khác, nếu bạn gọi cà phê, Yoru sẽ nói [Đó không hẳn là món ăn mà] và điểm thiện cảm của cô sẽ giảm xuống.

Tuy nhiên, vì lý do nào đó, nếu bạn chọn tùy chọn đó, bạn sẽ nhận được một CG của Yoru đang pha cà phê cho mình. Lựa chọn đúng là gọi Neapolitan lại không có CG nào liên quan, vì vậy điều đó thật phi lý.

Chỉ có Sakura Matsuri, cái tên biên kịch kịch bản ác độc đó, mới có thể nghĩ ra điều đó.

Và Takeru đã nhanh chóng gọi Neapolitan để tăng điểm thiện cảm.

Nhưng đó là một lựa chọn sai lầm!

Ngay cả khi không làm gì để tăng điểm thiện cảm, miễn là không thân mật với Risa, Mishima, Mitsuki, hay Eien-chan, thì vẫn sẽ thấy được cái kết của cô ấy!

Gọi cà phê và lấy được CG đó mới là con đường chân chính dành cho những người chơi kỳ cựu của [Phá Vỡ Chuỗi Buồn].

“Tớ sẽ uống cà phê. Cho tớ một tách espresso được không?”

“Chắc chắn rồi.”

Phù.

Với điều này, tôi đã lấy được CG Yoru Hiru pha cà phê của mình.

“Master, một tách espresso ạ.”

“Được thôi.”

“Wa!?”

Đây không phải sự kiện Yoru Hiru pha cà phê!?

Tại sao tôi lại phải xem một ông già nhàm chán pha cà phê cho mình chứ…

Điều này thật vô lý…

Cuối cùng, Takeru là nhân vật chính còn tôi chỉ là người bạn thân phản diện ư? Trái tim tôi bắt đầu rơi lệ…

“Akechi, cậu chắc là không muốn ăn gì thật sao?”

“Cơm chiên.”

“Tớ đã bảo cậu gọi món gì có trong thực đơn rồi mà!?”

Tôi đang sốc nên tôi chỉ buột miệng nói ra thứ mình muốn ăn mà không suy nghĩ.

Không thể tránh được, tôi đoán mình có thể gọi mì ống hoặc bất cứ thứ gì thay thế vậy…

“Được thôi.”

“Ể?”

“Món của Yamamoto là bánh mì nướng pizza, của Takeru là Neapolitan, và của Akechi là cơm chiên đúng không? Sẽ mất vài phút, xin quý khách vui lòng chờ.”

Yoru đi thẳng vào bếp.

Có vẻ như cô đã quen với trò đùa súp miso của tôi trước đó.

“Gì chứ, Hideyori là người duy nhất có thực đơn đặc biệt hả? Cậu đúng là được cưng chiều đó.”

Takeru vỗ vai tôi với vẻ mặt cười toe toét.

Nghiêm túc mà nói, tên này đang nói cái gì vậy?

Chắc tôi cũng nên mong đợi điều đó từ Quý Ngài Nhân Vật Chính Ngớ Ngẩn nhỉ.

<Tác Note>

Yamamoto Daigo dạo này lên sóng nhiều ghê.

Khi nào thì cậu ấy biến từ một nhân vật phụ dùng một lần thành ra thế này nhỉ...?

Được đi chơi với các nữ chính lại cũng sảng khoái ghê.

Vì nhóm này cũng là tập hợp những nạn nhân của Hideyori gốc, nên hiển nhiên sẽ có một nhân vật không phải nữ chính ở đây.

Cậu ấy là một người có lý trí, một nhân vật bình thường không có vai trò cụ thể như Hideyori và Takeru.

Một sự tồn tại chữa lành của nhóm [Hội Bài Trừ Riajuu].

Cậu ấy có bạn gái nhưng rõ ràng cậu ấy là một tên nhát cấy nên chưa có động thái gì với cô ấy.

Cậu ấy khá đẹp trai nhưng vì lý do nào đó lại không thể thoát khỏi kiếp trai tân.

Cậu ấy thường xuyên bị hai người kia trêu chọc vì điều đó nhưng họ lại thầm ghen tị vì cậu ấy có bạn gái.

Cậu ấy biết các nữ chính đang nhắm vào Hideyori, Yoru đang nhắm vào Takeru, và Takeru đang nhắm vào Hideyori nhưng cậu ấy thấy buồn cười nên đã chọn không nói gì.

Yamamoto-kun là fan của Hideyori và Takeru.

Cậu ấy từng nhắm vào Emi trong quá khứ nên cậu ấy không ủng hộ HideXEmi.

Cậu ấy nghĩ rằng việc hai người họ tán tỉnh nhau là tuyệt vời nhất rồi.

Tuy nhiên, cậu ấy sẽ không bao giờ nói điều đó ra ngoài.

Cậu ấy không thực sự tham gia vào những chuyện nghiêm trọng và có vẻ như cậu ấy đang đóng vai trò của Tsugaru Madoka gốc trong phần đời sống hàng ngày của trò chơi.

Về cuộc tấn công đùa bậy của Yamamoto vào Yoru, vui lòng xem Chương 147.

Cậu ấy bị Yoru ghét vì sự cố đó.

Tiếp theo, đến giờ ăn!