Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đừng có mơ! Tôi đâu phải quỷ gợi tình!

(Đang ra)

Đừng có mơ! Tôi đâu phải quỷ gợi tình!

Nora Kohigashi

Khi phát hiện những quyền năng rực lửa vụt bừng thức tỉnh—hoàn toàn trái ngược với “bộ mặt thiên thần” thường ngày—Liz chỉ biết tự hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra với mình đây?” Thế rồi cô mới vỡ lẽ một c

24 265

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

137 939

Yuunagi Kazuma và bảo bối kỳ lạ của pháp sư tự phong

(Đang ra)

Yuunagi Kazuma và bảo bối kỳ lạ của pháp sư tự phong

Kazuma Yuunagi là học sinh năm hai tại một ngôi trường nào đó.Cậu đã sống một cuộc sống yên bình, vừa nghiêm túc vừa lông bông.

30 321

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

174 446

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

285 2357

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

150 315

Arc 5: Thiếu Nữ Lồng Chim - Chương 54: Akechi Hideyori Được Giao Phó

Vào Chủ Nhật.

Tôi đang tự nhốt mình trong phòng.

Đúng lúc tôi bật TV và cầm bộ điều khiển công tắc thì—

Tôi nghe thấy giọng của dì tôi vọng ra từ bên ngoài phòng.

[[Hideyori ~ , em trai Oba-san gọi~nè]]

“Ee~~e……….”

Có vẻ như Master đang gọi tôi.

Thật phiền phức nhưng tôi đặt bộ điều khiển xuống và lấy điện thoại từ dì tôi.

“Hideyori hiện không có nhà.”

[[Không phải là vậy mà.]]

“Chào ạ, Master có cần gì không?”

'Luôn nhanh chóng nhảy số nhỉ' Master đáp lại và đi vào chủ đề chính.

[[Thật ra, chú cần nhờ cháu một việc, Hideyori-kun.]]

“Làm ơn đừng ạ.”

[[Đừng như thế. Đây là một yêu cầu nghiêm túc.]]

“Master có định tái hôn không?”

[[Nếu vậy thì chú sẽ nói với chị mình thay vì cháu nhé.]]

“Nhưng điều này có vẻ phiền phức……..”

Tôi phàn nàn trong khi chờ chú ấy nêu yêu cầu của mình.

[[Là về Sakuya. Con bé bị cảm lạnh rồi. Chú muốn cháu chăm sóc con bé giúp. Hôm nay là Chủ Nhật nên bệnh viện không khám. Đây cũng là ngày chú có nhiều khách hàng nhất! Vậy, chú có thể trông cậy vào cháu không?]]

“Có phần thưởng nào không ạ?”

[[Cháu muốn tiền à……..? Chú chưa bao giờ tính tiền cà phê của cháu đấy, làm giúp chú đi nào.]]

“Master đang làm cháu cảm thấy tội lỗi à?”

[[Nếu cháu muốn phần thưởng cho việc này thì việc được vào phòng Sakuya đã là một phần thưởng rồi phải không!?]]

“Đừng coi thường cháu nhé.”

Tôi thực sự không hiểu Master.

Tại sao tôi lại vui vẻ khi vào phòng Sakuya?

[[Chú không coi thường cháu đâu. Bình thường, ngay cả khi một chàng trai chất 100 triệu yên trước mặt, chú thậm chí sẽ không cân nhắc để tên đó đến gần Sakuya dễ thương của mình đâu. Điều đó khiến việc ở trong phòng Sakuya đáng giá hơn 100 triệu yên đấy!]]

“Cháu có thể quy đổi nó thành tiền mặt không?”

[[Cháu thực sự quá thẳng thắn vì lợi ích của chính mình…….]]

“Trước hết, cậu ấy thậm chí có thể được gọi là dễ thương không? Ý cháu là con gái Master ấy.”

[['FACE' của con bé khá dễ thương mà!]]

Để chính cha mẹ cô ấy nhấn mạnh từ [Face] như vậy.

Có vẻ như Master thừa nhận rằng tính cách của cô ấy không tốt đến vậy à.

[[Chú cầu xin cháu. Chú thậm chí sẽ đãi cháu một số đồ ăn nhẹ sau. Dù sao thì cháu cũng rảnh mà nhỉ?]]

“Thực ra, cháu định bắt đầu chơi Smash Br—…..”

[[Cháu rảnh mà nhỉ.]]

Và thế là, tôi phải dành ngày Chủ Nhật quý giá của mình để chăm sóc Sakuya.

“Ara? Con có định ra ngoài không, Hideyori?”

“Master bảo con chạy việc vặt cho mình ạ.”

“Arara, vậy thì em ấy chắc bận lắm. Đi đường cẩn thận nhé.”

Được dì mình tiễn, tôi lấy xe đạp đi đến quán cà phê của Master.

“Chú chưa bao giờ đợi cháu đến đây nhưng hôm nay chú gần như dính chặt vào cửa đợi cháu rồi đấy!”

“Cháu có thể về nhà được không?”

“Thôi nào, đừng như thế.”

“Như thường lệ ạ.”

“Sao giờ cháu lại thư giãn ở quầy thế!?”

Tôi ngồi xuống quầy và gọi món nhưng thật không may, có vẻ như hôm nay tôi sẽ không gọi được cà phê.

“Xin lỗi, trong thời điểm như thế này thật khó khăn khi không có vợ ở bên. Sakuya cũng nói rằng con bé sẽ rất vui nếu Hideyori-kun chăm sóc mình.”

“Phản đối! Sakuya sẽ không bao giờ nói một điều dễ thương như vậy.”

[[Oi, đồ nửa vời, tớ không gọi cậu đâu. Về đi.]] Tôi thực sự có thể tưởng tượng ra cảnh cô nói thế.

Có vẻ như tôi là người bạn đầu tiên của cô ấy nhưng tôi nghĩ cô ấy không thích tôi nhiều đến vậy.

“Nhưng thực ra con bé thích…….. Nói thật thì, chú thậm chí còn vui nếu cháu và Sakuya đến với nhau.”

“Sẽ chẳng có điều gì tốt đẹp xảy ra khi ghép đôi một chàng trai hư và một cô gái hư với nhau đâu? Hơn nữa, một người ở vị trí của Master thường sẽ nói [TA SẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐỂ NGƯƠI ĐẶT TAY LÊN CON GÁI TA!!] đúng không? Tại sao Master lại vui khi cháu và Sakuya đến với nhau?”

“Chú sẵn sàng thỏa hiệp nếu mình có thể nhìn thấy mặt cháu ngoại.”

“Chú vừa nói thỏa hiệp à?”

“Thật ra chú khá thích Hideyori-kun đấy.”

“Cháu sẽ không lấy Master đâu nhé?”

“Chú thậm chí sẽ không nghĩ đến chuyện đó đâu.”

Có lẽ là vì tuổi tác tinh thần của tôi thực sự khá gần với Master nên mối quan hệ của cả hai mới thành ra thế này.

Ít nhất là đối với cá nhân tôi, tôi coi Master là một người anh trai thô lỗ.

“Cháu nên đến xem phòng của Sakuya ngay khi lên tầng hai. Chăm sóc con bé thật tốt nhé.”

“Vâng vâng.”

Đây là lần đầu tiên tôi lên tầng hai của quán cà phê (cũng là nhà của Master).

Khi cởi giày và leo lên cầu thang, tôi thấy một số phòng ở tầng hai nhưng tôi ngay lập tức tìm thấy một căn phòng có biển hiệu [[Sakuya]] treo ở cửa.

Tôi gõ cửa và đi vào trong.

Ngay khi bước vào phòng, tôi phát hiện ra một thứ bự chà bá——ý là, một tấm thảm treo bên trong và Sakuya đang nằm trên giường gần đó.

“Uuu……., Con sắp chết, giúp với, Master.”

“………..”

Sakuya nằm ốm trên giường.

Tôi nhúng một chiếc khăn vào xô nước đá trên bàn, vắt khô, và thay thế chiếc khăn trên trán Sakuya bằng nó.

“LẠNH QUÁ!? …………TỬ TẾ MỘT CHÚT NHA ~ ”

“Đòi hỏi quá đây.”

“Hửm, Hideyori……?”

“Đúng rồi.”

Tôi trả lời trong khi làm ẩm chiếc khăn bằng nước đá.

“Tớ muốn gặp cậu, Hideyori ~~ ……. Tớ không thể nhờ bất kỳ ai ngoài cậu hoặc Master làm việc~này.”

“Có chuyện gì với cậu vậy?”

Master có thực sự nói thật khi bảo Sakuya muốn tôi chăm sóc cô không?

Ừm, có lẽ Master đã phóng đại quá mức.

"Uuuu……, tớ sắp chết, tớ sắp chết roài ~~ "

“Cậu sẽ ổn thôi. Chỉ là cảm lạnh thôi mà?"

"Nhưng rất nhiều người đã chết vì cảm lạnh vào thời Edo mà?”

“Cậu nghĩ mình đang sống ở thời đại nào vậy………."

Cô vẫn ngốc nghếch như mọi khi nhưng tôi thực sự không hiểu bất cứ điều gì phát ra từ miệng cô nàng.

………. dù vậy, cái gap-moe này khi thấy Sakuya yếu đuối như thế này khiến cô trông có vẻ dễ thương hơn một chút.