Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

203 1025

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

336 861

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

45 187

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

289 6680

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

279 5852

Arc 7: Khúc Dạo Đầu [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 145: Kết Cục Của Uematsu Yurika

“Cô có khuôn mặt xinh đẹp đấy, thật là lãng phí……..nếu cô từ bỏ việc trả thù và làm việc trong loại cửa hàng đó thì cô sẽ có hàng tá khách hàng đấy?”

“Đồ cặn bã…..!”

“Haha, nói năng khoa trương sau khi phục kích ai đó và thua cuộc hả, thế giới này không tiện lợi đến thế đâu. Oraa!”

“Gah!?”

Trong khi nói chuyện với cô gái, tôi trói cô lại bằng một sợi dây thừng và đập mặt cô xuống sàn.

“Nào, ngẩng mặt lên.”

Tôi đưa tay ra và nâng cằm cô lên để ép mặt cô ngẩng lên.

Cô nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ.

“Tôi hiểu ý cô, Yurika-chan. Chắc hẳn là khó khăn lắm nhỉ. Đầu tiên là em trai cô, người thân duy nhất của cô, đã bị giết và bây giờ cô lại muốn trả thù. Câu chuyện của cô nghe giống như nó được lấy thẳng từ một bộ phim vậy.”

“…….mày đang, …. chế giễu tao sao!?”

“Tất nhiên là vậy rồi. Vậy là cô đã trả thù cho em trai mình rồi phải không? Tại sao cô lại bám đuôi tôi? Điều đó thật đáng sợ đấy, làm sao tôi có thể đi lại trong thành phố trong bình yên sau chuyện này?”

“Đồ cặn bã Gift Holder!”

“Haha, cô cũng dùng Gift của mình để trả thù đúng không? Như vậy chẳng phải cô cũng giống tôi sao? Thoả mãn lắm ha. Thấy không, khi cô giết ai đó, cô sẽ bị dán nhãn là loại cặn bã đúng không? Cô cũng giống như tôi thôi, cặn bã thế gian này.”

Yurika-chan buồn cười đến nỗi tôi không thể nhịn cười.

Tôi nghe nói rằng Gift Hunter đã bắt đầu thịnh hành gần đây nhưng thật buồn cười khi cô lấy sự trả thù làm lý do để giết người.

Tôi chỉ giết người cho vui thôi nhưng nếu hỏi tôi, cô cũng chẳng khác gì.

“Trước hết, gia đình có gì tốt chứ? Họ nên chết đi thì hơn đúng không?”

“Ha……?”

“Gia đình chỉ là trở ngại nhỉ. Họ thật phiền phức, vô dụng và ngu ngốc. Cuối cùng, họ sẽ chỉ kéo chân mình thôi.”

“M, mày đang nói gì vậy……? Gia đình quan trọng với mày phải không…….?”

“Bộ điên à. Cô nên đi khám cái đầu mình đi.”

Đối với tôi, thật vô lý khi Takeru trân trọng em gái mình hay Thiếu nữ lồng chim đó coi trọng gia đình mình ngay từ đầu.

Chính cô ấy là người nói với tôi rằng cô ấy đang gặp rắc rối với họ và tôi đã cố gắng hết sức để giúp cô ấy đấy……..

Nghĩ lại thì, lão già ở quán cà phê và con gái ông ta giống nhau nhỉ……..

Họ bị sao vậy?

Nghĩ về họ thôi cũng khiến tôi rùng mình……

Giờ thì tôi chỉ muốn nôn thôi.

Takeru đã nói [Cậu sẽ hiểu khi có em gái!] nhưng thú thật thì, điều đó là không thể đối với tôi.

Sau cùng, tôi là người duy nhất mang dòng máu Akechi.

“Ý là khi nói về gia đình thì phải là thế này chứ? Người sẽ đá vào mặt mình và nói rằng đó là giáo dục. Thấy không, như thế này này.”

“Gah……!?”

“Haha, hoài niệm quá. Aaa, vui thật đấy.”

Tôi nhắm vào má Yurika và vung chân phải vào đó như thể tôi đang đá bóng. 

Với nước bọt chảy dài từ miệng, cô nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ như thể đang cầu xin sự tha thứ.

Trở thành người đối diện với những gì chú tôi đã làm với tôi thật thú vị.

Tôi không hiểu thuốc lá có gì tốt nhưng tôi cũng hiểu tại sao ông ta lại nghiện thứ này.

Bên cạnh đó, so với chú tôi, người bắt tôi ăn mặc như con gái và làm những điều kinh tởm đó thì tôi trông giống như thánh nhân vậy.

“Mày……!? Mày đã làm gì với gia đình mình……..?”

“Tôi sát hạ~i họ rồi.”

“Ha…..? T, Tại sao……?”

“Cũng vì lý do mà cô giết tên đã giết em trai mình, Yurika-chan. Họ làm tôi tức điên lên. Động cơ của hai ta giống hệt nhau nhỉ. Điều đó sẽ khiến tụi mình trở thành bạn tồi, cô không nghĩ vậy sao?”

Tôi không ghét Yurika-chan vì cũng tồi tệ như mình.

Nói chuyện với cô rất vui và gặp một người giống mình như vậy cũng hấp dẫn.

Tôi muốn làm hỏng khuôn mặt cô ấy.

“Được rồi, hãy ra lệnh cho kẻ tồi tệ Yurika-chan của chúng ta một lần nữa. [Mở to miệng ra].”

“!? …..A, Aaan.”

“Ồ, trông đẹp đấy. Emi, lấy cho anh cái đó.”

Emi rời khỏi phòng sau khi nghe thấy lệnh của tôi.

Mặt khác, Yurika-chan nhìn Emi bước đi trong sợ hãi.

“Thôi nào, đừng sợ thế. Tôi sẽ không nhổ từng cái răng của cô hay bất cứ thứ gì tương tự đâu.”

“Hideyori-kun, đây rồi.”

“Cảm ơn.”

Tôi đặt một cái xô lớn trước mặt Yurika-chan.

Dù cô không thể nhìn thấy bên trong là gì, cô vẫn phát hoảng.

“Tôi thích nấm lắm. Tôi sẽ cho Yurika-chan thử những loại mình thích nhất.”

“……..”

Nước mắt trào ra khỏi mắt khi cô không thể làm gì khác ngoài việc há miệng.

Cô trông thật đáng thương nên hãy kết thúc chuyện này nhanh thôi.

“Họ nói nấm có thể ăn sống mà. Cái này to lắm phải không? Thôi nào, nói Aaan đi.”

“Ouggh!?”

“Thế nào? Lần đầu tiên cô ăn sống à? Woaa, nước dãi chảy ròng ròng kìa.”

“Uee….., Ughegh…….”

“Oi, Oi, cô sẽ làm bẩn phòng tôi bằng nước bọt mất, Yurika-chan. Emi mới là người phải dọn dẹp sau đấy nhá.”

Không nhìn vào trong xô, tôi thò tay vào và lôi ra một cây nấm khác.

"Tiếp theo là cây nấm màu trắng này. Vị đắng của nó rất được những người sành ăn ưa thích đấy! Thấy chất nhờn màu trắng đục của nó không? Đây, để tôi đút cho cô ăn!"

"!?"

"Cô không được nhổ ra nhé. Thôi nào, nuốt đi, vẫn còn nhiều lắm. Tôi đã cố hết sức để đưa cho cô loại nấm yêu thích của mình cho bữa ăn cuối cùng của cô đấy, biết không? Trời ạ, tôi thật tốt bụng khi lại hào phóng với người phụ nữ đã cố lấy mạng mình như vậy. Emi nhỉ?”

“…….vâng, Hideyori-kun rất tốt bụng."

Emi nhìn ra ngoài cửa sổ như thể cô không quan tâm đến những gì đang diễn ra trong phòng.

Emi luôn giữ khoảng cách như thế này khi tôi ở cùng một người phụ nữ khác.

"Thấy không, cây này đặc biệt to nhỉ? Nó hơi nóng nên miệng cô có thể bị bỏng. Thôi nào, há miệng ra nào!"

“Gừ…..”

Đã nhét hơn 10 cây nấm vào miệng cô rồi.

Tôi nhét nốt cây nấm cuối cùng vào miệng cô ấy.

Mặt cô lấm lem nước bọt, nước mắt, nước mũi và một thứ chất lỏng không rõ tên nào đó.

"Thế nào? Ngon chứ?"

"…….nó, …….nhầy nhụa."

“Tôi đang hỏi cô vị của nó thế nào cơ mà? [Nó ngon phải không?]."

"Nó,…….nó ngon lắm."

"Hmm, ngoan lắm. Chà, thế là hết bữa tối cuối cùng của cô rồi."

Tôi cố tình vỗ tay để Yurika-chan nghe thấy.

"Được rồi, vậy thì hãy cứu rỗi Yurika-chan nào! Tôi sẽ đưa cô thẳng đến chỗ em trai mình nhé."

"Không..., tôi… x… xin lỗi... làm ơn... tha thứ cho tôi đi........"

"Đừng như vậy, cô vừa cố giết tôi đấy. Tôi có thể chết mà đúng không? Đây là định mệnh của cô rồi."

Tôi cắt dây thừng và giải thoát Yurika-chan bằng con dao tôi luôn mang theo bên mình.

"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi."

"DeDeDe, DEN, [Khoả thân, nhảy xuống sông và chết đi. Chết và cho cả thế giới thấy cái xác xấu xí của mình]."

"….. Không, Không! KHÔNGGG!!"

Cô hét lên nhưng đôi chân cô vẫn không ngừng di chuyển.

Từng bước một, cô đang đi đến cái chết của mình.

“Aaa, nếu cô chỉ cần có [Anti-Gift]…….. ôi, cô ấy đã rời khỏi nhà rồi à…….”

Trước khi tôi biết điều đó, Uematsu Yurika đã rời khỏi nhà tôi.

"Thôi, mặc kệ."

Bị bỏ lại một mình với Emi, tôi thì thầm với chính mình……….

Ký ức về việc nhét nấm vào cổ họng bạn cùng lớp của tôi gần như trở thành một lời nói dối bây giờ vậy.

“Em nghe nói xác chết khoả thân của Uematsu-san lớp chúng ta được tìm thấy hôm nay…”

“Thật á!? Thật đáng sợ khi có một người bạn cùng lớp chết vào ngày sau khi danh sách lớp được quyết định ha………”

“Em nghe nói quần áo của cô ấy cũng được tìm thấy gần đó. Anh có nghĩ đó là một vụ tự tử không……?”

“Chúng ta bằng tuổi nhau nhưng anh không khỏi thắc mắc cô ấy đã trải qua những gì……… thật tội nghiệp.”

Risa-chan và Takeru vừa trò chuyện vừa nhìn những bông hoa được đặt trên bàn của Yurika-chan.

“Hideyori, cậu cũng nên bỏ cái tính ăn chơi của mình đi nhé.”

“Argh, thôi đi. Làm sao tớ lại tự tử thế được chứ.”

“Tớ lo cho cậu lắm mà? Dù sao thì cậu cũng có nhiều người quen kỳ lạ.”

“Ồ, cảm ơn cậu vì điều đó, bạn của tớ à.”

Ờ thì, tôi là kẻ giết người mà.

“Nếu có người lạ nào đó đến gặp thì cả Nii-san và Akechi-kun đều phải chạy trốn nhé.”

“Nah, nếu kẻ địch xuất hiện trước mặt anh và Hideyori, cả hai có thể cùng nhau đánh bại chúng ha.”

“Vậy là cậu hiểu rồi đấy! Đúng như mong đợi từ bạn thân nhất của tớ! Hai ta thực sự giống nhau, bạn của tớ.”

Chỉ vài giờ sau, tôi đã trở lại cuộc sống thường ngày của mình.

✦✧✦✧

“Đó là gì……”

Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi cảm thấy rất bồn chồn vì giấc mơ mà mình đã mơ.

Đó là sự thật về cái chết của nhân vật phụ tên là Uematsu, điều chưa từng được công bố trước đây.

Ngay cả lần duy nhất cái tên Uematsu được nhắc đến là một lần Risa nhắc đến cô ấy.

Ngay cả Hideyori, người đã giết cô ấy, cũng chỉ gặp cô ấy lần đầu tiên vào ngày hôm đó.

Nghĩ đến việc bối cảnh người sành nấm của Hideyori lại được sử dụng theo cách đó.

Tôi không nghĩ mình có thể chịu đựng được nấm trong một thời gian.

“Haa….., tự hỏi sao mình phải chịu đựng như thế này sau khi tái sinh vào game yêu thích của mình chứ…….”

Đó là khúc dạo đầu tệ nhất trong cuộc đời cao trung của tôi.

“………liệu mình có thực sự có thể sống sót qua ngày hôm nay không?”

Với tất cả những cuộc chạm trán mà tôi đã trải qua, tôi đã cảm thấy lo lắng……

Ý là, họ đang khai thác quá mức xếp hạng 17+ phải không?

Tôi đang phải đối mặt với cái quái gì thế này?

~ • ~ END ARC 7 - Khúc Dạo Đầu ~ • ~