Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Đang ra)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

5 7

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

400 619

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

258 4581

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

570 1808

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

282 1333

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

29 79

Quyển 9 - Khi thiếu nữ cất tiếng khóc - Chương 50 - Linh hồn bàng hoàng giữa cõi tạm – nơi này tìm kiếm cứu rỗi

Nhân sinh từ khi sinh ra vốn đã bình đẳng.Đúng vậy, là giới hạn tại thời khắc sơ sinh... cái tư thái thuần khiết nhất, vô cấu.——————Khi đối mặt với dáng người duyên dáng sang trọng trước mắt, ta cúi thấp người, khom lưng hành lễ.Đối diện là vị Quỷ tộc vương.“Tên.”“Kazeyoi Touka.”“Tại sao lại nghĩ đến việc nhậm chức tại Hoàng Đô của ta?”“Kiếm thật nhiều tiền, cải thiện hoàn cảnh gia đình.”“... Thú vị. Ta từng nghe nói về ngươi. Rõ ràng nắm giữ năng lực Quy Nhận, lại vẫn giữ ba chữ tên, vì sao vậy?” Quỷ Hoàng nhẹ gõ ngón tay lên tay vịn, vô hình tản ra uy nghiêm vương giả. “Đừng nói dối.”“Bởi vì một khi trở thành Quỷ tộc hai chữ tên, thì có khả năng bị ép buộc nhận chức. Hơn nữa có thể bị điều động rời xa quê hương. Cha mẹ ta thân thể yếu, không thể rời khỏi chủ thành Hakoi.”“Hừ hừ, Kazeyoi Touka, ngươi thật là hiền lành.” Quỷ Hoàng đứng dậy, nhẹ nhàng vỗ vai ta.“Nhưng chính vì thế, sẽ hại chết ngươi.”...Cho đến một ngày kia....“Dạo này trông ngươi vui vẻ nhỉ, có chuyện gì sao?” Đồng đội hỏi.“A, là thư của cha mẹ... đệ đệ ta vừa mới chào đời.”“Ừm... hơi khẩn trương.” Ta cười ngượng.Có đệ đệ sao?Liệu ta có thể làm một người tỷ tỷ tốt không?Vào ngày đó, toàn bộ Hoàng Thành, hàng chục Quỷ tộc hóa thành Đọa Quỷ, điên cuồng tàn sát trong thành....“Đau quá! Tay ta đâu rồi!?”“Mẹ ơi, mẹ ở đâu?”“Lũ khốn kiếp đó! Còn đeo mặt nạ làm gì? Muốn làm trưởng lão đến phát điên à!?”“Đi!” Ta vội vã phi tới chỗ đồng đội.Thương thế nghiêm trọng...Bụng bị rạch ngang hoàn toàn, nếu không dùng tay giữ lại thì nội tạng sẽ tràn ra.“Đau quá... tỷ tỷ... đau quá...”Bọn Đọa Quỷ đó thậm chí không tha cả một đứa trẻ.Một lũ quái vật điên cuồng.“Không sao, tỷ tỷ đến rồi. Không sao, tỷ sẽ chữa cho em ngay.” Ta vội vàng rút ra quỷ đao.“Ngươi đang làm gì!?”Là người phụ trách tối cao khu vực trị liệu.“Đứa nhỏ này cần cứu giúp, ta đang cứu nó.”Ta không hiểu vì sao nàng ta lại tức giận đến vậy.“Chờ đã, đứa bé này đang hấp hối, ta nhất định phải—”“Đây không phải việc của ngươi! Đây là mệnh lệnh!” Nàng ta trừng mắt lạnh, dập tắt khẩn cầu của ta.“Tỷ tỷ... tỷ tỷ...”Sau lưng, đứa trẻ cố gắng gọi ta.Nó muốn sống.Nó không muốn chết.“Không sao đâu...” Ta quay đầu, nở nụ cười rạng rỡ với nó. “Tỷ sẽ đến ngay, rất nhanh thôi.”“Ngươi là Kazeyoi Touka đúng không? Nhanh, mau cứu bạn ta!”Một nam Quỷ tộc mặc áo choàng tối màu, chống gậy tiến lại cầu xin.Ta nhận ra đồng phục bọn họ—là đội thí Oni của Hoàng Thành, đơn vị chuyên săn lùng Đọa Quỷ.Sau lưng hắn là một Quỷ tộc hôn mê nằm trên giường.Hắn cũng thuộc thí Oni đội...“Kazeyoi Touka, mau cứu hắn.”Sở trưởng chặn ở cửa ra vào lên tiếng....Hử?Vết thương đã cầm máu, gãy xương cũng được cố định bằng biện pháp đặc thù, hoàn toàn không phải thời khắc sinh tử nguy kịch.“Ngươi đang nói cái gì vậy!?”Đồng đội kia túm cổ áo ta nhấc lên.Gần như gào thét vào mặt ta, nhưng ta không hề run sợ. Vì ta đã đối diện với cái chết.“Ta nói là đồng đội của ngươi chưa đến mức nguy hiểm tính mạng, không cần cấp cứu!”Phải, dù có trễ một canh giờ cũng không chết. Ta chắc chắn.Vậy vì sao lại kêu ta đến? Đứa bé kia đang không chịu nổi nữa!“Ngươi!?”Người kia tức giận cũng là lẽ đương nhiên.“Kazeyoi Touka, chữa trị cho hắn.”“Sở trưởng! Đứa bé kia sắp chết rồi!”Lần đầu tiên ta thấy phẫn nộ, mà không phải vì tiền.Mặc dù ta là kẻ ham tiền.“Người này, tên Rouriu, là đội phó có công huân hạng hai của thí Oni đội.”“Cái sai của hắn là gì? Là dám tranh chức đội phó với một kẻ vừa mới trị thương xong; là chữa khỏi rồi thì ngoài xin cơm chẳng giúp được gì; là Quỷ tộc cấp thấp không có tiềm lực!”Sở trưởng đẩy mạnh ta tới bên giường bệnh.“Cứu hắn, hắn có thể tiếp tục giết Đọa Quỷ, cứu được nhiều người hơn. Còn đứa bé kia? Nếu trì hoãn, sẽ chỉ có thêm người chết.”Ta ngơ ngác nhìn Quỷ tộc đang hôn mê.Nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, máu rỉ ra.“... Ta hiểu rồi.”...“Hắn đi rất thanh thản.”“Đừng lừa ta...” Ta cúi đầu, mệt mỏi nói. “Nói thật cho ta nghe đi.”Chảy nhiều máu như thế, sao có thể gọi là thanh thản?“Nàng...”“Đủ rồi, đừng nói nữa.”Ta cắt lời, “Ta hơi mệt, để ta... nghỉ một chút.”“...Ừm.”Sau khi đồng đội rời đi, ta ngồi xổm bên giường, nhìn vết máu nhuộm đỏ ga giường, mà một giọt nước mắt cũng không rơi.“Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi...”“Xin tha thứ cho ta.”Tất cả chuyện này, vốn là để cứu được nhiều người hơn, nhưng mà...Cho đến lúc lìa đời, hắn vẫn gọi ta là tỷ tỷ.Tin tưởng ta có thể chữa khỏi cho hắn.

Ta thật sự... có thể làm một tỷ tỷ tốt sao?...

Sau khi loạn Đọa Quỷ lắng xuống, ta được phân về khu vực gần cửa thành để kiểm tra thương binh.Nơi đó là chỗ hứng chịu tai họa nặng nề nhất, thương vong cũng nhiều nhất.Khắp nơi là thi thể bị chém đến mức không còn hình dạng, thậm chí có những người thi cốt cũng bị Đọa Quỷ gặm nhấm gần như chẳng còn gì.Gọi đây là Địa Ngục... vẫn còn là quá nhẹ.Nhìn những bức tường đổ nát, mái ngói vỡ vụn, ta không khỏi thở dài. May mắn là mình đã kịp thời cứu được nhiều thành viên thí Oni đội, ít nhiều có thể giúp sớm dẹp yên đợt hỗn loạn này.Như vậy, cũng xem như có thể tự an ủi bản thân, an ủi linh hồn đứa trẻ ấy...

“Hmm?” Ta phát hiện, từ một góc khuất, dường như có tiếng rên rỉ truyền đến.Quả nhiên vẫn còn người bị thương sao?

“Cứu... cứu ta...”Một Quỷ Tộc bị cây cột ngã đè gãy lưng, không ngừng thảm thiết cầu cứu.“Cứu mạng... ta ở đây!”

Đối phương cũng đã để ý đến bên này, chậm rãi bước tới gần.“Xin... cứu ta ra ngoài.” Quỷ Tộc rên rỉ kêu lên.Đó là một đội Quỷ Tộc mặc áo choàng đen—ta nhận ra họ, là thí Oni đội.

“Eo bị gãy, hình như chân cũng không còn... ta cần được chữa trị...”“...Đi đi, không cần làm phiền nữa.”“Hả?”Phụt!Một thanh quỷ đao trực tiếp đâm xuyên qua trán hắn, lưỡi đao xuyên thẳng ra sau đầu.

“Thương tích kiểu này, đến cả Kazeyoi Touka tiểu thư cũng không thể cứu được hoàn toàn. Còn sống chỉ thêm thống khổ mà thôi.”“Sống tạm được thì sao chứ? Mất một chân, nửa đời coi như bỏ. Huống chi trên người hắn chẳng thấy huy hiệu gia tộc nào cả, đoán chừng chỉ là dân quê. Người chết đầy rẫy ở đây, thêm vài kẻ thì có gì khác biệt?”“... Cũng đúng.”

Ngay lúc đó, từ một góc khác lại vang lên tiếng rên rỉ.“Làm ơn... đau quá... cứu ta...”“Chúng ta cũng chỉ là đang giúp ngươi sớm thoát khỏi đau đớn thôi. Nhân loại, ngoài đông đúc ra thì chẳng có điểm nào tốt. Chẳng phải các ngươi cũng chen đầu vào Hoàng Thành đó sao? Vậy ngươi nói thử xem, ngươi đã giết bao nhiêu người, phản bội bao nhiêu kẻ tài giỏi để rơi vào tình trạng này?”

...Tiếng rên rỉ đó không phải vì khẩn cầu sống sót....Mà là vì cầu xin đừng bị giết.

“Hmm?”Từ xa, thành viên dẫn đầu thí Oni đội—cũng là thanh niên khi nãy—nhận ra ta. Hắn vứt bộ sọ vừa đập nát sang một bên, tiến lại gần.“Thật trùng hợp. Đây chẳng phải Kazeyoi Touka tiểu thư sao?”“Ngươi còn nhớ ta chứ? Ngươi từng cứu ta. Ta là Rouriu.”“...A, ừm, ta nhớ ngươi.” Miệng ta có phần cứng ngắc, có lẽ vì đã lâu không nói chuyện.“Ha ha, thật là may mắn. Nhờ có ngươi mà ta mới có thể tiếp tục ra trận bảo vệ Hoàng Thành.”“Phải rồi, nàng đã chữa khỏi vết thương ở vai ta.”“Ta cũng vậy, cổ ta bị thương, là nàng vá lại.”“Ta cũng được nàng cứu!”

Ta đờ đẫn nhìn đám Quỷ Tộc đang tung tăng nói cười trước mặt, không buồn cũng chẳng vui.Chỉ ngơ ngác hỏi:“Vừa nãy... các ngươi đã làm gì?”“Ừm?” Rouriu nhíu mày.Làm gì á...?

“Ô uế mắt ngươi rồi sao? Phải, ngươi là bác sĩ mà. Rouriu đại ca, đưa nàng đi chỗ khác đi, chỗ này cứ để bọn ta lo.” Những đội viên khác nhao nhao lên tiếng.

Ta không đáp lời.“Bọn họ... chẳng phải vẫn còn sống sao?”“Chẳng phải đang cầu cứu sao?”

Rouriu gãi đầu, vẻ mặt đầy nghi hoặc, như không hiểu được lời ta nói.“Dù sao những kẻ kia cũng chẳng có tiềm năng gì, không có thiên phú, giữ lại làm gì?”“Chết hay sống... cũng chẳng khác gì nhau sao?”

Ta đứng đó, sững sờ nhìn những đội viên thí Oni đội trước mặt.Họ—cũng từng là những người ta đã cứu.Họ—đã vì Quỷ Tộc mà chiến đấu.Họ—từng có giá trị chân chính.......Vậy thì ta... đến cùng là đã làm đúng điều gì?

Tiếng kêu rên của đứa trẻ ấy lại vang vọng bên tai ta, như oan hồn không tan.Ở nơi xa, những người bị thương chưa chết, cả Quỷ Tộc lẫn nhân loại, vẫn không ngừng rên rỉ.Trong khi đó, đám người kia vẫn đang cười nói, thảo luận cách tiếp tục cái gọi là “trò chơi điên cuồng”.

Ta đã làm đúng cái gì!?

“Hmm? Kazeyoi Touka tiểu thư, sao ngươi không nói gì?”Nói chuyện?...Không cần nữa.

Ta chậm rãi ngẩng đầu.Những kẻ đó—tự cho mình cao quý, không coi ai ra gì—chính là cái gọi là quý tộc.“Hót vang lên đi, Touka!!!”

Sau đó, vì nhóm thí Oni đội viên bị giết, đã khiến giới quý tộc phẫn nộ.Hậu duệ kiêu hãnh của bọn họ đã chết. Bọn họ muốn truy tìm hung thủ.Từ đó mà dẫn đến—lần thứ hai trong gần trăm năm, Quỷ Tộc phải đối mặt với một trong Tam Đại Tai Họa.Lịch sử gọi tên nó là: Hoa Yểm Chi Tai.

...Phụt!Kazeyoi Touka đâm hai thanh trường đao vào xương quai xanh đối phương, xuyên qua thận rồi xuyên ra từ dưới sườn. Tên thành viên ám bộ kia ngã rạp xuống đất.

Từ điểm mù phía sau Kazeyoi Touka, một lưỡi đao xoay tròn lao tới, xé toạc phần lưng nàng, để lại một vết thương sâu thấy tận xương.Nhưng cánh hoa bay xuống, và vết thương ấy lại bắt đầu liền lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.“Sặc!” Ranbo tặc lưỡi.

Số lượng ám bộ tăng viện ngày càng nhiều, đội trưởng đã có đến ba người, Kazeyoi Touka không còn đường trốn.Các dị đoan thuộc Đại Ái Giáo Đoàn đều đã tử trận.Thời gian kéo dài quá lâu rồi.

Hơn nữa, cánh hoa của Kazeyoi Touka không phải vô hạn.Vì cứu chữa cho đồng đội, số lượng hoa cũng đã gần cạn kiệt, chỉ còn lại vài cánh ít ỏi.Kazeyoi Touka cũng đã kiệt sức.

“?”Nàng gượng gạo đứng dậy.“Sai rồi!” Nàng đột nhiên hét lên đầy giận dữ.“Hoàn toàn sai rồi!”

“Làm gì có thần tích? Những điều kỳ tích tàn nhẫn đó chỉ đem đến bất hạnh! Chẳng có yêu thương gì hết!”“Ngươi!?” Một số đội trưởng khác lập tức xông tới.“Căn bản không có thần! Loại thần tích ích kỷ như vậy, vốn không nên tồn tại!”“Đại ái là vì tất cả!”“Đại ái là vì chúng sinh!”“Tín ngưỡng của chúng ta—là yêu thương!”“Trước khi điều đó thành hiện thực, ta sẽ không dừng lại, sẽ tiếp tục tiến bước!”

Đột nhiên, vô số cánh hoa đỏ bùng nổ, tuôn trào ra ngoài.Tất cả bọn họ đều đã sai.

Năng lực sau khi Quy Nhận của nàng, là hấp thu tận gốc nỗi đau—đau đớn, bi thương, thống khổ......Làm sao có thể?Tội lỗi của ta còn chưa chuộc hết.Con đường cứu rỗi của ta vẫn còn mịt mờ vô tận.Cho nên ta...

“Ta sẽ không chết!”Trong mắt Kazeyoi Touka hiện lên vẻ điên cuồng.Đại ái còn chưa thành hiện thực, thế nhân vẫn còn đầy cay đắng—cho nên ta...Ta sẽ không chết!Gian nhà nhỏ ấy vẫn đang chờ ta chăm sóc.Tình yêu của ta... vẫn chưa lan khắp thế gian.Đại ái thịnh thế ấy... vẫn chưa tới!Ta sẽ không chết!!!

“Cảm nhận nơi ta từng đau, cảm nhận nỗi đau của ta, đau như chính ta đã đau.”“Aimen!!!!!!”

Lập tức, năng lượng khủng khiếp bùng nổ, vang vọng khắp toàn bộ Hoàng Thành.Đó là—đau đớn của thế nhân, là nỗi đắng của trần thế.

"Rốt cuộc nỗi đau ấy trầm trọng đến mức nào, Kazeyoi Touka một lần nữa đã trao cho tòa Cực Nhạc Chi Đô này... một câu trả lời."