Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

111 183

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

149 162

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

144 2957

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

8 39

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

85 660

Quyển 15 - Dị Ma Giới - Chương 45 - Giải thoát

“Ngài chính là Vua bẩm sinh!”

“So với cô em gái vô dụng, không thể dùng ma pháp của ngài, chỉ có ngài mới có thể thực sự giương cao ngọn cờ dẫn dắt Ma Tộc!”

Vua sẽ không phạm sai lầm, cũng tuyệt đối không thể có lỗi. Bởi vậy ngài làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ được tha thứ, ngài khác biệt với những người khác, cũng chỉ có ngài... mới là đặc biệt nhất.”

Sự ủng hộ và nịnh hót của đám thuộc hạ đã dần chôn vùi lương tri của thiếu niên.

Mãi cho đến khi hắn bước ra khỏi hoàng thất, bước ra thế giới bên ngoài, hắn mới nhận ra mình cũng không đặc biệt. Và những “lỗi lầm nhỏ” mà những người kia nói ra, lại có thể ảnh hưởng đến sinh tử của mấy người, thậm chí vài trăm, vài ngàn người. Khi hắn cuối cùng ý thức được sai lầm của mình, hắn mới hiểu ra...

Hắn không hề được tha thứ.

Chẳng qua là vì, hắn không nhìn thấy, cũng không nghe được những “lời nguyền rủa” của những người kia mà thôi.

“... Này, cậu còn chưa chết đấy chứ?”

Fitzine sau khi thấy ma lực trên người Loạn hoàn toàn tan biến, mới cẩn thận xuất hiện từ nóc lều.

Cái chết của ma vật chỉ có hai khả năng, hoặc là hạt nhân cung cấp ma lực bị moi ra, hoặc là hạt nhân bị đánh nát ngay trong cơ thể. Điều này rất giống với cái chết của Thần Tộc, cả hai đều có đặc điểm là ma lực trên người sẽ hoàn toàn tan biến. Nhưng chỉ có Thần Tộc có thể tự chủ cắt đứt nguồn cung ma lực để tạo ra cảnh tượng chết giả. Trước đây Vera đã bị Galuye mai phục như vậy, và sau đó cô cũng dùng cách tương tự để phản đòn Galuye.

Cuộc quyết đấu này không thể nói là không khốc liệt.

Mặc dù Loạn là một kẻ đê tiện dựa vào quyền năng của mình, nhưng thực lực bản thân hắn vốn tương xứng với Goetia. Dù cho quyền năng bị phong ấn, một cú đấm cũng có thể trực tiếp đánh xuyên lồng ngực đối phương. Vì vậy, những vết thương trên người Neet gần như không có vết nào “dễ hiểu”, Fitzine thậm chí có thể nhìn xuyên qua vết thương thấy được phong cảnh bên kia. Chỉ có sức sống bền bỉ của ma vật, chứ thay bằng Long Tộc cũng chưa chắc đã sống sót được.

“... Miễn... miễn cưỡng thôi.”

Neet đã không còn sức để đứng dậy. Anh vốn không biết sẽ rơi vào kết quả như vậy, hoàn toàn có thể lợi dụng chênh lệch thông tin về năng lực để đánh đối phương một đòn bất ngờ, cũng căn bản không cần phải phong ấn năng lực của mình rồi còn tăng phúc tố chất cơ thể của đối thủ.

Từ đầu đến cuối, anh đều ở trong tình thế bất lợi.

Cái gọi là “công chính bình đẳng” đối với anh càng giống như một loại thử luyện. Hoặc là thắng thảm, hoặc là chết tại đây. Bởi vì anh đã sống lay lắt như một cái xác không hồn dưới sự trêu đùa của số phận hàng ngàn năm, ngoài việc dùng cách này để hành hạ chính mình, anh đã không còn cách sinh tồn nào khác.

Đã may mắn, cũng là bất hạnh.

“Trị liệu.”

Fitzine có chút không tình nguyện gãi đầu, lập tức ngồi xổm bên cạnh Neet, sử dụng ma pháp để chữa trị vết thương cho anh.

Mặc dù ma vật và Thần Tộc chưa từng sống hòa hợp, nhưng Fitzine lại không cho rằng gã đang hấp hối trước mắt là một ma vật thấp kém. Ngược lại, anh ta là một người đàn ông đáng để mình kính nể. Mặc dù không hiểu rõ quá khứ của anh, nhưng có thể thấy Neet đang chuộc lại tội lỗi trong quá khứ của mình.

Dùng cuộc quyết đấu nhìn như công bằng, để trừng phạt chính mình.

Tôi...

Cũng có cơ hội để chuộc lại sai lầm mình đã từng phạm phải sao?

Đối với Fitzine, một trong những người thừa kế Ma Tộc, trước đây vì lừa giết Kilou Merlin, mà khiến mấy chục học viên cùng thời kỳ Warren Caesar phải chôn cùng. Mặc dù sau đó hắn vận dụng đủ loại quan hệ mới miễn cưỡng giải quyết chuyện này, và tính đi lấy được sự tha thứ của các quý tộc đã mất con cái.

“Ngươi chết không yên lành!”

“Ngươi nghĩ dùng tiền là có thể giải quyết chuyện này sao? Ngươi đang sỉ nhục ta à?”

Đối với phần lớn các quý tộc mà nói, có vợ thiếp thành đàn, mất đi một hai đứa con không phải chuyện quan trọng. Việc bồi dưỡng con cái quý tộc vốn là một khoản đầu tư cho tương lai, hơn nữa còn có thể nhận được ân tình của người thừa kế Ma Tộc. Rất nhiều người thực ra đều hy vọng thúc đẩy “giao dịch” này, nhưng trong đó cũng không thiếu người nói ra những lời nguyền rủa độc ác như vậy.

Cũng chính vào lúc đó, Fitzine mới hiểu ra...

Mình, cũng không đặc biệt.

Dù là người có thân phận tôn quý cỡ nào, chỉ cần mang trên lưng tội lỗi, từ khoảnh khắc quỳ xuống xin lỗi, tất cả đều như nhau. Chẳng qua là thế giới này mục nát, có người vì lợi ích mà tha thứ cho hắn, nhưng có người lại không, và không tiếc dùng những lời nói độc ác nhất để nguyền rủa hắn!

Bức tường tự ái cao ngất được xây dựng lên bỗng chốc sụp đổ.

Đây cũng là lý do vì sao sau đó hắn vẫn luôn quấn lấy Kilou.

Hắn muốn làm rõ...

Sự khác biệt giữa mình và con người đó rốt cuộc là ở đâu? Tự xưng là phe ác mình, rốt cuộc còn thiếu sót ở điểm nào? Trên đời này không chỉ có anh hùng mới được sùng bái. Mình rốt cuộc nên làm thế nào, mới có thể trở thành loại “nhân vật phản diện” có sức hút đặc biệt đó?

Rốt cuộc nên làm thế nào, mới có thể xoa dịu vết thương tự trách trong lòng đây?

Tiallet...

Nếu cậu còn ở đó, có phải cậu sẽ chỉ vào mũi tôi, mắng tỉnh cả hai chúng ta không?

Ba!

Đột nhiên, một bàn tay đầy vết chai, dính đầy máu tươi đè lên đỉnh đầu Fitzine đang có tâm trạng hỗn loạn, đập tan hình bóng bạn gái cũ vừa hiện về trong đầu hắn.

“Mẹ nó... Đừng tưởng bố đây động lòng trắc ẩn thì được đằng chân lân đằng đầu nhé! Đầu này là thứ mày có thể sờ à? Tin hay không...”

“Cậu, cũng không phải là không có thuốc nào cứu được.”

Ha ha?

“Người có thể lộ ra vẻ mặt đó, thì còn có cơ hội. Cậu còn trẻ, còn có thể một lần nữa bước lên con đường đúng đắn.”

Neet mệt mỏi nhìn Fitzine.

Anh không vì FitzineThần Tộc mà trong lòng còn thành kiến. Anh đã sớm từ bỏ loại thành kiến đó, xem xét mỗi người một cách bình đẳng. Không có ai là đặc biệt, cũng không có ai là tầm thường. Đối với người khác như vậy, đối với kẻ thù cũng là như thế. Thay vì nói như vậy, anh hy vọng một thế giới như vậy thật sự tồn tại.

Không còn là thế giới bi thảm của kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.

Mà là một thế giới hoàn toàn bình đẳng, không có cao thấp sang hèn, không còn sẽ xảy ra bất hạnh...

“...”

Fitzine hơi sững sờ, nhưng lại đưa tay đánh rớt tay của Neet.

“Đừng có mà đắc ý quên mình. Bất quá chỉ là một ma vật có năng lực bình thường vô vị, mà còn dạy dỗ tôi à?”

Đúng là một tên nhóc con có tính cách chó má.

Ai, hết lần này tới lần khác Vua lại phái tôi đến trấn thủ ở đây. Trùng hợp ở đây còn có tên nhóc con chết tiệt có tính cách khó chịu này nữa. Nhanh chóng kết thúc cái việc làm chó má này đi, mệt mỏi quá...

“A a a, đám khốn đáng chết kia, đều chạy hết rồi sao?”

Bởi vì Neet đã kìm hãm cuộc đồ sát của Loạn, những Thần Tộc hoảng loạn kia đã nhân cơ hội này mà thoát khỏi nơi đây. Lấy lại tinh thần, ở đây dường như chỉ còn lại FitzineNeet. Và đúng lúc Fitzine đang tập trung tinh thần trị liệu cho Neet, đột nhiên...

Neet lại thô bạo đẩy hắn ra!

“Oa a! Cậu làm...”

Phốc!

Một bàn tay đâm xuyên qua cơ thể đã vốn rách nát của Neet. Hơn nữa lần đánh lén này càng cực kỳ hiểm độc, lại trực tiếp nhân cơ hội bóp nát hạt nhân của anh!

Cái...

“Oa a, đại thúc, cậu thật đáng ghét nha. Rõ ràng hai người cùng chết thì có phải là tốt hơn không?”

Từ góc chết của NeetFitzine, một thân ảnh nhỏ nhắn từ từ hiện ra.

Đó là... Ma Thần thứ bảy?

Đến đây từ lúc nào? Tại sao trước đó không hề phát hiện ra hắn?

Ma Thần có vẻ ngoài của một cậu bé đó đưa tay từ trong vết thương của Neet rút ra, thậm chí còn rút ra cả hạt nhân ma vật của anh. Ra tay cực kỳ hiểm độc và tàn nhẫn, hoàn toàn khác biệt với vẻ ngoài ngây thơ.

“Khụ... ách...”

Cơ thể Neet bất lực ngã khuỵu xuống đất, không còn động đậy.

Neet!? Này, ma vật thối tha, cậu không sao chứ!”

“Ha ha ha, không cần đâu không cần đâu. Cậu có gọi nát họng thì hắn cũng chẳng rảnh trả lời cậu đâu~”

Ma Thần thứ bảy hứng thú nhìn hạt nhân đã vỡ nát trong lòng bàn tay, tiện tay ném xuống đất.

“Mẹ nó... Dù hèn hạ vô sỉ cũng phải có giới hạn chứ? Lại không biết xấu hổ ra tay với thương binh?”

Fitzine vừa sợ vừa giận.

“Hèn hạ? Vô sỉ?”

Lập tức, Ma Thần thứ bảy nghi ngờ nghiêng đầu, lại lộ ra nụ cười ngây thơ như trẻ con, thế nhưng tiếng cười lại kinh tởm đến cực điểm!

“Phốc hắc! Y ha ha! Y nha ha ha ha! A ha ha ha ha ha ha!”

“Tôi nhưng là một đứa trẻ nha? Anh không nhìn ra sao? Chuyện một đứa trẻ làm chẳng phải đều đáng được tha thứ sao? Chẳng lẽ anh nhẫn tâm mắng một đứa trẻ sao?!”

Mới lần đầu gặp mặt, Fitzine đã suýt nôn vì mùi hôi thối và ác liệt trên người kẻ trước mặt này. Hắn đã gặp qua rất nhiều tên khốn, ngay cả Thánh Tộc đạo đức giả cũng không bằng một phần nhỏ của tên này. Hắn lại muốn dùng cái lý do đê hèn như vậy để biện hộ cho mình?!

Và đối diện với Fitzine đang tức sùi bọt mép, Ma Thần thứ bảy lại lộ ra vẻ kinh hãi sợ hãi.

“Y! Tôi sai rồi! Tha thứ cho tôi có được không? Tôi thật sự không cố ý?”

“Mới là lạ~ Đại ca ca cậu còn yếu hơn tôi nhiều, tôi mới sẽ không xin lỗi cậu đâu~”

Kẻ yếu, thì ngoan ngoãn ngậm miệng lại đi.

Cái tên khốn này!!!

Ở một bên khác, ánh mắt của Neet cũng bắt đầu dần dần tan rã.

Anh, dường như thấy được cái gọi là đèn kéo quân. Chẳng qua, cuộc đời vô vị và đầy tội lỗi của anh không đáng để hồi tưởng, chỉ có sự xấu hổ. Vì vậy, thứ anh nhìn thấy, là cảnh tượng ban đầu... sau khi gặp Vua.

“Là kẻ săn mồi ở chuỗi thức ăn đỉnh cao, là Chaos vô địch, cậu... tại sao lại giúp đỡ kẻ yếu đuối?”

Saori đã cung cấp nơi trú ẩn, che mưa chắn gió cho Neet. Anh nhìn tán cây màu đen trên đỉnh đầu, chậm rãi hỏi.

“Đừng hiểu lầm. Điều này chẳng liên quan gì đến mạnh hay yếu cả.”

Saori cười khẩy.

“Tôi muốn xây dựng một đế quốc, ở đó, con người và ma vật sẽ cùng nhau chung sống hòa bình. Tôi muốn xóa bỏ sự khác biệt giữa người và ma vật. Tôi... muốn tạo ra một thế giới, có thể đồng thời chấp nhận tôi là Chaos, và chấp nhận anh ấy là con người!”

Neet ngẩn ra.

Nhìn đồng xu trong lòng bàn tay chuẩn bị tung lên, sau hàng ngàn năm, Neet lần đầu tiên do dự.

Loại thế giới đó... thật sự tồn tại sao?

Và trong khoảng thời gian anh ngây người này, Saori đã đoạt lấy đồng xu của Neet.

“Đây là trò của cậu sao?”

“Nếu cậu vẫn còn hy vọng dùng thứ này để quyết định tương lai của mình, vậy thì cứ dùng vận may của tôi để giúp cậu lựa chọn một lần đi!”

Tôi nhưng là Saori sinh ra vì KIlou

Chúng ta nhất định sẽ ở cùng nhau.

Thứ như số phận, không thể ngăn được tôi đâu!

Đinh!

Nhìn thấy kết quả số phận quyết định, Neet đứng sững tại chỗ, rất lâu đều không lên tiếng.

“So với việc dựa vào thứ đó, không bằng đi theo tôi. Nhìn cậu vẫn rất mạnh, sau này lợi ích sẽ không thiếu cho cậu. Chỉ là...”

Saori lại trước khi đi, đột nhiên để lại một câu nói như vậy.

“Nếu không muốn tạo ra thay đổi, con người sẽ vĩnh viễn là nô lệ của số phận. Dù đã không còn tin vào chính mình, không bằng thử một lần nữa tự mình quyết định đi? Biết đâu sẽ có chuyện tốt thì sao?!”

“... Chờ một chút, Chaos.”

Nhưng Saori lại lười chờ anh. Đầu tiên là vì anh gọi sai tên của mình, Saori rất tức giận. Thứ hai, cậu bảo tôi dừng lại tôi liền dừng lại à? Điều này không phải cho thấy tôi rất không có tính cách sao?

Tôi mới không dừng lại đâu.

“Tôi sẽ đi theo cậu, làm việc cho cậu, cho đến khi cậu hoàn thành tâm nguyện của mình. Nhưng mà... đợi đến khi cậu thiết lập đế quốc, tôi sẽ khiêu chiến cậu một lần nữa!”

“A?”

Saori không quay đầu lại hỏi ngược.

“Đây cũng là lựa chọn mà số phận để cậu làm ra?”

“Không! Đây là lựa chọn của chính tôi! Tôi cần đế quốc mà cậu thiết lập. Năng lực của tôi không cách nào khiêu chiến một đế quốc, nhưng lại có thể khiêu chiến Vua của họ! Tôi muốn đánh bại cậu, rồi tiếp nhận đế quốc của cậu, đi thay đổi thế giới này!”

Đi thay đổi cái thế giới chó má này!

Hắc.

Thật có cá tính, nhưng mà rất đáng tiếc...

“Có dã tâm là chuyện tốt, nhưng rất đáng tiếc, cậu không thể thành công.”

“Điều đó không thể, năng lực của tôi có thể cho tôi một lần cơ hội tỷ thí bình đẳng với cậu...”

“Không, ý của tôi là.”

Saori chậm rãi quay đầu, để lại cho Neet một nụ cười đầy ẩn ý, dường như là có chút tự hào, đang giới thiệu bảo vật quý giá nhất của mình vậy.

“Cậu cũng có thể chiến thắng tôi, nhưng mà, cậu tuyệt đối không thắng được người đó.”

Ai?

Người đó là ai?

“Bởi vì, anh ấy tuyệt đối sẽ không từ bỏ, dù cho tôi có thất bại, anh ấy cũng sẽ không từ bỏ.”

“Tuyệt... đối... không... sẽ.”

Đối mặt với Ma Thần thứ bảy, nội tâm của Fitzine vô cùng thấp thỏm.

Đối mặt với loại quái vật cấp bậc này, hắn không có năng lực bất tử như Merlin. Sẽ chết, tuyệt đối sẽ chết! Dù cho thật sự có con át chủ bài có thể chiến đấu với Ma Thần, hắn cũng rất không muốn động đến. Giống như lúc trước hắn đã nói, hắn tuyệt đối sẽ không đánh một trận không có phần thắng.

Hắn... không có dũng khí.

Hắn không dám đánh cược.

“Ai nha? Đang run rẩy sao?”

Ma Thần thứ bảy cười nhếch miệng nói. Hắn nhưng là chuyên môn trốn ở chỗ tối, chỉ đợi đến khi LoạnNeet thắng thảm, hoặc chết cùng nhau rồi mới ra tay. Hắn cũng không quan tâm gì đến hèn hạ hay không hèn hạ, bởi vì... mình là một đứa trẻ nha? Đứa trẻ làm chuyện xấu, chẳng phải đều đáng được tha thứ sao?

Tôi, nhưng là đặc biệt!

Cơ hội hiếm có...

Vậy thì lấy cậu, để thử nghiệm quyền năng của tôi nhé?

“Công bằng... đối với... Quyết...”!?

Ngay khi quyền năng của Ma Thần thứ bảy sắp chạm đến Fitzine, nó lại bị vô hiệu hóa!

“Cái...”

Ma Thần kinh ngạc quay đầu nhìn về phía sau lưng. Neet khó khăn chống đỡ cơ thể, đem hạt nhân bị vứt bỏ kia lần nữa nhét vào cái hố trên ngực. Sinh mệnh đã như ngọn nến trước gió nhưng vẫn đang bùng cháy!

Đây là, cuộc đối đầu giữa cậu và tôi.

Thế giới bên ngoài sẽ không can thiệp chúng ta, và chúng ta, cũng không cách nào can thiệp thế giới bên ngoài nữa.

Ở đây, chỉ có cậu và tôi, đến chết mới thôi!!!!

“Này! Neet! Cậu mẹ nó làm gì...”

Nhưng tiếng gào thét của Fitzine lại không cách nào truyền vào tai Neet, bởi vì quyền năng khiến anh không thể nghe được âm thanh từ bên ngoài, cũng không nhìn thấy sự tồn tại của Fitzine. Đây chính là “gian lận” à.

“Nhóc con chết tiệt, cậu còn không có dũng khí. Như vậy cậu chắc chắn phải chết... Cậu không đáng phải chết tại đây.”

“Cậu không phải là hoàng tử sao?”

“Bây giờ, hãy làm chuyện mà mình nên làm đi. Hãy đi bảo vệ... con dân của mình, rời xa nguy hiểm đi.”

Neet thều thào thì thầm.

Neet...”

Fitzine trợn tròn mắt. Hắn chưa bao giờ nghĩ, một ngày nào đó mình lại được ma vật bảo vệ.

Tại sao...

“Hãy sống sót, rồi đi thay đổi cái thế giới chó má này.”

Ít nhất, cậu có năng lực như vậy, có thân phận như vậy... Không cầu sửa chữa sai lầm, chỉ hy vọng cậu có thể... để nó bình đẳng hơn một chút là được.

Đi đi.

Cậu còn trẻ, nhân lúc còn cơ hội thay đổi, hãy làm chuyện đúng đắn đi...

“...”

Khóe mắt Fitzine hơi co giật, nhưng mà rất nhanh liền bình tĩnh lại. Hắn sẽ không xử lý theo cảm tính, hắn cũng không thể phụ lòng những gì Neet đã làm cho hắn. Mặc dù bây giờ anh không nhìn thấy mình, nhưng Fitzine vẫn đối với anh hành một cái lễ nghi đại diện cho sự kính trọng.

... Vĩnh biệt.

Neet.

Fitzine cắn chặt răng, quay người rời đi.

Tôi...

Còn thiếu, là dũng khí sao?

“Sách!”

Nhìn con mồi đến tay lại bay mất, Ma Thần thứ bảy hung tợn nhìn về phía Neet.

“Dám ảnh hưởng đến tôi? Vậy thì cậu hãy đi chết trước đi!”

Neet đã không còn sức để phản kháng nữa.

A...

Vậy thì tốt.

Ít nhất lần này... cái chết của tôi, cũng không phải là vô nghĩa.

Anh yên lặng chờ đợi cái chết, nhìn bóng lưng cô độc dần rời đi của Fitzine, không khỏi mỉm cười.

Nhóc con chết tiệt...

Cái năng lực mà cậu nói là bình thường vô vị này, vẫn không tồi nhỉ?

Ít nhất, nó chẳng phải có thể bảo vệ cậu sao?

A...

Không được rồi.

Tôi vẫn chưa thể chết ngay bây giờ. Vẫn chưa thể giải trừ quyền năng. Tôi... vẫn chưa thể từ bỏ.

Nhất định phải để hắn, để vị hoàng tử Ma Tộc kia, trốn được xa hơn một chút thì mới được. Như vậy hắn mới có thể sống sót.

Dù cho Ma Thần thứ bảy tức giận đến nỗi xé nát cơ thể tàn phế của Neet, nhưng loại đau đớn này đã không còn ảnh hưởng đến bộ não đã sớm chết lặng của anh. Ngược lại, nó lại cho anh một loại khoái cảm được giải thoát.

Đây...

Là lựa chọn của chính tôi.

Tôi rốt cuộc, có thể phá vỡ cái lồng giam của số phận này hay không?

Kiên trì mãi đến cuối cùng, cuối cùng của cuối cùng, Neet mới từ từ nhắm mắt lại, thản nhiên đón nhận cái chết.

“Cậu, đã làm rất tốt.”

Ai?

Là ai đang nói chuyện?

Neet trong một không gian xa lạ từ từ mở mắt.

Một lần nữa, anh nhìn thấy bóng người màu trắng quen thuộc kia. Vẫn là giọng nữ không biết chân thân.

Neet...”

Bóng người màu trắng đó đưa tay ra, sờ lên đầu Neet. Đây có phải là một loại an ủi không?

“Cậu, đã tự do.”

Hoàn toàn giải thoát khỏi số phận.

Tôi...

Thật sự, tự do sao?

Cảm nhận được sự vuốt ve trên đỉnh đầu, Neet lại mỉm cười, hướng về phía người đã đưa cho mình năng lực này nói.

“Cậu, cũng không phải là người đó nhỉ?”

Cậu so với tồn tại đó, nhiều hơn một chút tình người.

“...”

Đối phương cũng không đáp lại anh, nhưng mà Neet đã không còn để tâm nữa.

Bởi vì, điều đó đã không còn quan trọng.

Bây giờ, anh chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt...

Neet, cứ như vậy rút lui.”