Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

111 184

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

149 166

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

144 2964

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

8 40

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

85 660

Quyển 15 - Dị Ma Giới - Chương 48 - Mở ngực tay

Nếu trên tay tôi không có kiếm, tôi không thể bảo vệ cậu.

Nếu tôi cứ mãi nắm kiếm, tôi không thể ôm chặt cậu.

“Nhìn này, Charles, cô ấy thật đáng yêu làm sao.”

Người đàn ông gầy gò nhìn người vợ gầy yếu vừa sinh con đang ôm đứa bé mới chào đời trong lòng. Nụ cười trên khuôn mặt cô, có lẽ, là tuyệt cảnh mà cả đời này hắn vĩnh viễn khó mà quên được.

“... Ừ, đúng vậy, là một cô bé rất đáng yêu.”

“Muốn ôm cô bé một cái không?”

Nhưng người đàn ông vừa đưa tay ra rất nhanh lại rụt trở về.

“Không, không được, Ali. Em biết quyền năng của anh mà, anh sợ sẽ làm tổn thương cô bé.”

Đôi bàn tay này của tôi, đã sát hại quá nhiều sinh mạng vô tội, tôi, không có tư cách lại đi ôm những sinh mạng mới sinh yếu ớt như hoa kia. Tôi, không xứng...

Nhưng người vợ lại nhanh hơn hắn một bước mà nắm lấy cổ tay hắn, rõ ràng là vừa mới sinh con xong, kết quả tốc độ di chuyển lại vẫn nhanh đến mức ngay cả bản thân là Ma Thần cũng phản ứng không kịp!

Ngón tay gầy gò chạm đến đứa con của mình, khuôn mặt nhỏ mập mạp kia thật là đáng yêu không muốn buông tay. Nhẹ nhàng nắm một cái dường như là có thể bắt được hạnh phúc trên đời, nhưng người đàn ông rất nhanh liền phản ứng lại, sợ hãi mà muốn rụt tay về, lại bị đứa bé đang trong tã lót nhẹ nhàng nắm lấy.

“Ê a, ê a...”

Cô bé dường như biết người trước mặt chính là cha, ra sức muốn nũng nịu.

“...”

Khoảnh khắc đó, dù là một nội tâm kiên nghị như sắt đá, cũng bắt đầu dần dần tan chảy, không còn là sự lạnh nhạt xa cách ngàn dặm.

“Cô bé rất thích anh đấy, Charles.”

Còn người vợ bên cạnh thì nắm lấy một bàn tay khác của hắn, nhẹ nhàng đặt lên gương mặt của mình, rồi đột nhiên “phốc phốc” bật cười.

“Cái gì chứ, đây không phải một đôi tay rất bình thường sao? Có gì đáng sợ đâu?”

Người đàn ông nhìn hạnh phúc gần trong gang tấc, cũng không nhịn được bất đắc dĩ nở nụ cười.

Lập tức, hắn liền đem gia đình mình ôm vào trong lòng, rất lâu không muốn buông tay.

Người đàn ông chưa từng rơi lệ này, lần đầu tiên rơi nước mắt.

A, đúng vậy...

Đây chỉ là một đôi tay rất bình thường, một đôi, muốn kiệt lực giữ lại phần hạnh phúc đến muộn này, một đôi, muốn tận lực bảo vệ gia đình... lại còn bình thường hơn cả bình thường.

Nó, đã sẽ không làm tổn thương bất kỳ ai nữa.

Như vết thương ba đạo chém kích khiến đại địa nứt ra, sơn mạch bị cắt đứt. Những nơi chém kích đi qua, vô luận là vật chết hay vật sống cũng khó thoát khỏi số phận bị xé nát, giống như thiên tai.

Cũng như Quỷ Kiếm Cơ năm nào, vị Quỷ Hoàng vẫn uy phong như cũ - Feza, đứng lặng như vỏ đao thẳng tắp trên mảnh đại địa tàn phá này, lập đao ở bên cạnh. Một bên Tạp Ngư thì lại giống như vô lại một tay vác đao trên vai, một tay móc mũi, lộ ra vẻ không hợp nhau.

“Thật sự có tài đấy nhỉ?”

Tạp Ngư hờ hững tán dương.

“... Cậu cũng vậy.”

Feza vẫn như cũ là một vẻ mặt lạnh nhạt, ngay cả đáp lại cũng đơn giản như thế.

Trong làn khói bụi đối diện hai người, thân ảnh của người đàn ông trung niên gầy gò chậm rãi hiện ra, rõ ràng là một bộ dạng miệng hùm gan sứa, phảng phất như giây phút sau liền sẽ bị gió thổi ngã, lại như lưỡi đao mà chia cắt làn bụi đất bay lên trước mặt. Hắn cắm hai tay vào túi, chậm rãi xuất hiện trước mặt hai người.

Một mắt của hắn đeo bịt mắt, con mắt còn lại thì nhìn chằm chằm FezaTạp Ngư.

“Ô hô hô~ Tôi thật sự may mắn quá~”

“Cậu biến mất lâu như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng cậu đã chết rồi đấy.”

Ma Thần thứ hai, Jack · Solomon!

“...”

Jack · Charles không đáp lời, nhưng dù không nói gì, thái độ của hắn cũng đã hết sức rõ ràng.

Hắn, là kẻ thù.

“Các cậu, không nên đến.”

Sau một hồi giằng co và trầm mặc rất lâu, Charles mới nặng nề nói ra. Dường như đang gánh trên lưng một áp lực nặng nề mà người ngoài khó có thể tưởng tượng, trong giọng nói kia tràn đầy sự giãy giụa và khổ sở.

“Các người Thần Tộc... không nên đến dị ma giới.”

Mảnh tịnh thổ cuối cùng của chúng tôi, nơi yên bình duy nhất có thể sống yên ổn, tại sao lại muốn đến tước đoạt nó? Vì sao hết lần này tới lần khác lại vào lúc chúng tôi hạnh phúc nhất, an nhàn nhất, mà đến đây phá hoại cuộc sống của chúng tôi, hủy hoại gia đình của tôi? Rõ ràng tôi... ngoài gia đình ra, đã mất tất cả rồi mà.

“...”

Feza từ đầu đến cuối trầm mặc không nói.

Nhưng nàng có thể mơ hồ cảm nhận được, sự nặng nề mà vị Ma Thần trước mặt này đang gánh trên lưng, có chút tương tự với những thứ mà mình gần đây mới tỉnh ngộ, đồng thời trân trọng.

Gia đình...

“Nếu tôi cầu xin, cũng không được sao? Tha cho bọn họ đi có được không?”

Phía sau Feza đang bảo vệ, là tộc nhân của mình, cùng với cô con gái Kōtekusu vẫn còn đang hôn mê đang được di chuyển đồng thời.

Bây giờ nàng không phải đang đàm phán với Ma Thần với tư cách Vua của Quỷ Tộc, mà là với tư cách một người mẹ. Một người mẹ biết sai, đồng thời khắc cốt ghi tâm mà muốn đi bù đắp sai lầm. Nàng dường như mơ hồ hiểu được vì sao trước đây Yaiba lại liều mạng như thế muốn cứu em trai mình. Gia đình... thật sự sẽ khiến người ta không thể nào không để tâm sao?

“... Xin lỗi.”

Nhưng câu trả lời của Charles lại phong sát tất cả những khả năng này.

“Các người nhất định phải chết hết tại đây. Đây chính là hiện thực.”

Tôi không thể để Thần Tộc đã từng làm tổn thương Ali sâu sắc lại đi làm tổn thương cô ấy. Sự tham lam, điên cuồng và vặn vẹo của Thần Tộc, đều sẽ trở thành lưỡi đao đánh vỡ phần hạnh phúc yếu ớt này. Tôi không thể dùng tương lai của gia đình đi đánh cược lương tri của các người. Tôi đã thua cược rồi, tất cả của tôi đều ở chỗ này.

Trong Thần Tộc các người có người biết được chân thân của Ali...

Dù cho tin tức này là thật hay giả, tôi cũng không thể đi đánh cược. Cho nên, các người nhất định phải chết hết tại đây!

Ha ha!

Nhưng Tạp Ngư lại cười điên cuồng nhếch miệng.

“Nghe tôi đều phải bật cười đấy nha~”

Tạp Ngư lại nắm chặt chuôi đao, trong đôi mắt lấp lánh như sao trú ngụ một loại bạo lực thuần túy không gì sánh kịp, giống như một con sói đơn độc khát máu, ngoài ngông cuồng ra thì không có gì cả!

“Chúng ta không đều rất rõ ràng sao, trong cái thế đạo hỗn loạn này, ngoài sát lục ra, còn có cái gì có thể mang đến sự thỏa mãn cho chúng ta?”

Muốn bảo vệ gia đình?

Vậy thì đi giết chóc!

Muốn bảo vệ tài sản?

Vậy thì đi giết chóc!

Muốn leo lên cao vị?

Vậy thì đi giết chóc!

Loại người như chúng ta, muốn không nhiễm máu tươi mà ôm được tất cả, đó mới là chuyện cổ tích kể cho con nít nghe! Hạnh phúc phải dựa vào cướp đoạt, thỏa mãn phải dựa vào sát lục. Đây chính là đạo sinh tồn, loại đạo lý đơn giản này, cậu không phải không biết, đúng không?

Mở ngực tay, Jack · Charles!

“...”

Charles chậm rãi đưa tay từ trong túi ra, nhìn chằm chằm ngón tay thon dài của mình mà trầm mặc không nói.

Cái xúc cảm vuốt ve đứa bé sơ sinh, mình vẫn chưa quên.

Sự dịu dàng khi ôm người vợ, mình vẫn còn nhớ.

Nhưng trên đôi tay này, bây giờ, đã không thể lại không có thứ gì mà đi bảo vệ các cô ấy...

Xoẹt!

Charles đưa tay cởi bỏ bịt mắt của mình, trong hốc mắt sau bịt mắt, là một hắc động đen kịt. Mà ở trong đó... chuôi đao đen như mực đang lẳng lặng nằm thẳng bên trong bóng tối. Sát khí tràn ngập, trận chiến này không thể tránh khỏi.

Có sơ hở!

Tạp Ngư đột nhiên nhanh tay lẹ mắt đem ngón út đang móc mũi rút ra, bắn về phía Charles.

Ma kiếm luyện thành, Tạp Ngư cứt mũi kiếm!

Mặc dù phẩm vị cực kỳ thấp kém, nhưng cho dù là sợi dây nhỏ bằng sợi tóc, dưới năng lực của Tạp Ngư cũng sẽ biến thành vũ khí chí mạng cắt chém cơ thể con người! Đây chính là ma kiếm luyện thành của nàng!

Nhưng mà...

Chém!

Lần chém kích này, nhanh đến ngay cả mắt thường cũng không thể bắt được. Chờ đến lúc Tạp Ngư lấy lại tinh thần, ma kiếm cứt mũi của nàng... cùng với cánh tay trái của nàng, đều bị chém xuống cùng nhau, vết cắt trơn láng như mặt gương!

Charles căng cơ bắp toàn thân, nắm chặt thanh chuôi đao đen như mực kia. Khí thế mãnh liệt, giống như núi thây biển máu đánh về phía Tạp NgưFeza. Rốt cuộc đã chồng chất bao nhiêu thi thể, mới có thể ngưng tụ ra sát khí như thế này. Đáng sợ hơn là, trước đây hắn có thể hoàn mỹ áp chế và che giấu nó!

Xin lỗi, Ali.

Anh, đã làm trái lời hứa.

Anh nhất định phải một lần nữa trở thành mở ngực tay, bằng không thì... anh sẽ không còn cách nào bảo vệ các em.

Xin hãy tha thứ cho anh...