Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 859

Người về từ dị giới

(Đang ra)

Người về từ dị giới

Ra-eo

Vấn đề là: Khi một nhân vật cộm cán đã chán chường cuộc sống 'ác quỷ vĩ đại' và chỉ muốn ngủ nướng cả ngày... anh ta sẽ làm gì với cái thế giới vừa ồn ào vừa đầy rẫy trách nhiệm này? Liệu Trái Đất có

92 97

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

(Đang ra)

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

Shiriken

Ma pháp tồn tại, nhưng chủ nhân không thể sử dụng. Đây là một thế giới có Thần.

155 1980

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

16 114

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

449 10941

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

331 9432

Quyển 2 - Chương 04 Sám hối

“Ngươi là người hầu của ai? Từ đâu đến? Cuộc sống thế nào?” Trên đường, Kilou liên tục hỏi Ruri, phấn khích vì gặp đồng tộc. Anh nói quá nhiều, rồi tự cười thầm: “Chẳng trách hồi ở Trái Đất, ta chẳng có duyên với con gái. Tính này qua năm sáu năm vẫn chẳng đổi.”

“Chủ nhân bảo giữ bí mật,” Ruri đáp ngắn gọn.

“Chắc chủ nhân cô ấy nghiêm khắc lắm, tội nghiệp cô bé,” Kilou nghĩ. “Bài hát vừa nãy có lai lịch gì không? Rất hay đấy.”

“Chẳng có gì đặc biệt. Mẹ ta dạy ta hát. Ta… rất thích bài đó,” Ruri trả lời, dẫn Kilou sâu vào rừng. Anh mải trò chuyện, không nhận ra cảnh vật đã hoàn toàn khác so với lúc đến.

“Được rồi, đến đây chắc không ai để ý. Công chúa Tinh Linh cũng chẳng vì một Nhân Tộc mà…” Ruri đột nhiên dừng lại, tay chạm trán, quay người. Nhưng cô phát hiện Kilou đã đứng cách xa. “Bị phát hiện sao? Ta đã giấu sát ý rất kỹ mà,” cô thầm nghĩ.

“Đó là gì?” Kilou không nhận ra sát ý, chỉ tò mò chỉ vào một công trình kiến trúc phía trước.

Ruri thở phào, nhưng vẫn thận trọng, định ra tay lần nữa. Tuy nhiên, cô cũng nhìn thấy tòa kiến trúc mà Kilou nói tới. Nó giống một giáo đường trong ký ức của anh, tường trắng, thiết kế nổi bật. “Sao lại có một công trình lớn thế này trong rừng sâu? Người xây nghĩ gì vậy?” Kilou thắc mắc.

Nhìn tòa nhà, Ruri lập tức giấu sát ý. Mang ý định xấu ở đây là điều cấm kỵ. “Ta không rõ, chắc là nhà riêng của ai đó? Thôi, đi khỏi đây đi,” cô đề nghị.

“Đợi chút, ta có mang sổ tay, để xem thử.” Kilou lôi ra cuốn sổ dày như cục gạch. “Tòa này giống giáo đường, phải tìm hiểu kỹ mới được.”

Ruri bất lực. “Sao tên này lại mang theo cái sổ phiền phức đó chứ? Ai mà lúc nào cũng kè kè thứ ấy bên người?”

“A, tìm được rồi! Đây là Bí Ngữ Điện, nơi ma pháp sư vĩ đại nhất của Thánh Tộc từng lĩnh ngộ hai cấm thuật. Học viện xây nó để tưởng niệm bà ấy,” Kilou hào hứng đọc.

“Cuốn sổ này tốt đấy, nhưng tiếc là không có bản đồ rừng Rakugo, đúng là đau đầu,” anh lẩm bẩm. “Có vẻ nơi này mở cửa, bên trong chắc có gì hay ho. Vào xem thử đi!”

“Khoan đã! Chẳng phải ngươi muốn tìm đường ra sao? Đi thôi!” Ruri lo lắng. Nếu Kilou vào đó, kế hoạch của cô sẽ bị trì hoãn, mà chậm trễ thì dễ sinh biến.

“Không sao, chỉ xem một chút thôi. Ngươi không đi à?” Kilou hỏi.

Ruri lắc đầu. Chỉ có kẻ không ma lực như Kilou mới không cảm nhận được ma lực thánh khiết từ Bí Ngữ Điện, thứ khiến cô khó chịu.

“Vậy ta vào xem rồi ra ngay, đợi chút nhé,” Kilou nói, chạy về phía giáo đường.

Ruri nhìn theo, cắn môi đến rướm máu.

Bên trong Bí Ngữ Điện yên tĩnh, không một bóng người. “Cũng phải, nơi này khuất nẻo lại không có bản đồ, tìm được đã là may mắn,” Kilou nghĩ. Thiết kế nơi này đúng kiểu giáo đường: hàng ghế dài và một bức tượng thiên sứ nữ ở chính giữa, trông giống thánh nữ Thánh Tộc.

Kilou phát hiện một tấm biển nổi bật ở hành lang. “Phòng xưng tội? Ở đây cũng có thứ này?” Tò mò, anh bước vào một căn phòng nhỏ, chỉ có một ghế và cửa sổ có rèm. Đối diện là một phòng khác, đúng kiểu phòng xưng tội – một bên sám hối, một bên lắng nghe.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía rèm: “Ai đó?” Giọng đã bị ma pháp xử lý, không nhận ra chủ nhân.

“Có người!?” Kilou giật mình. Không ngờ nơi này lại có người, lại còn ngồi sẵn trong phòng xưng tội.

“Một… kẻ qua đường ngẫu nhiên,” Kilou đáp, cố tỏ ra bí ẩn. Anh luôn muốn nói câu này, nghe rất “cao thủ”.

“Phì…” Người đối diện bật cười, có lẽ vì câu nói của anh.

“Xin lỗi, ta đúng là đi ngang qua thôi, sẽ rời đi ngay,” Kilou nói. Ruri còn đang đợi ngoài kia.

“Xin chờ chút. Có thể… nghe ta sám hối không? Lâu rồi không ai đến đây,” người kia nói, giọng như không muốn anh rời đi.

“Vậy à, được thôi, một lát vậy,” Kilou ngồi xuống, bắt chước giọng cha xứ trong ký ức. “Ngươi có nỗi buồn gì?”

“Ta… có lẽ không phải đứa trẻ ngoan,” giọng nói ngập ngừng.

Kilou ngạc nhiên. “Không phải đứa trẻ ngoan là sao? Nói rõ hơn được không?”

Giọng nói run rẩy: “Trong nhà, các trưởng bối luôn muốn ta làm một đứa trẻ ngoan, làm theo ý họ, không được phản kháng. Nếu làm sai, phải xin lỗi ngay.”

“Nhưng trong lòng ta, sâu thẳm trong tâm hồn…” Người đó dừng lại.

Kilou chăm chú lắng nghe. Đây không giống sám hối, mà như đang tiết lộ một bí mật.

Ngoài Bí Ngữ Điện, Ruri dựa vào một cái cây, ánh mắt dán chặt vào cửa lớn, chân không ngừng gõ xuống đất. “Sao hắn ở trong đó lâu thế? Phát hiện gì rồi sao?” Với cô, thời gian trôi qua chậm chạp như cả thế kỷ.

“Tên Nhân Tộc phiền phức kia… Bài hát mẹ dạy ta không thể để ai biết. Đó là bí mật của ta, tuyệt đối không được tiết lộ!” Ruri nghiến răng. “Phải giết hắn!”

“Sao hắn vẫn chưa ra? Sao vẫn chưa ra? Sao vẫn chưa ra?” Ruri lẩm bẩm, tâm trí rối loạn, sát ý bùng lên.