Ta làm hòa thượng ở Tokyo

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

(Đang ra)

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

Mad Flower (疯花) [ Phong Hoa]

Bản beta công khai của game VRMMO đầu tiên trên thế giới sắp diễn ra, và Diệp Phong đã quay ngược thời gian một cách thần kỳ, mang theo kinh nghiệm phong phú và vô số chiến lược về trò chơi. Anh tin r

6 655

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2458

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2460

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 3751

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 4041

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

(Tạm ngưng)

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

A Gentleman Does Not Speak Whilst He Reads

“Đêm đó sẽ là một đêm tĩnh lặng… Cho đến khi em xuất hiện trước mặt tôi…”

11 844

Chương 4: Hòa thượng cũng vô cùng chăm học

Shiraishi Shū là một học sinh xuất sắc.

Ngay cả trong ngôi trường trung học có tỷ lệ cạnh tranh cực kỳ cao như trường Hibiya, cậu vẫn chiếm được ngôi đầu bảng và được đồng học tôn sùng.

Loại thành tích này, tất nhiên không phải bởi mấy lý do rẻ tiền như ‘từng học qua’, hay ‘chương trình học trung học ở Nhật vô cùng đơn giản’…

Đó là nhờ… Khả năng tăng thêm của Phật hiệu! (Buff)

Sau khi có được pháp lực, ý chí của Shiraishi Shū ngày càng kiên định, khả năng tập trung cao độ và hiệu suất học tập tăng lên rất lớn.

Mỗi lần nghe giảng là một lần Shiraishi Shū có thể đem nội dung học để lý giải kinh văn, đi tới ngộ đạo.

Chứng kiến pháp lực không ngừng lớn mạnh khiến cho cậu ý thức được tầm quan trọng của việc học tập.

Vậy nên mấy năm nay, Shiraishi Shū vô cùng say mê học hành.

Nhờ đó, cậu đã hoàn thành toàn bộ chương trình trung học… và bắt đầu chuyển sang nội dung đại học dưới sự chỉ đạo của giáo viên.

Tuy nói đời trước đã học qua một lần.

Song Shiraishi Shū vẫn biết được thêm rất nhiều điểm mới mẻ!

Rốt cuộc, khi còn học đại học ở đời trước, đa số thời gian đều bị cậu tiêu xài phung phí vào việc chơi đùa, thường xuyên trốn khóa và nhảy múa bên cạnh khả năng bị đuổi học bất kỳ lúc nào.

Nếu cậu phải thú thực rằng mình đã thực sự học được thứ gì ở đó, có lẽ chẳng có mấy điều để kể.

Bây giờ thì khác.

Shiraishi Shū đã hoàn toàn đắm mình vào biển cả tri thức, sâu sắc cảm nhận được vẻ đẹp của việc học.

Còn việc tại sao cậu cố gắng bảo trì vị trí đệ nhất niên khóa, đua người sống ta chết ở mỗi bài thi, tất nhiên là để kiếm học bổng rồi…

Tiếng chuông reo lên báo hiệu tiết học sáng đầu tiên đã kết thúc.

Ngay khi giáo viên rời khỏi phòng học, không khí an tĩnh lập tức được thay thế bởi tiếng cười đùa ầm ĩ chẳng khác gì cái chợ.

Trong hoàn cảnh ấy, Shiraishi Shū vẫn có thể tập trung hứng thú đọc một cuốn sách giới thiệu về sinh vật trong chương trình đại học.

Hiện nay cậu rất thích tìm hiểu về môn sinh vật học.

Ngay cả khi cậu đã trở thành một chức sắc tôn giáo và phải đối mặt với biết bao yêu ma quỷ quái, nhưng Shiraishi Shū – một người hiện đại, một kẻ ‘đã-từng-là-vô-thần-giả’ – vẫn muốn sử dụng khoa học để giải thích mọi thứ.

Tỷ như pháp lực, oan hồn… mấy chuyện không khoa học này.

Cậu nhất định sẽ nghiên cứu sâu về chúng, giải nghĩa chúng, phá giải chúng, chứ không chỉ đi theo lối mòn đơn giản như ‘tu hành’, ‘trừ linh’…

Vì thế Shiraishi Shū đã gặp gỡ và xin giao lưu với rất nhiều giáo viên dạy sinh học.

Đáng tiếc đề tài thường bị vấn đề ‘tăng nhân có pháp lực hay không’ chấm dứt.

Chỉ có một nữ giáo viên có tên Yamamoto Yuuko vẫn tiếp tục tranh luận với Shiraishi Shū.

Cuối cùng buộc cậu phải mang theo cô ta đi gặp quỷ quái thực sự.

Sau đó cô ta từ chức…

Việc này làm Shiraishi Shū hiểu ra rằng dù người bình thường có chém gió đến đâu, tỏ ra gan mình lớn đến mấy, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc họ có thể tiếp thu sự tồn tại của quỷ quái!

Shiraishi Shū đành từ bỏ suy nghĩ hỏi thăm các giáo viên sinh học mà quay về thỉnh giáo trụ trì già.

Trước những câu hỏi của Shiraishi Shū, trụ trì già vẫn có thể thoải mái trả lời, giải đáp cho cậu rất nhiều nghi hoặc.

Với cậu, trụ trì già quả là một người dẫn đường đáng tin cậy.

“Shiraishi-kun.” Một giọng nữ nhẹ nhàng cất lên.

Shiraishi Shū ngẩng đầu, trong mắt cậu hiện ra một cô gái có mái tóc đen dài đang đứng gần đó. Cô có làn da trắng như tuyết, má hồng xinh xắn, đôi mắt to tròn long lanh mang vẻ thẹn thùng.

Nơi xa có hai nữ sinh đang thì thầm to nhỏ khi nhìn về hướng này.

“Có chuyện gì vậy, Takai-chan?” Shiraishi Shū mở miệng hỏi.

Không thể không nói, thanh âm của cậu thực sự rất lôi cuốn.

Dẫu có mái tóc húi cua của một tên côn đồ, nhưng gương mặt trắng thanh tú và giọng nói dịu dàng vẫn làm cho cậu giống hệt như một nam thần tượng.

Đường Tăng trong “Tây Du Ký” cũng chỉ đến vậy.

Chẳng trách có lắm nữ yêu tinh, nữ hoàng đế bị hắn mê hoặc đến thế.

“Ano… Trong bài kiểm tra trước mình đã giải sai một đạo đề… Mặc dù giáo viên đã giảng qua nhưng mình vẫn chưa hiểu lắm, cho nên… cho nên mình có thể nhờ Shiraishi-kun hướng dẫn được không?” Takai Mariko đỏ mặt rút ra một cuốn sổ.

Trên trang giấy trắng là đạo đề được viết bằng những nét chữ thanh mảnh.

“Tất nhiên rồi.”

Rốt cuộc cả hai cũng là bạn học. Hơn nữa, một tăng nhân như Shiraishi Shū rất vui lòng giúp đỡ người khác.

Vì thế…

Cậu đưa tay nhận lấy quyển sổ, nhìn thoáng qua, viết lên lời giải thích ngắn gọn rõ ràng dễ hiểu nhất rồi trả lại cho Takai Mariko.

“Đây.”

“Ah?” Takai Mariko ngơ ngẩn nhìn quyển sổ trong tay mình.

Không phải thế này! Nội tâm cô hò hét. Cô muốn được nghe lời giảng giải bằng giọng nói dịu dàng của Shiraishi Shū bên tai mình, muốn được cậu tay cầm tay viết ra đáp án cơ!

Được rồi, cho dù đoạn sau là ảo tưởng nhưng đoạn đầu chắc chắn là có khả năng thực hiện mới đúng!

Song Shiraishi Shū không bận tâm tới nội tâm hoạt động của Takai Mariko mà tiếp tục đọc cuốn “Giới thiệu về khoa học sinh vật học” một cách hào hứng.

Giảng giải từng câu cho á?

Chẳng lẽ cứ là học sinh xuất sắc thì có thể dùng thời gian rảnh đi lo chuyện bao đồng?

Nếu ai cũng có vấn đề, ai cũng phải được Shiraishi Shū cầm tay chỉ bút thì cậu lấy đâu ra thời gian cho chính mình cơ chứ.

Một đứa trẻ lanh lợi như Shiraishi Shū đương nhiên sẽ không làm vậy.

Đuổi đi Takai Mariko, Shiraishi Shū vừa tiếp tục nghiên cứu kiến thức sinh học, vừa tự hỏi.

Nếu pháp lực là một loại năng lượng, vậy nó xuất hiện trong cơ thể người như thế nào?

Nó được chứa đựng ở đâu? Tế bào? Hay là cái gọi là đan điền?

Vì lý do gì mà con người có thể sử dụng loại năng lượng này? Vì đâu mà nó có thể bị tư duy khống chế hệt như cơ bắp, có thể tùy ý tập trung ở bất kỳ vị trí nào trên cơ thể và sản sinh ra đủ loại hiệu quả khác nhau?

Linh hồn được cấu thành từ cái gì?

Một quyển sách vô pháp giải đáp được những câu hỏi đó.

Hoặc có thể nói là trình độ khoa học kỹ thuật của con người bây giờ chưa đủ khả năng để trả lời cho cậu.

Shiraishi Shū chỉ đang tự hỏi.

Mãi đến khi tiếng chuông báo hiệu tiết học thứ hai vang lên, Shiraishi Shū mới cất cuốn sách đi để nghe giáo viên giảng bài.

Ngay cả khi đó đều là nội dung mà Shiraishi Shū đã học, nhưng ôn cũ biết mới, tri thức cậu có được từ việc tự học vẫn có sự khác biệt với những kiến giải của một giáo viên. 

Dù sao kiến giải đó thường mang theo ý thức chủ quan của cá nhân.

Song mọi chuyện thường diễn biến theo một chiều hướng không ngờ.

Tiết học mới bắt đầu không được bao lâu, một người đàn ông trung niên đeo kính gõ cửa phòng học để kêu Shiraishi Shū ra ngoài.

Dù cửa phòng học đã đóng lại, cậu vẫn có thể thoáng nghe được tiếng xì xào từ đám học sinh khác.

Họ đang tò mò lý do Shiraishi Shū bị chủ nhiệm lớp Hisao gọi ra ngoài.

Nhưng ngay cả giáo viên trên bục giảng cũng không đoán ra được nguyên nhân.

“Shiraishi-kun, tối khuya qua em có giúp một người tên Nishimura Hiroshi trừ linh ở Arakawa phải không?”

Khi hai người bước trên hành lang, chủ nhiệm Hisao hỏi bằng giọng nghiêm túc.

“Vâng.” Shiraishi Shū gật đầu đáp.

Chuyện cậu là hòa thượng tập sự vốn được viết rõ trên hồ sơ học sinh của trường Hibiya.

Địa vị của hòa thượng ở Nhật rất cao, được nhiều người tôn kính, nhờ đó mà cậu chưa bao giờ bị làm khó dễ, còn được hưởng rất nhiều tiện lợi.

Rốt cuộc sự kiện linh dị ở trường Hibiya cũng là do Shiraishi Shū giải quyết.

Cho nên nghe được câu hỏi của chủ nhiệm Hisao, Shiraishi Shū lập tức cảm thấy không ổn.

“Thầy ơi, đã xảy ra chuyện gì ạ?”

Không đúng.

Con quỷ lửa gây sự ở tòa nhà đó đã bị Shiraishi Shū tinh lọc… không, siêu độ hoàn toàn rồi mà.

Làm thế nào lại xảy ra chuyện?

Chủ nhiệm Hisao lắc đầu.

“Nishimura Hiroshi đã chết. Trải qua quá trình khám nghiệm tử thi, cảnh sát cho rằng ông ta đã bị sát hại vào khoảng mười hai giờ tối qua. Vì thế đồn cảnh sát quận Arakawa đã cử người đến trường để hỏi em một số vấn đề…”