Khi cậu thấy Asada Sena lấy ra camera, Shiraishi Shū không thể không thốt ra nỗi tò mò.
“Đây là…? Camera trừ linh sao?”
Thủ đoạn trừ tà của Thần xã hiện đại hóa đến mức này rồi á?
Vậy mà trụ trì già không nói cho mình biết!
Đương nhiên đạo cụ trừ tà ở Chùa Linh Minh cũng không thiếu. Tỷ như thiền trượng, tràng hạt, bát cúng, tượng phật, chùy kim cương (1), chuông kim cương (2) được khai quang điểm nhãn (3).
Đều là những pháp khí thường thấy.
Chính là, chính là cậu chưa bao giờ biết điện thoại Iphone hay xe đạp cũng có thể khai quang điểm nhãn như thế này!
Asada Sena đã xác minh ý tưởng của Shiraishi Shū.
“Đây không hẳn là camera trừ linh đâu, nó chỉ được trì chú (3) để có thể quay chụp được ma quỷ thôi.”
Thần xã thật thời thượng.
Thậm chí còn khai quang cho camera!
Shiraishi Shū bừng tỉnh đại ngộ, cảm thấy có chút ảo não.
Mình đến từ tương lai mấy năm sau, vậy mà tại sao lại không nghĩ ra việc khai quang điểm nhãn cho thiết bị điện tử chứ?
Thật mất mặt.
Quả nhiên, sống như người già thì suy nghĩ cũng già theo.
Thần đạo bắt kịp thời đại như thế, Phật đạo cũng không thể lạc hậu.
Về nhà, mình nhất định phải thử khai quang cho xe đạp.
Dù không nghiền nát được ác linh thì cũng có thể giúp cái xe này đạp đỡ xóc…
“Lát nữa nhờ Shiraishi-kun đứng ở đây dùng camera quay cảnh chị trừ linh nha.” Asada Sena cười tủm tỉm đưa camera cho Shiraishi Shū.
Shiraishi Shū tiếp nhận chiếc camera được trì chú, cảm nhận sự trầm trọng của vật phẩm được sinh ra từ sự kết hợp giữa khoa học kỹ thuật và Thần đạo.
Đây chính là kết tinh của văn minh thời đại mới!
Tất nhiên Shiraishi Shū rất vui lòng đáp ứng yêu cầu từ Asada Sena.
Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm (4).
Dù sao cũng ăn ké một bữa của Asada Sena, Shiraishi Shū tìm không ra lý do để cự tuyệt.
Thấy Shiraishi Shū cầm tốt camera, Asada Sena kiểm tra một phen, xác nhận không có vấn đề, mới bắt đầu chuẩn bị hiện trường.
Thủ đoạn trừ linh của Thần đạo quả nhiên có nhiều điểm đáng để tham khảo.
Nhằm đối phó khả năng có thể du đãng khắp nơi mà không bị cố định một chỗ của “Đố quỷ”, Asada Sena đặt một nụ khói trầm ngược có mùi hoa anh đào ở trung tâm đất trống.
Khói của loại nụ trầm ngược sẽ không bay lên, mà chảy ngược xuống.
Hiện tượng quỷ dị ấy được người xưa gọi là ‘nhang của người chết’.
Trong tình huống không biết “Đố quỷ” ghen ghét cái gì, Asada Sena tính toán dụ “Đố quỷ” đến đây bằng nụ trầm ngược.
Sau đó, Asada Sena còn bố trí xung quanh đủ loại phù chú của Thần đạo để chuẩn bị ứng đối với nó.
Shiraishi Shū có thể nhận ra được rất nhiều thủ pháp phù chú, nguyên vật liệu thường được Thần đạo sử dụng trong đó…
Nhưng lần này không phải nhờ sách, mà do chính miệng Asada Sena giảng giải và phân tích.
Tất nhiên, người được Asada Sena nhắm đến không phải là Shiraishi Shū, mà là “các vị người xem”.
Hóa ra Miko không đàng hoàng này nhờ Shiraishi Shū cầm camera là để quay chụp video trừ tà tung lên mạng!
Khi phát hiện ra điểm này, Shiraishi Shū á khẩu.
Miko thời đại mới là cái dạng này sao?
Cũng may đây chỉ là quay video, không phải phát sóng trực tiếp.
Bằng không Shiraishi Shū thực sự không biết phải đối mặt với cái camera như thế nào.
Chờ quá khuya, Asada Sena mới bố trí xong hiện trường công tác, vỗ tay cười nói.
“Được rồi, công tác chuẩn bị đã xong, thời gian đã quá mười hai giờ.
Tuy đây không phải lúc có âm khí nặng nhất, nhưng cũng là thời điểm hoạt động của đa số yêu quỷ.
Mục tiêu hôm nay của mình là trừ linh, vì vậy việc đầu tiên là dẫn linh tới! Đầu tiên, ta phải đốt cháy nụ trầm ngược…”
Asada Sena mang vẻ nghiêm túc đốt nụ trầm ngược.
Có vẻ như cô đang muốn xây dựng bầu không khí đáng sợ giống như các nữ sinh chơi trò cầu cơ ở phòng tối.
Nhưng Shiraishi Shū không có chút kinh tủng nào, thậm chí còn có cảm giác muốn cắn hạt dưa xem diễn.
Bỗng linh cảm của cậu rung lên.
Khi quay đầu lại, cậu có thể thấy một thân ảnh xuất hiện từ bóng tối nơi ánh sáng đèn đường không thể vươn tới.
Đó là thân ảnh của một người đàn ông. Dáng vẻ liêu xiêu của hắn tựa như một kẻ mê mang đang không biết đi đâu, về đâu.
Áo khoác trên người hắn vô cùng dơ bẩn, đôi giầy đắt tiền chỉ còn lại một chiếc, nhìn qua giống như một kẻ lang thang nghèo khổ.
Là một người thường?
Không đúng.
Bởi Shiraishi Shū phải mở ‘Thiên nhãn thông’ mới có thể nhìn đến thân ảnh đó.
Đồng thời cậu có thể nghe được tiếng kêu rên và oán khí bốc ra từ hắn.
“Vì cái gì, vì cái gì, vì cái gì, vì cái gì…
Vì cái gì mà các ngươi có nhà, có người yêu, có con cái, có người thân, có bạn tốt, có thể xác và tinh thần quy túc…
Nhưng ta cái gì cũng không có, cái gì cũng không có, không có…
Luôn là vậy, luôn là vậy, chưa bao giờ thay đổi, ta luôn là kẻ bị vứt bỏ, bị vứt bỏ, bị vứt bỏ, không được tín nhiệm, không được tôn trọng, không được coi trọng…
Ha hả ha hả ha ha ha ha hắc hắc hắc hắc hì hì hì hi…”
Đến rồi.
Shiraishi Shū chau mày.
Chỉ gặp qua “Đố quỷ”, cậu liền có thể đoán được lý do Nishimura bị nó giết hại.
Hẳn là bởi “nhà”, bởi Nishimura có một gia đình ấm áp, cho nên “Đố quỷ” mới ghen ghét và tra tấn ông tới chết.
Lý do đơn giản như thế, đơn giản đến khó tin, đơn giản đến nực cười lại khiến Nishimura-san phải chết trong đau khổ?
Từ đó có thể thấy, con “Đố quỷ” này cực kỳ nguy hiểm!
Nếu không xử lý nó, sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện nạn nhân tiếp theo!
“Đố quỷ” hiển nhiên đã bị mùi hương từ nụ trầm ngược hấp dẫn đến.
Nó liêu xiêu bước từng bước một. Chậm đến độ làm Shiraishi Shū không khỏi sốt ruột.
Ngươi đi nhanh lên chút, chạy nhanh lên tí thì chết ai!
Nếu Asada Sena không tự báo gia môn, thiết lập sân nhà, Shiraishi Shū đã sớm bước lên trước để đưa con “Đố quỷ” này đi chuộc tội trước mặt Phật Tổ rồi.
Mà Asada Sena thì đang ra vẻ như gặp đại địch, khẩn trương nhìn “Đố quỷ” tiếp cận. Chờ đến khi nó bước tới một vị trí, cô đột nhiên vung tay lên.
“Trói hồn!”
Trong phút chốc, những phù chú được chôn dưới đất lập tức tỏa ra bảy sắc cầu vồng, tạo thành một cái võng trói buộc “Đố quỷ”.
Mắt Shiraishi Shū tỏa sáng.
Thật cool.
Đặc hiệu như vậy so với chiêu thức của mình lóa mắt hơn cả trăm lần!
Sao trụ trì già không dạy mình chiêu này nhỉ?
Ah… đúng hơn là trụ trì chưa bao giờ dạy Shiraishi Shū điều gì.
Hẳn tăng nhân chính là dáng vẻ này.
Cái gì cũng không nói, chỉ điểm lại đôi câu khiến đồ đệ tự mình lĩnh ngộ.
Shiraishi Shū vừa thổn thức nghĩ, vừa điều chỉnh camera để quay lại cảnh Asada Sena treo “Đố quỷ” lên đánh.
Khi võng trói hồn đã buộc chặt “Đố quỷ”, từng đạo bùa được tung ra, linh lực tán dật hóa thành ánh sáng khác nhau đánh vào người “Đó quỷ”, làm cho nó đau đến mức quỳ rạp xuống mà rít gào.
Nhìn qua, Asada Sena đang chiếm thế thượng phong.
Còn “Đố quỷ” chỉ có thể ôm đầu kêu rên và lăn lộn dưới mặt đất.
Bỗng, tiếng kêu chói tai được thay thế bằng một giọng khàn khàn tựa như kim loại cọ vào tấm bảng đen.
“Miko, ngươi có nhà sao?”
“Nhà? Ta đương nhiên là có.”
Hiển nhiên Asada Sena chỉ là một Miko tập sự, giống như lời giới thiệu trong camera rằng đây là lần đầu tiên cô tự mình đi xử lý ác linh…
Nhưng Shiraishi Shū lại biết rất rõ, nếu đáp lại câu hỏi của ác quỷ thì khả năng bị nó lật ngược tình thế là rất cao.
Tựa như con quỷ lửa mà cậu đã siêu độ tối qua.
Nếu trả lời xong mà không tinh lọc nó nhanh chóng, con quỷ sẽ lập tức bộc lộ sức mạnh thực sự của nó.
“Hắc hắc hắc, ha hả a…… Nhưng ta thì không có…” Đố quỷ đáp lại bằng thanh âm tựa khóc tựa cười.
Nhận thấy tình huống không đúng, Asada Sena không chút do dự khi ném ra một lượng lớn phù chú.
Shiraishi Shū càng xem càng đau lòng.
Đó đều là những phù chú ẩn chứa thần lực của Đại Thần xã, nếu mang đi bán chắc chắn sẽ kiếm được khối tiền!
Chỉ tiếc hiệu quả quá kém, không thể cản trở được hành động tiếp theo của “Đố quỷ”.
Nó nhẹ nhàng xé rách võng trói hồn, hình thể từ một người đàn ông trung niên dần bành trướng, vặn vẹo rồi rít to.
“…Ta không có nhà!”
#Chú thích:
1) Chùy kim cương: Còn gọi là Kim cương chử, (tiếng Phạn: वज्र – vajra) là một trong những biểu tượng quan trọng của Phật giáo và Ấn Độ giáo. Đây là một pháp khí có tính chất cứng rắn của kim cương, có thể cắt mọi vật thể khác mà không vật thể nào cắt được nó, đồng thời, nó có thêm sức mạnh vô địch của sấm sét (tiếng Anh: diamond thunderbolt). Do vậy, nó là biểu tượng cho tinh thần kiên định và uy lực tâm linh. Kim cương chử còn được xem là đại diện cho sinh khí thực của Nam (tính Dương).
Đọc thêm tại: https://vi.wikipedia.org/wiki/Kim_c%C6%B0%C6%A1ng_ch%E1%BB%AD
2) Chuông kim cương: còn gọi là Kiền trùy, là một chuông nhỏ và là nhạc cụ quan trọng không thể thiếu trong nghi lễ Phật giáo Tantra. Tiếng chuông được cho là mang lại điềm lành, xua đuổi tà ma khỏi nơi đang cử hành nghi lễ và là biểu tượng cho sự nhận thức, trí tuệ. Kiền trùy còn được xem là đại diện cho sinh khí thực của Nữ (tính Âm).
Đọc thêm tại: https://vi.wikipedia.org/wiki/Ki%E1%BB%81n_tr%C3%B9y
3) Khai quang điểm nhãn: Khai quang điểm nhãn (Gọi tắt là khai quang) hay trì chú là thủ tục để linh vật nhận chủ nhân. Quá trình khai quang sẽ bao gồm lễ cúng, khấn và đọc thông tin chủ nhân. Có thể có thêm thủ tục “mở mắt” cho linh vật, gọi là “điểm nhãn”. Sau khi khai quang, linh vật sẽ nhận và phù trợ cho chủ.
Đọc thêm tại: https://ngocvietnam.com/News.aspx?id=304&fb_comment_id=899157926860308_1247901021985995
4) Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm (thành ngữ Trung Quốc): ý chỉ khi đã nhận ơn của ai, được lợi từ ai thì đối với người đó cũng phải khách khí, châm chước, đôi khi phải giúp đỡ hoặc mắt nhắm mắt mở đối với sai trái mà người ta làm.