“Quỷ mặt người? Đại sư Shiraishi, tại sao nó lại có tên như vậy?”
Nakano-san tò mò hỏi.
Anh không biết Shiraishi Shū vừa thất thần.
Đối với anh, Shiraishi Shū tuy còn trẻ đã là bậc cao tăng có pháp lực mạnh mẽ.
Cho nên vẻ im lặng của cậu cũng được Nakano xem là phong thái của đấng tôn sư!
Nakano-san, nghĩ nhiều không tốt đâu.
Shiraishi Shū mỉm cười đáp.
“Quỷ mặt người là một loại quỷ vật được sinh ra từ vong linh của động vật…
Loại quỷ này khi còn sống từng là thú cưng của con người. Nhưng bởi một số lý do khiến linh hồn chúng sau khi chết bị biến thành quỷ mặt người mình thú, bồi hồi trần gian…”
“Giống như ‘Chó mặt người’?”
Nakano tiên sinh lập tức hiểu được.
Chó mặt người là một truyền thuyết đô thị rất phổ biến ở Nhật Bản.
Hóa ra con quỷ quấy phá ‘Akuma House’ mấy ngày nay là một linh hồn mặt người mình thú.
Điều đó khiến Nakano-san bớt sợ hơn.
Trong nhận tri của anh, linh hồn thú cưng không có gì đáng sợ. Ngay cả khi nó có một gương mặt người mình thú đi chăng nữa thì bản chất vẫn là thú cưng của con người.
Trên thế gian này hiếm khi mới xuất hiện cô hồn dã quỷ.
Hết thảy vong linh ra đời đều có nguyên do.
Nakano-san đã đoán ra con quỷ này khi còn sống là ai…
Shiraishi Shū không để ý vừa rồi Nakano-san đã trả lời một câu hỏi của Asada như sau:
“Nakano-san, có con vật nào từng bị chết ở ‘Akuma House’ không?”
“Thực ra là… có. Nửa tháng trước, tôi đã mang con Husky nhà mình tới công ty chơi và để giúp các nhân viên giải tỏa street vào giờ giải lao.
Ai ngờ nó đã ăn nhầm phải màu vẽ chì… Đến lúc tôi đem nó tới bệnh viện thú y thì không còn kịp nữa rồi.
Pisan đã ở bên tôi nhiều năm. Vậy nên tôi rất buồn khi nó qua đời. Giờ lại thêm chuyện công ty bị ma ám khiến tôi thực sự kiệt sức…”
Rõ ràng, khả năng con quỷ mặt người này là thú cưng Pisan của Nakano-san là rất cao.
Sau nhiều năm, Nakano-san đã coi Pisan là người thân, vì thế anh rất đau khổ khi thú cưng nhà mình qua đời.
Cho nên khi nghe về quỷ mặt người, Nakano-san mới không sợ hãi, thậm chí còn muốn gặp lại nó một lần!
“Đại sư Shiraishi, tôi có thể quan sát các ngài trừ linh vào tối nay không?” Nakano-san thành khẩn nói, “Quỷ mặt người này… có thể là Pisan nhà tôi, tôi rất muốn gặp nó!”
Shiraishi Shū không lạ gì những câu hỏi như vậy. Song cậu không đáp mà chỉ nhìn Asada Sena.
Shiraishi Shū vô cùng rõ ràng.
Tuy Nakano-san là người trả tiền, nhưng sau này cậu chưa chắc sẽ gặp lại anh ta.
Còn Miko Asada mới là người có tiền thực sự! Chưa hết, cô còn có thể giúp Shiraishi Shū trở nên nổi tiếng và tăng thêm thu nhập!
Cho nên, người quyết định thực sự ở đây là Asada Sena.
Thậm chí…
Nếu tối nay Miko Asada có thể tự mình giải quyết con quỷ này, Shiraishi Shū sẵn lòng đứng một bên xem diễn.
Dù sao Miko cấp thấp này đi đêm lắm thì cũng có ngày gặp ma thôi…
Asada Sena nheo mắt.
Nakano-san, tôi để ý rồi nhá!
Từ lúc bắt đầu, anh chỉ nịnh nọt Shiraishi, trong khi lại coi Sena tôi đây là không khí!
Hừ!
Shiraishi-kun thì có ưu điểm gì đáng khen chứ? Pháp lực cao, học tập giỏi, học rộng biết nhiều, đẹp trai, giọng nói dễ nghe?
Rốt cuộc cậu ta cũng chỉ là một cái mõ mà thôi!
Đáng để anh tôn sùng như vậy sao?!
Nghĩ đến đây, Asada Sena nở nụ cười dịu dàng.
“Được thôi, Nakano-san.”
Nakano-san vui vẻ cúi đầu.
“Cảm ơn đại sư Shiraishi. Cảm ơn Miko Asada-chan.”
-Chan??
Asada Sena vẫn treo nụ cười trên khóe môi và nói.
“Có điều Nakano-san là người thường. Vì vậy không thể nhìn thấy quỷ vật. Cho nên anh hãy dùng thử lá bùa mắt thần này quan sát dấu vết mà quỷ đã lưu lại để chuẩn bị sẵn tâm lý nhé.”
“Làm phiền Miko Asada-chan rồi!”
Nakano-san thực hài lòng.
Anh không ngờ mình sẽ có cơ hội được tận mắt chứng kiến thế giới thần bí!
Đây chính là việc có tiền cũng không mua được!
Thân là con trai nhà giàu, tốt nghiệp xong liền được gia đình đầu tư mở một công ty hoạt hình như Nakano vô cùng kích động.
“Dùng thế này sao?”
Nakano đặt lá bùa mắt thần lên trán và lo lắng hỏi.
“Đúng rồi.”
Asada Sena gật đầu, cười tủm tỉm thi pháp kích hoạt bùa mắt thần.
Chớp mắt, một thế giới mới tinh đập vào mắt Nakano-san.
Tối tăm, âm trầm, đáng sợ.
Tràn ngập mùi hôi thối và tiếng ai oán.
Trần nhà, sàn nhà, vách tường, không chỗ nào là không có những dấu chân dấu tay vặn vẹo, dị dạng và những vết cào xé.
Điều này có thể khiến cho những người mắc chứng sợ mật độ cao ngất xỉu!
Chậc…
Tỷ như Nakano-san chẳng hạn. Mắt anh trợn trắng, ngã lăn ra mặt đất.
Sự thật chứng minh.
Ngoại trừ những người có tinh thần vô cùng cứng cỏi, người thường không thể nhìn thẳng vào âm khí, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường.
……
Thời gian trôi qua.
Nakano-san cuối cùng cũng tỉnh dậy, song hình ảnh khủng bố ban nãy vẫn ám ảnh trong đầu anh không dứt.
Phải đến khi Asada Sena sử dụng bùa an hồn thì anh mới lấy được sự bình tĩnh.
Lúc này, Nakano-san mới nhận ra mình đã đánh giá sai về độ nguy hiểm của quỷ vật.
“Nakano-san. Dẫu con quỷ này khi còn sống từng là một thú cưng đáng yêu, ngoan hiền đến đâu đi chăng nữa…
Nhưng bây giờ, linh hồn nó đã bị oán khí, âm khí ô nhiễm…
Quỷ mặt người chỉ có bản năng săn mồi và vô cùng hung dữ. Nó sẽ không vì anh từng là chủ nhân của mình mà tha cho anh đâu.
Những việc này nên để người trong nghề như chúng tôi lo liệu sẽ tốt hơn…”
Asada Sena trấn an nói.
Nếu Nakano nghe được những lời này trước khi xem thế giới âm, anh ta chắc chắn sẽ không đòi hỏi, cùng lắm là sẽ cảm thấy không vui.
Song bây giờ, Nakano thực lòng tán thành và cúi đầu.
“Tôi hiểu rồi!”
Hai vị trước mắt anh đều là người có pháp lực thực sự!
Đối mặt với cảnh tượng đáng sợ như vậy mà đại sư Shiraishi và Miko Asada vẫn không có chút sợ hãi nào.
Còn anh thì ngất xỉu.
Điều đó khiến Nakano-san cảm thấy hổ thẹn, mình đã lớn đầu như vậy lại không bằng được người ta.
Nhìn thấy vẻ xấu hổ của Nakano-san, Asada Sena vô cùng hài lòng.
Tên Nakano này sẽ không dám coi khinh mình nữa.
Tất nhiên, chuyện Nakano bị ngất đi không phải do Asada Sena dùng việc công để báo thù riêng.
Rốt cuộc đa số người thường lần đầu tiên dùng bùa mắt thần nhìn thẳng vào âm khí đều gặp phải tình trạng này.
Tác dụng phụ của nó không lớn, chỉ cần nghỉ ngơi một lát là được.
Cho nên Asada Sena đã “quên” cảnh báo. Như vậy, cô vừa có thể trêu chọc Nakano-san lại vừa có thể khuyên bảo anh ta đánh mất ý tưởng ở lại quan sát việc trừ tà.
Đúng rồi, Shiraishi-kun đâu?
Sao im lặng thế.
Asada Sena quay đầu lại.
Khi thấy Shiraishi Shū đang đứng trong một góc, tay cầm camera, mắt mông lung như thể nhìn vào cõi hư không khiến cô không biết phải nói gì hơn, chỉ có thể nở một nụ cười.