Ta là chúa tể độc ác của Đế Quốc liên thiên hà!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Volume 2 [Đã hoàn thành] - Chương 13: Tôi đích thị là một chúa tể độc ác!

Solo: Loli666

===================================================

“Hãy tăng thuế nào.”

“Vâng?”

Trong văn phòng của mình.

Sau khi trở về từ đợt rèn luyện tại lãnh địa Tử tước, việc tôi tiến hành đầu tiên là tăng thuế.

“Ta quyết định sẽ theo chân Nam tước Exner. Ông ấy là một người tuyệt vời đã vắt kiệt mọi thứ của người dân. Kể cả người con trai, Kurt cũng kế thừa tinh thần đó bằng cách cố gắng học tập những điều mới trong quá trình rèn luyện.”

Chính vì thế, tăng thuế là điều hiển nhiên thôi.

Huh? Người dân của tôi sẽ gặp rắc rối sao?

—Thằng này dí ngón giữa quan tâm nhé! Việc đó chẳng có hại gì cho tôi cả.

“Thời điểm này cuối cùng cũng tới! Ta lần này sẽ như một tên cướp- đánh thuế thật mạnh tay!”

Nghe ý kiến của tôi, Amagi dừng lại suy nghĩ một hồi trước khi mở miệng.

“Có vẻ giờ là lúc thích hợp nên em nghĩ sẽ không có vấn đề gì khi làm thế.”

“Đúng không nào?! Cuối cùng ta cũng có thể nghe tiếng than khóc từ bọn chúng!”

Đôi lúc có mấy thằng ngu lầm tưởng về ý định của tôi và nghĩ rằng Chúa tể Liam là một người cầm quyền đức độ.

Có phải do sự ảnh hưởng của những chương trình tin tức trên TV?

Truyền thông là một thứ siêu hữu dụng.

“Thật là đám người ngu ngốc. Dù chúng có đặt niềm tin rằng ta là một người tử tế thì cuối cùng cũng sẽ bị phản bội mà thôi.”

“Chủ nhân, chi tiết về việc tăng thuế sẽ thế nào ạ?”

“Ta sẽ giao nó cho cô, phải đảm bảo rằng sẽ vắt kiệt chúng cho ta!”

“Em hiểu rồi ạ.”

—Vài ngày sau, chính quyền tuyên bố sẽ tăng tiền thuế của người dân trong năm tài chính tới.

Lãnh địa Banfield trở nên ồn ào về tin đó.

Đó chính là điều tôi mong đợi bấy lâu nay!

***

Một ngôi nhà nằm bên trong lãnh địa Banfield.

Đó là một căn nhà gia đình đơn giản với khoảng vườn được chăm sóc kĩ lưỡng.

Chủ sở hữu của nó là một người đàn ông trung niên vạm vỡ với bộ râu và ria mép rậm rạp.

Ông đang bước ra khu vườn để chăm sóc thì một người họ hàng vội vã chạy tới.

“Này, anh đã biết tin chưa?!”

“Sao thế? Tôi hiện đang bận.”

“Đây, nhìn cái này đi!”

Thứ người kia đưa là thông báo tăng thuế.

Trên đó sử dụng chính đích danh Liam, có nghĩa đây là khoản bắt buộc.

Nói cách khác, nếu họ dám chống lại thì sẽ có quân đội tới đàn áp.

Khi ông bác đọc hết nội dung kia, cả hai đều run rẩy.

“Cái này là thật sao?”

“Đương nhiên rồi. Nó là thông báo từ chính quyền mà. Thuế đã bị đẩy lên rất nhiều!”

Song, họ đang run rẩy trong hạnh phúc.

“Tôi hi vọng không bị chuyển đi làm ở quá xa. Cậu định sẽ đi đâu?”

“Đội thứ ba có vẻ là gần nhất rồi. Họ đang tuyển dụng nhân sự cho kế hoạch phát triển nhưng những tri thức và giáo viên đang được ưu tiên hơn. Vậy nên tôi đang định tới đội thứ tư. Anh cũng sẽ tham gia chứ?”

“Tất nhiên rồi! Chúng ta có thể sống độc lập ở đó và không bao giờ lo vấn đề thiếu việc làm nữa.”

Vì sao họ lại vui mừng và cả những điều hai người đang nói là gì?

Liam đã quên rằng- gia tộc Banfield hiện đang tiến hành phát triển những hành tinh đã khai phá.

Hành tinh chính giờ đã phát triển ổn định nên họ đã chuyển sang chú trọng vào các hành tinh khác trong thuộc địa.

Song, việc đó không hề dễ dàng.

Thường không có nhiều lãnh chúa chịu chi thêm nhân lực và tiền bạc ngoài vốn đầu tư ban đầu.

Chính vì thế việc thuế tăng đột ngột chỉ có một ý nghĩa duy nhất- một cuộc phát triển toàn diện trên các hành tinh sẽ sớm được tiến hành.

Nói cách khác, từ góc nhìn của người dân, họ hoàn toàn tin rằng Liam đang muốn đầu tư cho các thuộc địa mới.

Ý kiến của hầu hết mọi người là-

“Vậy thuế tăng lên bao nhiêu?”

“Khá đáng kể nhưng vẫn còn tốt chán so với trước thời Chúa tể Liam.”

Với những người biết đến gia tộc Banfield hồi trước thì đó là một con số không đến nỗi nào.

Hơn nữa, họ còn cho rằng chúng là rẻ tính cho tới hiện tại.

Tất nhiên vẫn có vài sự bất mãn nhưng đó vẫn là một tin đáng mừng cho những ai muốn di cư.

“Chúa tể Liam đã trở về. Có vẻ tin đồn rằng người muốn tập trung phát triển thêm khu định cư là sự thật.”

“Nhanh bay đến đó thôi.”

Người đàn ông quyết định sẽ ăn mừng trên danh nghĩa của Liam sau khi hoàn thành ngày làm việc của mình.

***

Sau khi thông báo tăng mạnh thuế.

Tôi ngồi xem tin tức và không khỏi háo hức rằng nó sẽ thú vị ra sao.

Người phóng viên trên TV đang tuyệt vọng cố bảo vệ cho hành động của tôi.

“Việc tăng thuế năm nay là để hỗ trợ cho những hành tinh thuộc địa-”

Người đối diện với phóng viên là một người phụ nữ mặc váy giống như bà nội trợ, đưa ra ý kiến.

“Dù là thế thì tôi sẽ gặp khó khăn nếu họ bất ngờ tăng thuế như vậy~ Mong rằng chính quyền sẽ sử dụng những đồng tiền tôi nộp thật chính đáng~”

“Chẳng phải đầu tư cho các hành tinh thuộc địa là việc làm đúng đắn hay sao?”

“Nhưng điều đó chỉ có lợi cho những ai muốn di cư thôi, đúng không~?”

Chẳng phải chương trình này rất thú vị sao?

Thuế bị tăng mạnh là một thứ người dân không thể chấp nhận.

Nếu đây mà là chế độ dân chủ như kiếp trước của tôi thì chính phủ đã bị buộc phải giải thể rồi.

Đây chính là cách chính trị của giới quý tộc hoạt động.

Hành động lần này của tôi đã trở thành chủ đề nóng với người dân.

Sau đó đến cả việc tôi cho các lãnh chúa láng giềng thuê chiến hạm nữa. Người phụ nữ kia vẫn tiếp tục tìm kiếm điều gì đó để phàn nàn.

“Tôi không thể hiểu được vì sao chính quyền lại cho các lãnh địa khác thuê vũ khí nữa~ Chúng đều được mua bằng tiền thuế của chúng ta cơ mà~”

Người phụ nữ như đang nói lên ý kiến của tất cả bà nội trợ và thể hiện sự bất mãn của mình.

Sau những lời than phiền với tôi, chương trình tiếp tục lan truyền những luồng ý kiến công bằng và không thiên vị.

—nhưng mọi thứ đều nằm dưới sự điều khiển của tôi mà thôi. Đúng vậy, tất cả chỉ là diễn kịch.

Kể cả người phụ nữ đó cũng chỉ là một diễn viên.

Phóng viên cũng thể hiện đầy ấn tượng, rất ăn ý với người phụ nữ.

“Để tôi giải thích theo cách của thường dân! Dù có than phiền về giá thuế thì việc đó cũng chẳng còn gì là mới với chúng ta nữa! Chưa kể, cho thuê chiến hạm sẽ giảm bớt chi phí đi rất nhiều so với phải dùng quân đội ra giúp đỡ!”

“Nhưng đó là vấn đề của hành tinh khác cơ mà~”

“Cô không hiểu à?! Không tặc không quan tâm lãnh địa đó thế nào! Nếu lũ không tặc dần lớn mạnh ở lãnh địa láng giềng thì sớm muộn, rắc rối cũng sẽ tìm tới chúng ta!”

Những lý lẽ trên hết sức thuyết phục.

Lẽ nào phóng viên đó cũng là một diễn viên? Hoàn toàn có khả năng.

Danh hiệu ‘chuyên gia’ mà họ đưa cho anh ta hẳn là một mánh khóe để gây ảnh hưởng nhiều hơn tới người xem mà thôi.

Thật thú vị khi nghĩ tới việc người dân tin sái cổ tất cả những điều đó.

Amagia tiến lại gần trong lúc tôi xem TV bằng một cái màn chiếu lớn.

Cô ấy mang trà tới cho tôi.

“Chủ nhân có vẻ đang rất tận hưởng.”

“Nó rất thú vị mà. Ta chỉ biết bật cười khi nghĩ tới những tên nghĩ rằng ‘chúa tể là người đức độ’ ngoài kia sẽ phản ứng ra sao.”

Việc thao túng truyền thông của tôi là quá hoàn hảo.

“Nhưng việc cho thuê chiến hạm để bảo vệ an ninh lãnh địa cũng như kế hoạch phát triển các hành tinh đều là sự thật đấy ạ.”

“Vậy ư?”

Ừ thì đúng là tất cả những gì tôi muốn làm là tăng thuế thật nhiều chứ chưa quyết định sẽ làm gì với số tiền đó.

Thật là phiền phức.

Tôi chỉ muốn vắt kiệt người dân của mình mà thôi. Chứ nếu thiếu tiền thì tôi chỉ việc dùng [Hộp giả kim] để giải quyết là xong.

Đúng vậy, tôi chỉ muốn được nhìn thấy bọn chúng đau khổ.

Nhận lấy cốc trà từ Amagi, tôi đưa lên uống.

“Quả thực không có gì tuyệt hơn việc uống trà trong khi nhìn dân chúng khóc than.”

“Chủ nhân chưa lúc nào vui vẻ như thế này nhỉ.”

Chương trình chuyển sang tin tức về những xu hướng mới nhất trong lãnh địa Banfield.

“Tiếp theo, chúng tôi xin mang tới kiểu tóc đang thịnh hành trong giới trẻ gần đây.”

“Tôi thực sự luôn bất ngờ trước sự sáng tạo của giới trẻ. Tôi không bao giờ nghĩ rằng kiểu tóc như vậy lại trở nên nổi tiếng.”

Người dẫn chương trình bật cười.

Không biết kiểu tóc nào mà họ-

“Xin giới thiệu phong cách thịnh hành hoàn toàn mới ‘Tóc lốc xoáy!’”

Một người mẫu tiến ra sân khấu.

Tôi phụt hết toàn bộ chỗ trà vừa uống.

Đó là một quả đầu xoắn lại như một que kem tươi úp ngược— nói cách khác, nó thật gớm ghiếc.

Amagi quay sang lau dọn chỗ trà tôi vừa phun ra.

“Này Amagi!”

“Có chuyện gì vậy ạ, Chủ nhân?”

“Cái kiểu tóc đó thực sự đang thịnh hành đấy hả?! Cái đống cứt đó sẽ xuất hiện ở khắp mọi nơi trên lãnh địa của ta?! Đây chỉ là nói dối thôi phải không?! Hãy gật đầu đi mà!”

Khi tôi chỉ tay vào màn hình, Amagi quay mặt đi.

“…chuyện đó có gì nghiêm trọng đâu ạ? Em không hề để kiểu tóc đó xuất hiện trong dinh thự của chúng ta.”

“Nhưng ta đang nói tới bên ngoài dinh thự cơ! Không đời nào ta chấp nhận một thứ như vậy tồn tại!”

Chết tiệt! Thứ xu hướng đó khiến dạ dạy tôi lộn hết cả lên. Đây là đòn trả đũa cho việc tăng thuế sao?

“Ta còn không muốn nghĩ tới việc kiểu tóc đáng xấu hổ đó xuất hiện trong lãnh địa.”

“Em nghĩ rằng lần này Chủ nhân có thể loại bỏ chúng .”

Giống như khi quyết định tăng thuế, tôi cảm thấy một quyết tâm mạnh mẽ bùng cháy trong mình.

“Chấn chỉnh lại chúng ngay. Không thể chấp nhận một thứ như thế.”

“Em không nghĩ chỉ tuyên bố bằng lời có thể giải quyết được. Em sẽ liên lạc tới văn phòng chính phủ cho người.”

Tôi đã đưa ra những luật lệ mới ngay sau đó để ngăn chặn những kiểu tóc thảm họa như vậy.

Vấn đề nằm ở chỗ, khi tăng thuế thì chẳng có mấy ai than phiền nhưng chúng lại bỗng nhiên nổi lên khi tôi cấm cái kiểu tóc đó.

—lãnh địa này tàn rồi.

***

Hầu nữ trưởng đang báo cáo với Tể tướng.

“Ra vậy, cậu ta tăng thuế để phát triển thêm nơi định cư?”

“Tôi không thấy có điểm bất thường nào. Cậu ta cũng không hề ăn chơi phung phí với số tiền thuế đó. Mà đúng hơn, đó là một lối sống đạm bạc.”

“…Sẽ có vấn đề một khi người đó trở nên quá tham lam.”

“Tuy có hơi vượt quá ngân sách nhưng cậu ta hẳn sẽ biết rõ làm sao để sử dụng tiền một cách đúng đắn.”

Hầu nữ trưởng đã báo cáo lại lệnh tăng thuế của Liam cũng như những vấn đề khác.

Nói dễ hiểu hơn, bà đang làm gián điệp để theo dõi Liam.

Và những thông tin trên đang thực sự đi theo hướng bảo vệ cho cậu.

Hầu nữ trưởng tin rằng khoản thuế kia sẽ được dùng làm chi phí phát triển các hành tinh thuộc địa.

“Tôi đã quan ngại bởi mọi thứ bên ngoài quá tốt đẹp. Nhưng sau khi tìm hiểu tường tận thì bên trong vẫn không có gì khác biệt. Nó khá là nhàm chán so với suy nghĩ của tôi.”

“Ông nói như thể đang thất vọng khi biết cậu bé thực sự là một người tốt và không có chút bí mật nào vậy.”

“Không phải. Tôi rất vui mừng khi biết có một quý tộc trẻ chính trực như thế. Có vẻ vẫn còn chút hi vọng cho Đế Quốc. Đất nước này đã xuất hiện rất nhiều gia tộc giống như gia đình Peetak rồi.”

Tuy gia tộc Peetak thuộc vào bậc Bá tước nhưng lại bị tất cả người thân khước từ vì tình cảnh thảm hại của mình.

Chính vì thế mà Peter- người đã không thể mua nổi tiên dược để chữa trị STD, sẽ là lãnh chúa cuối cùng của gia tộc Peetak.

Trong khi đó, khoản nợ khổng lồ kia sẽ bị đẩy cho Tử tước Razel bởi hôn ước giữa hai bên.

“À phải rồi, gia tộc Banfield cũng nhận được ý muốn được gửi gắm việc rèn luyện người con gái của Nam tước Exner trong tương lai."

“Hmm… đó hẳn là một lựa chọn đúng đắn. Vậy gia tộc Banfield có sẵn sàng nhận thêm những gia đình khác không?”

“Chỉ trong vòng một thập kỉ, họ đã bằng cách nào đó xoay sở được.”

“Tôi có thể yên tâm vì có bà ở đấy. Hãy cố hết mình để giúp đỡ gia tộc Banfield.”

“Không cần lo đâu, tôi vốn định làm vậy mà. Hơn nữa, có vẻ từ năm sau, Banfield sẽ bắt đầu tiếp nhận những đứa trẻ từ các lãnh địa nhỏ lẻ.”

“Tôi cũng muốn con cái từ các bậc cao hơn Nam tước sẽ tham gia. Việc rèn luyện cho những đứa trẻ đó đang có rất nhiều vấn đề.”

Cuộc gọi sau đó kết thúc.

***

Vào năm tiếp theo.

Lần đầu tiên, gia tộc Banfield chuẩn bị tiếp nhận việc rèn luyện cho con cái của các quý tộc khác.

Tuy nhiên, những đứa trẻ đến đều thuộc diện nhỏ hoặc đến từ lãnh địa láng giềng và đều dưới bậc Nam tước.

Nhưng dù nói là láng giềng, khoảng cách cần phải di chuyển khá là đáng kể.

Không giống như tôi, họ không thể đi du học ở Đế Quốc, ngoại trừ tại nhà của các lãnh chúa nhỏ bé khác.

Vấn đề nằm ở chỗ họ không có đủ tiền để đến một nơi lớn hơn nên thay vào đó, một gia tộc có quan hệ thân thiết sẽ là lựa chọn thay thế.

Tuy nhiên, trước đây nhà Banfield đã từ chối nhận bất cứ ai— điều đó khiến những lãnh chúa nhỏ lân cận trở nên bối rối.

Hầu hết những học sinh của năm nay đều lớn tuổi hơn tôi.

Khi Brian và Amagi dẫn tôi tới phòng, Hầu nữ trưởng cúi đầu chào đón.

“Chúa tể Liam, đây là những đứa trẻ sẽ ở cùng chúng ta từ giờ. Nào mấy đứa, gửi lời chào tới ngài ấy đi.”

Sau đó mọi người đều cúi chào tôi, ngoại trừ một người đang nhai kẹo chóp chép.

Gã ta nhìn vào Amagi rồi cau mày.

“Con android đó là sao?”

Hầu nữ trưởng cau mày tiến lại gần và tát gã một cái.

Âm thanh khô khốc vang lên khắp căn phòng.

“Cẩn thận mồm miệng.”

Nhưng có vẻ cậu ta vẫn chưa dừng lại.

“Chẳng phải nó chỉ là một thằng nhãi nhỏ tuổi hơn sao? Ta còn căng thẳng tưởng sẽ gặp ai chứ.”

—đôi lúc sẽ có mấy đứa kiểu này xuất hiện.

Mấy tên ngu dốt không biết thân phận vì lớn lên theo kiểu ‘ếch ngồi đáy giếng’.

Tôi tức giận đẩy Hầu nữ trưởng sang một bên và tiến lại gần gã ta.

Bỗng nhiên bị ném thẳng vào tường khiến gã gục xuống đất và ho liên tục.

“Thằng khố-”

“Ta không cần mấy tên cứng đầu. Brian, trả nó về nhà.”

“Xin hãy đợi đã, Chúa tể Liam. Hôm nay mới là ngày đầu tiên.”

“Thì sao? Riêng việc lăng mạ ta thôi đã đủ tệ rồi. Vốn dĩ lỗi nằm ở cha mẹ hắn đã không dạy dỗ cho tử tế. Chừng đấy cũng là minh chứng cho thấy gia đình đó không đáng để ta quan tâm.”

Tôi dễ dãi với bản thân nhưng nghiêm khắc với kẻ khác.

Những người xung quanh đều chết lặng trong khi gã kia làm vẻ mặt như thể không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.

“Amagi, chuẩn bị gửi hắn về nhà.”

Cô gật đầu.

“Em sẽ làm ngay.”

***

Vài ngày sau.

Lãnh chúa đó sau khi biết mọi chuyện đã gửi lại xin lỗi tới tôi.

Ông ta mong rằng có thể tiếp tục mối quan hệ giữa hai gia tộc và hứa sẽ tước quyền thừa kế của thằng nhóc bố láo kia.

Tất nhiên là tôi vui vẻ chấp nhận lời đề nghị đó rồi!

Tôi rất thích những tên ngoan ngoãn vẫy đuôi với chúa tể Liam này.

“Đó chắn chắn là điều tuyệt vời nhất khi nắm trong tay quyền lực. Tuy chỉ là một quý tộc Đế Quốc thì một khi về lãnh địa, ta chính là vua. Thật sảng khoái khi được đối xử như vậy.”

Brian làm một biểu cảm có phần ngạc nhiên trước khi nhẹ nhàng khuyên bảo.

“Thần thật sự ấn tượng trước Hầu nữ trưởng và cách phản ứng của bà ấy. Những gì người làm hẳn là có lý do nhưng thân già này sẽ rất vui nếu chúa tể nhẹ tay hơn một chút. Sẽ rất rắc rối nếu những gia tộc khác không dám gửi con cái đến chỗ chúng ta.”

“Nhưng ấn tượng đầu tiên cũng rất quan trọng.”

Dù có ở kiếp nào thì tôi vẫn phải đối đầu với mấy hạng người kiểu đó.

Bất kì ai dám khệnh khạng với thằng này sẽ phải bay đầu!

“Có vẻ những đứa trẻ còn lại đã trở nên ngoan ngoãn hơn sau sự việc vừa rồi.”

“Vậy thì tốt.”

Brian tiếp tục hỏi xem tôi có để mắt tới ai không.

“Mà có vị tiểu thư nào lọt vào mắt người không?”

“Tiểu thư? À phải, họ cũng có mặt ở đây mà nhỉ? Nhưng ta chẳng thực sự để mắt tới đám đó.”

Ông ấy dường như thất vọng trước câu trả lời.

“Vậy sao ạ? Thần cứ nghĩ sẽ có ứng cử viên cho vị trí hôn thê của người trong số đó nhưng có lẽ Brian này lầm rồi.”

“Huh? Thật sao?”

“Họ là những cô gái trẻ tới học việc tại lãnh địa của chúng ta và đều chưa có bất kì hôn ước nào. Điều đó có bình thường không? Hay đúng hơn, thần nghĩ phần lớn trong số đó đang cố nhắm tới chúa tể đấy ạ. Tất nhiên, thần sẽ rất khổ sở nếu người bị dục vọng lấn át nhưng không có phản ứng nào cũng là một vấn đề.”

“Ừ thì có thể là vậy. Chỉ là không có ai đủ gây ấn tượng với ta.”

“Vậy thần sẽ nói lại với Hầu nữ trưởng về điều này.”

Brian có vẻ đã bỏ cuộc trong khi lẩm bẩm.

“Hi vọng vào lần tới sẽ khác.”

Huh? Nếu nghĩ đến việc đó thì con gái của Nam tước Exner có thể… à không, bỏ đi.

Việc đó là bất khả thi bởi em ấy sẽ đến đây với điều kiện khác so với những con gái quý tộc kia.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Ý là sợ main bị ysl :)))