Summoning the Holy Sword

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

(Đang ra)

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

Mad Flower (疯花) [ Phong Hoa]

Bản beta công khai của game VRMMO đầu tiên trên thế giới sắp diễn ra, và Diệp Phong đã quay ngược thời gian một cách thần kỳ, mang theo kinh nghiệm phong phú và vô số chiến lược về trò chơi. Anh tin r

6 713

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2591

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2626

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 3991

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 4300

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

(Tạm ngưng)

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

A Gentleman Does Not Speak Whilst He Reads

“Đêm đó sẽ là một đêm tĩnh lặng… Cho đến khi em xuất hiện trước mặt tôi…”

11 897

Chương 2: Hành trình mới

Gió thổi qua vách núi tạo nên từng đợt sóng trên thảo nguyên.

Những con bò hoang đang cúi mình ăn cỏ xanh nhìn lên bầu trời. Ở đó, một con tàu buôn dài mười mét làm bằng gỗ đang nổi trên không. Con tàu tiến lên chậm rãi trong khi cánh buồm rung chuyển theo làn gió.

“Bất kể nhìn nó như thế nào, đây chắc chắn là một khung cảnh tráng lệ.”

Một người đàn ông trung niên mặc giáp da đứng bên mạn tàu, nhìn xuống thảm cỏ bất tận và vẻ đẹp của nó.

“Đối với thương gia chúng ta, đây cũng là một cơ hội hiếm có.”

Đứng cạnh người đàn ông trung niên là một thương gia hơi thừa cân. Ông ta có một mái tóc quăn lạ lùng cùng và đang mặc một bộ áo khoác thương nhân. Đôi mắt nhỏ của hơi nheo lại như đang toan tính điều gì đó trong khi đang nhìn chằm chằm vào cảnh quan trước mặt. Trông ông ta như thể đang nghĩ rằng khung cảnh phía trước có thể đem đi bán.

“Nếu không phải vì thứ này, ta sợ rằng chúng ta sẽ không thể vận chuyển hàng hóa vào khu vực trung tâm nhanh chóng. Thành thật mà nói, ta luôn phản đối ý tưởng mở một thị trường ở đây, nhưng giờ đây xem ra lựa chọn của ta là chính xác.”

“Thứ lỗi cho tôi vì thẳng thắng, nhưng nếu ông không chọn một tuyến đường rộng hơn, kể cả nếu chúng ta khởi hành từ đây, mặc dù sẽ tiết kiệm thời gian hơn, nhưng mức độ nguy hiểm cũng tăng lên. Tôi nghe nói phía bên kia không được yên ắng lắm, và tôi nghĩ ông cũng đã nghe lời nhắc nhở của thuyền trường rằng gần đây xuất hiện nhiều con Wind Serpent. Anh có thể gọi tôi là Lize.”

Cô gái thẳng thắn giới thiệu bản thân với Rhode.

“Tôi là Rhode Alander.”

Dù vẫn chưa hiểu rõ tình huống, Rhode lưỡng lự một lát, nhưng vẫn bảo cô ấy ID của anh trong game.

“Tôi là một nhà thám hiểm từ Đồng Bằng Phía Đông.”

“Vậy anh là một nhà thám hiểm, đó là lí do tại sao anh lại một mình trong ngọn núi rộng lớn.”

“Nhưng anh đánh nhau với thứ gì thế ? Sao anh nhận phải một vết thương nghiêm trọng như vậy ? Tôi nhớ ở đồng bằng làm gì có quái vật cấp cao.”

Nghe cô ấy dò xét, Rhode nở một nụ cười cay đắng. Anh ta có thể nói gì đây ? Rằng anh ta bị thương vì đập nhau với một trong năm con rồng tạo hóa, Rồng Hư Không ?

“Tôi không thấy gì vì lúc đó trời tối. Chúng rất đông và nhanh. Tôi nghĩ chúng có thể là những thứ từ ‘phía bên kia’.”

“Tôi hiểu rồi.”

Dù Rhode không giải thích hoàn toàn, Lize dường như biết nó là gì và gật đầu. Đến lúc đó, cô ấy cũng kiểm tra xong vết thương của Rhode, nên Lize đứng dậy.

“Anh đã không ăn gì trong hai ngày nên anh hẳn phải đói lắm. Xin chờ một lát. Tôi sẽ mang thức ăn cho anh. À, vâng, tôi cũng sẽ báo cáo vấn đề này đến đội trường, tôi nghĩ ông ấy sẽ đến thăm anh sớm thôi.”

Nói vậy, Lize gật đầu lịch sự với Rhode rồi rời khỏi phòng.