Sự Trỗi Dậy của Sĩ Quan Gốc Thường Dân: Đánh Bại Tất Cả Những Cấp Trên Quý Tộc Vô Dụng!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 365

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3446

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 19

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Tập 02 - Quan Chức - Chương 33 - Truyện ngụ ngôn

Cảm ơn Chủ Tài Khoản 809***642 đã ủng hộ mình nhé!

*** *** ***

Ngày hôm sau. Yang thức dậy vào sáng sớm, bật dậy từ giường. Cô đã ngủ khoảng 3 tiếng, và cảm thấy khá tỉnh táo, mệt mỏi đã giảm đi nhiều.

“Ngủ thêm 3 tiếng nữa đi.”

Hazen, đang nằm trên giường bên cạnh, nói trong khi nhắm mắt.

“Ơ, thầy tỉnh rồi à?”

“Do thói quen lâu năm. Cơ thể tôi đã quen thức dậy khi cảm nhận được chuyển động xung quanh.”

“Đáng sợ quá!”

Yang lộ vẻ mặt kinh ngạc, tự hỏi rốt cuộc Hazen đã trải qua những ngày tháng như thế nào trong quá khứ.

…Không, không thể nào. Yang đã nghĩ.

“Thầy Hazen, thầy đã từng sống giữa chiến trường, có phải không?”

“Tôi sẽ không kể về mình.”

“Keo kiệt thật đấy!”

“Ngủ nhanh đi.”

“Tôi không ngủ lại được, tôi đã tỉnh hẳn rồi!”

“Tôi hoàn toàn không quan tâm đến cảm xúc của cô đâu, ngủ đi.”

“Ơ, quỷ dữ! Ác ma!”

“Nếu giờ cô mà ngã quỵ, tôi sẽ gặp rắc rối. Cả tôi và dân chúng quanh đây nữa.”

“…”

Cách nói đó thật không công bằng. Yang cảm thấy vui vẻ một cách kỳ lạ, càng không thể ngủ thêm. Yang chui vào giường của Hazen. Chăn ga hơi ấm vì nhiệt độ từ cơ thể thầy của cô. Dù trước đó, Yang vẫn khăng khăng rằng người thanh niên này là ác ma, nhưng sức thuyết phục của luận điểm đó giờ đã giảm đi một chút.

“Thầy… kể tôi nghe chuyện gì đó đi.”

Yang nài nỉ, hướng về phía lưng Hazen.

“Chuyện gì chứ?”

“Thì, thường có mà. Những câu chuyện ngụ ngôn kể cho trẻ con để ru ngủ ấy.”

“…Từ chối.”

“Không được! Nếu không kể, tôi sẽ không ngủ!”

“…Haah.”

Hazen thở dài thật sâu, lẩm bẩm.

“Nếu tôi kể, cô sẽ ngủ chứ?”

“Dạ vâng, sẽ ngủ mà.”

Khi Yang trả lời, Hazen lăn người lại, đối mặt với Yang. Đôi mắt đen trong veo, sâu thẳm đến không thể tả được.

“Vậy thì, tôi sẽ kể về một vị pháp sư nào đó vậy.”

“Pháp sư à? Nghe thú vị đấy.”

“…Ngày xưa đã lâu lắm rồi, ở một nơi nào đó, có một vị pháp sư nổi tiếng. Người đàn ông ấy đang tìm kiếm một người thừa kế xuất sắc.”

“Ông ấy không có con sao?”

“Không, ông ấy có con gái. Nhưng người đàn ông ấy muốn một người thừa kế vượt qua sức mạnh to lớn của mình. Cô con gái không có đủ khả năng kế thừa điều đó.”

“…”

“Vị pháp sư nổi tiếng ấy đã tiếp tục cuộc hành trình. Năm này qua năm khác. Rồi số phận vô tình đưa ông ta đến một ngôi làng nọ. Một ngôi làng không có gì đặc biệt cả, chủ yếu được bao quanh là cánh đồng lúa mì. Ở đó, ông ta phát hiện ra một cậu bé.”

“Cậu bé đó chính là người thừa kế xuất sắc của ông ta à, đúng không?”

“Đừng có đoán trước như vậy chứ!”

“Hì hì… xin lỗi.”

Nghĩ lại, Yang nhận ra đây là lần đầu tiên cô có một cuộc trò chuyện bình thường với Hazen. Cảm giác vừa vui, vừa hơi ngượng ngùng, thật sự rất phức tạp.

“Ông ấy nhận ra tài năng của cậu bé đó ngay lập tức sao?”

“Không. Ban đầu, ông ta không nhận ra. Vì gia đình cậu bé quá bình thường. Cậu bé cũng có ma lực, nhưng giống như cô, cậu ta có gốc là thường dân, và tính cách thì cực kỳ tệ hại.”

“…”

Nếu cũng bị Hazen nói tới vậy, thì chắc mình cũng xong đời, Yang thầm nghĩ.

“Tuy nhiên, sau khi ở lại khoảng 3 ngày, vị pháp sư nổi tiếng ấy nhận ra sự bất thường trong sự ‘bình thường’ đó. Vì mọi phản ứng, lời nói, cử chỉ của cặp vợ chồng đều được cấu thành theo cùng một kiểu mô hình.”

“…”

“Hóa ra, cậu bé đã dùng ma pháp để điều khiển cơ thể của cả cha và mẹ mình, những người đã chết từ nhiều năm về trước. Ở mức độ cao đến nỗi cả dân làng cũng không nhận ra điều đó.”

“…Thật tuyệt vời.”

Và…cũng là một câu chuyện đau lòng.

“Cậu bé đó không còn nghi ngờ gì nữa, là một thiên tài. Vị pháp sư nổi tiếng bị mê hoặc bởi tài năng ấy, ông ta đã bỏ rơi tất cả các đệ tử ông từng có, và nuôi dưỡng cậu bé.”

“Có khắc nghiệt như thầy Hazen không?”

“So với ta bây giờ, ông ấy còn nghiêm khắc hơn nhiều.”

“Tr-Trời ạ, như vậy thì cậu bé đó sẽ chết mất!”

Yang thực sự nghĩ vậy từ tận đáy lòng.

“Vị pháp sư nổi tiếng ấy dần dần yêu mến cậu bé như con trai của chính mình…ông ta mơ rằng một ngày nào đó, cậu bé sẽ cùng con gái của ông xây dựng một tương lai hạnh phúc.”

“Cậu bé và con gái của ông ấy...họ đã yêu nhau sao?”

“…Ừ.”

“…”

“Rồi hơn mười năm trôi qua, con gái của vị pháp sư nổi tiếng mắc bệnh. Một căn bệnh nan y mà ngay cả ông ta cũng không thể chữa được.”

“…”

“Bởi vì cậu bé yêu cô gái, cậu đã cố gắng tìm cách chữa trị. Cậu bé ấy, bằng bất cứ giá nào, chỉ mong cô gái được khỏi bệnh… cuối cùng, cậu tạo ra một loại thuốc.”

“Thuốc đó có chữa bệnh không?”

“Được. Nhưng nó quá mạnh. Thuốc ấy biến người uống thành kẻ bất tử và không thể già đi...nó biến họ thành quái vật.”

“…”

“Cuối cùng, cô gái qua đời mà không dùng tới thuốc. Người còn lại chỉ là một cậu bé bất tử, đã thử nghiệm thuốc đó trên chính cơ thể mình.”

“…”

“Dù 100 năm, 200 năm trôi qua, cậu bé vẫn không thể chết. Câu ta chỉ có thể nhìn những người mình yêu quý ra đi, mãi mãi… bước đi trong hoang mạc cằn cỗi không còn ai, và cuối cùng, cậu bé trở thành một con quái vật mà ai cũng sợ hãi và xa lánh.”

“…”

“Và vị pháp sư nổi tiếng đã quyết định ‘Phải, ta sẽ phải giết cậu ta’.”

“…Ông ấy muốn cứu cậu bé đó sao?”

“…”

Một khoảng lặng ngắn trôi qua.

Cuối cùng, Hazen lẩm bẩm:

“Không… có lẽ ông ấy muốn trở thành hy vọng. Nếu cậu bé có hy vọng… có lẽ cậu có thể sống mà không rơi vào tuyệt vọng. Suy nghĩ của ông ấy… cuối cùng, ngay cả ông cũng không thể hiểu rõ.”

“…Vậy pháp sư và cậu bé đó, họ đã ra sao?”

“…”

“Thầy Hazen… chẳng lẽ cậu bé đó là…”

“…Thôi, ngủ đi. Ngày mai chắc sẽ bận lắm, đúng không hả?”

Hazen nhẹ nhàng xoa đầu Yang, rồi quay lưng lại.

---***---

Góc Xin Xỏ:

Nếu bạn đọc thấy thuận tai thì có thể tặng mình li caphe qua

MOMO: Nguyễn Xuân Trình - 079 818 5190

Hoặc VCB: 0531 0025 14 542

Xin cảm ơn ạ!