Sự trở lại của người chơi bị đóng băng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5087

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 68

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 68

Sự trở lại của người chơi bị đóng băng - Chương 28 : Anh Long không tên phần 3

"Thằng chó này... Hắn đã nhận ra chúng ta định tấn công sao?"

"Không thể nào." Cả hai đảo mắt nhìn quanh, cố tìm bóng dáng Seo Jun-ho giữa khu rừng đã tối om, nhưng năng lực của họ không đủ sắc bén để phát hiện ra anh.

"Chết tiệt, chẳng lẽ hắn bỏ chạy mà không lý do gì?"

"Không... Hắn định dùng chúng ta làm mồi nhử."

"...Thằng chó đẻ." Hai anh em nhà Shadow không nghĩ rằng mình lại bị đem ra làm chuột bạch.

"Người ta gọi hắn là anh hùng Hàn Quốc hay gì đó, chứ thực chất cũng chỉ là tên bú liếm thôi."

"Tôi đã bảo rồi. Thời buổi này làm gì còn anh hùng thật sự." Cả hai khẽ thì thầm, tụ lại nhìn lên con rồng đang chễm chệ phía trước.

Rùng mình. Cảm giác lạnh sống lưng chỉ vì lại gần nó.

"...Tôi không nghĩ rồng lại mạnh đến thế này."

"Tôi cũng vậy. Nhưng nếu cùng hợp sức, chúng ta có thể hạ được nó."

"Còn Seo Jun-ho thì sao? Nếu giết nó, Cổng sẽ bị xóa, và nhiệm vụ của chúng ta sẽ thất bại." Người anh, Edvar, suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định.

"Để tôi giữ chân con rồng, cậu đi xử lý hắn. Hắn chắc chắn đang quan sát từ trong rừng kia."

"Anh làm một mình được chứ?"

"Cậu nghĩ anh là ai hả?" Edvar cười khẩy, những bóng tối dưới đất bắt đầu chuyển động.

Một, hai, ba... Mười lăm cái bóng từ từ hóa thành hình người, cầm trong tay giáo và kiếm cũng làm từ bóng tối. Chúng là những chiến binh đáng gờm.

"Đừng lo cho tôi, giết hắn đi. Gặp lại sau."

"Được rồi, hyung. Cẩn thận đấy." Tên em trai rẽ hướng, ánh mắt anh Long lướt theo cậu ta một thoáng.

"Bên này, đồ sâu bọ!" Sự chú ý của rồng lập tức chuyển hướng khi Edvar tung đòn vào lớp vảy dày của nó.

"Thằng khốn đó. Biến đi đâu rồi không biết." Vincent là em chỉ vì sinh sau vài phút. Cậu ta nhìn quanh, mắt mở to.

Khốn kiếp. Lần gần nhất chúng ta thất bại là bao giờ nhỉ? Lý do khiến tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ cá nhân của họ luôn là 100% rất đơn giản: họ luôn lên kế hoạch tỉ mỉ và có đủ năng lực để thực hiện hoàn hảo. Sự kết hợp giữa hai yếu tố ấy là tuyệt đối.

Tên chết tiệt đó dám phá hỏng kế hoạch của tụi tao sao? Tao sẽ không để mày chết nhẹ nhàng đâu. Lòng tự trọng của một kẻ chuyên nghiệp bị xúc phạm, Vincent nghiến răng. Cậu ta thậm chí chẳng muốn đến đây ngay từ đầu. "Chuẩn bị cho buổi đấu giá ở Las Vegas đã đủ đau đầu rồi… giờ còn phải lo vụ này nữa."

Buổi đấu giá năm nay có món hàng đặc biệt: lõi ma pháp cao cấp từ một di tích cổ tầng hai – "Hơi thở Thiên đường". Hội Quỷ nhân chắc chắn không thể bỏ qua cơ hội này. Nếu giành được lõi ấy, đó sẽ là bàn đạp cực lớn.

Nếu Seo Jun-ho làm hỏng kế hoạch của chúng ta... Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng Vincent. Dù hai anh em có sống sót, cái chết còn dễ chịu hơn nhiều.

Nhớ lại tình cảnh hiện tại, sát ý bắt đầu tràn ra từ ánh mắt cậu ta. Đôi mắt đỏ ngầu đầy máu, Vincent bắt đầu rà soát khu rừng. "Phải giết hắn nhanh và hoàn thành nhiệm vụ."

Vút! Cơ thể Vincent tan vào bóng tối, rồi xuất hiện cách đó vài chục mét. "Ảnh bộ" – kỹ năng cho phép hai anh em di chuyển giữa các bóng râm. Tất nhiên có giới hạn: mỗi lần chỉ đi được 30 mét.

"...Cảm nhận được rồi." Vincent dừng lại sâu trong rừng, ngẩng đầu nhìn tán lá dày đặc. Cậu ta lẩm bẩm, cảm nhận luồng ma lực quen thuộc ẩn sau một gốc cây. Chính là luồng khí mà Seo Jun-ho đã tỏa ra khi họ bắt tay anh bên ngoài Cổng.

Vincent nở nụ cười nham hiểm, bắt đầu vận khí thật khẽ để đối phương không phát hiện.

Bóng tối tụ lại thành một con dao găm sắc lẻm. Vincent giấu nó ra sau lưng và hét lên bằng giọng khẩn thiết:

"Này, cậu ở đó phải không? Hyung đang chiến với rồng kìa! Chúng ta cần giúp đỡ!" Cậu ta đã xác định vị trí và tiến sát mục tiêu. Tay siết chặt con dao, định giết Seo Jun-ho bằng một nhát.

"Chúng ta đã thỏa thuận là sẽ cùng nhau chiến đấu mà… Sao lại ra nông nỗi này?" Vincent bày ra vẻ mặt đáng thương, gần như muốn khóc. Ai nhìn vào cũng sẽ cảm thấy tội nghiệp.

Một bước, hai bước, ba bước... Đến nơi.

Khuôn mặt hiền lành chợt biến sắc.

"...Đừng giả vờ nữa, chết đi cho rồi!"

Vút! Vincent không cần vung dao. Không cần thiết. Giữa khu rừng tối um, vô vàn bóng râm vây quanh.

Đây là sân nhà của ta. Nó chắc điên rồi. Con dao biến mất, rồi xuất hiện chính xác tại nơi Vincent cảm nhận được ma lực của Seo Jun-ho.

Phập! Có cảm giác. Dù không trực tiếp cầm dao, cậu ta vẫn cảm nhận rõ ràng lực tay và tiếng dao đâm sâu.

Vincent bật cười khoái trá, bước tới.

"Yếu thế này mà cũng đòi phá đám…" Nhưng gương mặt cậu ta tái nhợt khi nhìn thấy thứ sau gốc cây.

Không phải xác người? Con dao chỉ đâm vào một hình nhân làm từ bóng tối đặc lại.

Là bẫy!

Nhận ra điều đó, Vincent lập tức tỏa ra sóng cảm nhận ma lực. Cậu ta tin rằng mình có thể tìm ra Seo Jun-ho ngay cả khi nhắm mắt.

Nhưng... không thấy gì cả.

Sao lại thế được? Khi còn đang bối rối, một giọng nói vang lên sau lưng:

"So you really were fiends. What a shame.” Vincent quay phắt lại, thấy Seo Jun-ho đang tựa vào gốc cây, khoanh tay.

"Cậu vừa nói gì?"

"Hả? Tôi nói bằng tiếng Anh, chắc cậu hiểu mà." Seo Jun-ho nghiêng đầu. "Cậu là quỷ nhân. Sao lại chối chứ? Tôi ỉa vào."

"Sao hắn biết được...?" Trong nhiệm vụ này, chỉ có bốn người biết – hai anh em họ và kẻ đã giao nhiệm vụ, một thuộc hạ của Kal Signer. Không thể có chuyện bị lộ. Nếu lộ thì có nghĩa là…

Hắn đang dọa thôi. Vincent nhún vai. "Quỷ nhân cái gì chứ?"

"Aha, giả ngây à? Cậu vừa định giết tôi đấy."

"Vì cậu phản bội trước."

Seo Jun-ho cười nhạt. Trông Vincent như đứa trẻ chơi trốn tìm, tưởng trùm chăn là giấu được mình.

"Muốn tôi tin cậu? Thì xóa cái đôi mắt đỏ kia trước đã."

"...Gì cơ?"

"Làm sao tôi tin cậu không phải quỷ nhân khi mắt vẫn đỏ như máu?"

"......"

Vincent cắn môi. Không thể... kiểm soát được sao? Khi sử dụng ma lực Hắc Ám, mắt quỷ nhân sẽ chuyển sang đỏ. Đặc điểm đó khiến họ phải luyện tập để che giấu khi sống giữa loài người.

Vincent vốn nghĩ mình rất giỏi. Hai năm hoạt động mà chưa từng bị nghi ngờ.

"Khó kiểm soát lắm phải không?" Seo Jun-ho nói trúng tim đen, khiến Vincent giận đến sôi máu.

"Câm miệng. Có vẻ mày chưa hiểu mày đang gặp ai đâu... Biết tao là quỷ nhân thì sao? Mày tưởng tao sẽ tha cho mày à?"

"Không. Cậu sẽ giết tôi để bịt miệng. Đó là cách các người làm việc mà." Giọng điệu anh khiến người ta phát cáu.

"Vậy ra mày biết thật..." Vincent không che giấu nữa, để mặc đôi mắt đỏ rực lộ rõ sát ý. Hầu hết người chơi chắc đã sẵn sàng chiến đấu, nhưng Seo Jun-ho vẫn bình thản.

"Á à, giận rồi à, bạn hiền?"

"Bạn hiền? Tao đã nể mặt mày... mà mày lại không biết thân biết phận à?"

Quỷ tộc rất hiếm khi xuất hiện trong Cổng. Nhưng người uống máu chúng và sống sót sẽ trở thành quỷ nhân – những kẻ điên loạn. Vincent phóng thích ma lực Hắc Ám.

Seo Jun-ho vuốt cằm quan sát. Lâu rồi anh mới thấy thứ này.

Yup, Ma lực Hắc Ám đúng là hoang dại và bạo tàn hơn phép thuật thường. Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến người yếu run rẩy.

Vincent hiểu lầm sự im lặng của anh là sợ hãi.

"Run sợ đi." Cậu ta siết chặt nắm tay. Lâu rồi cậu ta mới giải phóng toàn bộ Hắc Ám khí.

Ah… Cảm giác này thật tuyệt. Như đang phê thuốc vậy. Quyền năng tràn ra như thể cậu là thần thánh. Cậu ta cảm thấy có thể nghiền nát Seo Jun-ho bất cứ lúc nào.

"Tao sẽ không để mày chết nhanh đâu. Mày làm tao điên tiết rồi." Vincent muốn tra tấn anh đến khi phải van xin cái chết.

"Bắt đầu bằng việc loại bỏ cái chân vô dụng đó trước." Ba con dao từ bóng tối hiện ra.

Cuối cùng, Seo Jun-ho mới bỏ tay khỏi ngực.

"Thế thì tôi cũng nên đáp lễ chứ nhỉ?"

"Đếch cần!"

Vút! Dao biến mất, rồi tái hiện sau lưng Seo Jun-ho, nhắm vào đôi chân anh…

"Gì cơ?" Vincent chết lặng. Trong chớp mắt, Seo Jun-ho đã biến mất.

Ta nhắm hụt? Không thể nào…

Một giọng vang lên sau lưng.

"Ban đầu, những gì tôi cần làm chỉ là giấu khí tức." Vincent quay lại, thấy Seo Jun-ho đang từ từ nổi lên từ bóng đen dưới chân. Từ cổ chân, bắp chân đến đùi, anh như trồi ra từ trong bóng tối.

"Dần dần, tôi học cách che tiếng động và mùi hương."

"Cái... Cái gì thế này?" Cả cơ thể Vincent run rẩy. Năng lượng quanh Seo Jun-ho không phải Hắc Ám.

Hắn nói đ gì vậy? Và áp lực khủng khiếp này... Còn tàn bạo hơn cả ma lực Hắc Ám. Chỉ cần chạm nhẹ thôi cũng khiến người ta có cảm giác bị nuốt chửng.

"Tôi xóa dần từng thứ một. Khí tức, tiếng động, mùi hương... Tiếp theo là gì nhỉ?" Khi anh nói, bóng tối dưới chân phủ kín cả tóc anh.

……

Cả khu rừng chìm trong tĩnh mịch.

Mùi hương, khí tức, âm thanh, sóng ma lực... tất cả là một phần của Seo Jun-ho đều biến mất.

Đây là kỹ năng độc quyền của Specter – người có thể đánh lừa cả bầy quái vật:

Dạ Hành.

"Ha… haha?" Vincent đứng đó, một mình giữa khu rừng. Cậu bật cười chua chát. Đối thủ là kẻ có thể ẩn thân hoàn hảo.

Chết mẹ. Đây không phải địa bàn của ta. Mà là sân khấu Seo Jun-ho đã chuẩn bị để được tự tung tự tác.

Kẻ điên mới dám đấu với anh ở đây.

Trong đầu cậu chỉ còn một từ.

Chạy.

Vaà cậu ta bắt đầu lao đi, không dám ngoảnh lại.