“Chọn”
[Xin hãy chọn phần thưởng của bạn]
Một danh sách dài các vật phẩm ngay lập tức xuất hiện trước mắt Su-hyeun sau khi anh đọc câu lệnh. Giao diện trông khá giống một trang web bán hàng bình thường, có một vài hình ảnh minh họa và tên sản phẩm được liệt kê từ trên xuống dưới.
Các cửa hàng thông thường trong tháp lấy điểm thành tích làm đơn vị tiền tệ, nhưng riêng loại ưu đãi này thì khác.
[Điểm thành tựu: 70]
{Vậy đơn vị dùng để trao đổi là điểm thành tựu…hmm}
Mặc dù anh ấy đã nghe loáng thoáng rằng các ưu đãi như thế này cũng có thể dùng các loại điểm hoặc phương pháp trao đổi khác nhau, nhưng anh cũng chưa từng có cơ hội sử dụng những ưu đãi như này bao giờ trong kiếp trước, nên anh cũng chỉ biết gật gù làm theo chỉ dẫn thôi.
Su-hyeun nhìn lướt qua danh sách các phần thưởng.
Đây là lần đầu tiên nhưng cũng có thể là lần cuối cùng Su-hyeun có kiểu cơ hội này, vậy nên anh cần phải lựa chọn một cách cẩn thận, kẻo sau này không kịp hối tiếc.
{Nhìn cũng không tệ cho lắm}
Có khá nhiều vật phẩm đáng để bỏ tiền ra.
Mẫu mã hàng hóa có đủ từ các kĩ năng, trang bị, và hàng tiêu dùng. Thật không may, việc đầu cơ tích trữ những kĩ năng mà anh chưa thể học để dùng cho tương lai là bất khả thi, vì đơn giản là hệ thống đã ngăn chặn loại chuyện đó ngay từ trong trứng nước bằng cách khóa luôn tính năng mua.
Những kĩ năng đi kèm với yêu cầu cấp độ ma thuật thấp cũng khá rẻ. Với lượng điểm hiện tại thì Su-hyeun hoàn toàn có thể mua vài cái, nhưng anh ấy chỉ nhìn lướt qua rồi nhanh chóng chuyển sang mục khác.
{Chất lượng hơn số lượng, có nhiều để rồi xài không hết thì chỉ tổ phí phạm}
Su-hyeun truy cập vào danh mục cho các trang bị và hàng tiêu dùng. Nếu tất cả những kĩ năng mà anh có thể học đều thua kém Lửa thiêng, thì mục trang bị trông lại khá hấp dẫn, một vài trong số chúng thậm chí có thể sánh ngang với tiêu chuẩn của những vật phẩm mà Su-hyẹun từng dùng trong kiếp trước..
“Nhìn khá ổn áp đấy chứ nhể”
Quả thật là phần thưởng cho cấp độ 10, chỉ nhìn thôi cũng đủ để khối người khoái khoái, chảy nước miếng rồi.
Su-hyeun ấn vào thanh cuộn ở cạnh màn hình rồi kéo xuống. Càng lướt , giá của các vật phẩm càng tăng, nhưng giá trị của vật phẩm cũng theo đó mà tăng vọt.
Lối tư duy của Su-hyeun vẫn được giữ nguyên dù là cho kĩ năng hay trang bị, anh luôn ưu tiên chất lượng trước khi nghĩ đến số lượng.
Thay vì vác theo cả đống trang bị, để rồi phải phân vân không biết nên chọn cái nào, chẳng phải trang bị một vật phẩm có chỉ số khủng, hoặc mặc luôn theo bộ tiện dụng hơn rất nhiều sao?
Su-hyeun cuối cùng cũng thấy vật phẩm cuối cùng trong danh mục trang bị và hàng tiêu dùng, nó có giá khá cao, 65 điểm thành tựu.
{Đến đây là hết rồi nhỉ?}
Anh ấy cảm thấy như có cái gì đó vẫn thiếu thiếu.
Đó là một bộ giáp với cái tên nghe thôi đã thấy đắt tiền, giáp thiên thần, nó có khả năng chuyển đổi hình dạng theo ý của chủ sở hữu. Ngoài chỉ số phòng thủ khủng bố ra thì bộ giáp cũng kháng nhiều hiệu ứng bất lợi, giảm sát thương nhận vào với một vài nguyên tố như lửa, điện, độc,....
Trên thực tế, một vật phẩm như giáp thiên thần căn bản là không thể xuất hiện trên tầng 10
Nhưng…
[Khác]
Mắt của Su-hyeun đảo đến phần danh mục cuối cùng còn lại, nó không phải là kĩ năng, vật phẩm hay hàng tiêu dùng, mà chính xác là ‘khác’.
Tất cả những món hàng ngẫu nhiên đều được xếp vào phần danh mục này. Ban đầu thì Su-hyeun cũng không để ý đến phần danh mục này cho lắm, nhưng sau khi xem hết tất cả các mục khác mà vẫn chưa chọn được phần thưởng thì anh đã quyết định xem thử bên này, biết đâu vận may sẽ mỉm cười với anh ấy lần này?
“Xem nào xem nào”
Su-hyeun nhấn vào danh mục [Khác], và rất nhiều món hàng lại xuất hiện, Nhìn tầng tầng lớp lớp các vật phẩm, thuốc, cuộn giấy, bla bla trước mặt, bộ não 200 IQ của Su-hyeun lại bắt đầu hoạt động hết công suất để cân đo đong đếm giá trị của chúng.
Càng đi xuống, Su-hyeun càng bất ngờ vì sự đa dạng của hàng hóa, từ nhạc cụ đến bình nước, đồ trang sức và thậm chí cả soy tex, một vài trong số chúng thậm chí còn khiến Su-hyeun nghi ngờ nhân sinh quan.
{Thật là một cảnh tượng tráng lệ}
Tất nhiên, giữa đống rác trôi nổi đầy trời thì cũng có một vài cục kim cương, nhưng chọn mua chúng cũng không giúp ích được cho Su-hyeun nhiều lắm nên anh quyết định từ bỏ.
“Thật là phí thời gian, có lẽ mình nên…hửm? Cái này…”
[Trứng thần vô danh]
[Một quả trứng không biết là của ai, có công dụng gì, giá trị cao hay thấp, và sẽ nở ra cái gì]
Một vật phẩm với cái giá vừa khít với túi tiền của Su-hyeun, 70 điểm.
Nhưng tại sao quả trứng này lại được coi là một vật phẩm ngay từ đầu? Rõ ràng là người mua sẽ nhận được thứ gì đó, nhưng họ thậm chí sẽ không biết thứ nở ra là một vật vô tri hay một con thú, sẽ thích hợp hơn để gọi nó là một cái hòm may rủi.
Trứng thần
Đó là tên của món đồ đã thu hút sự chú ý của Su-hyeun.
"Chắc chắn là nó rồi"
Với các vật phẩm mang tính may rủi khác, Su-hyeun hoàn toàn có tự tin rằng bản thân có thể giật được những vật phẩm có giá trị.
Không quan trong tỉ lệ quay ra banner là bao nhiêu, Su-hyeun luôn biết cách để không bị tạch rate, đó cũng là thủ thuật anh từng dùng để giành được những vũ khí cấp anh hùng như Balmung ở tiền kiếp.
Nhưng riêng trứng thần thì khác.
Thật ra, nếu một Awakener tích đủ phúc đức để có thể lấy được quả trứng này, vật phẩm được nở ra thậm chí có thể nâng mức rank của họ lên một vài cấp. Nó là một trong số ít những vật phẩm mà Su-hyeun biết đến, nhưng không có cách nào để tìm được.
{Lấy được món này là phúc lớn, nhưng cái dòng mô tả ấy thì quả thật khá đáng ngại, đã mù mờ rồi mà còn toàn 'không biết', đúng là viết như không viết}
Nhưng nếu phải chọn thì Su-hyeun vẫn sẽ 100% lấy quả trứng này. So sánh giữa việc phải mua mấy món hàng ở các danh mục còn lại và mua quả trứng này, thì cũng không khác mấy với việc chọn ăn tôm sú hay tôm Alaska.
"Chốt cho anh món này"
[70 điểm thành tựu đã được sử dụng]
[Bạn đã mua "Trứng thần vô danh"]
Ngay khi vừa mới hoàn thành giao dịch, một quả trứng với kích cỡ của một năm tay xuất hiện trước mặt anh ấy, nó là một quả trứng trắng phóc, không tì vết. Su-hyeun cẩn thận chụm tay lại, cẩn thận hứng trứng.
"Nó nhỏ hơn mình nghĩ"
Su-hyeun đã tưởng rằng quả trứng thần sẽ to ngang người anh, vì rốt cuộc thì nó vẫn được gọi là trứng thần cơ mà. Cũng vì đây là lần đầu tiên Su-hyeun có cơ hội chạm tay vào vật phẩm này, nên anh ấy cũng không thể chắc chắn được rằng kích thước này là bất bình bình thường hay không.
"Dù sao thì, nhiệm vụ của mình ở đây chắc cũng xong rồi"
Cứu ngôi làng khỏi thằng khọm già lưu manh đó, đảm bảo cho hộ một con đường sống, cũng như dọn sạch mọi mối đe dọa tiềm ẩn trong tương lai. Đã đến lúc để quay về.
Hầu hết độc tố trong cơ thể đã được trung hòa và nhanh chóng bị phân tán bởi hệ miễn dịch đã được cường hóa của Su-hyeun, chắc khoảng vài tiếng nữa là ổn rồi.
Đứng phắt dậy khỏi mặt đất xám xịt, Su-hyeun lần nữa thử niệm chú trong đầu và đưa tay ra.
Xé-!
Cánh cửa đẫn trở về trái đất đã được mở ra một cách dễ dàng, Biểu cảm của Su-hyeun trở nên bình tĩnh hơn khi anh bước ra ngoài.
Suốt thời gian qua, sẽ là nói dối nếu bảo Su-hyeun không phát triển bất kỳ mối quan tầm nào đối với những dân làng đó. Khuôn mặt của họ, biểu cảm của họ, và cái cách mà họ trải đời, tất cả đều quá khác biệt so với những cư dân trên trái đất. Họ làm anh nhớ đến những thước phim lịch sử về con người thời bao cấp, khi mà cái đói lã lấn át đi mọi tổn thương về tâm lý. Phải rời đi mà không báo trước, Su-hyeun cũng cảm thấy có phần luyến tiếc.
"Với điều này... Cuối cùng mình cũng đã đạt tới tiêu chuẩn tối thiểu được đề ra"
Anh ấy đã vượt qua được tầng 10. Đó là mục tiêu đầu tiên mà Su-hyeun cần phải hoàn thành. Mặc dù quá trình này cũng không thể được coi là quá khó với một người như Su-hyeun, nhưng quả thực, phần thưởng cực kỳ xứng đáng, số lần mà kỳ vọng của anh ấy bị vượt qua đã nhiều đến không đếm xuể. Đúng thật là lựa chọn đúng đắn khi chọn cấp độ 10
"Mặc dù mình vẫn mất nhiều thời gian hơn dự kiến…"
Bước bước-
Anh ta cười nhẹ khi đi qua cánh cửa.
"Nhưng mình đã trở nên mạnh hơn rất nhiều, xuất phát điểm của mình đã cao hơn một chút rồi"
Tiêu chuẩn cũng không có gì khác biệt so với khi anh ta vượt qua tầng 8 và có được kỹ năng Lửa thiêng.
"Hẹn một ngày gặp lại"
Bóng hình của Su-hyeun lại lần nữa biết mất. Anh ấy không biết là nơi này chỉ là một trình giả lập, hay thực sự là một thế giới với những con người thật sự. Nhưng có một điều mà Su-hyeun có thể cam đoan, đối với anh, nụ cười hạnh phúc đó chắc chắn là thật.
***
Có sự chênh lệnh về tốc độ của thời gian trôi trong tháp và ngoài trái đất. Mặc dù lúc này đã là khoảng rạng sáng ở tầng 10, nhưng ở Hàn Quốc bây giờ cũng chỉ mới là 2 giờ chiều.
Su-hyeun đi đến ngân hàng gần nhất. Anh ấy nhét thẻ vào cái máy ATM và kiểm tra số dư tài khoản. 1,210,000 won là tất cả những gì Su-hyeun có hiện giờ.
Số tiền này từ đâu mà có? Tất nhiên là Su-hyeun đã tiết kiệm mọi khoản tiều tiêu vặt mà Shin Su-yeong đã đưa từ khi anh ấy hồi quy. Ngoài những món quà nho nhỏ mà Su-hyeun đã mua tặng mẹ thì anh cũng không chi tiêu gì nhiều, vậy nên anh ấy đã để dành được một khoảng khá lớn.
Xoạch Xoạch Xoạch-
Su-hyeun đã quyết định rút tất cả luôn, nghe tiếng tiền được cái máy ATM nhả ra mà đã cái nư, thỉnh thoảng cũng nên lên voi tí xong xuống chó sau cũng được.
Sau khi kiểm kê lại số tiền mặt mà mình vửa rút, Su-hyeun tạm bắt một chuyến xe buýt đến Seoul. Nơi anh định đến không đâu khác ngoài 'Cơ quan chứng nhận Awakener'. Vì cũng đã khá lâu kể từ lần cuối Su-hyeun đến đây rồi nên anh ấy cũng phải mất kha khá thời gian để mò lại đúng tuyến đường. Viện chứng nhận Awakener tọa lạc tại một vùng khá rộng rãi, đủ để đỗ hàng trăm chiếc xe ô tô.
Viện chứng nhận được chính phủ quản lý chặt chẽ, với nhiệm vụ là đánh giá rank của những Awakener. Chưa hết, nơi này cũng được coi là một cơ quan chuyên theo dõi những hoạt động của các Awakener từ nước ngoài, và quản lý các Awakener Hàn Quốc.
"Long time no see"
Những Awakener trở nên mạnh mẽ hơn sau mỗi lần họ leo tháp, vậy nên họ hay có xu hướng yêu cầu được đánh giá lại. Do đó, một Awakener bình thường sẽ đến thăm Viện chứng nhận khoảng 3 đến 4 lần trong đời.
Nhưng tất nhiên, đối với Su-hyeon thì khác.
Ngay từ đầu đã không có lý do gì để anh ta phải tiến hành phúc khảo, vì ngay từ đầu thì anh ấy đã không phải là một Awakener bình thường rồi
Ngước nhìn tòa nhà trước mắt, Su-hyeun nhắm mắt lại và dành chút thời gian để nhớ về khoảng thời gian ngắn ngủi khi anh vẫn sống như một người bình thường, hay chính là Su-hyeun cũ. Từ giờ phút này, cuộc sống của anh ấy chắc chắn sẽ thay đổi 180 độ, còn về chiều hướng tốt hay xấu thì chỉ có thời gian mới trả lời được.
"Xin hỏi quý khách đến đây để đánh giá hay tìm hiểu thêm thông tin ạ?"
Một nhân viên đứng ở quầy lễ tân chào đón Su-hyeun một cách niềm nở ngay khi anh bước vào sảnh.
"Tôi đến để được đánh giá"
"Xin cho hỏi đây có phải lần đầu tiên của quý khách?" Nhân viên là một cô gái trẻ đẹp, trông mới chỉ khoảng 20 tuổi, mỉm cười và nói một cách bình tĩnh. Cô ấy hẳn là đã quen mặt với nhiều Awakener địa phương.
"Chắc chắn rồi"
"Vậy thì xin hãy đi theo tôi, quy trình đăng kí sẽ sớm bắt đầu thôi ạ"
Được nhân viên hướng dẫn, Su-hyeun trải qua nhiều thủ tục để xác minh danh tính và đi đến tầng 1. Một vài chiếc ghế được đặt ở giữa một căn phòng rộng rãi, và khá nhiều người đang đứng đợi xung quanh. Ngay khi Su-hyeun nhìn thấy năm người đang ngồi trên ghế, anh nhận ra rằng họ cũng là những Awakener giống như anh.
"Ồ?"
Su-hyeon nhận ra một khuôn mặt rất quen thuộc.
"Choi Hak-joon?"
Anh ta là một Awakener mà Su-hyeun tình cờ gặp ở Tháp Thử thách cách đây không lâu. Có vẻ như Choi Hak-joon cũng đến để lấy chứng chỉ.
"Vui lòng đợi 30 phút cho đến khi bản đánh giá xếp hạng được chuẩn bị, chúng tôi sẽ lần lượt gọi tên từng người, xin hãy kiên nhẫn"
Người phụ nữ dẫn đường cho Su-hyeun nói xong liền nhanh chóng rời đi, rất nhanh sau đó, mọi người trong phòng đều nhìn về phía Su-hyeun.
"Ồ?"
Không giống như những người thức tỉnh khác, Hak-joon nheo mắt và vẫy tay khi anh ta dường như nhận ra Su-hyeun, nhưng anh ta nhanh chóng nghiêng đầu và gãi đầu như thể anh ta sợ rằng mình đã nhớ nhầm người. Đúng vậy, sẽ không dễ để nhận ra Su-hyeun ngay sau chỉ một lần gặp gỡ.
"Đã lâu rồi nhỉ"
Vì thời gian còn dư dả, Su-hyeun quyết định tiếp cận Hak-joon. Thực ra, anh ấy cũng tò mò xem Hak-joon là người như thế nào.
Thấy người mà sếp giao nhiệm vụ tiếp cận, Hak-joon vui mừng vì trí nhớ của mình vẫn còn tốt.
"Oh! Chao xìn, chúng ta đã từng gặp nhau rồi, đúng không?"
"Tầng 2, nếu cậu còn nhớ"
"À, Su-hyeun! Thật là may mắn khi có cơ hội được gặp lại anh"
Hak-joon vỗ tay và cười khi nhìn Su-hyeun. Có vẻ như ấn tượng đầu tiên mà Su-hyeun để lại quá độc lạ để có thể dễ dàng quên được.
"Bạn đến đây để phúc khảo à?"
Có vẻ như Hak-joon không phải là người mới.
Su-hyeon lắc đầu.
"Không, tôi không phải đến để đánh giá lại"
"Vậy đây là lần đầu tiên của anh à?"
"Chuẩn òi"
"Không phải đã một năm trôi qua kể từ lần cuối chúng ta gặp nhau sao?"
Thông thường, sau khi một người thức tỉnh, họ thường sẽ được đánh giá trong vòng một tháng vì đó là lần đầu mà họ sở hữu sức mạnh ma thuật. Sau đó, người ta thường sẽ được đánh giá lại mỗi khi cấp độ ma thuật của họ tăng lên. Đó là lý do duy nhất tại sao những Awakener được đánh giá. Người ta phải sở hữu một mức rank nhất định để vào dungeon, và sau đó các Awakener có thể kiếm được một số tiền lớn ở đó.
Về vấn đề này, rất hiếm khi thấy ai đó thực hiện đánh giá của mình sau một năm thức tỉnh.
"Nếu anh chưa biết về các mức rank của Awakener thì..."
"Tôi hoàn toàn biết rõ về chúng rồi"
"Vậy anh không đến đây vì tiền bạc à?"
Cũng có những trường hợp hiếm hoi, nơi những Awakener không quan tâm đến tiền bạc và rank. Tất nhiên là họ đã đủ giàu rồi thì mới có chuyện như thế, chứ mỡ dâng miệng mèo rồi mà còn không đớp thì đúng là chỉ có thể là các nhà sư.
Nói thật thì, Su-hyeun đến đây không phải vì tiền mà vì đó là yêu cầu tối thiểu để có thể trở thành Awakener.
Nhưng...
"Tiền không phải là tất cả, nhưng muốn hạnh phúc thì cũng cần tiền chứ"
Rốt cuộc thì anh cũng đã tự hứa với bản thân là sẽ cố gắng hết sức để giúp mẹ anh sống một cuộc đời giàu có, nhàn hạ, và quan trọng nhất là không hối tiếc rồi.
Điểm thành tích là achievement point, còn điểm thành tựu là accomplishment point. Ai có sáng kiến gì mới thì comment nhé Một cựu game thủ Genshit Impact cho hay Đừng ai bắt tôi phải đi tính múi giờ của Hàn Quốc nhé, lười lém