Sự Trả thù Ngọt Ngào

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

29 1245

Tôi, sẽ trở thành twintail.

(Đang ra)

Tôi, sẽ trở thành twintail.

Mizusawa Yume

Cứ như thế, cuộc chiến nằm ngoài lẽ thường giữa Tail Red và bè lũ biến thái đã vén màn!

14 10

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

56 985

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

112 1040

Monogatari series - Monster season

(Đang ra)

Monogatari series - Monster season

Nision Isin

Monogatari là một series light novel do Nisio Isin sáng tác và Vofan minh hoạ. Cốt truyện xoay quanh Araragi Koyomi, một nam sinh cuối cấp ba đã may mắn sống sót sau khi bị ma cà rồng tấn công.

8 65

Tập 01 - Chương 01

 Hôm nay là ngày tôi kết thúc chuyến công tác của mình. Tôi đã hoàn tất công việc sớm vài ngày và tôi sẽ tạo cho vợ tôi một bất ngờ.

" Hôm này là thứ 6 rồi, chỉ còn 2 ngày nữa là chồng em về "

" Em mong l~~~ ahhhh~~ anh ấy sẽ về sớm~~"

" Ể... Thật đấy à. Em có biết em đang làm gì khi chồng mình bận đi công tác không!?"

" Không~~~Ahhh...Đấy chỉ là thỏa mãn như cầu sinh lí thôi~~."

--------

Tôi đang ở một tiệm hoa gần nhà ga và tôi sẽ mua một bó hoa mà vợ tôi thích và một chiếc bánh kem..." Hehee...". Tôi cười thầm trong vui sướng. Hẳn cô ấy sẽ vui lắm đây! Thật mong đợi biểu cảm của cô ấy quá. " Anh về rồi đây " , " Mừng anh về..." . Rồi cô ấy sẽ chạy lạy ôm lấy tôi và chung tôi sẽ chao nhau một nụ hôn."Heheh..." , Tôi cười như một thằng điên khi đang mua hoa, có vài ánh mắt bắt đầu chĩa về phía tôi. Tôi nhanh chống tém lại rồi nhanh chống đến tiệm bánh.

Không lâu sau tôi ở trước căn nhà yêu quý của mình và vì là bất ngờ nên tôi sẽ không nhấn chuông, trước đó tôi cũng không báo trước cho vợ tôi biết là tôi sẽ về sớm. Tôi dùng chìa khóa của tôi để mở cửa, tôi và vợ mỗi người đều giữ một chiếc. Sau khi mở cửa tôi bổng nghe thấy âm thanh từ trên tầng chuyền xuống.

Một ý nghĩ bỗng xẹt qua đầu tôi, sau giây lát suy nghĩ tôi đặt cái bánh và bó hoa xuống. Rồi âm thầm, nhẹ nhàn không một tiếng động bước lên tầng. Trái tim tôi chậm lại một nhịp và cảm giác khó thở sọc thẳng lên não. Tôi bắt đầu quằn quại dưới sàn nhưng vẫn cố gắn không gây ra tiếng động.

Khi vừa lên tới cửa tôi nhìn qua khe cửa không khóa, đập thẳng vào mắt tôi là hình vợ mình đang ôm ấp với người đàn ông khác trên chính chiếc giường của mình.

Sau một lúc cơ thể tôi giần hồi phục lại nhưng tôi vẫn không tài nào hiểu vợ tôi lại phản bội tôi, còn ngang nhiên sử dụng căn nhà của tôi để làm những chuyện không thể tha thứ như thế được.

Trái tim tôi như rỉ máu khi đoạn hội thoại của đôi dang phu dâm phụ đó. Qua vài lời thì tôi biết được đây không phải lần đầu mà là rất nhiều lần sau lưng tôi mà tôi không biết. Việc lén lúc sau lưng tôi thường diễn ra khi tôi đang đi công tác. 

Tại sao đôi dang phu dâm phụ đó không bị phát hiện đó là bởi trước khi kết thúc chuyến đi công tác tôi thường gọi điện về trước và thông báo khi nào mình sẽ về. Bởi lẽ đó. Mà cô ta cùng với gã tình nhân của ả đã qua mặt tôi không biết bao nhiêu lần.

Tôi cũng có một phần lỗi khi quá yêu thương, tinh tưởng vợ quá mức. Sau khi kết hôn vì yêu vợ tôi chỉ để cô ấy ở nhà làm việc nhà và nấu ăn. Và đưa cô ấy số tiền đủ để mua sắm những vật dụng cần thiết, và đủ để đi đâu đó khuây khỏa. Từ sự nuông chiều quá mức dẫn đến sự phản bội mà đáng lẽ không nên xảy ra.

--------

Mặc dù cơ thể đã hồi phục nhưng chân tôi không ngừng rung gãy. Lết những bước chân nặng nề xuống dưới, cùng với chiếc bánh và bó hoa tôi lặng lẽ bước ra khỏi nhà và khóa cửa lại, giống như chưa từng xuất hiện. Tôi lê lết trên đường, đầu tôi lúc này trống rổng. Bước đi trong vô định. Cho tới khi ánh mặt trời dần biến mất và tôi nhận ra mình đang ở ga tàu. Tôi lấy điện thoại ra và xem giờ.

"Mới đó mà đã mười giờ rồi"

Và tôi cũng thấy nhiều người vô gia cư đang ngủ đây. Giờ đây tôi cũng không biết nên ngủ ở đâu?

"Này cậu kia, đây là chỗ của tôi"

"Hả"

Tôi vừa hả một tiếng khi có một ông chú với vẻ ngoài xộc xệch vừa bảo đây là chỗ của ổng. Tôi không biết là ngủ ở đây cũng phải đặc chỗ trước, rồi cũng tìm một chỗ ngã lưng .

--------

" Này cậu, này cậu. Dậy đi trời sáng rồi"

" Trời sáng"

Tôi trợt nhớ ra mình đang ở ra tàu, giờ này mọi người bắt đầu đi làm nên nhà ga cũng đông dần. Sau đó vào nhà vệ sinh rửa mặt. Xong hít một hơi thật sâu rôi bắt đầu gọi cho vợ thông báo là hôm nay mình sẽ về.