Strongest Survival by Otome Game’s Heroine

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5328

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9149

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10042

Hồi 1: Arc Lang Thang Lọ Lem Công Chúa Của Sự Tàn Sát - Chương 20: Trận Chiến Với Hobgoblin

“Có ai nhìn thấy Meena ở đâu không?”

Khi hoàng hôn đến, một cô người hầu với làn da hơi ngăm đang đi hướng dẫn cho những người hầu gái khác bên trong ngôi biệt thự ở bên cạnh lâu đài. Tuy nhiên, cô đã vừa nhận ra là có một cô gái đang không ở đây.

Tòa lâu đài ven hồ là một trong những nhà tiếp khách thuộc quyền Nhà Dandall. Gia đình hoàng tộc đã mượn nó cho việc phục hồi sức khỏe của đệ nhất công chúa. Mặc dù nó được gọi là lâu đài, song nó lại không thật sự lớn đến mức ấy. Các binh lính, người hầu, và những hầu gái bình thường đều được giao cho một căn phòng riêng bên trong ngôi biệt thự. Từ hoàng cung cũng cử đến những hầu gái riêng của họ, nhưng họ không thể cứ thế mà gửi đến cả chục hầu gái, nên hàng chục hầu gái đó đã được cử từ nhà Dandall đến những gia đình quý tộc thân thích khác để giúp sức.

Cô gái đó được gọi là Meena và cô chỉ vừa mới vừa đến tuổi trưởng thành. Cô là một trong những người hầu gái được gửi đến bởi các gia đình quý tộc khác và xuất thân là con gái của một thương nhân, đang làm công việc hầu gái để học phép xã giao. Cô là một người cần cù nhưng cô cũng một phần nào đó thiếu sót trong nhận thức về thế giới. Cô có cá tính không thể lường trước được như cách mà cô đem bữa trưa của mình cho những chú mèo hoang và vân vân, vì lẽ đó mà người hầu gái này phải chú ý đến Meena.

Người phụ nữ đó là một hầu gái thượng lưu làm việc trong hoàng cung để phục vụ cho hoàng tộc. Cô đảo mắt tìm kiếm xung quanh. Rồi một trong những hầu gái mang tin trong biệt thự rụt rè giơ tay.

“U-umm…...Sera-san. Nếu là Meena thì có lẽ cô ấy đã mang đồ ăn đến cho đứa trẻ vừa đến đây……”

“Đứa trẻ? Có ai đó mang đứa trẻ đó đến đây sao?”

“Là vị mạo hiểm giả đến vào ngày hôm kia đã đưa đến đứa trẻ đó…...mặc dù tôi không thể tận mắt thấy.”

“......Là Viro sao?”

Khi trước, Sera đã nhờ người cô ấy tin tưởng giới thiệu cho cô một đứa bé nhanh trí.

Một vị thân nhân quý tộc đã mang đến một đứa trẻ chín tuổi cho cô. Có vẻ như cậu nhóc đó là con của một người họ hàng. Cậu ta cũng tương đối nhanh trí ở một mức độ nào đó, song, cậu ta chưa bao giờ làm bất kì công việc của người hầu nào trước kia và đã từ bỏ sau vài ngày khi cậu ta đạt tới giới hạn chịu đựng của mình.

Rồi ai đó từ một nhà thương nhân đưa đến cho cô một đứa bé mười tuổi. Đứa bé đó vốn thông minh và sẽ vui vẻ làm bất kì công việc nào, nhưng dường như bố mẹ của đứa bé đó đã thì thầm gì đó vào tai cậu ta. Đứa bé đó rõ ràng đang âm mưu tiếp xúc và kết giao với các quý tộc thượng lưu. Người giới thiệu đã để ý đến chuyện đó và gửi lời xin lỗi trước khi gửi đứa bé về nhà nó.

Sera đã hỏi cặn kẽ về 『đứa bé』 bởi vì cô muốn có một hộ vệ có quan điểm của một đứa trẻ, nhưng cô cũng mang ý định đảm bảo nhân lực để có thể sử dụng trong tương lai sau kể từ lúc này. Nếu cô chỉ muốn một hộ vệ, thì bảo đứa con trai của cô mà cô đã đưa đến đây là đủ. Cô cân nhắc lên kế hoạch này là để khi thái tử lên ngôi vua, nếu đứa con của cô có được một đồng nhân đáng tin cậy thì sẽ thật tốt biết bao, nhưng dường như, việc tìm một 『đứa trẻ hữu dụng』 khó hơn cô nghĩ.

Sera là một 『hiệp sĩ phe tối』 phục tùng trực tiếp dưới lệnh của Phiên Hầu Tước Melrose. Tổng số lượng hiệp sĩ phe tối là 427, nhưng hầu hết trong số họ đều đã được phân ra khắp nơi trong đất nước thay vì tập trung ở kinh đô. Họ đã bổ sung nhân sự bằng cách tuyển chọn từ những gia tộc dưới quyền Nhà Melrose và từ những gia tộc nhánh, và còn cả những trinh sát viên hay những người có chức nghiệp tương tự mà họ đã giao lưu, thông qua các mối quan hệ đáng tin cậy như quân đội, dù vậy, công việc của họ là để thu thập thông tin từ khắp nơi trên đất nước……và cả từ những quốc gia khác. Bởi lẽ đó mà họ vẫn còn đang rất thiếu thốn nguồn nhân lực.

Sera chỉ mới vẫn cuối tuổi hai mươi và cô đã được phân làm nhiệm vụ hỗ trợ từ hậu phương sau khi cô kết hôn, nhưng cô đã trở về với hoàn cảnh như thế này và nhận lệnh. Đó chỉ mới là làm thế nào mà nhân lực của hiệp sĩ phe tối lại không đủ…...đặc biệt là đối với những cá nhân như Sera, người có thể ‘chiến đấu’ trực diện đến dồn ép kẻ thù.

Và rồi trong hai ngày qua, mạo hiểm giả Viro đã đến gần như trước lúc thời hạn và mang theo một đứa trẻ.

Mạo hiểm giả thuộc tổ đội Hồng Kiếm, tổ đội hạng 5 nổi danh trong cả đất nước này. Một vài thành viên đã được thay thế, nhưng Nhà Melrose đã duy trì mối quan hệ thân thiết với Hồng Kiếm kể từ hơn một trăm năm trước. Hiện tại, Hồng Kiếm đang trong tình trạng tạm ngưng hoạt động, nhưng Viro với tư cách cá nhân, đã chấp nhận yêu cầu phụ trách an ninh ở khu vực này. 

Khi đưa ra yêu cầu này, Sera bất chợt nhờ anh ta giới thiệu cho cô một đứa trẻ hữu dụng mà không thật sự mong đợi bất cứ thứ gì từ nó. Và khi Viro đến, anh ta cũng đã không nói gì với cô về nó nên Sera đã quên bẫng về nó cho đến tận bây giờ. 

Cựu mạo hiểm giả kiêm trinh sát viên Castro, là người đảm nhận đứa trẻ được giới thiệu đó. Viro cũng là người giới thiệu anh ta cho cô. Castro là một người cứng rắn với tính cách khó ưa, nhưng anh là một người tận tụy và đáng đặt niềm tin vào, trong công việc đằng-sau-bức-màn.

Castro đã đưa đứa trẻ đó đi đâu? Sau hai ngày trôi qua, anh lẽ ra đã phải thông báo cho cô ấy kể cả nếu anh ta biết được đứa trẻ đó thật chất chỉ là thứ vô dụng, nhưng cô đã chưa nghe thấy gì từ anh ta. Thêm vào đó, có gì đó khiến cô không thể không lo lắng. Trong vài ngày qua, đã có một cuộc chinh phục goblin diễn ra ở lãnh thổ lân cận. Cô đã nhận được báo cáo rằng vài con goblin đã xoay sở trốn thoát được từ cuộc chinh phục.

Sẽ không có vấn đề gì nếu đứa trẻ đó được giao cho công việc làm trong khu cư trú này nhưng……

“Gọi Castro đi. Ngay bây giờ.”

.

『GUGAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!?』

Cây kim găm lẽ ra phải xiên vào xọ nó đã sượt qua đầu nó và đâm vào mặt của con hobgoblin trước khi xuyên qua cổ dưới của nó. Do đó mà con Hobgoblin sôi máu hét lên.

…....Tấn công bất ngờ thất bại rồi. Tôi đã ngay tức khắc đưa ra lời khẳng định đó và ngay lập tức đá con hobgoblin để bay đi giữ khoảng cách với nó. Tôi chọn một con trong số những con goblin vẫn đang đứng chết lặng và chưa thể nắm được tình hình hiện tại làm mục tiêu của mình. Tôi lăn theo phương ngang và kéo ra sợi dây tạ từ thắt lưng và vung nó xuống.

*Cốp!* 

『……Gugaa……』

Tôi đã gia tăng sức nặng bên trong bằng cách đặt thêm mười lăm xu đồng vào. Một đống xu đánh vào đỉnh đầu nó và đã dễ dàng đánh hạ ý thức của nó. Khóa luyện tập của tôi đã có kết quả. Khi tôi truyền ma lực vào trong sợi dây được tết từ tóc tôi, thứ vũ khí có thể đánh trúng mục tiêu đứng yên với độ chính xác tuyệt đối. Tôi đã tạo được một sức sát thương chết người lên con goblin đang bay đến bằng cách đâm cây kim găm xuyên qua cổ họng nó trước khi lăn đi, giữ khoảng cách của bản thân với bọn goblin.

『Gugagagah』

Con hobgoblin áp tay lên mặt để chịu đau, nhưng ánh mắt giận dữ và căm ghét của nó đang hưởng thẳng vào tôi qua khe hở giữa các ngón tay. Ba con goblin còn lại cuối cùng cũng nhận ra rằng có kẻ địch. Chúng nhanh chóng sẵn sàng thanh đoản kiếm rỉ sét của chúng.

“…………”

Ngay cả hộp sọ của nó cũng quá dày…… Một phần cũng là vì tôi thiếu sức mạnh, nhưng cũng là sai sót khi tôi đã thất bại trong việc giết nó bằng một đòn tấn công bất ngờ từ bên trên với toàn bộ sức nặng cơ thể. Hơn nữa, chấn động từ đòn tấn công thất bại đã làm cho tay tôi hơi tê rồi. Mặc dù chưa đến mức sẽ làm cản trở chuyển động của tôi, nhưng nó lại làm phân tán đi sự tập trung của tôi đôi chút. Nếu đối thủ là con người thì chỉ cần một chiếc khăn choàng cổ cũng đủ gây chết người rồi, nhưng quả như kỳ vọng từ bọn quái vật. Sức sống bọn chúng quả thật mãnh liệt.

.

▼Hobgoblin Hạng 2

【Ma Lực: 63/68】【Thể Lực: 214/340】

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 96 (Cường Hóa Thân Thể: 111)】▽XUỐNG 5

.

Nhưng mà thể lực của nó đã được bào mòn đi đáng kể. Mắt trái của nó cũng đã bị nghiền nát khi tôi đâm vào mặt nó, nên sức chiến đấu của nó cũng được giảm đi. Nhưng, nhìn kĩ lại, cây kim găm cũng đã bị bẻ cong. Tôi đã nghĩ nó là thép những ra cũng chỉ là gang thép…...Giờ sao đây? Hiện tại, tôi chưa tìm ra được cách nào để giết được con hobgoblin cùng lúc xử lý đám goblin.

『GUOOOOOOOOOOOOOOOOH!!』

『Gugya』『Gyagya』『Gyagah!』

Con hobgoblin vẫn đang áp một tay lên mặt trong khi chỉ ngón tay về phía tôi. Rồi bọn goblin thuộc hạ hét lên và tấn công. Thế nhưng hành động đó của con hobgoblin đã cho tôi thấy được cơ hội chiến thắng nhỏ nhoi bên trong. Nếu tất cả chúng đồng thời tấn công, lựa chọn duy nhất của tôi sẽ là chạy vòng quanh cho đến khi hết sức. Nhưng chắc chắn là có lí do tại sao con hobgoblin lại không tự mình di chuyển.

Vài khả năng đã hiện lên qua kiến thức trong đầu tôi. Theo bản năng tôi chọn ra khả năng tương đối nhất trong số chúng, rồi tôi quay lưng lại với bọn chúng và bắt đầu chạy. Quan sát thấy con hobgoblin hét lên trong giận dữ và chỉ có bọn goblin đuổi tôi. …...Chắc là tôi đã đúng chăng?

Không có kiểu gì mà não nó vẫn còn ổn ngay sau khi nhận phải chấn động đã làm tay tôi phải tê rân rân và bẻ cong đỉnh thanh găm được. Chắc chắn là con hobgoblin đã phải choáng váng lúc này rồi. Bằng chứng cho điều đó là nó hơi loạng choạng khi nó bước tới trước, bởi vì nó muốn đuổi theo tôi, nhưng tôi không thể chỉ tập trung vào một mình con hobgoblin. Mặc dù đang đuổi theo tôi chỉ là những con goblin, sinh vật được gọi là chủng quái vật yếu nhất, chúng vẫn có sức chiến đấu ngang ngửa với tôi.

Tôi đã chiến đấu với goblin vài lần trước đây. Khi chúng tôi bị tấn công bởi ba con goblin ở trên con đường mòn, Viro đã bảo tôi một mình giết hết bọn chúng, từng con, từng con một như là một cách huấn luyện. Số lượng ở đây cũng như lúc trước, nhưng lần này, tôi phải cùng lúc đối mặt với cả ba bọn chúng. 

Sức chiến đấu của một con goblin tương đương với một người lớn của thành phố, nhưng như Viro đã nói, sau cùng thì sức chiến đấu cũng không là gì khác ngoài một ước tính sơ qua. Sức chiến đấu sẽ tăng lên khi ma lực tăng trưởng. Nhưng kiểu gì thì nó cũng chỉ làm tăng số lần bạn có thể sử dụng Kĩ Năng Chiến Đấu, giúp dễ duy trì cường hóa thân thể và nâng cao năng lực của bạn để tiếp tục chiến đấu, nhưng nó sẽ không cải thiện được sức tấn công của bạn trừ khi bạn có chức nghiệp liên quan đến ma thuật. Còn trong trường hợp con goblin, tuy chúng có đần độn, nhưng chúng cũng gian xảo và tàn độc. Chúng sẽ tấn công không nhân nhượng vào điểm yếu của bạn, nhưng đó cũng có thể trở thành sơ hở để tận dụng.

『Gugya?』

Con dao đã đâm vào vai nó thay vi là cuỗng họng, nhưng tôi đã bước tới phía trước trong khoảng khắc đó và vung sợi dây tạ xuống.

*Koong!* Khối lượng đó tạo ra một âm thanh khô rốc khi đập thẳng vào đầu con goblin. Nó hơi ngã ra khỏi tầm của của tôi. Xác định là con goblin vẫn còn tỉnh táo và di chuyển theo hành động tiếp theo của tôi. Một con goblin đã tiếp cận trước khi tôi có thể kết liễu con goblin đó. Thấy vậy, tôi lưỡng lự là không biết mình có nên nhặt thanh găm đó hay không. Con goblin cười toe toét miệng mồm khi thấy thế và vứt đi con đoản kiếm rỉ sét và nhặt lên thanh găm với dáng vẻ tráng lệ trước khi tấn công tôi.

*Zaku-!!*

『……Guggya』

Con goblin vung thanh găm tựa như vung một thanh đoản kiếm bình thường. Khi nó đánh vào vai tôi, tôi đã rút con dao đen ra và xé toạc cổ con goblin. Máu trào ra từ đó.

Ta thường nói là chủng goblin hoạt động về đêm, nhưng nó không có nghĩa là chúng có kĩ năng dạ thị. Chúng cũng chỉ có thể nhìn thấy được ánh sáng ở cùng một mức độ với những động vật hoang dã khác. Con goblin thậm chí còn không nhận ra rằng thanh găm đó không hề có bất kì cạnh sắc bén nào.

Kết thúc thử nghiệm. Tôi đã nghĩ là bọn goblin có thể sẽ có con là có dạ thị do sự khác biệt ở từng cá thể, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy điều đó cả.

Số lượng goblin đã giảm đi như dự tính nên tôi xóa đi sự hiện diện của mình và đồng bộ mình vào trong bóng tối của cây. Con goblin thứ 3 đã trở nên bấn loạn khi nó đột nhiên mất dấu tôi. Tôi lẻn đến đằng sau nó và đâm chéo con dao thẳng vào tim nó để tránh đâm phải những khúc xương.

『……Gu, gugya……?』

Chính lúc đó, con goblin đầu tiên cuối cùng đã hồi phục lại vết thương. Nó nhìn thấy cái xác chết của đồng bọn nó và đi xung quanh tìm kiếm tôi, nhưng nó không thể tìm được tôi do tôi đang trốn bằng ẩn mật. Nhưng tôi không hề hạ thấp cảnh giác và tiếp cận nó một cách không cần thiết. Tôi lấy ra vài con dao ném và cẩn thận điều hướng mục tiêu. 

『Gyaah!?』

Những con dao ném đâm vào vai con goblin một lần nữa. Nhắm vào nơi nào để tước đi sức chiến đấu của nó chỉ với một đòn? Đâm vào nơi đâu để giết nó chỉ với một đòn? Không có cách rèn luyện nào tốt hơn ngoài thực chiến. Cái rủi ro nhất là chiến đấu vì mạng sống của bạn thế nên kết quả đạt được phải tốt nhất.

Lưỡi dao của tôi găm vào cánh tay của nó. Con dao rỉ sét mà con goblin đang giữ rơi vào bóng đêm. Và rồi con goblin cuối cùng cũng bắt đầu bỏ chạy. Khi tôi ném con dao vào lưng nó, nó bay đi một cách tuyệt đẹp như tôi muốn và đâm qua xương sống của con goblin. Có lẽ nào....tôi đã học được nó?

Tôi có hơi hiếu kỳ nhưng không có thời gian để tôi thư giãn và thẩm định bản thân. Tôi nhanh chóng nhặt lại con dao ném. Khi tôi hoàn tất, con hobgoblin đó cuối cùng cũng có thể lại di chuyển để bắt kịp tôi.

…...Vết thương của nó cũng đã dừng xuất huyết. Đó là lí do tại sao quái vật với sức sống mạnh mẽ là một mối rắc rối.

『GUGOOOOOOOOOOOOOOOOOOH!!』

Có lẽ là bởi vì đám lâu la của nó đã bị giết hết hay là bởi vì nó đã tìm thấy tôi, người làm thương nó, con hobgoblin lên giọng hống tràn ngập trong đó là sự giận dữ. Tôi nhìn nó với một ánh mắt lạnh lẽo.

Tại sao mày lại tức giận? Mày là kẻ địch phải chứ? Vậy kẻ địch chém giết lẫn nhau thì có gì là sai? 

Con hobgoblin một lần nữa hống lên trong điên cuồng như thể nó nghe thấy tiếng lòng tôi.

(Tốt thôi……)

Cảm giác tê rân rân khó chịu cũng đã gần như khỏi hoàn toàn. Tôi di chuyển ngón tay để kiểm tra trong khi quan sát con hobgoblin.

Dù vậy, vết thương cổ lẽ ra là đòn chí mạng ở con người, đã ngưng xuất huyết. Song, nó thật sự là một vết thương sâu nên thể lực của nó cũng đã giảm đi phân nửa, và bởi vì mắt trái của nó cũng đã bị nghiền nát, vì thế mà sức chiến đấu tổng thể còn thấp đi nữa. Dẫu thế, sức chiến đấu của nó vẫn là gấp đôi so với tôi. Thông thường, nó không phải là đối thủ tôi có thể đương đầu trực diện và chiến thắng, nhưng sẽ không còn có cơ hội nào tốt hơn lúc này, khi mà một kẻ địch mạnh đã bị thương và không toàn vẹn chỉ với một mắt.

Con hobgoblin tìm thấy tôi khi tôi còn đang trong ẩn mật. Vậy có thể giả định là nó có thể có một dạng kĩ năng dạ thị khác hay tìm kiếm, nhưng…...nó không thể phát hiện được tôi khi tôi ở trên cây, nên rất có thể nó đã từng có. 

Cũng có khả năng là nó phát giác ra tôi bằng mùi máu của goblin trên người tôi, nhưng con hobgoblin cũng toàn thân phủ máu nên khó có khả năng đó. …...Nhưng trong trường hợp đó, nếu nó có dạ thị thì, như dự đoán là tôi sẽ bị tìm ra với ẩn mật cấp 1 nếu nó nhận thức được sự tồn tại của tôi.

Vũ khí của nó là…...một cây rìu cầm tay? Nó trông như cây rìu mà tiều phu hay dùng, nhưng nó cứ như cây rìu cầm tay khi kẻ sử dụng nó là con hobgoblin. Hobgoblin là một quái vật hạng 2, nên tôi đoán là kĩ năng nó có cũng là rìu kỹ cấp 2.

Cũng có những con quái vật khác sở hữu Áp Lực dựa trên chủng của chúng nếu là chúng là quái vật hạng cao, nhưng tôi không hề cảm thấy bất kì áp lực nào từ nó, ngay cả khi nó rống lên nhiều đến mức đó, nên nó có thể là thật sự không có nó. Nếu nó có kĩ năng khác thì cùng lắm sẽ là phòng ngự và võ nghệ. Dường như cũng có chủng goblin có thể sử dụng pháp thuật thuộc tính, nhưng sức chiến đấu của nó sẽ cao hơn đôi chút nếu nó có thể sử dụng được pháp thuật.

Nó có dạ thị nhưng nó đã bị mù một bên mắt lúc này nên nó sẽ không cố thử phi rìu hay ném đá trong tình trạng đó. Ngược lại, nếu nó ném tôi thì nó sẽ trở thành sở hở để tôi tận dụng. Còn bây giờ, phải giữ sự cảnh giác trước pháp thuật và những đòn tấn công tầm xa cấp độ thấp.

“…………phù”

Tôi chậm rãi hít vào rồi thở ra đánh bay nỗi sợ trong tôi. Tôi hiểu là bỏ chạy sẽ là thông minh hơn và là lựa chọn chính xác nhất nhưng……mày, sẽ trở thành vật phát triển cho sức mạnh của ta.

『Gugaa……-!』

Có lẽ là nó cảm nhận thấy rằng tôi tính cách để chiến đấu và giết nó, con hobgoblin đã trở nên cảnh giác trước tôi, thậm chí là thông qua cảm giác thiếu kiên nhẫn của nó. Nó đã sẵn sàng cây rìu cầm tay rỉ sét của nó trong tay phải trong khi chầm chậm rút ngắn khoảng cách. Tôi cũng nâng con dao đen của mình lên, cùng lúc di chuyển sang bên phải để chạy men theo điểm mù bên mắt trái của nó. Không cần thiết phải ẩn mật nữa. Nếu tôi phân tán sự tâm trung cho điều đó, khả năng tập trung của tôi sẽ hơi chệch hướng và độ cơ động của tôi sẽ bị giảm đi. ……Hãy luyện tập cái đó nếu có thể sống sót sau vụ này.

Tôi hướng sự tập trung đến bước chân và toàn lực khai triển cường hóa thân thể, cùng lúc ném dao từ điểm mù của nó mà không thể hiện ra bất kì chuyển động sơ bộ nào như Viro đã từng làm.

『Gugah!』

Con hobgoblin đã nhận ra rằng có thứ gì đó được ném về phía nó và ngay lập tức chặn nó lại bằng tay trái. Không như thủ lĩnh băng cướp, thứ này quyết đoán hơn. Nó không phải là đối thủ mà tôi có thể hạ thấp cảnh giác khi chống lại nó kể từ khi bắt đầu, nhưng nhìn thấy vậy, tôi nâng sự cảnh giác lên một bậc cao hơn.

『Gaaah!!』

Con hobgoblin mạnh mẽ đạp đất tiến về phía trước và vung cây rìu cầm tay xuống. Tôi bật nhảy tới điểm mù bên phải để tránh nó. Thông thường, nó có thể chẻ đôi tôi ra trong lúc tư thế của tôi bất cân bằng như thế này, nhưng con hobgoblin vẫn chỉ có một bên mắt và nó sẽ không thể bắt kịp được khi tôi chạy trong điểm mù của nó.

『Gaah!』

Dù vậy, nó vung loạn xạ cây rìu trong điểm mù của nó. Tôi dĩ nhiên sẽ chết nếu tôi trúng phải chỉ một đòn. Tôi nhấn chìm cảm xúc lo sợ đến sâu trong đáy lòng và bình tĩnh chạy men theo điểm mù để tránh những đòn tấn công.

Tấn công và phòng thủ là sự trao đổi qua lại lẫn nhau, chỉ một khoảng khắc bất cẩn cũng sẽ dẫn đến cái chết. Tôi cần phải kết thúc chuyện này trước khi nó có thể quen với việc chiến đấu với một mắt. Nhưng để đánh bại nó, tôi chỉ có thể dựa vào Kĩ Năng Chiến Đấu. Nhưng, nếu tôi không thể đánh bại nó chỉ trong một đòn, tôi sẽ dễ dàng mất mạng kể cả nếu đó chỉ là một chiêu phản đòn yếu, bởi vì cơ thể tôi sẽ bị cứng đơ sau khi sử dụng Kĩ Năng Chiến Đấu. Tôi sẽ có thể tìm ra được cơ hội chiến thắng nếu tôi nghiền nát bên mắt còn lại của nó, nhưng đúng như dự đoán, con hobgoblin cũng cực kì cảnh giác cho việc đó. Nó cẩn trọng chặn lại những con dao nhắm vào mắt nó.

Có cách nào khác……không……chỉ có một cách duy nhất thôi. Tuy nhiên, tôi sẽ bị dồn ép đến thế bất lợi còn lớn hơn nếu tôi làm rối lên. Nhưng, có lẽ điều đó vẫn là tốt hơn khi so sánh tới việc liều lĩnh không cân nhắc hay cứ để thể lực tiếp tục bị bào mòn đi như thế này.

Sống hay chết. Bây giờ, hãy quyết định nó.

『Gugaaaaaaaaaaaah!!』

Tôi chạy ngược lại trong khi vẫn hướng mắt nhìn nó để trốn vào trong bóng tối của khu rừng đằng sau mình. Với nhiêu đó, con hobgoblin có thể nhìn thấy tôi rõ ràng và ra sức đuổi theo.

Kế hoạch là khiến thứ này phải sử dụng kĩ năng dạ thị. Không như dạ thị của tôi, có thể nhìn thấy ‘sắc tố’, dạ thị bình thường chỉ là một kĩ năng cho ‘thấy’ bằng cách tạo hình ‘phản chiếu’ của ma tố tràn ngập trong không khí được tạo nên bởi những chuyển động của gió và những sinh vật sống vào bên trong bộ não. Viro đã dạy tôi rằng con người chỉ có thể lãnh hội được kĩ năng dạ thị đến cấp 1 bởi vì khả năng cảm nhận vốn có của chúng ta vốn thấp hơn so với tộc á nhân hay chủng quái vật. Như là một con quái vật, thứ này hẳn phải dùng dạ thị thường xuyên. Đó chính xác là lí do tại sao kế hoạch của tôi sẽ cực kì hiệu quả.

Như dự tính, tôi đã tiến vào trong rừng tối, nơi cần thiết phải có dạ thị và ngay lập tức sử dụng ẩn mật cùng lúc tập trung cấu trúc nên pháp thuật.

“──Toon Pure──” Tôi sử dụng từ có nghĩa là 『ở nơi đó』 mà tôi đã tìm ra trong thuật thức của ám thuật Noise. Sau đó, tôi chỉ có thể dựa vào trí tưởng tượng của mình, ma lực điều khiến, và giác quan để quan sát ‘màu sắc’ ma tố.

Tôi thở chỉ khi ám ma tố bao trùm khắp xung quanh và nhuộm bản thân mình trong ám ma tố. Tôi đẩy ma lực ra ngoài với ma lực điều khiến và gửi nó đến những nơi được chỉ định. Làm như vậy sẽ khiến ma lực của tôi giảm mảnh đi và làm tôi choáng váng.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!』

Con hobgoblin đã thấy tôi không chuyển động nữa trong tức khắc và đã bắt kịp. Nó nhìn thấy cơ hội để chiến thắng và vung cây rìu lên cao hơn đầu.

Rất có thể đó là Kĩ Năng Chiến Đấu rìu kỹ, Đả Phá. Cây rìu vung xuống cùng một lượng ma lực. Chấn động truyền đi từ nó và không gian nơi tôi đang đứng đã bị nghiền nát. Nếu một đứa trẻ như tôi trúng phải một Kĩ Năng Chiến Đấu cấp 2, tôi sẽ ngay lập tức bị nghiền nát. Cơ mà──

*Xoẹt-!*

『Gah……!?』

 Con hobgoblin bấn loạn vung loạn xạ cánh tay của nó khi nó đột nhiên bị đâm với một con dao từ bên cạnh. Tôi, người ở bên cạnh nó bị thổi bay đi.

“............”

Tôi cố chịu đựng cơn đau từ việc bị thổi bay trong khi đứng dậy và nhổ ra đờm máu chảy trong miệng do vết thương ở môi. Con hobgoblin không tấn công tôi trong thời gian này. Nó không thể làm vậy.

Bởi vì mặt của con hobgoblin…....mắt phải còn lại của nó đã bị xiên que đâm sâu vào. Tôi đã hoàn toàn lây đi tầm nhìn của nó

『GUGAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!』

Toàn bộ thị giác của con hobgoblin bị giam cầm trong bóng đêm, hống lên trong đêm. 

Thứ 『tôi』 mà nó đã chém chỉ là ‘nhân dạng’ của tôi mà tôi đã tạo ra từ ám ma tố. Nó sẽ ngay lập tức bị lộ nếu chúng ta ở nơi sáng sủa, song, càng quen với việc sử dụng dạ thị thì sẽ càng dễ bị lừa bằng chiêu này. Ám ma tố là những hạt không có hình dạng. Do đó, thứ gì cũng có thể làm được, phụ thuộc vào ma lực và trí tưởng tượng của bạn…...đó là giả thuyết mà tôi đã đặt ra. Tôi mừng là nó đã thành công.

Nhưng, đây là 『pháp thuật』 và cũng đồng thời là 『ma thuật』, nên nó tiêu thụ của tôi hết lượng ma lực còn lại của tôi cho đến khi chỉ một bước nữa là đến giới hạn. Tôi đã cảm thấy cảm giác hơi đói bụng gần giống với cảm giác ma lực cạn kiệt rồi. Tôi liếm đi máu con hobgoblin đã bắn lên mặt tôi. Vị máu làm tôi cảm thấy hơi cồn cào.

“Giờ thì……”

『Gugaa……-』

Khi tôi lẩm bẩm, con hobgoblin đã nghe thấy giọng nói của tôi và thân hình của nó giật lên dữ dội. Nó gào thét như một con quái thú đã bị dồn vào chân tường. Tôi đã không còn có chút ma lực nào còn lại để sử dụng Kĩ Năng Chiến Đấu và cường hóa thân thể nữa. Ta đã không còn sức mạnh để đánh bại mày. Nhưng mày cũng không còn có thể thấy gì được nữa, song vẫn còn có sức mạnh điển chiến đấu, đúng chứ?

Hãy đặt sinh mệnh lên bàn cân và đấu tranh giành quyền sống sót đi.

Bởi vì, ta sẽ đồng hành cùng người cho đến phút cuối cùng…...cho đến khi mày chết.

.

“Meena!!”

“......Aa, Sera-san!”

Khi Sera tìm thấy Meena ở trong bóng tối, cô gái đó ngồi khụy xuống mặt đất trong sự nhẹ nhõm.

Khi Sera đi hỏi Castro đang ở trong biệt thự, có vẻ như anh ta đã để đứa trẻ đó lại quan sát khu rừng, vốn là ranh giới của nơi lãnh thổ này. Castro được sinh ra tại một khu ổ chuột. Do gánh nặng về những tội ác mà anh đã phạm phải trong quá khứ, anh kinh tởm những người cũng đến từ khu ổ chuột giống như anh. Cô ấy không biết chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ của anh ta, nhưng bởi vì thế mà Castro khinh bỉ những kẻ phản đội đồng bọn của mình và sẽ không bao giờ dung thứ cho những kẻ như thế. Chính vì anh là người như vậy nên cô có thể tin cậy anh ta ở một số khía cạnh nào nó, nhưng để nghĩ rằng anh sẽ trực tiếp hướng cảm nhận đó về anh ta ngay cả với một đứa trẻ, cô chưa từng nghĩ rằng anh đã méo mó đến thế này. 

Hơn thế nữa, có khả năng goblin đi lạc vào trong khu rừng, nơi đứa trẻ đó đang ở. Thông tin đó sẽ không được truyền đến cho bất kì ai không phải cùng chức vụ với Castro. Khi hình dung đến việc cô gái ngây ngô Meena mang thức ăn đến cho đứa trẻ ở đó và cả hai trở thành nạn nhân nếu họ không may mắn gặp phải, tất nhiên, kể cả Castro cũng sẽ tái mặt khi đó.

Hai người họ vội vàng đi tìm kiếm hai cô để giải cứu họ đến nơi an toàn trong tình trạng cấp bách nhất.

“Bình tĩnh đã Meena. Chuyện gì đã xảy ra?”

“L-Là…...Em cứ nghe thấy tiếng hống từ những con quái vật trong rừng. Em…...đã quá sợ hãi và bỏ chạy nhưng, có một đứa trẻ ở đó nên…...nhưng mà…...nhưng mà”

Những lời kể của cô khiến Sera và Castro phải ngước nhìn lẫn nhau, tự hỏi rằng liệu có thật sự là goblin đã xuất hiện ở đó.

“Chị hiểu rồi. Castro, hãy đưa em ấy về rồi trở lại đây với Viro. Tôi sẽ đi tìm đứa trẻ đó.”

“Được rồi-!”

Castro không hề có ý định khiến đứa trẻ đó phải chết. Anh chỉ muốn đuổi đi đứa trẻ mà anh kinh tởm. Phải chăng sự hối lỗi đã biểu hiện lên khuôn mặt của anh…...nhưng Sera lắc đầu với anh ta.

“Tôi sẽ quyết định phải làm gì với anh sau. Bây giờ hãy nghe theo chỉ đạo của tôi.”

“......Như cô nói vậy.”

Lần này, Castro đã biết nghe lời rút lui. Có lẽ anh đã nhận thức được rằng mình đã gần như không tuân theo mệnh lệnh. Sera giao phó Meena cho anh và tốc lực chạy như thể cô đang đồng bộ vào bóng tối cùng lúc sẵn sàng trên tay hai con dao mảnh được chế tác từ mythril mà cô ấy đã giấu dưới những lớp tay áo.

Nếu là đứa trẻ mà Viro mang đến đây, vậy thì chắc chắn cô bé có thể đánh bại được ít nhất một con goblin. Tuy nhiên, một thiếu nữ hãnh diện với sức mạnh của mình hối hả đối mặt với đám quái vật ở số lượng mà họ không thể chống lại chỉ khi họ giành lại được ưu thế là điều thường xảy ra. Nếu kẻ địch là số lượng không thể chống lại, vậy thì chỉ cần bỏ chạy. Nhưng…...điều gì sẽ xảy ra nếu đó là tình huống mà họ không thể trốn khỏi cuộc chiến?

Meena đã nghe thấy họn của vài con quái vật. Vậy thì chúng chắc phải ở rất gần đây. Và nếu đó là tiếng hống, vậy thì cũng có khả năng cuộc chiến đã bắt đầu. Ai là người đang chiến đấu? Tại sao Meena lại có thể trốn được mặc cho cô ấy đã ở gần đó đến vậy? Và nếu đứa trẻ đó là người chiến đấu, vậy thì vì lí do gì mà cô bé không thể chạy trốn?

(Đừng nói với mình là……)

Castro đã nói rằng đứa trẻ đó là một cư dân khu ổ chuột qua vẻ ngoài của cô bé. Nhưng ít nhiều thì một đứa trẻ sống ở khu ổ chuột, ngay cả Sera và con trai của cô đã được huấn luyện từ lúc nhỏ như là một thành viên của phe tối, cũng không dễ dàng gì có thể thách thức một đối thủ mà họ không thể đánh bại để cứu mạng người khác.

Nếu đó là những gì đã xảy ra, vậy thì có lẽ đứa trẻ đó đã không còn sống nữa. Trong trường hợp xấu nhất, cô sẽ phải mang về xác của đứa trẻ cho Viro, người đã đưa cô bé đến đây. Thâm tâm của Sera như nặng trĩu lại khi tôi nghĩ đến chuyện đó.

.

Sera đã ngửi thấy mùi máu trong rừng và lặng lẽ thay đổi hướng chạy.

Cô ngay lập tức truy ra vết máu. Nhưng ở đó chỉ có xác của những con goblin. Cô không tìm được những con quái vật khác hay cả đứa trẻ.

Sera sử dụng kĩ năng Tìm Kiếm cấp 4 và truy theo vết máu. Và rồi cô tìm thấy thứ gì đó trong bóng tối ở phía bên kia của khu rừng──

(......Có thứ gì đó.)

Sera theo phản xạ ngừng chạy khỏi sát khí sắc bén được tỏa ra từ phía bên kia của bóng tối.

Thứ sát khí này không phải là thứ là goblin có thể phát ra. Có một quái vật bậc 2 ở đó…...tệ nhất là quái vật có thể tương đương với bậc 3. Trang bị của cô có hơi yếu để đối mặt với con quái vật bậc 3 hoặc hơn đó, dù vậy, Sera vẫn sẵn sàng con dao và bước về phía trước mà không do dự.

“......Đây là.”

Đằng đó là ba con goblin đã chết nằm trên nền đất. Cũng có cái xác của một con quái vật, đó rõ ràng là một con hobgoblin với vô số vết thương được khắc trên toàn cơ thể của nó. Nó cho cô biết rằng một trận chiến dữ dội đã xảy ra ở đây. 

Và rồi…...trước những cái xác của con hobgoblin và những con goblin, một đứa trẻ nhuốm màu máu đang phát ra một sát khí lạnh giá tựa như băng hàn trong khi đứng với con dao đang giữ trong tư thế chiến đấu như một con quái thú bị thương.