“Chúng ta sẽ sớm đếm điểm hẹn thôi, Elena-sama.”
“Ta thì lại muốn xuống phố hơn……”
Trở lại một khoảng thời gian khi trước, bên trong cỗ xe ngựa đang hướng đến tòa lâu đài ven hồ, một trong những nhà tiếp khách được sở hữu bởi Nhà Dandall. Hai tiểu thư với trang phục cùng cung cách ứng xử của lệnh ái các nhà danh gia vọng tộc……quý tộc thượng lưu đang có một cuộc trò chuyện với nhau.
Cô gái tóc đỏ là Clara, công chúa Nhà Dandall, cô là con gái chính thống và hợp pháp của Phiên Hầu Tước Dandall. Mặc dù cô ấy vẫn mới chỉ là một đứa trẻ, song, vẻ tri thức trong mắt cô và bầu không khí điềm tĩnh đã phần nào bộc lộ vẻ xinh đẹp tựa như một bông hoa mà cô sẽ phát triển trong tương lai sau này.
Cô gái bắt chuyện cùng vẻ kính trọng với Clara là một tiểu thư với mái tóc vàng cùng dung nhan kiều diễm không kém gì so với Clara, nhưng khuôn mặt của cô lại đang thể hiện một vẻ không hài lòng. Nó làm cho Clara, một người bạn, và cũng là một chị em họ với đệ nhất công chúa Elena nở một nụ cười ngượng.
Đệ nhất công chúa Elena, cô thần tượng anh trai của mình, thái tử Ervan. Bởi vì cách hành xử của cô ấy đã dần trở nên thái quá nên cô đã được gửi đến lãnh thổ Dandall, lãnh thổ thuộc về gia đình của mẹ cô, đệ nhị nữ hoàng. Ở đó, cô ấy đáng ra phải ‘phục hồi sức khỏe’ bằng cách tạm thời giữ khoảng với anh trai của cô để cô có thể làm nguội cái đầu của mình.
Song, tuy rằng Elena ích kỷ, cô lại không phải là một kẻ ngốc. Elena chỉ quên mình mỗi khi nói về anh trai cô, bề ngoài, cô ấy luôn luôn thể hiện một vẻ đứng đắn như một hoàng tộc. Tình trạng thể chất của cô đã trở lên không ổn do khóa đào tạo đặc biệt khắc nghiệt như thể tra tấn của mẹ cô ấy, nhưng khóa đào tạo đó đã giúp Elena đạt được khối tri thức không thể ngờ được với một đứa trẻ bảy tuổi.
Elena đó không thể hiện ra phẩm giá của một công chúa, mà sự bất mãn đã bộc lộ trên khuôn mặt cô ấy mặc dù chỉ là đôi chút, bởi vì chỉ có duy nhất Clara là chị em họ và cũng là bạn của cô ở nơi này. Cô ấy chắc hẳn bất mãn vì cô không thể gặp được anh trai cô, nhưng cô hiểu rằng cô làm vậy chỉ đang khiến cho cha cô là đức vua và đệ nhất nữ vương lo lắng cho cô.
Clara trông như muốn nói gì đó khi thấy cách hành xử của Elena. Cô để lộ ra một tiếng thở dài.
(Mình nên nói về chủ đề gì đây……)
Khiến một trong số các nhân vật phản diện Elena diệt trừ nữ chính. Ngoài muốn có một cuộc trò chuyện với chị em họ sau bấy lâu nay, Clara cũng đã có ý định sắp đặt để Elena và cô một mình trong cỗ xe ngựa từ lúc ở lâu đài Dandall đến đây.
Trong otome game, Elena ghen tị với nữ chính, người đã thu hút sự chú ý của thái tử. Cô ấy sẽ nói lời phàn nàn đến nữ chính và đôi khi cũng sẽ chơi khăm cô ta, nhưng theo như tiến trình của câu chuyện, nữ chính sẽ bước vào một mối tình lãng mạn với thái tử, sau cùng, cô tiếp cận nữ chính và trở thành đồng minh của cô ta. Ở giai đoạn này, Elena sẽ chưa trở thành đồng minh của nữ chính bởi cô ta chưa trở thành tình nhân của thái tử, nhưng cũng khó để hướng sự thù địch trực tiếp vào nữ chính, người vẫn chưa qua tiếp cận với thái tử.
Nếu cô ấy đưa ra một lời nói dối dở tệ, Elena thông minh sẽ ngay lập tức để ý có gì đó không đúng. Đó là lí do tại sao cô ấy cần tạo dựng một chủ đề cực kì cẩn thận.
(Vẫn còn có thời gian. Nếu mình có thể khiến cô ấy có cái nhìn không thiện cảm với nữ chính trong kì hồi phục này……)
Trong khi cô đang nghĩ về những điều như thế, Elena nhìn cô như thể cô ấy có thể nghe thấy giọng nói trong thâm tâm của Clara.
“Clara? Em hôm nay im lặng thật đấy. Có cái gì đang đè nặng lên tâm trí em sao?”
“.....Dạ không, không có gì đâu ạ.”
Cỗ xe ngựa tiếp tục chạy theo hướng đích đến, như hai người giữ im lặng trong một lúc bên trong. Hai người họ đã có sự gắn bó thân thiết bên nhau như hai chị em thật sự trước đây, nhưng kể từ khi Clara gợi lại được kí ức từ tiền kiếp, một khoảng cách lòng đã được hình thành nên giữa hai người họ.
Elena nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bên trong là một bầu không khí ngượng ngùng. Cô lên giọng ngay khi cô nhìn thấy cảnh hồ đang lọt vào tầm mắt.
“Clara, đích đến của chúng ta là tòa lâu đài đó sao?”
“Vâng ạ, tòa lâu đài đó là nhà tiếp khách nơi mà Elena-sama sẽ ở.”
Clara nhớ lại địa vị của cô khi lâu đài tiến vào tầm mắt và quan sát cảnh vật xung quanh từ khung cửa sổ. Là chị em và cùng là bạn cùng chơi kể từ lúc trẻ thơ, cô vẫn vác trên mình trách nhiệm của con gái nhà phiên hầu tước, đối đãi đệ nhất công chúa.
Khi lâu đài đã gần như đến gần, những người hầu được chuẩn bị bởi nhà Dandall và đại tướng đã trật tự xếp hàng dọc theo con đường từ cổng đến lối vào tòa nhà. Từ cung điện và nhà Dandall cũng đã cử đi những người làm của họ, nhưng quả nhiên, họ phải dựa vào các gia đình quý tộc khác để củng cố số lượng không đủ các hầu gái và người hầu. Đa số các quý tộc có quan hệ dùng số lượng các người hầu lấp đầy chỗ trống ở đây đều mong muốn được làm việc ở Nhà Dandall hay cung điện, nên đôi khi họ sẽ hành động theo một cách như động lực tràn đầy…….hay đặt theo một tình huống xấu, họ sẽ hành động đầy tham vọng.
(......Ơ?)
Cậu trai với làn da ngăm trông như là người người Cruz đang đứng im bặt ở một góc của hàng, làm trông như cậu ta không muốn trở nên nổi bật, nhưng cậu ta vẫn bắt phải ánh mắt của Clara. Cô ấy đã quen với khuôn mặt của cậu ta. Theo Leyton……cậu ấy tuy vẫn còn là một đứa trẻ nhưng, cậu bé đó, khi nữ chính đăng kí vào học viện pháp thuật, cậu ta là một 『mục tiêu bắt giữ』, bởi cậu đi cùng với cô ấy như là quản gia riêng của cô.
Danh tính thật sự của cậu là hiệp sĩ phe tối, người bảo vệ từ trong bóng đêm cho nữ chính, công chúa nhà Melrose. Ban đầu, cậu ấy sẽ không thực hiện công việc của mình, đó là bảo vệ một nữ chính tuy siêng năng nhưng yếu đuối, nhưng cậu dần được truyền cảm hứng bởi sự nỗ lực không ngừng của nữ chính, và sau khi trải qua một vài sự kiện, cậu sẽ trải qua một sự tỉnh giấc, vì lợi ích của nữ chính, người mà cậu đã phải lòng.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng cô ấy sẽ được gặp cậu ta ở nơi như thế này, nhưng cô cũng có thể hiểu được tại sao, nếu cậu ta có quan hệ với phe tối.
Nhưng thứ thật sự khiến Clara bị sốc không chỉ là cậu ta. Ở đối diện vẻ ngoài quản gia của cậu ta, ở cuối hàng hầu gái, cô thấy 『mái tóc vàng hồng』 mà cô đã thấy vô số lần trong trò chơi, và cô nuốt nước bọt.
(Đừng nói với mình là……nữ chính!? Không phải, không thể nào là như vậy được. Nữ chính đáng ra vẫn phải đang ở trại mồ côi lúc này. Và cô hầu gái đó vẫn đang ở tuổi trẻ con nhưng, cô ta khoảng mười tuổi, chắc chắn là sai lầm nào đó……)
“Clara……? Có ai đó ưa mắt nhìn của em sao?”
“K-không, không có gì đâu ạ.”
“H~mm?”
Elena đã sắc sảo nhận ra tâm trạng kì lạ của Clara và nhướng mày đa nghi. Cô quan sát cảnh mà Clara đã nhìn thấy từ khe rèm và khóe môi cô khẽ nâng lên.
“Đi thôi, có vẻ như chúng ta đã đến nơi rồi. Clara, việc dẫn ta đi xung quanh, trông cậy vào em đấy.”
“......Như mệnh lệnh của người, thưa Elena-sama.”
.
Và rồi, Elena bước xuống khỏi cỗ xe ngựa. Với khả năng quan sát của cô ta, cô ta đã tìm thấy cô gái ở hướng mà Clara đã nhìn tới và nói rằng cô ta muốn cô ấy.
Cô gái tóc vàng óng, là tôi, đáng ra quan sát từ trong bóng đêm bảo rằng cô ta 『muốn』 tôi.
Theo quan điểm cá nhân, tôi có thể hiểu rằng tại sao cô ta lại thấy hứng thú với ai đó ở cùng độ tuổi với mình, nhưng Sera và những người khác có giác quan của một quý tộc, dường như chưa bao giờ tưởng tượng ra rằng một quý tộc sẽ muốn một người không thể làm được công việc gì. Sera và hai người quản gia cấp cao khác đang cố gắng khuyên can cô gái tóc vàng.
“Cô bé đó vẫn còn đang trong quá trình huấn luyện. Ngay cả ở đây, cô bé ấy chỉ đạm nhận được những việc hầu. Không thể giao phó công việc cực kì quan trọng như làm người hầu riêng để phục vụ cho điện hạ được đâu ạ.”
“Nếu cô bé đã hoàn thành khóa huấn luyện và được chúng tôi đánh giá là có năng lực, chúng tôi xin hứa là khi đó, chúng tôi sẽ gửi cô bé ấy đến lâu đài để phục vụ như hầu gái tập sự ở đó. Đến khi đó, tôi xin người hãy nghĩ lại về việc liệu rằng cô bé có thật sự cần thiết với điện hạ hay không.”
“Ngay cả trẻ lang thang cũng bắt đầu quá trình học việc ngay từ lúc mười tuổi đúng không? Ta cũng không định đột nhiên phải bắt một hầu gái nhỏ phải gánh lấy trách nhiệm của một sử nữ. Nhưng mà, vẻ ngoài của cậu ấy làm hài lòng ta. Cậu ấy ít nhất có thể đứng bên cạnh ta và truyền đạt lời của ta đến những sử nữ, được chứ?”
Ở một trong số các phòng khách bên trong lâu đài, tôi được bảo chờ đợi ở một góc phòng trong khi chờ đợi họ quyết định vị trí của tôi.
Những sử nữ và quản gia khác ở trong phòng cũng đang lắng nghe cuộc đối thoại mà không có bất kì sự thay đổi nào trong biểu cảm, tuy nhiên, có những người hầu gái khác xuất thân từ những gia đình danh giá, những người muốn hình thành nên một mối quan hệ với hoàng tộc và nhà phiên hầu tước cũng đang ở chờ đợi ở trong góc phòng. Họ trừng mắt nhìn tôi với ánh mắt như loài ogre.
Vào lúc này, tôi đã không còn có thể nhận thấy gì từ những cái trừng mắt của những quý cô chưa bao giờ có qua kinh nghiệm chiến đấu nào nữa. Quan trọng hơn, họ gọi cô gái đó là 『điện hạ』. Điều đó có nghĩa rằng cô ta là hoàng tộc ư? Tôi vẫn chưa đủ mạnh để có thể tự mình chạy trốn đến quốc gia khác, nên xin hãy tha cho tôi khỏi những điều rắc rối như thế này.
Sau một hồi kì kèo qua lại với nhau, người quản gia cấp cao thở dài ngao ngán rút lui.
“Đứa bé này vẫn chỉ mới là đứa trẻ chưa thể nói được kính ngữ. Nếu điện hạ không để tâm đến điều ấy thì tôi sẽ giúp cô bé làm một trong những người hầu chỉ trong khoảng thời gian điện hạ ở lại lâu đài này. Đó là điều thỏa hiệp tốt nhất mà chúng tôi có thể đưa ra.”
“Tất nhiên rồi, ta không để tâm đâu. Và lỡ như ta đã lỡ dành sự thích thú với cậu ấy, hãy gửi cậu ấy đến cung điện sau khi khóa giáo dục của cậu ấy kết thúc để làm hầu gái tập sự chính thức ở đó. Đó cũng là lời thỏa hiệp tốt nhất ta có thể đưa ra ở đây.”
“Như mệnh lệnh của người, thưa điện hạ.”
“......Aria, hãy đến đây dành tỏ sự kính trọng đi.”
Có vẻ như vị trí của tôi đã được quyết định mà không lấy ước nguyện của tôi là chủ chốt. Bản thân tôi đã chuẩn bị tinh thần để bỏ trốn nếu tôi gặp phải nguy hiểm, ngay cả khi tôi có trở thành một người bị truy nã bởi vì điều này. Còn bây giờ, tôi chỉ nên chấp nhận tình huống này theo hướng tích cực. Bằng cách này, tôi sẽ có thể làm công việc giám sát dễ dàng hơn. Vậy là tôi vâng lời Sera và bước tới trước.
Tôi lúc này không chỉ không sánh ngang với Sera hay quản gia cấp cao nào, tôi thậm chí còn không thể đối đầu với bất kì ai trong số các hiệp sĩ theo bảo vệ cô ta. Thâm tâm tôi thề rằng mình sẽ sớm bắt kịp họ trong một ngày nào đó, cùng lúc tôi cúi đầu trước cô gái với mái tóc ánh vàng như theo cách mà mình đã được dạy.
“Tôi là hầu gái tập sự, Aria ạ. Xin hãy đối xử tốt với tôi.”
“Aria……nhỉ. Hãy gọi ta là Elena.”
.
▼ Elena Tộc: Người♀
【Ma Lực: 120/120】【Thể Lực: 33/35】
【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 50】
.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy một đứa trẻ với nguồn ma lực cao hơn tôi, người đã học quang thuật và ám ma thuật.
Từ điểm thể lực của cô ta, cô ta trông không giống như là có kĩ năng đánh cận chiến, nên rất có thể là cô ta có đa hệ kĩ năng pháp thuật. Cô ta nói chuyện theo một cách kiêu căng, đặc trưng cho giới quý tộc như trong ‘kiến thức’, nhưng tông giọng của cô ta lại không nghiêm trang như lời nói. Tuy nhiên, cô gái tóc đỏ đằng sau cô ta lại không hề tiếp cận tôi, mà thay vào đó là hướng tới tôi một ánh mình sắc nhọn như một cái liếc.
“Aria, sau cùng thì công việc giám sát của em cũng chỉ là hỗ trợ cho chúng tôi. Chuyện đó không có gì là thay đổi, nhưng tôi phải nhờ em làm sứ giả cá nhân từ bây giờ. Em có hiểu không?”
“Vâng.”
“Với lại, tôi bây giờ sẽ nói cho em thông tin này, bởi vì giờ em đã là người hầu cá nhân. Elena-sama là một trong những vị hoàng thân của đất nước này. Tiểu thư còn lại là lệnh ái Nhà Dandall, ngài ấy là Clara-sama. Hai người ấy là mục tiêu giám sát của chúng ta, nhưng sự an nguy của Elena-sama được ưu tiên cao hơn cả. Hãy nhớ lấy điều ấy.”
“Vâng.”
“Đã có báo cáo về việc hai người họ đến ở trong lâu đài này, những tên từ các băng đảng không có cái nhìn mấy thân thiện về một trong số các mục tiêu, hay có lẽ là cả hai bọn họ, hành động ra ngoài của họ có thể đã được chúng nhìn thấy. Chúng ta không nghĩ rằng chúng sẽ cố làm gì quá công khai, nhưng nếu bằng lí do nào đó mà chúng có tay trong, em cũng phải hành động để bảo vệ họ, hay ít nhất là điện hạ bởi vì em sẽ là người cận kề.”
“Vâng.”
“Và cả, bản thân điện hạ cho phép em gọi tên ngài ấy trực tiếp, nên hãy nhớ rằng hãy gọi ngài ấy là Elena-sama thay vì là điện hạ. Còn với Clara-sama, hãy gọi ngài ấy là Ojou-sama.”
“......Vâng.”
Sera khẽ gật đầu sau khi chị ta hoàn thành xác nhận danh sách những điều cần thiết để nói với tôi. Rồi cùng với Sera, chúng tôi trở về khu vườn nơi các mục tiêu giám sát bắt đầu chuyến tản bộ.
Tuy nhiên, điều đấy không có nghĩa là tôi phải làm gì cụ thể. Nếu không có việc này, tôi sẽ đi làm những công việc vặt hằng ngày trong khi cân nhắc từ 『quan niệm của một đứa trẻ』, rằng liệu một cô gái có đột nhiên biến mất hay không. Đấy là tất cả, nhưng về việc trở thành người phục vụ, đứng nghiêm và quan sát từ phía sau những hầu gái khác đã trở thành công việc mới của tôi.
“Aria, lại đây đi.”
“......Vâng, thưa Elena-sama.”
Nhưng có vẻ như Elena không cho phép điều đó. Tôi không biết rằng liệu mình có những gì làm hài lòng cô ta, nhưng cô ta đã đặt tôi ở bên cạnh mặc dù tôi không thể cứ chờ đợi cô ta như nữ quản gia hay gì.
Khi tôi đến gần, tiểu thư Dandall đi ra xa như thể cô ta sợ ở gần tôi. Và khi tôi nói tên Elena, những người hầu gái khác không được cho phép cũng hướng cùng ánh mắt thẳng thừng tới tôi với cảm xúc như căm ghét. Elena đã chú ý đến điều đó và nở nụ cười thân thiện trên môi. ……Cô ta có nhân cách khá là vặn vẹo.
“Cậu có nhân cách thật cao đẹp, phải không Aria. Phải chăng tính cách của cậu là không thể bị lay chuyển bởi ý kiến của người khác?”
“......Thật xấu hổ nhưng đúng như là Elena-sama đã nói.”
Có vẻ như Elena và tôi rất giống nhau. Dĩ nhiên, tính cách của chúng tôi là khác nhau, nhưng chỉ như tôi, dường như cô ta cũng có một tinh thần thép để gánh lấy sự tàn ác trong giới quý tộc.
Hành vị ứng xử của cô ta không phải là như một đứa nhóc. Đứa nhóc này chắc hẳn trông phải già dặn hơn từ góc nhìn người lớn, nhưng cách sống đó khiến cô ta hơi giống tôi.
Những hầu gái sẽ rời khỏi căn phòng sau khi họ hoàn thành công việc của mình. Những hầu giá cũng sẽ không tiếp cận hơn mức cần thiết trừ khi có việc gì cần họ xử lý.
Công chúa Dandall đôi lúc cũng sẽ rời đi ở những nơi nào có tôi ở đó, nên sau vài ngày, tôi đã trở thành người duy nhất thường ở bên cạnh Elena.
“Thật tình……Okaa-sama có tâm hồn quá là yếu đuối. Người đã trở thành đệ nhất nữ hoàng là một người tính tình tốt bụng, nhưng sau cùng, cô ta cũng chỉ là lệnh ái nhà tử tước, người chưa bao giờ nhận được nền giáo dục để trở thành nữ hoàng, nên không có mẫu thân ta là đệ nhị nữ hoàng, chính quyền của đất nước này sẽ không thể cấu thành hợp lý được, cậu biết không? Bà ấy lẽ ra nên sử dụng sơ hở đó để tạo nên nên một nguồn lực riêng cho bên trong và cả bên ngoài đất nước……cậu có nghĩ vậy không?”
Khi chỉ có mình tôi ở bên cạnh, Elena bắt đầu bộc lộ những lời phàn nàn với một âm giọng nhỏ để chỉ mình tôi có thể nghe được. ……Cô ta có thật sự là một đứa trẻ như tôi không?
Tôi nghe được rằng Elena đã được mẹ cô ta đào tạo một khóa giáo dục bất thường. Nó làm tôi nghĩ rằng cô ta cũng sử dụng ‘kiến thức’ đã tích lũy để tuyệt vọng đấu tranh, để có thể sống sót.
“Tôi không thể nói gì về chuyện đó.”
“Cậu thật sự lạnh lùng đấy Aria. Nhưng mà, cậu thật sự giống ta theo cách đó. Ngày mai, ta sẽ đi xuống thành phố để mua sắm, vậy nên cậu cũng sẽ đi cùng.”
“Đã rõ.”
Khi chỉ có hai người chúng tôi nói chuyện với nhau, Elena sẽ không quát tôi kể đã khi tôi sử dụng cách nói chuyện bình thường. Một người thông minh như cô ta cũng theo lối phong cách trò chuyện với tôi. Nhưng chúng tôi không phải là ‘bạn’. Cô ta chưa bao giờ bỏ đi phong thái như một chủ nhân nói chuyện với người hầu với tôi, và tôi cũng chưa bao giờ rút ngắn khoảng cách giữa tôi và cô ta hơn mức cần thiết. Chắc chắn rằng tôi sẽ không bao giờ hầu hạ cô ta. Nhưng, tôi không hẳn là không thật sự thích bầu không khí giữa chúng tôi như thế này.
Elena đang tận hưởng hương thơm của tách trà trên một chiếc bàn trắng được đặt ở hiên sân, thời gian lặng lẽ trôi qua. Đôi khi, đôi mắt xanh lam sáng của cô ta hướng về phía hồ, nơi có cùng sắc màu với mắt của cô ta.
Tôi tự hỏi rằng liệu cô ta đã thấy gì và cảm nhận được gì đến lúc này với ‘kiến thức’ được tích lũy của cô ta như tôi. Thứ hiện tại đang phản chiếu trong đôi mắt của cô ta lúc này là gì? Tôi đang đứng xéo phía sau cô ta khi tôi hướng mắt về phía khung cảnh ấy. Khi hai chúng tôi đều như lặng lẽ như vậy sau một lát, Elena đột nhiên nâng giọng.
“Aria……Ta tự hỏi rằng cậu có thể thấy được gì từ đây?”
Elena đã hỏi tôi trong khi vẫn đang nhìn về khung cảnh ấy. Tôi cố định ánh mắt về cái hồ khi tôi từ từ đáp lại.
“Chắc chắn rằng……cũng như người vậy thôi.”
.
Một tuần trôi qua kể từ khi Elena đến tòa lâu đài này. Cô ta đã rời khỏi lâu đài và đến thị trấn phố Lâu Đài Dandall. Dù vậy, sự hiện diện của cô ta được giữ bí mật khỏi công chúng, nên bề ngoài chỉ có ba hiệp sĩ theo bảo vệ cô ta. Ngoài họ ra, chỉ có ba sử nữ, một quản gia, và bốn hầu gái đi chung. Tôi cũng là một trong số bốn hầu gái, nhưng tôi không thấy Sera và các quản gia cấp cao đâu trong số các sử nữ và quản gia.
Lí do là bởi công việc ở lâu đài sẽ bị trì trệ nếu họ rời khỏi lâu đài, nhưng nguyên do chính là bởi họ biết rằng Elena sẽ thấy phiền nếu hai người kĩ tính như họ đi theo cùng. Vậy nên người quản gia cấp cao đề nghị rằng anh ta sẽ trà trộn vào trong quần chúng để bí mật bảo vệ Elena. Bằng sức mạnh của anh ta, sẽ không có vấn đề gì cả nếu chúng tôi có bị tấn công. Không chỉ thế, một vài đồng nghiệp của Sera cũng đang trà trộn vào trong quần chúng và bí mật hành động, nên tôi cũng không nên làm gì cả miễn là không có gì quan trọng xảy ra.
Vốn dĩ, công chúa Dandall phải tham gia vào chuyến nghỉ dưỡng này là bởi vì cô ta đổ bệnh do thời tiết (khi cô ta nghe thấy điều đó, tôi cũng đã ở đó) và cô ta phải nghỉ ngơi.
“Quả là thành phố lớn nhất sau kinh đô. Có nhiều cửa hàng bán quần áo với giá cả vừa để thường dân có thể đáp ứng được. Aria, ta mua cho cậu vài thứ nhé?”
Tôi khẽ lắc đầu trước lời đề nghị của Elena. Cô ta nhìn tôi đáp lời và nhướng mày nở nụ cười mỉm.
“Ta đã đoán vậy mà. Với Aria, sở hữu những gì cậu muốn với sức mạnh của cậu sẽ phù hợp hơn.”
.
Chúng tôi đã đến một trong số những điểm đến, một cửa tiệm cao cấp.
Trong số các kị sĩ, một người đi vòng qua phía sau của cửa hàng, một người đảm nhận vị trí bên cạnh lối vào, và một người khác đi cùng Elena. Cửa hàng này đã được đặt riêng cho ngày hôm nay và vì thế mà không có khách hàng này. Có lẽ cửa hàng này đã được thám thính qua nhiều lần. Ngoài chủ sở hữu, chỉ có ba nữ nhân viên khác bên trong. Ngay cả tìm kiếm của tôi cũng không thể cảm nhận được bất kì sự hiện diện nào của ai khác ở bên trong.
“Thật là vinh dự khi được tiếp đón người hôm nay. Xin hãy dành thời gian để tham quan những gì chúng tôi có.”
“Những gì ta làm chỉ có thế.”
Elena trao đổi một một vài lời chào hỏi với chủ sở hữu cửa hàng trước khi nhìn qua những thớ vải và khăn quàng cổ được trưng bày.
Có lẽ đã có ai đó nghe được lời đề nghị của Elena để mua cho tôi đó thứ gì. Người hầu gái không thể đi cùng với Elena trên cỗ xe ngựa đang bâng khuâng nhìn Elena. Nhưng, công việc của sử nữ là quan sát xung quanh cùng với cô ta, nên bốn hầu gái, bao gồm cả tôi chỉ có thể quan sát từ đằng xa……nhưng,
“......Một người không có ở đây.”
“Tao chẳng biết gì hết.”
Tôi nhận ra rằng có một trong số các hầu gái đã biến mất và hỏi người khác, nhưng người hầu gái khác, người có quan hệ với một quý tộc đã đáp lại tôi một bằng một ánh nhìn thù địch cùng lời nói không mấy thân thiện. Thái độ tệ hại của cô ta, nhưng đáng ra họ nên là người biết rõ hơn ai hết về không thể cứ muốn là bỏ đi đâu. Tôi có một linh cảm xấu và đã thử tập trung tìm kiếm. Rồi sự hiện diện của Elena, người bước vào phòng thay đồ để đo dáng đã biến mất.
Tôi nhanh chóng di chuyển về trước cửa phòng, nhưng một trong số các hiệp sĩ đã ngăn tôi lại.
“Ngay cả khi em có được cho phép phục vụ như người hầu riêng cho điện hạ, không có nghĩa là em được phép đi vào như em muốn.”
“Tôi không cảm nhận được sự hiện diện của Elena-sama. Đây là trường hợp khẩn cấp. Với lại, có một mùi lạ nữa.”
“Em đang…”
“Hiểu rồi.”
Một trong số những sử nữ đang đứng ở bên ngoài có lẽ đã nghe về khả năng của tôi từ Sera. Chị ta ngay lập tức di chuyển và gõ cửa phòng. Rồi chị ta mở cửa ngay khi không nghe thấy lời đáp lại nào.
“Điện hạ-!”
Khi tôi bước vào bên trong sau người sử nữ đó, một mùi thuốc nhạt xộc vào mũi tôi. Elena không có ở trong phòng. Chỉ có hai sử nữ bất tỉnh gục trên sàn. Họ không có vết thương hữu hình nào. Họ có lẽ đã bị đánh thuốc.
“Điện hạ đâu-”
“Tên nhân viên ở cùng với bọn họ bên trong cũng không có ở đây!”
“Đằng đây có một cái lỗ trên sàn!”
Giọng nói của người quản gia vang lên lời ấy. Tôi đi về phía đó và lén nhìn từ đằng sau một hiệp sĩ. Có một cái lỗ mở trên sàn. Một đứa trẻ hay một người phụ nữ mảnh mai sẽ có thể đi qua một cái lỗ với kích thước này.
“Dưới lòng đất!”
“Cầu thang đâu!?”
“Tôi sẽ đi trước.”
Mọi người bắt đầu tìm kiếm cầu thang. Tôi trượt qua giữa bọn họ, phồng váy như một cái ô và nhảy xuống cái ở sàn nhà.
Tôi rơi xuống vài mét. Tôi khai triển cường hóa thân thể và đáp đất bằng sử dụng chân như lò xo để hấp thụ lực.
Tôi ngay lập tức kiểm tra xung quanh với ám thị. Tôi đã nhìn thấy sự rối loại ma tố ở hành lang phía trước và di chuyển về hướng đó. Tôi không tìm thấy Elena ở đó, đổi lại, tôi đã tìm thấy người hầu giá có mối thân thuộc với quý tộc đã rời khỏi vị trí.
“Cô đang làm gì ở đây? Elena-sama đâu rồi?”
“......T, tôi không biết gì hết. Tôi, ……tên nhân viên đó nói rằng cô ta sẽ cho tôi tiền nếu tôi tuồn cho cô ta thông tin……nhưng tôi không biết rằng mọi chuyện sẽ xảy ra như thế này……”
“Elena-sama đâu rồi?”
“Híi”
Tôi nhẹ đặt áp lực lên cô ta và cô ta đã tỉnh lại. Mặc dù cô ta sợ hãi, cô ta chỉ về phía đường hầm nhỏ ở góc của căn phòng dưới lòng đất.
“............”
Vậy ra nhân viên của cửa hàng là thủ phạm……Tôi dùng một cục than mà tôi đã dự phòng để viết những thông tin cần thiết lên những bức tường thạch cao cho những hiệp sĩ, rồi tôi bước vào đường hầm nhỏ đó và đuổi theo kẻ đã bắt cóc Elena.
Hãy an toàn đấy……Elena.