“Được, phản hồi hôm nay cũng ổn áp.”
Sau khi tan học cũng là lúc tôi bắt đầu stream trong Dungeon vào buổi tối như bao ngày.
Tôi mở Twitter trên điện thoại lên và làm cái gọi là “Egosa”…Buổi stream hôm nay vẫn thế, nhưng tôi hài lòng với danh tiếng Jashin của mình.
-Jashin hôm nay cũng là tuyệt nhất!
-Cách Jashin chiến đấu thật đáng sợ…nhưng cũng vui.
-Ngầu lòi y hệt mấy Anh hùng Bóng tối ấy!
-Muốn được mấy cái xúc tu kia sờ mó cơ thể quá.
-Em muốn xin phép Jashin-sama để viết doujinshi quá.
-Lần đầu xem Jashin stream không ai nghĩ tới mấy loại xúc xắc gì đó à?
-Có chứ. Không hiểu tại sao mà tự nhiên nghĩ tới luôn.
Có một vài anti ở phần bình luận, nhưng hầu hết đều bị chôn vùi bởi những từ ngữ thân thiện, nên cũng không tệ lắm.
Đương nhiên là kỷ lục 200000 người đăng ký trên nền tảng web video có tiếng không chỉ ở Nhật Bản mà còn phủ sóng toàn thế giới như JonTube, thì hiển nhiên sẽ có anti, có người ghét bỏ nghề stream hay là ghen tỵ với những Thám Hiểm Giả….Nhưng có lẽ vẫn phải chấp nhận anti thôi.
“…Ồ?”
Giữa lúc đó, tôi bỗng thấy Rindou Asuna.
-Jashin-sama hôm nay cũng tuyệt đỉnh luôn! Thám Hiểm Giả-sama tối cao mang tới hỗn mang! Aah, ước gì được làm việc với ngài, chỉ một lần thôi cũng được! Nếu có chương trình phỏng vấn gì xin ngài hãy mời em nhé! Em muốn nói chuyện với ngài lắm luôn!
“Cái người này kinh thật….mà mình cũng vui nữa.”
Rindou Asuna――Là một idol tự nhận bản thân là fan cuồng của Jashin.
Cô ấy không chỉ đáng yêu, cô còn làm việc cho các tạp chí ảnh khoe ra vóc dáng vượt trội hơn hẳn lứa tuổi cao trung của mình, hiện tại cô vượt qua mọi idol trẻ khác, trở thành idol nổi tiếng bậc nhất.
Được một cô gái như vậy khích lệ mừng còn không hết….Như tôi đã bộc lộ hồi trước, tôi vẫn còn đang mơ tưởng về cái cơ hội viển vông nào đó.
“Trời ạ, mình cũng chỉ là nam sinh cao trung mà thôi.”
Dù cho tình huống như vậy có xảy ra thật, thì cả hai cũng sẽ chẳng gặp nhau dưới tư cách của Shinonome Shinka đâu.
Tôi giấu mặt trong lúc stream…Đúng là vậy, nhưng vì nguyên do nào đó, mỗi khi vào vai Jashin, toàn bộ cơ thể tôi như có một làn sương đen bao phủ.
Tất nhiên là tôi không nhận thức được mấy thứ đó, nhưng mỗi khi nhìn qua camera tôi đều thấy vậy, và tôi thường hay được gọi là Anh hùng Hắc ám, Streamer Hỗn mang, hay là mấy cái tên nghe chuunibyou khác.
“Onii-chan, em vào chơi được không?”
“Ơ? Thoải mái đi.”
Tôi nhanh chóng ném chiếc điện thoại của mình lên giường và chào đón thiên thần của mình.
Cô gái xinh đẹp bước vào phòng là em gái tôi, Kokoro, và giống như tôi, mẹ cũng rất yêu thương em ấy.
Bố tôi mất sớm, mẹ tôi đã phải tự thân một mình tần tảo nuôi lớn chúng tôi…Tôi cũng đang hết mình làm Thám Hiểm Giả để báo đáp lại mẹ mình.
“Sao thế?”
“Um. Em muốn ở bên onii-chan thôi.”
“Kuu~!! Em gái anh hôm nay cũng dễ thương quá đi!!”
Em gái tôi dễ thương muốn chết…nhưng tôi sẽ sống!
Em gái tôi đang học năm hai sơ trung, tiến lại gần ôm tôi thật chặt――Mẹ tôi thường không hay ở nhà vì công việc, nên tôi chiều em ấy rất nhiều, nên Kokoro thường có phần hay phụ thuộc vào người khác.
Có vẻ ở trường sơ trung người ta gọi em ấy là “Mỹ nữ lạnh lùng”, nhưng ở trước mặt tôi, em ấy lại quá mức dễ thương làm tôi chỉ muốn cưng nựng em ấy thật nhiều.
“Ah, đúng rồi, onii-chan. Hôm nay anh cũng ngầu lắm.”
“Em gái ơi. Chỉ những từ đó thôi là đủ để anh nỗ lực hết mình rồi đó.”
Tôi nhẹ vuốt mái tóc bạch kim xinh đẹp của Kokoro, em ấy nheo mắt lại.
Kokoro và mẹ biết tôi đang làm Thám Hiểm Giả hoạt động dưới tư cách là Jashin.
Đúng là rất khó để hoạt động trong im lặng…nhưng tôi không muốn giấu điều gì cả.
“Cũng phải cảm ơn mẹ với Kokoro nhiều lắm. Hai người chưa bao giờ để bất cứ ai biết về anh cả.”
“Tất nhiên rồi mà. Bởi vì onii-chan không muốn nổi bật mà?”
“Đúng thế.”
Họ thấu hiểu và chăm sóc cho tôi tới vậy…Tôi thực sự may mắn được sinh ra trong gia đình này.
Chỉ là trong lúc làm Jashin, mỗi lần để gia đình nghe về cái biệt danh làm tôi vô cùng xấu hổ, thỉnh thoảng còn lẫn vào vài người nghe điên điên rồ rồ nữa chứ.
Nhưng Kokoro và mẹ có vẻ mỗi lần thấy người nghe có phần rồ như vậy đều rất vui, nên tôi cũng yên tâm.
“Lần đầu thấy onii-chan stream em cũng ngạc nhiên lắm…Nhưng giờ nghĩ lại thấy kỳ quái.”
“Kỳ quái?”
“Ừm.”
Kokoro nhắm mắt vừa nói vừa cố nhớ lại.
“Mỗi lần xem stream của anh em đều cảm thấy như bị đưa vào một thế giới đen kịt ấy, trong giây lát thôi. Và rồi em nhìn thấy một viên xúc xắc cùng rất nhiều mặt số em chưa từng thấy bao giờ xuất hiện trước mặt….”
“Fumu.”
“Nhưng anh biết gì không? Ở đó có một thứ kỳ lạ mang hình dáng con người trông như đang hoảng loạn, vung xúc xắc hết sức như một vận động viên bóng chày ấy, rồi ném nó ra xa. Sau đó thì bóng hình đó biến mất như muốn nói lời xin lỗi.”
“…Hô.”
Gì cơ…xúc xắc á.
Tôi không rõ người xem của tôi viết từ đó bao nhiêu lần nữa…
“Hình như mẹ cũng thấy như vậy hay sao ấy? Nhưng sau đó không xảy ra thêm gì nữa cả, cả mẹ và em đều thưởng thức buổi stream của onii-chan.”
“Ra vậy ra vậy. Em vẫn thích vậy là anh vui rồi.”
Nhưng…vì là stream trong Dungeon nên đương nhiên là tôi sẽ nói rất nhiều.
Để làm streamer cần phải có kỹ năng giao tiếp nhưng…Tôi hay lo lắng về chuyện mọi người sẽ coi tôi là một đứa không giỏi ăn nói, tại tôi hay thường nói về mấy cái linh tinh sau khi đã hết chủ đề để bàn luận.
“Cảm ơn Kokoro nhé. Hãy cùng mẹ tiếp tục ủng hộ Jashin nha!”
“Um! Jashin vạn tuế!”
“Jashin vạn tuế!!’
Em gái mình ngoan quá đi mất!
Sau đó Kokoro rời khỏi phòng, chỉ còn tôi một mình…Trong lúc đó, tôi một lần nữa kiểm tra lại khả năng được tích hợp trong Kỹ năng của mình.
“Mình vẫn chưa hiểu nổi…”
Tất nhiên Kỹ năng của tôi vẫn là【SAN Trực táng】thôi, nhưng cũng có những Kỹ năng có thể sản sinh ra từ Kỹ năng này.
Nhưng có vẻ vẫn chưa thể sử dụng chúng ở tình trạng hiện tại được, cần phải được rèn luyện thêm một chút.
“…【GO1】…cái gì đây ta.”
GO1…Go one? Chả rõ nữa, có lẽ một ngày nào đó tôi có thể tận dụng được nó.
Một chút cảm giác kỳ vọng, một chút cảm giác bất an cũng coi như là chút trải nghiểm đặc biệt từ Kỹ năng khó hiểu này.
“Thôi kệ đi. Giờ đi ngủ mai còn dậy sớm.”
Mai cũng thật nỗ lực làm Jashin nào!
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage