Lần đầu tôi biết tới【SAN Trực táng】là hồi còn học sơ trung.
Cũng giống như lúc Dungeon bất ngờ xuất hiện, Kỹ năng cũng là thứ đột nhiên ngự trị trong bất cứ ai vào một thời điểm ngẫu nhiên.
Vì tôi đã có dự định trở thành một Thám Hiểm Giả ngay khi Kỹ năng của bản thân bộc lộ, nên dù có là Kỹ năng loại gì thì tôi cũng sẽ rất vui.
“Nhưng…Kỹ năng gì đây.”
Tôi thắc mắc Kỹ năng của mình, theo bản năng kích hoạt nó.
Vào lúc đó, vô số xúc tu xuất hiện xung quanh tôi, bao bọc tôi như thể cả không gian cũng bị bẻ cong.
Nếu phải dùng từ sao cho ngầu ngầu một chút thì là Cố Hữu Kết Giới…Tuy nhiên, những gì không gian đó mang lại cho tôi chỉ là cơn đau thấu trời.
“Gư!? Ưaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaahhhhh!???!!”
Đau đớn, thống khổ…Cơn khó chịu tràn ngập tựa như toàn bộ những loại thống khổ hòa trộn vào với nhau.
Tôi cúi đầu xuống mà hét lớn để chịu đựng nó…Không, có thứ gì đó đang chạy dọc cơ thể khiến tôi muốn chết đi cho rồi.
Con người tôi…Tôi cảm thấy như ý thức của mình sắp bị xé toạc ra, cảm giác như bản thân đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết.
Nhưng tôi không muốn chết sau khi vừa mới thức tỉnh Kỹ năng như thế…Và hơn nữa, gia đình tôi sẽ buồn, nghĩ tới những thứ như thế, tôi không thể để cho bản thân chết được.
“Khốn kiếpppppppppp!!!! Cứu với, Rem-channnnnnnn!!!”
Rem, đó là tên của streamer nổi tiếng là Rem Amami.
Thời điểm ấy, chỉ mỗi stream game không thể làm tôi thỏa mãn nổi, mà tôi còn đắm chìm vào trong ASMR, hồi đó tôi cũng chỉ mới bắt đầu nghe ASMR của Rem-chan.
Nhớ lại những cảm giác hưng phấn trong lúc nghe ASMR của Rem-chan, tôi đã xoay sở chống lại cảm giác khó chịu chực chờ xâm lấn và hủy hoại não bộ của mình.
“Hà…hàa….hàaaaaa!!”
Nhưng thứ nối tiếp cảm giác khó chịu đó là cảm giác mệt mỏi khủng khiếp.
Có lẽ vì những xúc tu ngọ nguậy xung quanh tôi và không gian chính là sức mạnh của tôi, nên tôi có thể cảm nhận được chúng có phần ngạc nhiên trước sự hiện diện của tôi, nhưng…ừm, tôi không biết ý định thực sự của chúng là gì nữa.
“…Hửm?”
Nhưng, tôi vẫn nhớ những xúc tu vẫn đứng yên dạng ở đó, như thể lo lắng một đứa chỉ chực ngã bất cứ lúc nào là tôi…Và hơn hết, tôi nhận ra chúng đang sợ hãi điều gì đó.
Tôi với tay ra, những chiếc xúc tu trở nên nhỏ hơn, cuộn tròn lại…Trông chúng giống như những đứa trẻ sợ bị bố mẹ la mắng, giống như sợ bị cự tuyệt.
“…Ngươi là Kỹ năng của ta…sức mạnh của ta…”
Có lẽ đầu tôi bị khùng nên mới đủ can đảm mà thốt ra mấy lời như thế.
Tôi ôm lấy các xúc tu đang co lại mà nói những lời đó――Và rồi, tôi cảm thấy như có gì đó xâm nhập vào cơ thể mình.
Giờ nghĩ lại, đó là lần đầu tôi đối mặt với Kỹ năng của mình, và hẳn cũng là thời khắc nó và tôi cộng hưởng với nhau.
▼▽
“…Fuwwa~”
Buồn ngủ…Buồn ngủ muốn chết mất.
Tôi tuyệt vọng ngậm cái miệng lại để ngăn cơn ngáp, nhưng cảm giác mở toang miệng ra vẫn kéo dài không dứt.
“Có là Thám Hiểm Giả cũng không được bỏ bê việc học.”
Thám Hiểm Giả thì cũng phải đi học thôi.
Đương nhiên là Thám Hiểm Giả và người thường đều học chung trường với nhau, nhưng tôi vẫn thấy tỷ lệ Thám Hiểm Giả vẫn ít hơn.
Mà trùng hợp một cái trường tôi cũng tuyển sinh Thám Hiểm Giả Streamer.
Trong số đó, nổi tiếng nhất là…Ố, nói cái Tào Tháo tới luôn rồi.
“Chào buổi sáng mọi người!”
Giọng nói làm cả lớp bừng sáng ngay lập tức.
Bước vào lớp học là cô gái có khuôn mặt xinh xắn cùng ngoại hình thừa sức để được coi như một idol.
Cô ấy là Aizawa Ami, một streamer vô cùng nổi tiếng có hơn 1 triệu người đăng ký.
“Chào buổi sáng Ami-chan!”
“Hôm nay cậu trông dễ thương lắm!”
“Ami-chan! Hôm nay chúng ta hẹn hò đi…!”
“Đừng có đùa, phải là tao mới đúng!”
À cô ấy nổi tiếng quá mà.
Không phải là có định kiến giữa nam với nữ Thám Hiểm Giả đâu, nhưng chỉ cần có vẻ đẹp tuyệt vời cùng thân hình hoàn hảo là đã đủ khiến người ta phải nể phục rồi, giờ còn kết hợp với khả năng thành công rất lớn trong việc thám hiểm thì sao cô ấy không nổi tiếng cho nổi.
Cô ấy kết hợp cùng với các streamer khác không phải Thám Hiểm Giả cũng chẳng có gì lạ, và còn có tin đồn số lượng người đăng ký nhập học năm nay lớn là do có sự xuất hiện của cô ấy.
“Tớ đi vào nhà vệ sinh xíu.”
Tôi đi vào nhà vệ sinh để thoát khỏi lớp học đang náo loạn.
Tôi cũng có 200000 người đăng ký dưới cái tên Jashin mà, nhưng tôi không để lộ mặt nên cái tên Shinonome Shinka của tôi vẫn là một người hoàn toàn vô danh…Chỉ là một Thám Hiểm Giả bình thường không ai để ý.
“Kuffuu…purabe…fuffuu…futagun”
Tôi đi vệ sinh, ngân nga giai điệu vẫn còn văng vẳng bên tai.
Tôi ở một mình trông như thế này…vì vài lý do mà ngay giữa sơ trung tôi không còn có thể kết bạn được nữa.
Tôi không làm gì khiến mọi người ghét, tôi cũng không phải dạng xấu xí nhưng chẳng hiểu vì sao…không ai nói chuyện với tôi.
Tất nhiên nếu tôi chủ động nói chuyện họ vẫn sẽ đáp lại, nhưng cuộc trò chuyện đó sẽ không kéo dài.
“…Hầy.”
Mà thôi, không sao không sao!
Tôi vẫn còn người mẹ hiền dịu cùng đứa em gái yêu thương tôi hết mực mà!
“Với cả…Mình cũng có rất nhiều người nghe nữa.”
Nếu tôi trở thành Jashin, fan sẽ chào đón tôi.
Sự tồn tại của những người nghe đồng hành cùng tôi từ những ngày đầu tôi làm Thám Hiểm Giả, cũng tiếp thêm động lực và sức sống cho tôi.
“Hôm nay cũng nỗ lực stream thôi nhỉ.”
Trở lại với lớp học vẫn còn náo nhiệt, idol của lớp…Không, Aizawa, idol trong thế giới stream, đi ngang qua.
Bởi giữa cô ấy và tôi không hề có liên hệ gì, nên cũng chẳng có thân thiết để mà trao đổi mấy lời chào hỏi thông lệ.
Kiểu mĩ nữ xinh đẹp, mạnh mẽ, ngực còn to nữa…Tôi thở dài, thầm nghĩ cô ấy hẳn phải có cậu bạn trai ikemen mà không hề kể cho người nghe.
“…Chả biết sao thấy sầu quá đi.”
Tôi không phải fan của cô ấy, nhưng tôi nghĩ ikemen hay mĩ nữ đều rất tuyệt.
-
“Kuffuu…purabe…fuffuu…futagun…ufufu♪”
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage