Strange Life of a Cat

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7467

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Tập 1 - Chương 33: Du khách nước ngoài "ngực bự" đang đến

"Ông đang làm gì vậy?" Papa Jiao hỏi khi nhìn Yuan Zhiyi đang làm một việc quái quỷ gì đó mà ông ta có thể làm.

"Tôi chỉ tạ tội thôi. Chúng ta đã kiếm được một hợp đồng triệu nhân dân tệ nhờ con mèo này. Ai biết được điều gì sẽ lại tới trong tương lai." Yuan điều chỉnh chiếc đũa trong bát cháo trong khi nói," Lần cúi đầu cuối cùng!"

"Từ khi nào mà ông bắt đầu tin vào những điều như thế này? Tôi nhớ là cha của ông không có thói quen này."

"Cha tôi là một nhà khoa học chính hiệu từ đầu đến chân, nhưng mẹ tôi lại thích những thứ như thế này."

Papa Jiao và bạn cùng lớp của ông ta sẽ vẫn cứ nhắc đến ông Yuan trong khi trò chuyện với nhau như thể ông vẫn còn sống thay vì cố tình tránh tên ông.

Yuan trả bát cháo về bàn ăn rồi quay lại sau đó ngồi xuống. Ông hỏi Papa Jiao, "Ông đang tham dự một cuộc hội nghị được tổ chức ở tỉnh lân cận vào ngày mốt, phải không?"

"Đúng vậy, có một cuộc hội nghị thường niên dành cho học giả ở đó. Tôi bắt buộc phải đi vì sẽ có nhiều chuyên gia đến thuyết trình trong năm nay. Đây quả là một cơ hội hiếm có."

"Tốt. Dù sao ông cũng sẽ đến đó, ông có thể đi cùng tôi và xem xét một số thiết bị ở đó. Hôm qua tôi có liên lạc với ông chủ của một công ty sinh học. Công ty đó xảy ra một vài sự cố nên ông ta đang đóng cửa công ty và bán một số thiết bị. Tôi nói với ông ta rằng hãy để chúng tôi xem xét trước. Một số thứ vẫn còn trong thời gian bảo hành, chủ sở hữu vẫn sẽ còn giữ được những thứ cần thiết. Tôi đã suy nghĩ, nếu thiết bị vẫn còn trong điều kiện tốt, chúng ta có thể mua chúng để sử dụng khi khẩn cấp. Rốt cuộc, thiết bị mới thì quá đắt còn ở giai đoạn này chúng ta lại không thể sử dụng bất kỳ các chức năng phức tạp nào."

"Được rồi. Tôi sẽ liên lạc với ông sau cuộc họp. Khi nào ông đi?"

"Tôi sẽ đi vào ngày mai. Tôi sẽ mang một kỹ sư theo cùng. Nhưng tôi lại có kế hoạch để được xem xét nó đầu tiên. Xét cho cùng, những thiết bị này, thậm chí cả những thứ còn lại, có giá hơn mười nghìn, một số còn đắt hơn nữa. Chủ sở hữu sẽ không sẵn sàng để nhận phần thiệt lớn như vậy khi bán lại những thiết bị đắt tiền. Số tiền này không là gì đối với một nhà tài phiệt như Changwei Group, nhưng chúng ta đang ở trong tình trạng căng thẳng về tài chính vì thế phải suy nghĩ và cân nhắc lại từng xu bỏ ra.”

Papa Jiao đang chuẩn bị đi công tác và có rất nhiều thứ để sắp xếp.

Cuộc viếng thăm bệnh viện gần đây của Mama Jiao cho thấy cô gần như là đã hồi phục. Papa Jiao cũng có thể rời đi mà không cần phải lo lắng gì. Đối với công việc hiện tại ở trường học, phần khó khăn nhất cũng đã qua và dự án cũng trơn tru. Yi Xin đã gửi một bài luận có yếu tố ảnh hưởng tốt tới tạp chí nước ngoài và đi trước các bạn đồng trang lứa của mình. Anh ta cũng đã bắt đầu làm việc về một bài luận khác. Nếu mọi thứ diễn ra suôn sẻ, Giải thưởng Học thuật Xuất sắc của Bộ và Học bổng quốc gia chắc chắn sẽ là của anh ta.

Papa Jiao sẽ rời đi khoảng ba đến bốn ngày. Trong những ngày này, Zheng Tan ít khi đi ra ngoài vào buổi tối. Nhiệt độ vào buổi tối thấp thì thấp và tất cả những gì anh có là một bộ lông ngắn để giữ ấm. Anh cũng không thể mặc áo khoác da hay áo khoác ngoài như khi anh còn là con người.

Mama Jiao đã mua cho anh một chiếc áo khoác dành cho thú cưng, nhưng anh không bao giờ mặc nó. Nó sẽ ràng buộc cơ thể anh và rất khó chịu. Anh thậm chí còn không thể trèo cây khi đang mặc nó. Bên cạnh việc đi bộ buổi sáng và tập thể dục, Zheng Tan chỉ đi ra ngoài vào ban ngày trong những ngày nắng. Anh không hứng thú trong việc tự tra tấn bản thân với thời tiết lạnh.

Hôm nay, Zheng Tan chơi bên ở ngoài đến nửa ngày và đang có kế hoạch trở về nhà. Anh đi lang thang đến Tòa nhà Sinh học chỉ để tìm văn phòng của Papa Jiao đã được mở khóa.

Anh nhảy từ nhánh cây lên vách cửa sổ để kiểm tra xem có ai ở bên trong không. Nếu có người khác ở đó, anh sẽ không vào.

May mắn thay, chỉ có Yi Xin ở đó. Anh ta đang ngủ trên bàn.

Yi Xin không được tính là người khác. Trong quá khứ, anh ta đã đón bọn trẻ từ trường học, chăm sóc mèo và thậm chí còn giúp việc giấy tờ của Papa Jiao. Bạn có thể tìm thấy một sinh viên tốt như vậy ở đâu chứ?

Zheng Tan mở cửa sổ và nhảy vào.

Máy tính vẫn đang được bật, Yi đang làm bài luận thứ hai của mình. Tất cả đều bằng tiếng Anh và các thuật ngữ kỹ thuật thường thấy dưới dạng latinh đã vượt xa mức sinh học của Zheng Tan. Anh không hề hứng thú đến tờ giấy này.

Những gì anh quan tâm là quyển notebook nhỏ được đặt trên bàn. Zheng Tan đã từng xem những notepad về thí nghiệm trước đây, chúng to hơn cái này. Và những quyển notebook cũ rích cũng rõ ràng là được sử dụng cho các mục đích khác.

Nó có chứa gì bí mật không?

Ý nghĩ này chợt nảy sinh trong đầu của Zheng Tan. Bây giờ anh cũng đang có thời gian rảnh rỗi trên cái ... ừmm, móng chân của anh , anh cần phải có một khoảng vui vẻ để giết thời gian.

Anh mỉm cười.

Bất thình lình một tiếng động vang lên làm anh giật mình, Zheng Tan dừng lại. Anh nghĩ là mình đã bị bắt quả tan. Thận trọng nhìn Yi Xin chỉ để chắc rằng cậu nhóc đang ngủ ngon, và không có bất cứ dấu hiệu nào của việc thức dậy.

Quỷ thần ơi!! Anh ta đang nghiến răng trong giấc ngủ. Rồi bắt đầu mỉm cười. Điều này làm Zheng Tan bối rối.

Zheng Tan co giật tai rồi quay lại với quyển notebook.

Nó chứa rất nhiều thứ --- những trang trước được ghi các bản tóm tắt ngắn gọn của các bài báo cáo học tập. Mặc dù chữ viết của Yi khá ngoằn nghèo và rất nhỏ, các bản tóm tắt lại khá gọn gàng.

Zheng Tan thất vọng về nội dung nhàm chán của quyển notebook. Khi anh sắp đóng notebook, thì cạnh của quyển sổ làm bắt mắt anh. Chồng trang ở mặt sau của quyển sổ có nhiều vết bẩn hơn và dường như được sử dụng thường xuyên hơn. Zheng Tan lật đến vài trang cuối.

Zheng Tan đã được chào đón bởi "Văn thư kèm theo và trích đoạn của Yi Xin".

Anh không thể nói nên lời. Trước mặt anh là nhiều bài thơ thuộc nhiều thể loại, tất cả các nguyên bản đều là của nghiệp dư.

Có những người đánh mất tình yêu, chẳng hạn như:

"...

Anh nhớ em như những kháng thể muốn kháng nguyên

Vẻ đẹp của em tựa như acetylcholine, làm thôi thúc lòng anh

Mấy xuân thu chỉ như nhiều đêm không ngủ

Mỗi nucleobase đều đại diện cho lời thề vĩnh cửu của đôi ta

Nhìn về phía trước chờ mong một ngày

Ngày mà chúng ta có thể gặp lại nhau

Liên kết với nhau thành dòng xoắn kép tuyệt vời nhất thế gian

..."

Có những nỗi đau, chẳng hạn như:

"...

Tim anh

Như kinetochore phân chia tế bào ở kỳ cuối

Chúng ta cũng giống như cặp nhiễm sắc thể

Cùng nhau di chuyển về hai phía khác nhau

Sương mù che lấp cả đường đình xưa

Cỏ xanh bát ngát trải dài trên nền trời

Chỉ có hình bóng đôi ta ngày càng mờ nhạt

Rốt cuộc cũng như nhiễm sắc thể giai đoạn cuối

Không còn nhìn thấy nhau được nữa

..."

Có những câu đố, chẳng hạn như:

"...

Ánh nắng sót lại của buổi chiều

Một mảnh sáng còn sót lại giữa cây cối

Dường như có thể nhìn thấy rõ được

Oxy tỏa ra từ từng sợi lục lạp

Hydrogen biến CO2 trở về thành đường

Lặng lẽ tập trung năng lượng

Mọi thứ dường như khẩn trương

Lẽ nào chúng nó cũng lo lắng về sự tĩnh lặng trong đêm tối

Băn khoăn trong tĩnh lặng

..."

Có những người tuyên bố tình yêu, chẳng hạn như:

“...

Em là nhân tế bào

Kiểm soát di truyền và chuyển hóa

Em là ty thể

Không có em anh sẽ mất đi năng lượng

Em là lục lạp

Cho anh chất dinh dưỡng

Em là tiêu thể

Có thể giải thể mọi thứ trong anh

Thật ra thì

Em chính là ribosome

Bắt lấy anh như axit amin

Em là mạng lưới nội chất

Đối xử với anh như một protein

Em là bộ máy Golgi

Quấn lấy anh

Bỏ rơi anh một cách dễ dàng

Tại sao?

Vì anh yêu em rất nhiều

...”

Có những tâm tư, chẳng hạn như:

“...

Hình bóng vĩ nhân dần dần lay động theo chiều gió

Như một cá thể trong dòng sông

Thời gian hóa thành mây khói

Ý nghĩ của họ trầm lắng trong hầm tư tưởng

Giống như các gen trong bể gen

Đời đời chuyển giao

Cải cách suy nghĩ của người tiền nhiệm

Làm cho chúng càng thêm phức tạp

Giống như sự tái kết hợp di truyền

Phức tạp nhưng lại tầm thường

Lẳng lặng

Ta suy tư

Dòng suy nghĩ này là của ta

Rốt cuộc là tái tổ hợp di truyền hay là biến thể?

...”

Người đã viết ra những bài thơ này, theo Zheng Tan nghĩ, đã bị chiếm bởi deoxy nucleotide, ribonucleotide và amino acids.

Đóng quyển notebook lại, Zheng Tan vẩy vẩy đuôi, rồi nhảy xuống bàn, mở cửa sổ và bỏ đi. Anh không quên đóng cửa sổ lại khi ra ngoài.

Rời khỏi khu Sinh học, Zheng Tan đi về phía khu dân cư phía Đông. Anh đi qua những bụi cây, đi qua một góc, rồi nghe lỏm được về một vài chủ đề nóng bỏng của trường đại học.

Một sinh viên tốt nghiệp đã tự tử trong ký túc xá của mình. Người ta nói rằng anh ta bị suy sụp tinh thần do áp lực của quá nhiều kỳ thi. Zheng Tan đã không nghĩ nhiều về nó khi nghe tin này vào lần đầu tiên. Nó không quá hiếm ở một trường đại học.

"Tôi nghe đồn là một sinh viên từ cùng ký túc xá nói rằng cảnh sát đã tìm thấy còng tay, băng keo, mặt nạ các loại và ngay cả thuốc gây mê trong tủ quần áo. Bên cạnh đó, cũng có một máy nghe nhạc DVD nhỏ chứa hardcore porn ... "

Zheng Tan tạm ngừng bước và nhớ lại những sự kiện xảy ra trong vài ngày qua.

Đây có phải là việc làm của ông Zhao và Zhao Le?

Năng suất vẫn đúng là rất cao.

Papa Jiao đề cập với Yuan Zhiyi rằng Zhao Dong có bè bạn trong thế giới ngầm. Họ đã tìm ra con mèo của ông, vì vậy việc tìm kiếm một con người sẽ không có gì là khó. Đồng thời, ông Zhao cũng rất tàn nhẫn. Ông ta sẽ không cho bất cứ người nào một cơ hội thứ hai.

Anh lắng nghe những tin đồn của các sinh viên rồi tiếp tục bước đi về nhà. Tuy nhiên, trước khi có thể đi được xa hơn, Zheng Tan lại ngừng bước trước những lời của một gã lái xe đạp. Người đàn ông đang la hét với bạn mình: "Đến đây, nhanh lên, một nhóm du khách nước ngoài đang đến Hội Trường Giảng Dạy Quốc tế. Chúng ta cần phải đến đó sớm, nếu không thì sẽ không còn chỗ đứng mất!"

Zheng Tan đã bị sốc! Một du khách nước ngoài ngực bự?! [1]

[1]: Theo Trans ENG một du khách nước ngoài “ngục bự” và “một nhóm” du khách nước ngoài sử dụng cùng một từ ở Trung Quốc. Sự khác biệt giữa hai câu là cách từ được nhóm thành cụm từ.

Hội Trường Giảng Dạy Quốc tế? Chỗ đó cũng gần đây.

Zheng Tan quay đầu lại và hướng tới hội trường. Anh lên kế hoạch để chạy nhanh hết mức có thể để đến đó nhưng đã bị chặn lại bởi một hình bóng đang nhào ra khỏi bụi rậm. Hình bóng đó dừng lại trước mặt anh rồi bắt đầu vẫy tay chào. Bộ chân trắng như thể đang đeo găng tay.

Zheng Tan không có tâm trạng để chơi. Anh bối rối --- Tại sao Sheriff lại ở đây? Không phải anh ta sẽ ngủ đâu đó gần khu phía Đông hay sao?

Thật vậy, hình bóng ấy là Sheriff. Chẳng bao lâu sao, Zheng Tan thấy Tiger và Fatty cũng xuất hiện ở sau anh.

Zheng Tan quay đầu lại và nhìn thấy một con Chihuahua cùng bộ dây xích của nó còn chủ sỡ hữu thì đang hướng tới cổng trường. Sheriff có thể đã đi theo con Chihuahua đó. Tiger thì tham gia góp vui khi có cơ hội còn Fatty thì chậm rãi theo sau họ, đôi mắt thì đóng nửa, thể hiện sự bất cần đời không quan tâm đến bất cứ thứ gì.

“Du khách nước ngoài ngực bự" vẫn còn trong tâm trí của Zheng Tan nên anh đã đi về phía hội trường. Ba chàng mèo cũng đi theo anh.

Có rất nhiều người ở gần hội trường. Tuy nhiên, may mắn cho Zheng Tan, có hai cái cây ở hai bên cổng trước. Anh trèo lên cây ngô đồng Trung Quốc và ngồi trên một cành cây để quan sát môi trường xung quanh.

Du khách nước ngoài "ngực bự" đó không có ở đây.

Nhìn Zheng Tân ngồi xổm trên cành cây, ba chàng mèo kia theo sau và bốn con mèo đã lập thành một hàng.

Zheng Tan nhìn xung quanh để tìm khách nước ngoài.

Mọi người tụ tập bên ngoài hội trường. Sau khi mở cửa, nhân viên thu xếp cho mọi người vào và 5 năm phút sau nhóm du khách nước ngoài cuối cùng cũng đã đến cùng với thầy hiệu trưởng. Những du khách này phải là những nhân vật quan trọng.

Nhưng ... vị khách ngoại quốc ngực bự kia đang ở đâu? Ở đây toàn tập hợp những người đàn ông trung niên.

Zheng Tan bắt đầu suy tư --- đợi một phút. Đó là một nhóm lớn không phải ngực bự. Chết tiệt!

Zheng Tan kiểm tra nhóm du khách nước ngoài và trông thấy hai người phụ nữ đẹp. Hai người trợ lý ấy khá hấp dẫn và một khi đã nhìn vào khu vực ngực của họ sẽ khiến anh cảm thấy khát khát.

Zheng Tan đã ngay ngắn nhìn vẻ đẹp của du khách khi vào hội trường. Và khi bọn họ vượt qua cái cây có bọn mèo trên đó, một giáo sư trung niên đứng đầu nhóm đã dừng lại và nhờ người trợ lý chụp ảnh.

Giáo sư này là một người yêu mèo và cũng có nuôi một con ở nhà. Ông ta nhìn bốn con mèo như cách ông nhìn con vật cưng của mình, và đột nhiên muốn có một bức ảnh của chúng.

Giáo sư đứng ở dưới cây, trợ lý chụp một loạt ảnh của cả người lẫn mèo. Do khoảng cách giữa giáo sư và bọn mèo, người trợ lý đã phải thử rất nhiều lần trước khi cô có thể chụp được một bức có cả người lẫn mèo trong đó.

Những người khác chỉ đứng gần đó và mỉm cười, không ai làm phiền họ cũng như chụp ảnh. Một số thì không quan tâm đến mèo còn những người khác thì cảm thấy xấu hổ khi làm như vậy.

Không ai biết trước được rằng bức ảnh này sẽ được mở rộng, bảo quản và được treo trên tường của hội trường.

Bên dưới bức ảnh giới thiệu ngắn gọn về chủ đề của bức tranh của ai đó đã trở thành một người đoạt giải Nobel. Bức ảnh được chụp ngay trước Hội trường Chu Hua. Nhưng điều đầu tiên bắt mắt mọi người đó chính là bốn con mèo ngồi theo hàng trên cành cây. Mọi người thường sẽ đứng trước bức ảnh và thảo luận xem việc gì đã thu hút bọn mèo đến như vậy. Một số người đoán đó là vì những con mèo đã cho phép giáo sư vật lý giật giải Nobel. Một số thì nói rằng trường đại học đã tính toán trước và bọn mèo đã được huấn luyện đặc biệt bởi vì họ được biết rằng vị giáo sư này thích mèo.

Nhưng không ai biết nguyên nhân thực sự đằng sau bức ảnh đó là vì một con mèo đen muốn nhìn thấy một "Du khách nước ngoài ngực bự"default.jpg