Novel Mission 1 - Lớp học thiên nhiên của Anya (Part ②)
Dịch giả: Thanh Vũ
Beta: Yanbaka
—————
"Các trò, hai ngày của lớp học thiên nhiên chính thức bắt đầu. Là những học sinh của trường Eden, các trò hãy cư xử thật tao nhã nhé."
"Vâng ạ!"
Thầy Henry, chủ nhiệm lớp 1-3, dặn dò những người bạn nhỏ đang xếp hàng trước mặt. Tuy cố tỏ ra nghiêm khắc, nhưng kỳ thực trái tim thầy đã tan chảy từ lâu bởi cảnh đẹp thiên nhiên nơi này.
"Chà, hoa này thơm quá!"
"Ô, đằng kia có một con sóc!"
"Thời tiết thật đẹp!"
"Quả này là quả gì vậy?"
"Hình như ở đây còn có một hòn đảo cơ!"
Trong đầu của Anya nghe được vô số giọng nói vui vẻ của các bạn cùng lớp. Bản thân con bé cũng đang choáng ngợp bởi một thảm thực vật tươi mát và bầu trời trong xanh trải rộng trước mặt. Ở đây còn có rất nhiều loại côn trùng lạ mà ở thành phố chẳng bao giờ được nhìn thấy.
Và có một chiếc lều lớn, đúng như papa nói, rất lộng lẫy. Bên trong là những chiếc giường êm ái và có cả võng đu đưa. Anya càng lúc càng bị hút hồn bởi quá nhiều điều kỳ thú khi đi cắm trại, chiến dịch "Người anh em thiện lành" cứ thế biến sạch khỏi đầu.
Sau đó, bọn trẻ được chia nhóm vào từng lều, đồng thời phân phát nguyên liệu và dụng cụ nấu ăn. Có 29 học sinh, 2 - 3 bạn ở một lều. Bởi vì 2 lều kết hợp thành một nhóm, cho nên có 6 nhóm 4 người và 1 nhóm 5 người.
"Vui quá, tớ và Anya-chan ở chung một lều."
Khi nghe người bạn thân nhất Becky Blackbell phấn khích reo lên, Anya đã hoàn toàn quên sạch mọi kế hoạch.
"Tớ mang theo chocolate từ một cửa tiệm rất nổi tiếng. Nhìn bao bì của nó này, dễ thương không?"
"Anya mang theo đậu phộng."
"Hehe, mấy thứ này sẽ để dành sau bữa tối, chúng ta sẽ vừa ăn vừa tám chuyện 'ngôn tình'."
"'Ngôn tình' á?"
Anya thốt lên từ ngữ hoàn toàn mới lạ với cô bé. Becky vừa cười khúc khích vừa lấy một tay bịt miệng Anya.
"Suỵt. Nói về 'ngôn tình' ấy, Anya chan không hiểu được đâu. Nhưng mà, hãy chờ xem, sức mạnh kỳ diệu của tình yêu sẽ khiến cho anh chàng đó ở cùng một nhóm với chúng ta."
"?"
Trong khi Becky đang thao thao một cách đầy phấn khích, ánh mắt Anya đã chuyển hướng sang con trai của mục tiêu mà papa Loid đang tiếp cận, "con thứ", đang đứng giữa hai người bạn của cậu ta. Đó một cậu bé có mái tóc màu đen, luôn tỏ ra chững chạc hơn những đứa trẻ cùng tuổi.
"Anya-chan, đó là…"
Damian Desmond.
Damian nhận ra Anya đang nhìn, liền lườm về phía con bé.
"Nhìn cái gì mà nhìn! Đừng có mà nhìn qua đây, đồ chân ngắn!"
"Con nhóc lùn tịt đó lại cùng nhóm với ngài đó."
"Chúa ơi, Damian sama. Ngài bị trúng lời nguyền của quỷ lùn sao?"
"Còn lâu, ta chẳng bị cái quái gì hết, đồ ngu ngốc."
Hừm, cậu ta lúc nào cũng thế, một kẻ hợm hĩnh đáng ghét.
Nhưng khoan đã, nhờ đó mà Anya chợt nhớ ra nhiệm vụ mà con bé suýt nữa đã quên mất.
Bình tĩnh nào Anya. Anya phải là một chị đại "cool ngầu" mới được.
Anya kìm nén cơn phẫn nộ, nhìn thẳng vào mắt Damian:
"Này, con thứ."
Damian bỗng lúng túng, lắp bắp hỏi:
"Sao? Ý kiến gì hả đồ thường dân?"
"Anya muốn ở cùng nhóm với cậu."
"Hả?"
"Ôi trời ơi, Anya-chan, vậy có nghĩa là..."
Trong khi Damian cau có nhìn Anya, Becky đưa tay lên che miệng, đôi mắt mở to sáng rực rỡ:
"Điều đó có nghĩa là cậu tin vào duyên phận của hai người. Cậu muốn hai người ở chung một nhóm? Lãng mạn quá đi ~"
""Lag mạng" á?"
"Giống như trong phim "Berlint love" ấy. Tim tớ sắp tan chảy trước sự cute này mất thôi!"
""Cu teo"?"
Sự thật là, Loid đã lẻn vào phòng giáo viên để can thiệp vào chuyện xếp nhóm, chứ chẳng có "duyên phận" gì hết. Còn Anya vẫn chẳng hiểu Becky đang nói gì, chỉ biết rằng "Berlint Love" là bộ phim truyền hình mà tất cả bọn con gái trong lớp đều phát cuồng. Bỏ lại Anya ngơ ngác, Becky hào hứng chìm đắm trong thế giới drama.
"Chắc chắn Damian có thể truyền tải những cảm xúc lãng mạng cuồng nhiệt ấy cho Anya-chan."
"Hả?!"
Mặt Damian đỏ bừng như một trái cà chua chín.
"C… ca... cái gì cơ?! Ta sẽ không ở chung nhóm với con bé đó đâu, phiền chết đi được! Đồ chân ngắn, đồ con bò ngu ngốc, đồ dị hợm!"
... Cái tên đáng ghét này.
Anya đã đạt đến giới hạn của sự kiên nhẫn, bắt đầu nắm chặt tay lại nhưng không để ai nhìn thấy.
"Không thanh lịch chút nào."
"!!"
Thầy Henderson đang đứng ngay sau lưng con bé. Thầy chỉ nói rất nhẹ, không hề la hét, nhưng tất cả mọi người đều bỗng dưng đứng thẳng lưng và bất động một cách vô thức. Giọng thầy nghiêm lại:
"Desmond. Những lời nhận xét khiếm nhã như vậy về bạn bè không nên được thốt ra từ miệng của một quý ông."
"Nhưng…"
Damian khẽ nhìn thầy Henderson rồi cúi xuống đầy vẻ hậm hực.
"Chết tiệt. Vì con nhỏ đó mà mình bị mắng. Con nhỏ đó... Đúng là đồ thần dịch bệnh !"
"Anya... mắc dịch sao!!"
Anya bị sốc sau khi đọc suy nghĩ của Damian.
Dưới bộ râu dài trắng như cước, thầy Henderson buông một tiếng thở dài trước sự bướng bỉnh của Damian. Thằng bé này vẫn không chịu từ bỏ việc châm chọc và cáu gắt với Anya.
Và rồi, các bạn nhỏ trong đoàn "Dã ngoại cùng những người bạn tốt" bắt đầu hoạt động đầu tiên của buổi cắm trại.
"Nè nè, có làm được không đó, đừng có làm vướng chân tôi!" - Damian giành lấy nguyên liệu và dụng cụ nấu ăn đã được phát cho mỗi nhóm.
Đối với bữa tối, nhà trường đã chuẩn bị đầu bếp để bọn trẻ được ăn tối dưới một bầu trời đầy sao. Thế nhưng bây giờ, khi các nhóm học sinh đang tự nấu bữa trưa, mây đã bắt đầu kéo đến.
"Mặc dù là dã ngoại, thì bản chất nó vẫn là một lớp học. Nếu biểu hiện không tốt thì sẽ không thể có được Stella. Hậu duệ nhà Desmond nhất định phải thể hiện sự xuất sắc nhất ở tất cả mọi mặt."
Ở Eden, muốn trở thành học viên hoàng đế cần có 8 huân chương Stella. Trong đầu Damian bây giờ ngập tràn suy nghĩ về cách kiếm loại huân chương khen thưởng đó. Mặt khác, nhà trường cũng có một loại huân chương cho hình phạt, gọi là Sấm sét. Nếu nhận 8 huân chương Sấm sét thì sẽ bị đuổi học.
"Chúng ta phải làm ra món ăn ngon hơn tất cả các nhóm khác."
"Với nguyên liệu này, thứ dễ làm nhất là pot-au-feu. [Note36058]"
"Bò đậu phụ á?"
"Là "pot-au-feu". Chỉ cần cắt nguyên liệu ra, hầm trong nước rồi nêm muối và tiêu là xong."
"Anya không thích tiêu đời đâu."
"Trời ơi, Anya-chan đúng là đồ trẻ con mà. Được rồi, vậy chúng ta không bỏ hạt tiêu vào nữa nhé. Thế thì bây giờ, tớ sẽ gọt rau củ, còn Anya-chan…"
"Nè nè, đừng có tự ý quyết định khi tôi chưa cho phép!"
Hai cô bé ngó lơ như không nghe thấy. Damian đỏ bừng mặt, giận dữ gào lên.
"Cái gì vậy, cậu ồn ào quá đó Damian!"
"Ai cho các cậu tự quyết ở đây chứ?! Tốt nhất là các cậu đi lấy nước và kiếm củi đi, mau lên!"
Nghe Damian gào hét ra lệnh trong tuyệt vọng, hai cậu bé Uin và Emil lao ra hỗ trợ. Nhân tiện miêu tả một chút về hai cậu bạn này. Mặt dài ngoằng là Emil, còn Uin mặt tròn xoe và có hai chiếc răng cửa chìa ra ngoài.
"Đúng rồi đó. Các cậu ở đây chỉ vô dụng thôi. Các cậu đâu biết cách tạo ra lửa."
"Làm như các cậu biết ấy!"
Becky cau mày cãi lại. Không hiểu sao ba tên này lại cười đắc ý như vậy.
"Tất nhiên là biết. Thầy Green từng là lính thủy quân lục chiến, trước đây đã đưa tụi này đi nghiên cứu thực địa rồi. Tạo ra lửa chỉ là chuyện nhỏ thôi."
"Đúng không ngài Damian?"
"Ờ ờ."
"Tụi này còn được chèo thuyền cơ. Chúng ta đã chèo thuyền qua thác nước phải không ngài Damian?"
"Ờ ờ."
Damian trả lời qua quýt. Nói thì có vẻ oai vậy thôi. Nhưng trong trí nhớ của cậu bé, ba đứa đã rơi tõm xuống sông sau đó cùng nhau khóc lóc và cầu cứu om sòm.
"Phụt" - Anya đọc được suy nghĩ của Damian và phì cười. Tuy nhiên, việc chèo thuyền qua thác nước thật đúng là khiến người ta rất hứng thú.
"Anya cũng muốn chèo thuyền."
Damian cười khẩy:
"Chân ngắn thế kia thì lên thuyền làm sao được. Chờ cậu bước được xuống thì thuyền đã sang bờ bên kia rồi, đồ lùn tịt ạ."
"!!"
"Này, cậu đừng có quá đáng như vậy chứ. Chân cậu ấy ngắn thì liên quan gì đến chèo thuyền!"
"!? Chân tớ không ngắn?!"
Anya ngán ngẩm trước sự bênh vực thiếu tinh tế của Becky.
"... Con thứ, hôm đó cậu bị rơi xuống sông."
Con bé bắt đầu phản công. Mặt Damian bỗng chốc biến sắc, trở thành một màu đỏ ửng.
" Ta… Tại sao cậu lại biết điều đó…"
"Áaa. Cứu với! Tôi là hậu duệ của gia tộc Desmond. Ặc ặc ặc, hờ, hờ hờ."
Anya xấu tính nhại lại bộ dạng của Damian lúc đó. Becky nhìn Damian đầy ái ngại:
"Ều, cậu thực sự đã rơi xuống nước à?"
"Thì…"
Damian bị đánh gục hoàn toàn, quay sang trách 2 người bạn vừa mình.
"Tại sao? Tại sao chứ?!"
"Ể? Nhưng tớ không nói gì hết mà! Chuyện chúng ta…"
"Tớ cũng không nói gì cả!"
Hai cậu bé ra sức lắc đầu và thể hiện sự trung thành tuyệt đối. Damian dường như đã có được câu trả lời cho mối nghi ngờ của mình. Cậu bé quát vào mặt Anya với một khuôn mặt vẫn còn hơi đỏ:
"Chết tiệt! Đồ bám đuôi ngu ngốc! Tôi phát điên lên mất!"
"Anya mọc đuôi?!"
Tuy không hiểu được ý nghĩa của việc "bám đuôi", nhưng rõ ràng Anya đang bị hiểu lầm.
"Hông phải."
"Tốt thôi, ta không thèm chấp cái đồ được 30 điểm."
"Sẽ thật đáng tiếc nếu chỉ biết nhìn vào quá khứ để sống."
"C... cái quái gì vậy?"
"Bondman đã nói thế đó."
"Trời, đó là một bộ phim hoạt hình hay gì? Đúng là đồ trẻ con!"
Damian ra sức chế nhạo.
Tên con thứ này thật khó chịu.
Becky nhìn Anya đang đặt tay lên ngực cố kiềm chế cơn giận. Tuy không hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng con bé rất vui sướng vì có drama để hít. Haizz, tình yêu thật đẹp. Nhưng đến bao giờ hai người mới dẹp bỏ được sự bực tức để thành thật với nhau đây. Giống hệt nam nữ chính trong "Berlint Love", thật bực bội mà.
Nếu đã vậy thì...
"Không sao đâu. Tớ, sẽ là đồng minh của Anya-chan."
Cô bé thì thầm thì thầm vào tai Anya điều gì đó. Anya nghiêng đầu:
"Tớ chẳng hiểu gì cả."
"Tạm thời chúng ta chia nhau ra. Một người đi lấy nước để rửa rau củ và nấu ăn, một người đi kiếm củi để nhóm lửa nhé."
Becky nói, gương mặt xinh xắn đáng yêu nở một nụ cười đầy ẩn ý...
.
Đọc truyện chính chủ tại đây: https://ln.hako.re/truyen/9986-spy-x-family-kazoku-no-shouzou
ポトフ (potufu): Bò hầm kiểu Pháp Đọc chap 39 - manga