Trans: Zard
Lần trước mình có dịch từ Holy Queen thành Thánh Nữ trong khi phải là Thánh Hậu nên trong chap này mình sẽ sửa lại và sửa cả những chap trước nữa.
Và chap này (vợ tương lai) chị main có cơ hội tỏa sáng :))
------------------
Yogiri nhìn chằm chằm vào mặt dây chuyền trên tay cậu.
Đó là một mặt dây chuyền hình tròn với kích cỡ của một đồng xu được gắn chặt bởi một sợi xích vàng phía sau.
Hình ảnh của một con sư tử, kiếm, và một con rồng nổi bật hơn tất cả. Chúng đều được chạm khắc một cách tinh xảo, vậy nên đây chắc chắn là một món đồ rất có giá trị. Thế nhưng dù vậy, Yogiri vẫn cảm thấy chuyện này có gì đó kì lạ.
Những người lính mới đây còn đang định thẩm vấn Yogiri thì lại đột nhiên quỳ xuống tỏ lòng kính trọng sau khi nhìn thấy sợi dây chuyền. Điều đáng nói ở đây là làm thế nào mà họ có thể thấy được họa tiết trên một mặt dây chuyền nhỏ bé đến vậy.
“Umm, đây là gì thế?”
Như thường lệ, Tomochika không thể hiểu được chuyện đang xảy ra.
“Hỏi thử xem chứ tớ cũng chịu. Này, đây là gì thế?”
Yogiri hỏi Torx, thủ lĩnh của đội phòng vệ cổng chính phía bắc.
“Thứ cậu đang cầm chính là một ấn tín với biểu tượng hoàng tộc được chạm khắc lên đấy. Nó tượng trưng cho uy quyền của hoàng đế, có nó cũng có nghĩa rằng cậu đã thề sẽ mãi trung thành với hoàng gia.”
“Ông mới bảo rằng tôi có thể làm giả trạng thái vậy sao không nghĩ rằng tôi có thể làm giả thứ này luôn đi?”
“Bọn tôi sẽ không bao giờ có thể nhầm tín vật hoàng đế với thứ gì khác.”
Torx quả quyết.
Yogiri không rõ lí do tại sao nhưng những người lính trông hoàn toàn tin họ.
“Cậu không biết nó là ấn tín sao?”
“Làm sao tớ biết được. Tớ sao mà biết được chuyện tương lai nhất là với thứ trong túi mình đâu cơ chứ.”
“Vậy, cho bọn tôi đi được không.”
“Tất nhiê--”
“Chờ chút đã nào!”
Một giọng nói phát ra từ đằng sau Yogiri.
Yogiri quay đầu lại, một người đàn ông xuất hiện phía sau cỗ xe.
Anh ta trông có vẻ là một người lính bởi anh cũng đang mặc cùng bộ quân phục với những người khác, thế nhưng bầu không khí toát ra từ anh lại khác hẳn.
Yogiri đưa ra chiếc ấn tín cho người lính kia. Có lẽ vì ở phía sau chiếc xe nên anh ta đã không nhìn thấy. Cậu đã nghĩ sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu như cái ấn tín ấy có thể khuất phục những người lính khác.
“Hình như cậu nhầm lẫn gì đó rồi thì phải. Cái ấn tín đó chỉ có tác dụng truyền đạt ý lệnh của hoàng tộc, nó không thể khiến chúng tôi im lặng được đâu.”
Anh kiêu ngạo nói với vẻ đầy tự tin.
“Vậy à?”
“Đúng vậy. Mà dù vậy, nó vẫn là thứ truyền đạt ý lệnh của một người nào đó thuộc hoàng tộc. Chúng tôi chỉ đang thể hiện sự kính trọng với ngài Richard mà thôi. Xin đừng bao giờ nghĩ rằng có cái ấn tín đó là cô cậu muốn làm gì thì làm.”
Khi Yogiri hỏi lại, Torx lập tức cảnh báo cậu. Có vẻ cái ấn tín này cũng không toàn năng đến vậy.
“Tên ta là David. Trông vậy thôi chứ ta vẫn nằm trong hàng ghế thấp nhất của hoàng tộc. Thế nên, chà, ta không nghĩ chúng ta cần phải sợ làm phiền Richard làm chi.”
“David! Ngươi đang vô lễ đấy!”
Torx gầm lên. Yogiri thực sự chẳng hiểu nổi mối quan hệ của họ là gì.
“Chẳng phải tôi là phó chỉ huy hay sao? Bộ tôi không được phép cảnh cáo chúng khi đột nhiên ngài chỉ huy đây có quyết định kì lạ sao? Đồng ý là ấn tín đó thuộc về Richard, và nó cũng mang hai ý nghĩa. Một là chúng đang nhắm đến những quyền lợi ở thủ đô. Mà, tôi nghĩ thế cũng ổn thôi, chúng có vẻ gặp Richard đâu đó và có được thứ này từ hắn ta. Nhưng còn ý nghĩa thứ hai là gì? Hai người này đã trở thành Thánh Hậu kị sĩ.”
Thánh Hậu kị sĩ
Một danh hiệu được ban cho những người đã vượt qua tất cả những thử thách của tòa tháp.
Yogiri và Tomochika thật đã trở thành Thánh Nữ kị sĩ khi họ xuống được đến tầng đầu tiên của tòa tháp.
“Nếu ngươi thật sự là Thánh Hậu kị sĩ thì hẳn phải có mang thanh thánh kiếm được trao bởi ngài Kiếm Thánh như mọi lần đúng chứ? Cho ta mạng phép xem nó được không? Ta sẽ tin ngay nếu như được nhìn thấy nó từ hai người.”
“Dù anh có nói vậy đi chăng nữa thì tôi cũng chẳng có đâu… À phải, hình như ảnh có nói gì đó về chuyện này.”
“Cậu làm ơn nhớ cho chính xác đi nhé, nó quan trọng lắm đấy!”
“Ahh, vào lúc mà Rick trở thành Kiếm Thánh thì cả tòa tháp cũng bị tan hoang cả rồi, anh ta không kịp chuẩn bị thánh kiếm nên khi đó, ảnh đưa thứ này làm đồ thay thế.”
Trí nhớ của Yogiri rất tốt, nhưng nó chỉ giới hạn với những thứ mà cậu muốn nhớ. Cậu đã lấy chiếc ấn tín vì lí do nào đó khi Rick đưa cho cậu.
“Ha, biết ngay các ngươi nói dối mà. Richard trở thành Kiếm Thánh á? Đúng là chuyện nhảm nhỉ!”
“Thì có sao tôi nói vậy chứ làm gì bây giờ?”
Yogiri gãi đầu.
Nhờ vào chiếc ấn tín, mọi chuyện đã diễn ra đúng như những gì cậu nghĩ.
Cậu không nói dối, nhưng cậu cũng chẳng thể chứng minh điều mình nói. Sự thật luôn mất lòng.
“Chứng minh đi. Nếu ngươi thật sự là ‘Thánh Hậu kị sĩ’, vậy hãy cho ta xem kiếm thuật của ngươi!”
Nói đoạn, David rút kiếm ra.
“David! Ngươi đang làm gì đó hả!”
“Đơn giản thôi. Bất cứ kẻ nào để thua một người không cấp bậc kiếm thuật như tôi thì chắc chắn không phải Thánh Hậu kị sĩ. Vậy, ngươi sẽ làm gì đây?”
David không mảy may quan tâm gì. Và không rõ ông có đồng ý với David hay không, Torx liền giữ im lặng.
Yogiri và Tomochika đưa mắt nhìn nhau.
“Giờ ta làm gì đây?’
“Lúc này thì tốt nhất là đừng lặp lại những gì cậu đã làm khi nãy nữa. Cùng nghĩ cách giải quyết chuyện này trong hòa bình nhé.”
『Tomochika, sao cô không chiến đấu với tên đó đi?』
“À phải rồi, đơn giản bởi nếu tôi đấu… tôi không nghĩ mình sẽ có thể thắng được người có thanh kiếm biết bắn laze đâu!”
『Cô không phải lo. Kiếm tên này không bắn laze được đâu.』
“Ehhh? Được rồi, nếu cô đã nói vậy…”
“Sao cậu không thử đi? Tớ sẽ bảo vệ cậu nếu có chuyện nguy hiểm xảy ra. Với tớ thì sau chuyện này ta sẽ gặp nhiều rắc rối đây, vậy nên ta phải vào được thủ đô càng nhanh càng tốt. Dù tớ đã cố tìm cách khác nhưng chưa nghĩ được gì.”
Tomochika dường như đang gặp một ít rắc rối, nhưng cô đã miễn cưỡng chấp nhận chiến đấu.
********************
Tomochika đứng cách xa năm mét và đối mặt với David.
Vũ khí của David là một thanh trường kiếm hai lưỡi dài khoảng một mét.
Của Tomochika chỉ là một thanh đoản kiếm Nhật Bản một lưỡi gọi là kodachi dài khoảng mười lăm centimet. Nó được lấy ra từ bên trong cỗ xe bọc thép.
Cả hai kiếm thủ được vây quanh bởi những kị sĩ và Yogiri.
Tình hình có vẻ không phải là một cái bẫy hay gì, chỉ duy nhất mỗi David là có sát ý.
“Nếu cô ấy thắng ở đây, chúng tôi sẽ được công nhận là Thánh Nữ kị sĩ và sẽ được vào trong thủ đô như giao kèo phải không?”
Yogiri hỏi Torx đang đứng bên cạnh cậu.
“À thì...đúng là vậy. Chúng tôi thì cũng chẳng cần phải điều tra về gốc gác làm chi bởi với bọn tôi, chỉ ấn tín của ngài Richard thôi là đã đủ rồi. Nhưng rắc rối ở đây là tên phó chỉ huy kia, thế nên tôi cũng không thể ngó lơ chuyện này được…”
David có vẻ có liên quan đến huyết thống hoàng tộc, và điều đó khiến cho mối quan hệ giữa hai bên trở nên phức tạp.
“Takatou-kun, sao cậu chỉ đứng đó xem không thế hả!? Xin anh chờ một chút, chỉ một chút thôi!”
Tomochika lớn tiếng phàn nàn về Yogiri, người đang không làm gì. Yogiri đi vào bên trong vòng đấu và đến bên Tomochika.
“Nếu cậu muốn, tớ có thể đổi chỗ cho cậu.”
Tomochika trông khó có thể giữ được bình tĩnh. Yogiri đã nghĩ rằng nếu để cô tiếp tục sẽ khá nguy hiểm.
“Takatou biết dùng kiếm không?’
“Tớ sẽ vờ như là biết. Tớ định sẽ giết một số chỗ và rồi đâm nó khi nó đã chết.”
“Cái gì thế hả, kiểu ảo thuật giết người xuyên thời gian sao!?”
『Đừng, tôi muốn để Tomochika làm chuyện này. Cô ấy đã quá lệ thuộc vào cậu trai rồi. Cậu nghĩ cô ấy sẽ cảm thấy hài lòng về chuyện này sao?』
“À phải...nhưng liệu tôi có thể thắng không? A! Sao tôi không dùng món vũ khí của con robot nhỉ?”
Tomochika đang khoác lên người kim loại biến hình. Nếu cô có thể dùng nó, chắc chắn một trăm phần trăm là đó sẽ là chiến thắng tuyệt đối cực kì dễ dàng với đối thủ chỉ có độc thanh trường kiếm.
『Như thế không nên. Hắn ta vẫn chưa đáng để cô dùng nó.』
Mokomoko bảo, cách cô nói có vẻ khá tự tin.
“Mà nè, chẳng phải con người ở thế giới này có mấy cái phước lành hay gì đó sao?”
『Tên đó chỉ là một con người mà thôi. Thậm chí trong thế giới này, những ai mà có phước lành mới là bất thường đấy. Dù tôi trông có vẻ không làm gì chứ tôi cũng có đi thám thính tình hình xung quanh đấy. Tôi không dùng cái thứ khả năng thẩm định mà họ nói nhưng tôi có thể dự đoán được phần nào đó sức mạnh của đối phương.』
“Đến giờ thì tôi vẫn không để ý lắm nhưng chẳng phải người ở thế giới này khác chúng ta sao?”
『Theo kinh nghiệm của tôi thì người nơi này khác hoàn toàn so với người ở thế giới của cô. Chính bởi điều đó, Dòng Chảy Dannoura mới có đất dụng võ ở đây.』
“Là sao?’
Yogiri hỏi.
『Hmm. Võ thuật nhà Dannoura về cơ bản là một kĩ thuật tự do cá nhân. Kĩ thuật này sử dụng cả tinh thần, khả năng phản xạ, cấu trúc cơ thể con người và nhiều cái nữa, vậy nên tôi đã kiểm tra nơi này từ trước. Nếu người ở thế giới này cực kì khác với chúng ta, tôi có thể điều chỉnh kĩ thuật để đối đầu với bọn họ. Võ thuật nhà Dannoura như một ngôi trường với khả năng tiến hóa không ngừng và sự tiến bộ!』
“Nhưng lỡ nếu đối phương là một người thú hay gì thì sao?”
『Chúng cũng chỉ như một đám người dữ tợn mà thôi, vậy nên hầu hết kĩ thuật vẫn có thể áp dụng được. Sau cùng thì, cấu trúc chung của đám chimera cũng chỉ là nửa người nửa thú thôi mà… mà thôi, chuyện đó lúc này không quan trọng.』
“Cô vừa nói thứ gì đó rất quan trọng đấy!”
“Giờ ngươi có định bắt đầu không? Ê, ai đó ra tín hiệu bắt đầu đi!”
David dần mất kiên nhẫn khi phải đứng đó chờ họ nói chuyện.
Sau khi David nói xong, người chỉ huy quân đội Torx tiến lên một bước.
“Đây sẽ là trận chiến một chọi một và những người xung quanh không ai được phép can thiệp. Điều kiện để thắng là đối phương chấp nhận đầu hàng hoặc mất khả năng chiến đấu. Không nhất thiết phải giết người. Một khi tôi tuyên bố người chiến thắng hay người thua cuộc thì phải dừng lại ngay lập tức.”
Torx giải thích luật của trận đấu.
Trận đấu sẽ là một đấu một nhưng quan trọng hơn, có vẻ không có giới hạn nào cả.
Cả hai đấu thủ gật đầu, Tomochika trông cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Bắt đầu!”
Ngay khi tín hiệu của Torx vang lên, Yogiri di chuyển đến nơi cậu sẽ không ảnh hưởng đến trận đấu.
Trận chiến lập tức diễn ra cách lặng lẽ.
Cầm chắc bằng cả hai tay, David hướng thanh kiếm lên trời.
『Hmm. Nhìn giống thế thủ phương tây nhỉ. Chà, nói đơn giản hơn, đây là thế jodan.』
Tomochika giang hai chân rộng gần bằng vai và đứng vào thế hanmi*. Cô giơ thanh đoản kiếm thẳng trước mặt đối phương, rồi di chuyển tay trái mình lại gần phần hông sau. (*:thế đứng chân trước chân sau với chân trước khụy xuống và chân sau thẳng)
Và rồi lưỡi kiếm của cô bắt đầu run rẩy.
“Trong trường hợp tệ nhất, cô không cần phải lo bởi tôi sẽ giết hắn ta ngay lập tức, nhưng liệu cậu ấy có thể thắng không?’
Yogiri thực sự nghĩ rằng không cần phải ngu ngốc tham gia vào một trận đấu. Cậu không cần phải tự kiềm chế bởi David đã gây sự trước. Mọi chuyện sẽ xong xuôi nếu cậu giết David ngay tại đây.
『Cậu đừng lo, đây là một đối thủ tốt cho con bé, cậu không nên xen vào.』
“Nhưng tên đó trông có vẻ tự tin đấy.”
『Hắn như chỉ đang tự huyễn bởi cái kĩ thuật của mình thôi. Còn nữa, hắn hẳn đã biết cậu không có phước lành.』
“Nhìn xuyên qua cả lớp ngụy trang luôn à? Dù cho chúng ta lẽ ra phải là một ứng cử viên hiền giả luôn sao?”
Cô tiếp tân khách sạn đã đưa cho Yogiri và Tomochika một chiếc nhẫn có khả năng che dấu trạng thái của họ.
Nó có thể thay đổi trạng thái của họ thành một ứng cử viên hiền giả hay chỉ là một người dân bình thường, và nó lúc này cũng đã được đảm bảo sẽ cho họ như những ứng cử viên.
『Là vậy đấy. Cậu dù cho có bảng trạng thái của hiền giả, nhưng nó cũng nói lên rằng cậu không sở hữu phước lành. Hay nói cách khác, mấy tên đó sẽ thấy chúng ta cực kì yếu ớt.』
“Ra là thế. Nó cũng giải thích cho việc có thể dùng năng lực trong khi thực tế là không.”
Đấy sẽ là cả một vấn đề nếu điều đó xảy ra. Khi ấy ta sẽ cần phải lập tức điều tra phương pháp ngụy trang.
“Đối phương sử dụng võ thuật truyền thống, kiểu chiến đấu theo trường lớp, mà cái võ kĩ nhà Dannoura đó nó khác cái này đúng không?”
Thế đứng của Tomochika trông rất lạ lẫm với Yogiri. Cậu không rõ liệu cô sẽ chiến đấu thế nào trong tư thế đó.
『Hou~ Cậu trai, cậu cũng hứng thú với võ kĩ nhà Dannoura à? Được thôi! Để tôi dạy cậu!.』
“Ờ...sao cũng được.”
『Phương châm đầu tiên của võ kĩ nhà Dannoura là hãy chơi không công bằng! Nói ra nghe nó lạ nhỉ? Mà sao cũng được. Khi cậu đánh, hãy cứ tìm cách đánh nào hèn hạ nhất và đừng ngần ngại sử dụng nó. Hãy hạ gục đối phương bằng cách hư cấu nhất có thể. Đó là những gì cậu được dạy. Đánh giết một cách công bằng á! Thật ngu ngốc! Khi cậu chết là coi như xong.』
“Thế vậy chẳng phải biến Dannoura thành hậu duệ là bất khả thi sao?”
Yogiri nhớ lại những hành động của Tomochika từ trước đến giờ. Cô không chút gì gọi là hợp với điều cậu được kể.
『Hmm. Cũng bởi bản chất của con bé ấy là ngây thơ, vậy nên tôi mới bảo nó hợp với sự dối trá với tính trung thực của mình. Con bé vẫn là một hậu duệ đầy hứa hẹn đấy...Hmm, theo tôi thì mọi chuyện sẽ sớm thay đổi thôi.』
“Mà, chẳng phải họ chỉ đang nhìn nhau chằm chằm thôi sao?”
『Đối thủ của con bé trông có vẻ sẽ tận dụng lợi thế về tầm với của mình. Hắn không cần phải di chuyển, hắn định sẽ chém xuống ngay khi cô ấy sáp lại gần. Mà này, cậu có thấy Tomochika đang di chuyển không?』
Cậu lập tức nhìn Tomochika ngay khi cô nói vậy. Cậu nhận ra đôi chân cô giờ lại giang rộng hơn gần bằng vai và cô đang chầm chậm tiến lên.
『Cô bé đang che mất phần chân trái để đối phương không nhìn thấy. Con bé cũng đang di chuyển chầm chậm để thu hẹp khoảng cách giữa mình và đối thủ. Thanh đoản kiếm phía sau con bé cũng đang dần lùi lại. Như tôi đã giải thích khi nãy, đây không phải là thứ gì đặc biệt ngoài một, trò lừa gạt dơ bẩn. Bởi chính điều này sẽ khiến hắn ta nhầm lẫn về khoảng cách. Con bé sẽ di chuyển ngay thôi.』
Mokomoko như báo trước tương lai. Đối thủ của Tomochika sẽ sớm phải ngất đi vì sợ hãi sau chuyện này.
*******************
Tomochika đang cảm thấy rất sợ trước đối thủ của mình, kẻ đang sẵn sàng vung thanh kiếm đó xuống bất cứ lúc nào.
Cô chỉ có mỗi thanh kodachi để phòng thủ, vậy nên không có gì chắc chắn rằng cô có thể đỡ được một đòn trực diện trước sự khác biệt về trọng lượng như vậy.
Hay nói cách khác, cô sẽ chết nếu nhận dù chỉ một đòn. Điều đó là chắc chắn, và nó sẽ khơi dậy bản năng sợ hãi tự nhiên của mỗi người.
Thế nhưng, Tomochika không phải là một đứa chết nhát.
Bởi việc đối thủ của cô trở nên nghiêm túc cũng là chuyện thường.
Ngay lúc này, Tomochika đang từ từ rút ngắn khoảng cách giữa cô và đối phương.
Cô đang di chuyển chân mình cách chầm chậm. Đủ để khiến người khác không nhận ra nếu không nhìn kĩ.
Tomochika nhìn thẳng vào mắt đối thủ của mình.
Cô đang chờ đợi. Điều mà Tomochika định làm rất đơn giản.
Tomochika chỉ di chuyển ngay khi đối thủ của cô chớp mắt.
Cô liền ném thanh kodachi bên tay phải của mình lên cách nhẹ nhàng và giữ nó đứng yên trên không theo đà của nó.
Cùng lúc đó, cô lập tức chúi người ngã xuống chuẩn bị vận hết sức lao về phía trước.
Cô đạp mạnh vào đất ngay lúc cơ thể cô gần chạm sàn, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách như thể cô đang trượt.
Sau đó, cô kích hoạt phản xạ của cơ thể hắn ta bằng cách quét chân của đối phương bằng tay trái mình. Mọi chuyện đáng ra đã ổn nếu như cô có thể đánh hạ hắn bằng chiêu thức đó, thế nhưng đối thủ cô vẫn không nhúc nhích. Lợi dụng cơ hội đó, cô trượt hẳn ra phía sau và chém vào phần lưng của đối phương.
Một khi cô đã ra được phía sau thì chuyện còn lại sẽ rất đơn giản. Phần lưng con người có rất nhiều tử huyệt cô có thể chạm vào chỉ với tay không.
Đối thủ của cô banh chân ra ngay khi bị cô quét chân.
Tomochika đá thẳng vào cây cột linh thiên với hai quả trứng thần của hắn bằng tất cả sức lực. (Zard: dân học võ mà chơi chiêu này thì thốn bỏ mịa :)) )
***********
“N?”
Yogiri có hơi chưa rõ chuyện đã xảy ra.
Khi cậu nhận ra, thì thanh đoản kiếm của Tomochika đã rơi xuống đất và đối thủ cô thì đang nằm đó ôm chặt lấy phần đàn ông của mình.
Tomochika đang nhìn cảnh tượng đó từ phía sau của hắn ta.
『Đó gọi là lăng ba vi bộ kĩ xảo. Tomochika sẽ trông như thể biến mất trước đối phương』
“Tôi có nghe về chiêu này rồi. Nhưng mà, ‘kĩ xảo’ là sao?”
『Bởi con bé đã sử dụng rất nhiều kĩ thuật để biến mất. Như khi con bé canh đúng thời gian đối phương chớp mắt, nó liền dùng thanh kodachi ném lên để thu hút ánh mắt của đối phương. Đó gọi là ‘kĩ xảo’ bởi con bé đã dùng kĩ thuật di chuyển tầm thấp. Dù điều đó cũng không cần thiết lắm. Dù thật đáng tiếc bởi cậu không phải là một thành viên nhà Dannoura, cậu vẫn có thể biến mất trong vài giây mà không cần mánh khóe nếu cậu sử dụng thành thạo kĩ thuật này.』
Yogiri cảm thấy thán phục. Cậu đã nghĩ rằng liệu võ kĩ nhà Dannoura có phải chỉ là mấy trò mẹo của Mokomoko không nhưng rõ ràng là nó có tác dụng.
“Tôi thắng. Không thừa nhận là tôi sẽ cho thêm một phát kết liễu nữa đấy.’
“Ngư-người chiến thắng là Tomochika!”
Khi Tomochika bảo về quyết định của ông, Torx bối rối tuyên bố về chiến thắng của cô.
Ngay lập tức sau đó, những người kị sĩ đều lên tiếng reo hò.
Có vẻ người tên David đây không được ưa thích cho lắm.
----------------
Ko biết có ai là nữ đọc truyện mình ko nhở, mà thôi, cứ chúc :))
Chúc các bạn nữ sẽ luôn hạnh phúc, đẹp gái, và sẽ sớm kiếm được chàng nào đó đẹp trai như trans, tốt bụng như trans, nói chung cái gì cũng tuyệt hảo như trans :))