Soen ni Natte Ita Osananajimi to Seki ga Zengo ni Natta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 604

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 234

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13670

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 13

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19950

Web novel - Chương 22

Thứ Ba, thứ Tư rồi thứ Năm đều đã lần lượt qua đi và bài thi của phần lớn các môn đều được phát lại cho học sinh. Mình thì làm khá ổn ở mọi môn. Còn Kana thì… ngạc nhiên thay, cậu ấy đã đạt ngưỡng điểm trung bình ở tất cả các môn ngoại trừ môn Toán. Mình nghe phong phanh rằng cậu ấy đã cắm đầu vào học khi không ngủ được, nên chắc đây là thành quả của thói quen đó.

Hôm nay là đến thứ Sáu. Cũng là ngày thi phụ đạo lại môn Toán.

“Cậu sẽ ổn thôi mà.”

“Mong là vậy…”

Dường như thể trạng của cậu ấy đã tốt hơn phần nào so với đợt thi trước và cậu ấy có thể trả lời mọi câu hỏi ổn áp nữa. Miễn là cậu ấy không tỏ ra lo lắng và làm gì đó kỳ lạ, mà mình nghĩ cậu ấy sẽ ổn thôi… có lẽ.

Mình nhìn vào đồng hồ và thấy vẫn còn cỡ 5 phút là hết giờ ăn trưa.

“Chỉ cần cậu không làm gì đó lạ thường, thì không sao đâu. Giờ nghỉ trưa cũng sắp hết rồi. Tụi mình quay lại lớp thôi nào.”

“Ừa.”

Và giờ nghỉ trưa đã kết thúc, rồi tiết 5 và tiết 6 cũng kết thúc theo, và đã tới giờ tan học.

“Chà, chúc may mắn nhé. Tớ sẽ đợi cậu trong phòng câu lạc bộ.”

“Ah… Tớ đi đây…”

“Chúc cậu may mắn.”

*****

“Được rồi, tao đi đây.”

“Bằng mọi giá mày phải sống sót quay về đấy.”

“Có lẽ là bất khả thi chăng.”

“Mày sẽ ổn thôi mà. Tao tin chắc điều đó.”

“Ah, nghe mày nói vậy, tao cảm thấy mình có thể đi được rồi. Tao nghĩ tao có thể vượt qua.”

“Không, tao thì không nghĩ đây là chuyện tốt lành gì đâu.”

Bọn tôi tuy đang đùa giỡn qua lại, nhưng lòng tôi lại khá lo lắng. Nếu trượt bài thi phụ đạo này, thì vào lần sau tôi sẽ phải cắm đầu học cho đến lúc tạch mất. Nếu tôi nói mấy thứ như vầy…, tôi chắc rằng Kota kiểu gì cũng sẽ dạy tôi học trước khi cái tấm thân này hẹo mất thôi ngay cả khi tôi không trượt đi nữa. Cậu ấy là kiểu người nghiêm túc mà ha.

Cậu ấy đúng là tuýp người nghiêm túc và tốt bụng.

“Argh… Tao không muốn đi đâu…”

“Fighthing!”

Chà, nếu tôi cứ sao nhãng quá lâu, thì tôi sẽ bị muộn mất thôi. Khá là tệ khi đi trễ ngay ngày thi lại đấy.

Kota có nói là cậu ấy sẽ về thẳng nhà luôn, rồi hai đứa bọn tôi cùng bước tới cửa lớp để chuẩn bị ra về.

“Chà, chúc may mắn nhé. Tớ sẽ đợi cậu trong phòng câu lạc bộ.”

“Ah… Tớ đi đây…”

Vừa bước chân qua cửa sau lớp, tôi bỗng nghe được giọng nói bắt nguồn từ chỗ ngồi sát tường gần cánh cửa. Khi tôi nghe được giọng nói đó và liếc qua Kota, cậu ta trông có chút lo lắng, nhưng vẫn giữ được vẻ bình tĩnh… Không, có lẽ là chỉ mỗi tôi thấy vậy thôi. Nhưng trước đây cậu ấy không hề thế này.

Tôi nói, “Okay, hẹn mày tuần sau.”, và cậu ấy đáp lại, “Chúc may mắn.” Sau đó bọn tôi tách ra và tôi thì hướng thẳng tới phòng học nơi bọn tôi sẽ phải làm bài thi lại ở đó.

Nhưng khi mọi người trong lớp đều lo lắng về việc Kirishima không được khỏe, tôi lại nghĩ Kota có khi là người thấy lo nhất cũng nên. Tôi cũng chẳng biết ai là người lo âu ở đây và bọn họ lại thích lo lắng kiểu gì, nhưng đến cậu ấy có vẻ cực kỳ lo lắm đấy.

Cậu ấy trông rất bồn chồn và không hiểu sao lại trở nên chán nản ngay lúc đó. Cậu ấy kể rằng Kirishima đã tới xin lỗi, nhưng chính bản thân cậu lại không thể tha thứ được, nên thành ra Kota nghĩ lỗi là do mình.

Thật tình tôi không tài nào hiểu tại sao cậu ấy có thể suy nghĩ như vậy về một người mà cô ấy không ngần ngại nói ra những gì mình muốn và sau đó thì lại tới giáp mặt cậu đối diện với những chuyện đó đấy. Có thể tôi sẽ hiểu được nếu bản thân là người trong cuộc chăng,nhưng tôi không thể tưởng tượng nổi, ít nhất là đối với tôi. Tôi cũng chẳng biết chút gì về Kirishima cả… Thiết nghĩ lòng tốt là một trong những đức tính đáng quý ở Kota. Nên tôi không thể cứ buông lời “đừng lo lắng” được.

… Nhưng tôi không nghĩ đây là chuyện tốt khi bạn mình bị ai đó gây tổn thương như này…

Trong lúc nghĩ ngợi vu vơ, tôi thẳng tiến đến phòng học mà mình sẽ thi lại và ngồi phịch xuống ghế.

Lúc sau, Yamamoto-sensei đi vào và xếp chỗ ngồi của bọn tôi.

Có khoảng 15 học sinh điểm dưới trung bình và buộc phải làm bài thi lại, chắc mỗi lớp là cỡ 2 hay 3 đứa học sinh.

Thứ tự chỗ ngồi hình như được xếp dựa theo số học sinh vắng mặt ở lớp từ trên xuống dưới, và chỗ ngồi của tôi là phía sau Kirishima. Tôi ngồi ngay sau lưng Kirishima luôn đấy.

“Tốt rồi, thầy sẽ phát đề thi, nên vui lòng không ai mở miệng trao đổi bài.”

Giờ không phải là lúc để suy nghĩ chuyện chỗ ngồi hiện tại của tôi là chỗ của Kota thường ngày. Tôi cần hết sức tập trung mới được.

*****

Nội dung đề thi lại có phần giống đề giữa kỳ mà sensei đã nói. Tôi nghĩ mình sẽ ổn cả thôi. Tuy tôi không trả lời được câu cuối, nhưng hơn cả vậy, tôi đã làm chắc ăn những câu còn lại rồi.

Song đưa mắt nhìn xung quanh, dường như không ai có vẻ tuyệt vọng cả. Chắc mọi người cũng đã khẩn cấp ôn bài do đây là đợt thi lại nhỉ.

Rồi tôi hướng mắt về phía trước và thấy cảnh Kirishima đang khẽ cười mà nhắn tin với ai đó trên điện thoại.

“Được rồi, các em giỏi lắm. Thầy mong là lần sau ta không cần tổ chức buổi thi lại nữa.”

Sensei nói xong rồi bước ra khỏi lớp sau khi thu hết bài làm của bọn tôi. Còn ở đằng sau là những tiếng hò reo hân hoan vì buổi thi lại đã kết thúc. Trước mặt tôi đây, Kirishima đang chuẩn bị rời đi.

Tôi nghĩ mình cũng nên lên đường về nhà thôi… Trước đó—

“… Này, Kirishima. Hôm nay cậu ổn chứ?”

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

eng nó để "Faigto" nên chịu