Soán Hán thất bại, tiểu thư Mộng Đắc quyết không làm Hoàng Hậu nhà Hán

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước

Riku Nanano

Mặc dù có học lực xuất sắc, nhưng Tina thậm chí còn không thể sử dụng nổi một câu thần chú. Tệ hơn thế, kỳ thi tuyển sinh vào Học viện Hoàng gia danh tiếng đang đến rất gần, và năng khiếu về pháp thuậ

58 6495

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

(Đang ra)

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Isshiki Ichika

Dần dần, một người vốn bị đối xử như đống rác rưởi, bị xã hội ruồng bỏ; bắt đầu vực dậy và ngẩng cao đầu. Phá vỡ khái niệm “level” - thứ đang chi phối cả thế giới này, anh gieo rắc nỗi sợ với sức mạnh

206 23412

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

21 474

Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

(Đang ra)

Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

Takuya Yuno - 結乃拓也

Một câu chuyện tình yêu ngọt ngào đến tan chảy giữa một nam sinh bình thường và đàn chị xinh đẹp hơn cậu một tuổi, người luôn cưng chiều và mê hoặc cậu theo cách không ai có thể cưỡng lại. Và câu hỏi

24 588

Quyển I: Đại Hán trong bước ngoặt lịch sử - Chương 03 - Mệnh Nữ

Dựa theo dã sử… à không, dựa theo cuốn “Hán Thư” trong tay Mộng Đắc ghi chép, Hàn Tín và Hạng Vũ thực ra là nữ.

Nói chính xác hơn, Hàn Tín là một tiểu loli cao chưa đầy một mét rưỡi, Hạng Vũ là một thiếu nữ cao một mét bảy, dung mạo của họ đều được miêu tả trong các chương riêng.

Ví dụ như Hàn Tín, Ban Cố đã miêu tả nàng trong chương liên quan đến nàng trong “Hán Thư” là “da trắng như mỡ đông, thân hình chưa đầy năm thước, tựa như trẻ thơ, đẹp tuyệt trần.” Hơn nữa còn nói dung mạo của nàng dù đến năm năm mươi tuổi cũng không thay đổi, vô cùng kỳ diệu.

Và sau khi giới tính của Hàn Tín và Hạng Vũ thay đổi, số phận của hai người họ so với ghi chép của Mộng Đắc ở kiếp trước về cùng hai người đó tự nhiên cũng thay đổi rất nhiều.

Đầu tiên là Hàn Tín, vì Hàn Tín là nữ, nên sau khi gặp Lưu Bang, lão lưu manh đầy sức hút cá nhân này, đương nhiên cũng không thoát khỏi số phận sa ngã. Phải biết rằng ngay cả Hàn Tín ver đực, đối với Lưu Bang cũng là ngưỡng mộ nhiều hơn chán ghét, đúng như câu:

 “Hán vương trao cho tôi ấn thượng tướng quân, giao cho tôi mấy vạn binh, cởi áo của mình để cho tôi được dùng. Cho nên tôi mới được như thế này. Phàm người ta hết sức tin cậy mình thành thực như thế mà mình phản lại là điều chẳng lành. Tôi dù chết cũng không thay lòng đổi dạ” Chuyện này trong “Sử Ký” của Tư Mã Thiên cũng có ghi chép.

Thế là, loli Hàn Tín của thế giới này, đồng thời trở thành Thượng tướng quân, cũng trở thành một trong những người vợ của Lưu Bang…

Chuyện này đã gây ra một loạt phản ứng dây chuyền. Đầu tiên là Hàn Tín không tấn công Tề quốc sau khi Tề quốc đầu hàng, khiến Tề quốc hàng rồi lại phản, tiện thể ném sứ giả Hán là Lịch Tự Cơ vào nồi nước mà luộc sôi.

Thứ hai là sau khi Lưu Bang thống nhất cả nước, không phong Hàn Tín làm Sở Vương, mà để thể hiện ân sủng đã phong nàng làm Trường An Hầu, và luôn mang theo bên mình. Cuối cùng là trong tình huống có Hàn Tín, các hành động tiếp theo của Lưu Bang để tiêu diệt các chư hầu địa phương cũng thuận lợi hơn nhiều, cuộc nổi loạn của Anh Bố bị dẹp yên dễ dàng, Lưu Bang không bị thương trong quá trình dẹp loạn và cuối cùng không bệnh chết, mà sống đến tám mươi lăm tuổi khỏe mạnh như cha mình là Lưu Thái Công.

Lưu Bang thoái vị ở tuổi bảy mươi, tự xưng Thái Thượng Hoàng, để con trai mình là Lưu Doanh lên ngôi. Chỉ là Lưu Doanh ở dòng thời gian này tuy sống lâu hơn lịch sử gốc vài tuổi, nhưng vẫn bệnh chết ở tuổi ba mươi sáu.

Lưu Bang sau khi con trai trưởng bệnh chết cho rằng thiên hạ không thể do trẻ con kế thừa, vì vậy sau khi khảo sát các con trai, đã chọn Lưu Hằng kế vị. Lịch sử lúc này lại trở về hình dáng ban đầu.

Hàn Tín trong Hán Thư ghi chép sống đến hơn sáu mươi tuổi. Dung mạo của nàng trước sáu mươi tuổi không thay đổi nhiều, nhưng sau sáu mươi tuổi thì lão hóa nhanh chóng, cuối cùng chết đi sau khi hoàn toàn biến thành một bà lão.

Còn về Hạng Vũ, thiếu nữ này không bị mọi người phân thây như Lịch Sử gốc, mà bị Lưu Bang bắt sống, sau đó không rõ tung tích. Theo dã sử ghi chép… lần này là dã sử thật, hơn nữa còn là dã sử nổi tiếng “Tây Kinh Tạp Ký”, Hạng Vũ sau khi bị Lưu Bang bắt sống không bị xử tử, mà bị mang theo bên mình làm thị thiếp.

Sau này trong cuộc chiến với Hung Nô, Lưu Bang vì khinh địch mạo hiểm đã gây ra sự kiện Bạch Đăng Chi Vi, sau đó Hạng Vũ một đường khai vô song dẫn Lưu Bang và đại quân xông ra khỏi vòng vây.

Nhìn ghi chép trong “Hán Thư” về việc Lưu Bang đích thân dẫn quân xông ra khỏi vòng vây, Mộng Đắc đột nhiên cảm thấy dã sử về Hạng Vũ dường như có độ chân thực khá cao?

Dù sao Lưu lão tam lợi hại như vậy, sao không thấy hắn xông ra khỏi vòng vây trong lịch sử gốc?

Giữa hai cái chắc chắn có một biến số.

Hàn Tín trong lịch sử này tuy sống, nhưng không được Lưu Bang mang theo bên mình, mà ở phía sau chỉ huy đại quân. Vì vậy bên cạnh Lưu Bang ngoài Hạng Vũ ra, cũng không thể có biến số nào khác.

Khốn kiếp!

Thật hâm mộ lão lưu manh Lưu Bang trong lịch sử này!

Trái Hàn Tín phải Hạng Vũ, hơn nữa cả hai đều là mỹ thiếu nữ không già đi, đây là cuộc sống thần tiên gì vậy?

Chỉ là vì sách ghi chép Hàn Tín và Hạng Vũ đều không già đi, vậy thân phận của hai người họ rõ ràng không phải người thường, Mộng Đắc lộ ra vẻ mặt tò mò hỏi cha mình là Tào Tung.

“A phụ, hai vị tỷ tỷ tên Hàn Tín và Hạng Vũ này, tại sao lại không già đi ạ?”

“Hàn Tín và Hạng Vũ?” Tào Tung nhìn chương mà Mộng Đắc chỉ vào rồi trả lời: “Bởi vì họ đều là Mệnh Nữ.”

“Mệnh Nữ? Đó là gì ạ?”

“Cái này à, vậy thì phải nói từ Đại Vũ Đế rồi…”

Tào Tung từ từ kể một đoạn lịch sử mà Mộng Đắc kiếp trước chưa từng nghe nói đến.

Mệnh giả, thiên mệnh. Mệnh Nữ đúng như tên gọi, chính là nữ giới mang thiên mệnh mà sinh ra.

Mệnh Nữ đầu tiên trong truyền thuyết là Đồ Sơn thị, vợ của Đại Vũ, còn Mệnh Nữ đầu tiên có ghi chép trong lịch sử là vợ của Thương Thang – Huyền Điểu.

Trong “Thi Kinh” có câu: “Thiên mệnh Huyền Điểu, giáng nhi sinh Thương.” Huyền Điểu ở đây vừa có một con trong truyền thuyết, vừa có một con trong hiện thực. Đương nhiên, Huyền Điểu trong hiện thực tự nhiên không phải chim thật, mà là tên của Mệnh Nữ.

Sự xuất hiện của Mệnh Nữ thường đi kèm với sự xuất hiện của Thánh Vương, và Mệnh Nữ cũng thường trở thành vợ của Thánh Vương, Đế Vũ và Thương Thang đều có Mệnh Nữ làm vợ.

Và sau nhà Thương, nhiều danh nhân lịch sử kiếp trước mà Mộng Đắc quen thuộc, ở thế giới này cũng bị chuyển giới thành Mệnh Nữ, nổi tiếng hơn cả là Chu Công Cơ Đán, Quản Trọng, Ngô Khởi, Lý Tư, Hàn Tín, Hạng Vũ, Vệ Thanh Hoắc Khứ Bệnh, Hoắc Quang, Vương Mãng, Đậu Hiến, Đặng Chất, v.v. 

 Ngoài ra còn có những Mệnh Nữ vốn là nữ giới, ví dụ như vợ của Quang Vũ Đế là Âm Lệ Hoa.

Mệnh Nữ thường có năng lực đặc biệt. Truyền thuyết nói năng lực của Đồ Sơn thị là dẫn dắt dòng nước, từng giúp đỡ Đại Vũ rất nhiều trong việc trị thủy; năng lực của Cơ Đán là suy diễn tương lai, cho nên mới có thể chế định ra Chu Lễ được thực hiện bốn trăm năm; năng lực của Quản Trọng là cảm nhận dòng chảy của tiền bạc, vì vậy có tài năng cực cao trong kinh doanh.

Các Mệnh Nữ khác cũng vậy, mỗi người đều có năng lực khác nhau.

Chỉ là Tào Tung tuy nói nhiều như vậy, nhưng Mộng Đắc lại phát hiện, trong số những người này có vài người dường như không phải loại sinh ra để đi kèm Thánh Vương, phụ tá Thánh Vương trong tương lai.

Nàng hỏi cha mình: “A phụ, Hạng Vũ, Vương Mãng cũng là Mệnh Nữ sao? Họ không phải đã giết quân chủ của mình để cướp ngôi làm bá vương và hoàng đế sao?”

Tào Tung cười khen ngợi con gái mình.

“Con còn nhỏ tuổi mà có thể nghĩ ra điểm này quả thật rất nhạy bén, con nói đúng, Hạng Vũ và Vương Mãng lần lượt đều giết quân chủ của mình để cướp ngôi, nhưng liệu có khả năng nào, ngay cả trong gia đình thường dân, cũng có tình huống vợ chồng bất hòa xảy ra không?” 

“Mệnh Nữ tuy là người mang thiên mệnh giáng sinh để phụ tá Thánh Vương, nhưng điều này không có nghĩa là Mệnh Nữ chỉ là con rối của thiên mệnh, họ cũng có suy nghĩ và nhân cách riêng, cũng sẽ lựa chọn xem mình có nên trung thành với vị quân vương trước mắt hay không. Một khi quân vương không thể chế ngự Mệnh Nữ, thì Mệnh Nữ phản phệ quân vương cũng là chuyện rất bình thường, đó là do bản thân quân vương năng lực không đủ.”

“Thì ra là vậy…”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộng Đắc lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, khẽ gật đầu suy tư.

Nàng đột nhiên lại nghĩ đến chính mình.

Nhân vật lịch sử nổi tiếng.

Chuyển giới.

Xem ra mình tám chín phần mười chính là Mệnh Nữ của thế hệ này sao?

Vậy mình tương lai sẽ phụ tá ai? Hán Hiến Đế? Tên đó theo lịch sử gốc không phải bị con trai mình là Tào Phi cướp ngôi sao? Ờ… xem ra mình dường như là vị trí của Hạng Vũ và Vương Mãng.

Mộng Đắc trong lòng hơi vi diệu nghĩ vậy.

Và ngay khi cô bé đang suy nghĩ về năng lực đặc biệt của mình với tư cách là một Mệnh Nữ, cô bé đột nhiên không kìm được ngáp một cái.

Cô bé bây giờ mới hơn một tuổi, mà trẻ sơ sinh thì luôn dễ buồn ngủ, vì vậy việc cô bé đột nhiên ngáp vào lúc này là một chuyện rất bình thường.

Tào Tung thấy vậy vỗ nhẹ vào lưng cô bé nói.

“Dục tốc bất đạt, con hôm nay đã học xong chữ và còn đọc xong Cao Tổ Kỷ rồi, đã đủ giỏi rồi, phần còn lại sau này hãy đọc, vẫn nên nghỉ ngơi trước đi.”

“Vâng ạ!”

Mộng Đắc ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ.

Và khi cô bé tỉnh dậy mở mắt ra lần nữa, cảnh vật ngoài cửa sổ đã là hoàng hôn.

Cô bé đang nằm trong một cái nôi, cách đó không xa là thị nữ đang chăm sóc cô bé.

Mộng Đắc khoanh tay tiếp tục suy nghĩ từ buổi trưa.

Vậy là mình tám chín phần mười chính là Mệnh Nữ trong lời cha nói.

Vậy năng lực của mình là gì?

Mộng Đắc đột nhiên nhớ lại giấc mơ mà cha Tào Tung đã mơ vào đêm trước khi cô bé ra đời.

Siêu máy tính OGAS sao?

Vậy năng lực của mình chẳng lẽ liên quan đến máy tính?

Vừa nghĩ đến đây, não của cô bé như bị một bản năng nào đó đánh thức, đi vào một trạng thái kỳ diệu khó tả.

Não của cô bé vận hành với tốc độ cực nhanh, bất kỳ vấn đề nào liên quan đến số liệu cô bé đều có thể đưa ra câu trả lời ngay lập tức, và tất cả ký ức từ kiếp trước đến hiện tại, đều như được lưu trữ vào các thư mục, được sắp xếp gọn gàng trong não, ngay cả một câu nói nào đó cô bé nói vào một ngày, một giây nào đó cũng có thể nhớ được.

Não của cô bé dường như đã biến thành một chiếc máy tính thực sự.

Chỉ là vừa mới vào trạng thái này chưa đầy vài giây, Mộng Đắc đã cảm thấy não bộ mệt mỏi rã rời, đành phải chủ động tắt năng lực kỳ diệu này.

Mình thế này… à, quả nhiên là vì tinh thần còn quá non nớt sao?

Dù sao cũng chỉ là trẻ con mà.

Não của trẻ con có thể vận hành nhanh đến mức nào?

Mặc dù vì não bộ mệt mỏi, mí mắt của cô bé bây giờ đã gần như muốn dính vào nhau, nhưng trong lòng cô bé lại vô cùng phấn khích.

Mình thật sự là Mệnh Nữ! Hơn nữa còn có năng lực đặc biệt!

Chỉ là năng lực này… Tào Tháo của thế giới cũ chắc chắn không thể có năng lực liên quan đến máy tính, xét đến việc mình đang lập trình trước máy tính trước khi xuyên không, vì vậy năng lực này rất có thể là do mình mang theo khi xuyên không.

Vậy là mình có thể coi não mình như một chiếc máy tính, rồi lập trình trong đó sao?

Mộng Đắc đầy mong đợi nghĩ.

Đáng tiếc là tinh thần của cô bé hiện tại với tư cách là một đứa trẻ vẫn còn quá yếu ớt, vừa mới sử dụng năng lực này một lúc đã cảm thấy mệt mỏi rã rời, không thể sử dụng năng lực để kiểm chứng suy đoán của mình trong đầu vào lúc này. Chỉ có thể đợi sau khi ngủ dậy, tinh thần hồi phục gần như hoàn toàn rồi mới thử lại.

Tuy nhiên, trước khi nhắm mắt lại, Mộng Đắc cũng thầm tự nhủ trong lòng rằng chuyện mình là Mệnh Nữ phải được giữ bí mật, tuyệt đối không được để người ngoài – đặc biệt là Hoàng Đế.

Dù sao Mệnh Nữ là người mang thiên mệnh mà sinh ra.

Hoàng đế sau khi biết có Mệnh Nữ ra đời, phản ứng đầu tiên trong đầu sẽ là gì?

Tự nhiên là kiểm soát.

Sự ra đời của Mệnh Nữ thường đi kèm với sự ra đời của Thánh Vương, không có Hoàng đế nào muốn thừa nhận mình không phải Thánh Vương, họ nhất định sẽ cố chấp cho rằng mình là người được thiên mệnh, Mệnh Nữ phải là vợ của mình, ở bên cạnh mình để phụ tá mình.

Vì vậy, nếu Mộng Đắc không muốn mình sau này bị đưa vào cung làm vợ bé nuôi của Hoàng đế hoặc Thái tử, thì cô bé phải bảo vệ bí mật của mình thật tốt!

Mình là Tào Mộng Đắc, phải cướp vợ kẻ khác, soán Hán tự lập!

Cô bé khó khăn lắm mới xuyên không đến đây không phải để làm vợ người khác đâu!

Với suy nghĩ đó, cô bé vừa mới tỉnh dậy không lâu lại một lần nữa nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Lưu Bang (Hán Cao Tổ): Sáng lập nhà Hán, vị hoàng đế đầu tiên của triều đại. Xuất thân từ gia tộc thường dân, từng là quan nhỏ dưới triều Tây Hán. Dẫn đầu khởi nghĩa chống triều Tần, chiến thắng Hạng Vũ, thống nhất Trung Quốc. Lưu Doanh (Hán Huệ Đế): Con trai cả của Lưu Bang. Lên ngôi nhưng sau đó bệnh nặng và qua đời sớm. Lưu Hằng (Hán Văn Đế) Con trai thứ của Lưu Bang, lên ngôi sau Hán Huệ Đế. Trị vì từ 179–157 TCN. Nổi bật vì chính sách khoan hồng, giảm bớt lao dịch, củng cố nền tảng văn hóa và giáo dục. Được xem là vị vua minh quân đầu tiên của nhà Hán. Đồ Sơn thị: Vợ của Đại Vũ Đế (Vũ Vương, truyền thuyết thời Tam Hoàng Ngũ Đế). Trong truyền thuyết: giúp Vũ trị thủy, điều khiển dòng sông, đóng góp quan trọng cho việc kiểm soát lũ lụt. Âm Lệ Hoa: Vợ của Hán Quang Vũ Đế (Lưu Tú), nhà Hán. Không có nhiều chi tiết về sự nghiệp chính trị, nhưng là thành viên hoàng thất, đóng vai trò hậu cung. Lịch Tự Cơ: Sứ giả dưới triều Hán, được ghi trong các dã sử liên quan đến các vụ ngoại giao và chính trị với các chư hầu như Tề quốc. Anh Bố: Lãnh đạo phiến quân hoặc chư hầu thời Hán sơ, tên thường dùng trong dã sử để chỉ các đối thủ địa phương chống lại nhà Hán. Tư Mã Thiên: Sử gia nổi tiếng thời Tây Hán, tác giả “Sử Ký”. Ghi chép lịch sử từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế đến triều Hán sơ. Được xem là “Cha đẻ của sử học Trung Quốc”, tư liệu cực kỳ quan trọng cho nghiên cứu lịch sử. Ban Cố: Sử gia biên tập “Hán Thư” (do Tư Mã Thiên bắt đầu, Ban Cố hoàn thiện). Ghi chép chi tiết về triều Hán, chiến sự, nhân vật nổi bật, có giá trị học thuật lớn. Vũ Đế (Đại Vũ): Vị vua truyền thuyết, thời Tam Hoàng Ngũ Đế. Nổi tiếng về việc trị thủy, kiểm soát lũ lụt sông Hoàng Hà, xây dựng cơ sở hạ tầng. Thương Thang: Vua khai sáng nhà Thương, cai trị khoảng thế kỷ 16–11 TCN. Đặng Chất: Quan tướng thời Tây Hán, có công chinh phục các nước chư hầu. Đậu Hiến: Quan tướng nhà Hán, tham gia các chiến dịch quan trọng, ghi chép trong “Hán Thư”. Vương Mãng: Thừa tướng nhà Hán, sau này cướp ngôi lập ra nhà Tân. Chính sách cải cách mạnh mẽ, nhưng dẫn đến bất ổn xã hội. Hoắc Quang: Quan lại tướng lĩnh thời Hán, ghi chép trong các sử liệu. Hoắc Khứ Bệnh: Quan tướng nổi tiếng thời Hán, tham gia nhiều chiến dịch quân sự quan trọng. Vệ Thanh: Quan tướng nhà Hán, có công trạng trong việc dẹp loạn và quản lý chư hầu. Lý Tư: Thủ tướng thời Tần (không thuộc Hán), nổi tiếng với sách lược chính trị và pháp chế. Ngô Khởi: Quan tướng, tham gia xây dựng chính quyền và quân đội Hán. Quản Trọng: Thủ tướng nước Tấn thời Xuân Thu, nổi tiếng về kinh tế và chính trị, sách lược quản lý tài chính. Chu Công Cơ Đán: Thừa tướng thời nhà Chu, hỗ trợ Chu Văn Vương lập quốc, soạn Chu Lễ, nổi tiếng về chính trị, triết học, và quản lý đất nước. Hàn Tín: Là danh tướng nổi tiếng thời Tây Hán, đóng vai trò then chốt trong cuộc khởi nghĩa chống nhà Tần và đánh bại Hạng Vũ. Sau khi Hán Cao Tổ (Lưu Bang) lên ngôi, Hàn Tín được phong làm Vương Sở. Tuy nhiên, do bị nghi ngờ có ý đồ phản loạn, ông bị Lã Hậu và Hạ Hầu Ái ép dẫn đến cái chết, bị xử chém năm 196 TCN. Hạng Vũ: Là lãnh tụ quân sự nổi tiếng thời nhà Tần cuối kỳ, đối thủ chính của Lưu Bang trong cuộc chiến giành thiên hạ. Sau thất bại trong trận Hán - Sở, bị Lưu Bang vây đánh. Biết không thể thắng, Hạng Vũ tự sát năm 202 TCN tại sông Ô Giang để bảo toàn danh dự. Vương Mãng: Thừa tướng nhà Hán, sau này cướp ngôi lập nhà Tân. Thực hiện cải cách chính sách kinh tế và đất đai mạnh mẽ, nhưng dẫn đến bất ổn xã hội. Là nhân vật gây tranh cãi trong lịch sử vì vừa có tầm nhìn cải cách vừa tạo ra nhiều xung đột.