Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

28 2484

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

(Đang ra)

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

Kagami Yuu 鏡遊

Keiji đứa con ngoài giá thú của một gia đình giàu có, hiện đang sống trong một căn biệt thự biệt lập. Những tưởng cuộc sống bình yên ấy sẽ tiếp tục mãi cho đến một ngày nọ, Sayaka, cô bạn cùng lớp xin

2 5

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

29 445

Unbreakable Machine-Doll

(Đang ra)

Unbreakable Machine-Doll

Reiji Kaitou

Vào đầu thế kỉ 20, cùng với sự tiến bộ về công nghệ, các nhà khoa học bắt đầu quan tâm tới ma thuật cấp cao. Sự kết hợp giữa khoa học và ma thuật đã tao ra Makinot – những vòng phép có thể mang lại sự

38 1399

Tuyển tập ngoại truyện (Phiên bản giới hạn) - Gamers Vol 5: Tâm trạng của Miyagi

“Trứng ốp-la hôm nay ngon ghê.”

Tôi nói lên cảm nhận của mình sau khi thưởng thức món ốp-la vẫn còn nguyên vẹn lòng đỏ cho Miyagi nghe.

“Lúc nãy nghe rồi.”

“Lúc nãy tớ cũng nói rồi, cơ mà vẫn muốn nói lại lần nữa.”

“Chỉ chiên ốp-la thôi mà, không cần phải nói đi nói lại vậy đâu.”

Khó có thể nói giọng đáp bình thản đó là đang phấn khởi, nhưng như vậy cũng được xem là mềm mỏng hơn bình thường rồi. Nói một cách đơn giản, thì tâm trạng Miyagi đang khá tốt. Ắt hẳn là do sáng nay Miyagi chiên được món ốp-la rất đẹp mắt và bản thân cô nàng cũng mãn nguyện khi ăn món ốp la đó.

“Nói bao nhiêu lần cũng có sao đâu. Tại vì ngon thật mà. Trên hết là Miyagi này, giờ cậu có rảnh không?”

Ăn xong rồi, giờ đến phiên tôi rửa chén. Chắc chắn là sẽ không nhận lại câu trả lời là “Bận rồi” đâu, nhưng tôi vẫn nhìn chăm chú vào Miyagi đang ngồi ở phía đối diện bàn.

“Rảnh, thì sao?”

Món ăn trên đĩa đã được chén sạch rồi, nhưng tôi vẫn ngồi lại mà chưa chịu đứng lên dọn là vì tôi có chuyện muốn nói với Miyagi.

Tôi muốn trải qua một phần của Tuần Lễ Vàng cùng với Miyagi.

Trong lúc ăn, tôi cũng định nhắc đến chủ đề này rồi, nhưng tâm trạng của Miyagi khá tốt nên cuộc trò chuyện khi ấy kéo dài hơn mọi khi, bản thân tôi cũng rất vui vì điều đó, thế là đã ưu tiên cho “những chuyện tán dóc trên trời dưới đất” luôn.

Rồi bây giờ, tôi quyết tâm bàn đến vụ Tuần Lễ Vàng với Miyagi nên đã nở nụ cười với cô ấy.

“Tớ đổi kiểu tóc cho cậu dễ thương hơn nữa nha.”

“......Tóc ai?”

Nghe thấy giọng đáp trầm thấp, tôi giữ nguyên nụ cười.

“Ngoài Miyagi ra thì còn ai nữa. Cho tớ chạm vào tóc của cậu nha.”

Trong kì nghỉ, tôi muốn hai đứa cùng đi đâu đó.

Tất nhiên là tôi định đề cập đến chủ đề trên rồi, cơ mà vừa làm tóc vừa bàn cũng đâu ảnh hưởng gì. Nếu là với Miyagi đang có tâm trạng khá tốt như hôm nay, thì tôi tin là mình có thể làm được cả hai việc cùng lúc.

“Chạm vào tóc tôi làm gì?”

“Tớ vừa mới nói xong đó, để giúp cậu dễ thương hơn.”

“Tuyệt đối không.”

“Rồi, tớ sẽ đáp ứng theo yêu cầu của Miyagi mà, nên cậu cứ nói kiểu tóc mà cậu muốn làm đi.”

“Không cần.”

Đề xuất của tôi đã bị gạt phăng đi chỉ với một câu vang lên từ phía bên kia bàn. Tâm trạng khá tốt của cô nàng khi chiên cho tôi món ốp-la không bị bể lòng đỏ rõ ràng đã xấu đi trông thấy, nhưng đã nói đến đây rồi chẳng lẽ lại rụt đầu rút lui. À không, tôi hiểu nên bỏ cuộc ở đây thì sẽ tốt hơn, nhưng cho dù bây giờ có quay đầu thì tâm trạng của Miyagi cũng chẳng khá lên nổi nữa, nên tôi phóng lao thì phải theo lao luôn.

Tôi đứng lên khỏi ghế, đi lại gần Miyagi.

Tuy cũng muốn chạm vào tóc cô ấy, nhưng tôi cố gắng không vươn tay ra.

“Thôi đừng nói vậy mà, cứ ra yêu cầu gì đó đi.”

“Sendai-san, nhây quá nha.”

Miyagi lạnh nhạt đáp lại, rồi bồi thêm câu nữa “Tôi về phòng đây”.

Tôi cũng lường trước rồi, cơ mà tâm trạng của Miyagi lại càng xấu đi thậm tệ hơn nữa. Thế nhưng, chuyện tôi muốn nói với Miyagi vẫn chưa xong.

“Được rồi, tớ không nhây vụ làm tóc nữa, tụi mình nói sang chuyện khác nha?”

“Không.”

Biết ngay.

Hiểu quá mà.

Bị vụt mất cơ hội để bàn về Tuần Lễ Vàng, tôi đành chuyển sang chủ đề vô thưởng vô phạt khác.

“Miyagi, mai tới lượt tớ làm bữa sáng, cậu có muốn ăn gì không?”

“......Ốp-la chín vừa. Lỡ tay làm chín quá thì Sendai-san là người rửa chén ngày mai luôn.”

Sau khi ép tôi nhận thêm “món ăn kèm” cho thực đơn sáng mai, Miyagi đứng dậy.