Chap 13 : Đấu tranh
Đệ Tứ Quân Đoàn đã dựng lều cách ngôi làng mà Hiro đang ở 3 ngày đường.
Những chiếc lều được dựng lên theo dạng vuông hoặc tròn ngay ngắn, bao phủ xung quanh là tới những 3 lớp hàng rào. Một lượng lớn lửa trại cũng được thắp sáng.
Ở giữa khu trại là lều chỉ huy, nơi mà vị chỉ huy và những cấp dưới của mình đang giữa một cuộc họp chiến lược quan trọng.
Tướng Quân Kielo đang ngồi ở đầu bàn và Liz ngồi ở phía bên phải ông.
Một trong những cấp dưới giơ tay, phá vỡ bầu không khí căng thẳng.
「Chúng ta tiến tới phần tiếp theo của kế hoạch được chứ?」
「Được, bắt đầu đi.」
Sau khi nhận được sự cho phép của Kielo, hắn đứng dậy cầm cuộn giấy báo cáo trên tay.
「Một nhóm phiến loạn đã được phát hiện ở phía nam Công Quốc Lichtein. Hiện tại chúng đang tiến về phía bắc và có vẻ như chúng đang hướng về phía chúng ta.」
Tên trợ lý liền quay đầu lại nhìn Kielo.
「Ngài muốn chúng tôi làm gì? Ở tình trạng như thế này, giao tranh chỉ còn là vấn đề thời gian.」
Kielo khịt mũi không mấy hứng thú.
Một cái bản đồ đang được trải suốt chiều dài chiếc bàn. Hắn liếc về phía một quân cờ đang được đặt trên đó.
「Bọn chúng có bao nhiêu quân?」
「Xấp xỉ 4,000 người. Chúng đã cày nát lực lượng phòng thủ của Công Quốc Lichtein. Ngoài ra, có vẻ như chúng đang tuyển mộ thêm những lính đánh thuê và ra sức bắt nhiều nô lệ có thể ở các vùng lân cận. Nếu cứ tiếp tục như thế này, lúc chúng ta đụng độ với chúng thì quân số của chúng có thể hơn 6,000 người.」
「Vậy Công Quốc Lichtein đang làm gì?」
「Theo những gì thu được, có vẻ như bọn chúng đang tập hợp binh lính còn sót lại và tập trung ở thủ đô. Chúng tôi cũng đã nhận được báo cáo y hệt từ một gián điệp, nên thông tin khá chính xác. Chúng tôi tin rằng chúng đang chuẩn bị để cố thủ tại kinh đô.」
「Chúng bị dọa sợ co vòi rồi sao ? Ta đã quyết định rồi.」
「Ý ngài là?」
Tướng quân Kielo bình tĩnh đặt tay trên bản đồ.
「Đầu tiên, chúng ta dẹp tan đám phiến quân phiền phức này và bắt chúng đầu quân cho ta. Nhưng đối với lũ nô lệ, giết hết. Sau đó chúng ta tiến công thủ đô và trở về với chiến thắng vẻ vang.」
Không hề có một ý kiến phản đối từ bên phía cấp dưới. Kielo gật đầu mãn nguyện.
Nhưng Liz lại không hài lòng khi liếc về phía tấm bản đồ.
Chú ý tới điều này, Kielo liền hỏi ý kiến cô. Hắn hơi lo lắng vì dù gì cô cũng là một công chúa.
「Có gì trong kế hoạch của ta mà người không thích sao?」
「Vì bị buộc phải chiến đấu cho tới tận bây giờ, lính và ngựa của chúng ta đều đã kiệt sức.」
Họ đã đánh hạ số pháo đài. Thậm chí có thể nói, đó là những chiến thắng dễ dàng.
Cho tới bây giờ, thất bại là điều bất khả thi với họ. Có hơi rùng mình khi mọi việc lại dễ dàng như vậy. Nhưng như vậy cũng tốt vì hào khí của quân lính bây giờ đang dâng cao.
Tuy nhiên, mặc dù dễ dàng đánh hạ những pháo đài, nhưng sự kháng cự họ gặp phải cũng chẳng hề ít.
Và cứ trên đà như thế, họ dần chiếm được tiện nghi với một tốc độ kinh ngạc.
Cuộc chiến sẽ vẫn còn tiếp tục, nên dù có định đánh tan đám phiến quân hay tiếp tục đánh chiếm thủ đô đi chăng nữa thì nghỉ ngơi vẫn là điều cần thiết.
Thật đáng sợ khi nghĩ rằng những kết quả thu được này là bởi những người lính đang mệt mỏi.
「Nếu như không nghỉ ngơi thì chúng ta nên đánh chiếm thành phố Bruno và thương lượng như kế hoạch ban đầu.」
Kielo nhún vai và nói.
「Người thực sự không hiểu đúng không, thưa công chúa điện hạ?」
Dường như có một ẩn ý trong tông giọng của ông ta. Mặc dù Liz nhận ra điều này, cô vẫn im lặng và lắng nghe.
「Cô không thể đánh đồng Đệ Tứ Quân Đoàn như quân đội của các quốc gia khác. Họ đã được rèn luyện và dành hết tuổi thanh xuân của mình để nâng cao sức chịu đựng của mình để nhằm những tình huống như thế này. Một chút áp lực nửa vời như này không thể làm họ mệt mỏi được.」
「Nhưng họ vẫn là người, thật là bất khả khi khi cứ việc đâm đầu vào chiến đấu.」
「Theo như kế hoạch vạch ra, chỉ còn hai trận chiến nữa thôi. Sau đó chúng ta sẽ nắm trong tay một nửa lãnh thổ của Công Quốc Lichtein mà không chỉ giới hạn ở phương bắc.」
「Đức vua không hề muốn xóa sổ Công Quốc Lichtein khỏi bản đồ.」
「Việc mất đi thủ đô không có nghĩa là mất nước. Đừng lo chúng ta sẽ chừa lại miền nam cho chúng.」
Kielo tự tin tuyên bố. Liz phản bác lại lời hắn, giọng cô đầy chán ghét.
「Nếu chúng ta làm vậy, Đệ Tứ Quân Đoàn sẽ phải tập trung toàn lực vào Công Quốc Lichtein. Nếu hàng phòng thủ ở phía nam bị suy yếu ai biết được Cộng Hòa Schteizen sẽ phản ứng như thế nào. Ngoài ra, làm vậy sẽ khiến Công Quốc Lichtein liều chết phản công nhằm chiếm lại thủ đô. Nếu như trật tự ở phía bắc bị phá vỡ, tình hình sẽ rơi ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta.」
「Khi đó chúng ta chỉ cần hủy diệt Công Quốc Lichtein là được. Không phải vậy sao?」
Bỗng nhiên, dường như Kielo chợt nhớ ra điều gì đó. Hắn nở nụ cười rồi liếc về phía Liz.
「Có vẻ như ngài đã mệt nên ngài mới đưa ra những ý kiến đầy lo lắng như vậy. Cuộc họp cũng sắp kết thúc rồi, nên ngài hãy đi nghỉ sớm đi. Chúng ta sẽ khởi hành sớm vào ngày mai.」
Liz muốn nổi đóa lên nhưng cô đã nắm chặt tay lại, cố gắng kiềm chế cơn giận. Nhưng sự tức giận không dễ dàng gì kìm nén được. Điều đó thể hiện trên nét mặt cô nên một tên sĩ quan đã lên tiếng trách mắng.
「Ở đây cô chỉ là một sĩ quan mà thôi. Không liên quan tới địa vị công chúa. Vậy nên để cảm xúc lấn át là điều không thể chấp nhận được. Cô nên chú ý lời nói của mình, đừng khiến ngài ấy phải lo lắng. Hãy tự mà biết điều đi 」
「Đủ rồi, điện hạ còn trẻ và cũng mới trở thành một quân nhân chưa lâu. Ngay lập tức hiểu được cách cuộc họp hội đồng chiến tranh diễn ra là chuyện quá khó khăn với ngài ấy. Tốt hơn là cứ để ngài ấy từ từ học hỏi .」
Đám sĩ quan gật đầu trước lời của Tướng quân Kielo.
「Ngài hãy an tâm đi nghỉ đi điện hạ. Tôi chắc chắn sẽ chừa lại chỗ để công chúa tỏa sáng mà.」
Tướng quân Kielo hơi nhếch miệng cười, rồi hắn quay trở lại nhìn về phía bản đồ.
Điều đó hàm ý rằng hắn đã xong việc với cô.
「Vậy sao… Nếu vậy thì tôi sẽ nghe theo lời của ngài và đi nghỉ trước đây.」
Nếu Liz mất bình tĩnh lúc này tại đây chả khác tự đào mộ chôn mình.
Cô không có ai theo phe cô. Ở đây chỉ có những con chó vẫy đuôi mình trung thành khi được chủ cho đồ ăn.
Nhìn những sĩ quan xung quanh, Liz đứng dậy khỏi ghế và sải bước ra ngoài túp lều.
Một cơn gió lạnh cắt ngang má cô và nhanh chóng cô cảm nhận cái lạnh thấu xương. Sau khi làm ấm mình bằng cách thổi và chà xát hay vào nhau, cô bước về phía lều của mình.
Trước mặt cô là một người đàn ông to lớn – Tris tiến lại với thủ hạ của mình
「Công chúa. Cuộc họp kết thúc rồi à?」
Ông nở nụ cười hiền lành vừa nói. Trong mắt mình, ông luôn coi Liz như một đứa cháu của mình.
Cố gắng không để Tris hiểu nhầm mình, Liz cất giọng than phiền.
「Kielo chưa nhìn thấy hết toàn bộ hình ảnh của bức tranh này, Giống như trong não hắn chỉ chứa duy nhất một thứ là lập công trước mặt phụ vương.」
「Hmm…. Quả nhiên, ông ta vẫn sẽ không thay đổi chính kiến của mình phải không?」
「Đúng vậy, hắn nói hắn sẽ tiêu diệt hết lũ phiến loạn và đánh chiếm Azabakal.」
Tris nheo mắt và bước đi cùng với Liz.
「Ông ấy thực sự đầy tham vọng phải không? Vậy mà ta cứ tưởng hắn là một con người kĩ tính.」
Liz cười khổ sau khi nghe Tris nói và thở dài.
「Mà quan trọng hơn, việc chuẩn bị tới đâu rồi?」
「Có thể nói là đã hoàn tất được 60% rồi.」
「Được rồi. Tôi sẽ viết thêm thư và gửi tận tay từng đội trưởng.」
「Rõ.」
Liz chia tay với Tris tại lều của mình. Bước vào trong, cô nhìn quanh không gian trống trải và thở dài.
Cô không mang Cerberus theo vì nó không chịu được cái nóng.
Tất nhiên, Hiro cũng không ở đây và cô cũng không hề biết cậu ấy đang ở nơi nào. Cô chỉ mong cậu hoàn thành nghi lễ 「Tinh Ước」bình an và được công nhận là hậu duệ của Đệ Nhị Hoàng Đế.
「Không biết giờ cậu ấy ở đâu nhỉ.」
Cô bọc mình trong chăn ấm vì lạnh và ngủ thiếp đi lúc nào không hay trong khi vẫn đang ngồi.
Thanh 「Hỏa Đế 」nắm chặt trong tay để cô luôn sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
********************************
Cách thủ đô Azabakal của Công Quốc Lichtein hai ngày đường là tòa thành Azaba.
Hiện tại có 2,000 kị binh và 3,000 bộ binh đang tập trung tại đây.
Có khả năng rằng Đệ Tứ Quân Đoàn đã chú ý tới việc binh sĩ tập trung lại tại đây.
Sau khi kết luận, Hầu Tước Ranquil quyết định triệu tập lính từ các vùng lân cận về thành Azaba.
Đứng từ phía trên cao của tòa tháp, Ranquil nhìn đội quân cuối cùng bước vào cổng thành. Từ phía sau, Bá Tước Karl xuất hiện với hàm răng đang nghiến chặt.
Ông cho lui lính đi và bước về phía Hầu Tước Ranquil.
「Hầu Tước Ranquil, chúng ta làm gì bây giờ?」
「Cả hai đều đang di chuyển đúng theo dự đoán.」
Hầu Tước Ranquil cười.
Niềm say mê trong con mắt ông bùng cháy mãnh liệt tới mức cái lạnh không là gì đối với ông.
Ông ấy vươn cánh tay mình về phía bầu trời đêm khuya trống rỗng. Bên dưới là những người lính đang cố gắng làm ấm mình.
「Đầu tiên chúng ta dẫn dụ quân nổi dậy và cho chúng giao tranh với Đệ Tứ Quân Đoàn – Ông có nhớ những gì ta đã giải thích về phần này không?」
「Vâng. Tôi cũng đã nghe bản báo cáo. Thật mừng vì mọi việc diễn ra thuận lợi. Tuy nhiên, mặc dù chúng ta đã thành công dẫn dụ quân nổi dậy, liệu Đệ Tứ Quân Đoàn có dễ dàng cắn câu như vậy không.」
「Đó chính là lý do tại sao chúng ta dọn đường cho chúng. Bằng cách nới lỏng hàng phòng thủ của các thành trì và khiến chúng tin rằng chúng có thể bình yên tiến quân tới đây, chắc chắn tên Tướng Quân bù nhìn, kẻ chỉ tham lam lập công, sẽ cắn câu. Và cứ như thế dụ chúng tiến sâu vào lãnh thổ chúng ta.」
Ngay cả khi với một kế hoạch chắc chắn như thế, Bá Tước Karl vẫn lo lắng. Ông vừa chà sát hai lòng bàn tay vừa nói ra nỗi bất an của mình.
「Mà chắc chắn rằng mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy không ? Mặc dù chỉ là một cái danh hiệu, nhưng hắn cũng là tướng quân của đế quốc. Chả phải hắn sẽ nhận ra kế hoạch này sao?」
「Con người tựa như một khối của lòng tham. Nếu chúng ta thả mồi trước mặt chúng thì chúng sẽ đớp lấy. Chúng ta chỉ cần làm chúng nghĩ rằng chúng đang chiếm lợi thế. Một kẻ thù mà bản thân chúng có sức mạnh thì quả thật đáng sợ, còn những kẻ mà chỉ dựa hơi vào sức mạnh kẻ khác thì có thể làm gỏi chúng bằng nhiều cách khác nhau.」
「Thật à…?」
「Vì lòng tham của con người là vô đáy.」
Marquis Ranquil cười nhếch mép.
「Giờ chỉ còn đợi nước đục thả câu là ngư ông đắc lợi.」
「Được thôi.」
「Đến nước này rồi, ta khá chắc rằng chúng ta sẽ thành công. Sau đó, việc chiến thắng được hay không còn tùy vào binh sĩ… Nhưng có điều khiến ta bận tâm hơn.」
「Là việc gì vậy?」
「Có vẻ như Cộng Hòa Schteizen và Đại Công Quốc Dora đã đình chiến. Mặc dù là do sự sụp đổ của Ferzen, nhưng cái chết của Đại Công Tước cũng là một trong những nguyên nhân dẫn tới việc đó.」
「... Nếu vậy thì mọi chuyện lại rắc rối rồi.」
「Đồng thời cuộc chiến dành quyền thừa kế đã nổ ra ở Schteizen. Không thể nói là chúng sẽ không tấn công chúng ta để dành lấy công trạng.」
Thất bại trong hai cuộc chiến đã khiến bọn họ tổn hao rất nhiều binh sĩ.
Do lần này họ đã buộc phải triệu tập binh lính từ các nơi khác nhau, nên ngoài những nơi quan trọng ra thì hàng phòng thủ đã bị mỏng đi.
「Quân nổi loạn, quân Đế Quốc Grantz, Cộng Hòa Schteizen, …. Lúc bình thường thì chúng chỉ coi chúng ta là một đất nước buôn bán nô lệ và cố gắng tránh xa, còn những thời điểm như này thì lại tụ họp với nhau và định lợi dụng chúng ta. Đất nước chúng ta quả là “nổi tiếng” mà.」
Sau khi nghe Bá Tước Karl nói vậy, Hầu Tước Ranquil quay sang nhìn ông và cười nói 「Thật là hết cách mà」.
Nói xong, ông nhìn Bá Tước Karl với đôi mắt chân thành.
「Trận này sẽ xong nhanh thôi.」
Lũ trộm và quái vật đang tấn công các làng mạc.
Nếu để sự phẫn uất của dân chúng bùng phát, sẽ lại xuất hiện thêm những phiến quân nổi dậy thứ hai, thứ ba.
Nếu mọi việc thành ra vậy, sẽ rất khó để giữ vững thể chế của đất nước.
Cho dù là sự xâm lược bên ngoài hay sự sụp đổ từ bên trong thì Công Quốc Lichtein cũng sẽ biến mất khỏi bản đồ.
Thế nên, để tránh được việc này, họ bắt buộc phải đánh nhanh thắng nhanh không để nó kéo dài.
「Chúng ta có thể không?」
「Có thể. Bởi vậy nên, ta muốn ông hãy để mọi việc lại cho ta.」
「…Được thôi.」
「Trời cũng bắt đầu lạnh, ông nên đi vào trong.」
Ông vỗ vai Bá Tước Karl và giục ông vào trong.
Mặc dù vẫn còn lo nhưng Karl cũng chỉ biết gật đầu và bước vào trong.
Nhìn theo bóng dáng Karl dần biến mất vào bóng tối, Ranquil cúi đầu thật thấp để tiễn ông.
Có hai lý do khiến ông phải cúi đầu.
Đầu tiên là vì ông đã không nói đến sự tồn tại của Zorostas.
Và thứ hai là vì ông đã không đề cập đến Viêm Cơ -「Valditte」 .
(Thế cục của trận chiến này sẽ rất khó khăn đây).
Ông nhìn xuống những người lính đang tập hợp ở bên dưới.
Số lượng là 5,000 người. Bằng một nửa quân số của Đệ Tứ Quân Đoàn. Con số này cũng thua xa số lính mà quân nổi loạn mà ngày càng tăng theo từng khu vực mà chúng quét qua.
「Ta sẽ giành chiến thắng bằng mọi giá.」
Dù chỉ là một vùng đất cằn cỗi, nhưng đây vẫn là đất nước nơi ông đã sinh ra và lớn lên.
Nên ông sẽ bất chấp thủ đoạn để bảo vệ lấy nơi này. Ranquil nhìn lên bầu trời sao.
「Hôm nay những vì sao cũng thật gần gũi... có lẽ đó là thứ duy nhất chưa từng thay đổi từ trước tới giờ.」
Cho dù đất nước có bị diệt vong, những vì sao vẫn sẽ mãi mãi tỏa sáng.
Ngay cả khi loài người dưới mặt đất có diệt vong đi nữa, thì chúng vẫn sẽ chỉ dửng dưng mà nhìn xuống.
「Ta đã làm những gì có thể. Có thành không hay không, chỉ có thần thánh mới biết.」
Nói xong những lời cuối cùng, Ranquil bước lại vào trong tòa tháp.
Những gì còn lại là âm thanh của cơn gió lạnh lẽo cắt ngang qua giữa không trung.
*********** ************* ************* ************
Ngày mùng 3 tháng 8, năm 1023, lịch Đế Quốc
Cách thủ đô Azbakal của Công Quốc Lichtein 12 sel (36km).
Gió hôm nay rất mạnh. Bụi cát dày đặc khiến tầm nhìn bị hạn chế, khó mà có thể nhìn xuyên qua được.
Trong điều kiện như vậy, 10,000 quân của Đệ Tứ Quân Đoàn đang chạm trán 1,000 quân tiên phong của quân nổi dậy.
Đệ Tứ Quân Đoàn đã gửi trinh sát đi khá nhiều lần và cũng đã nhận ra đội quân tiên phong này.
Đám quân nổi dậy mà họ đối mặt có vẻ hơi khác. Có thể thấy rõ sự dao động của đội tiên phong của quân địch.
Thấy vậy, Tướng Quân Kielo vừa cười khinh bỉ vừa nói 「 Rốt cục thì cũng chỉ là một đám nổi loạn mà thôi」.
「Chẳng có lý do gì để tha cho chúng.」
「Vâng thưa ngài.」
「Tất cả đã chuẩn bị xong chưa?」
「Không cần lo gì về quân nhu. Nó đã được giao cho người mà chúng ta có thể tin tưởng, và đoàn hộ tống hoàn toàn là lính tinh nhuệ.」
Sau khi nói xong, tên phụ tá nhìn sang phía khác. Nơi mà lá kì hiệu nền đỏ với đóa hoa ly đang tung bay, đó là hàng ngũ phía cánh phải đang hơi lộn xộn mà bọn chúng đã giao cho Liz.
Lý do cho việc lộn xộn đó là, để cho ngựa được nghỉ ngơi, Liz đã cho bọn họ xuống ngựa và hành quân.
「Có vẻ như cánh phải sẽ tốn một chút thời gian đây.」
Tướng Quân Kielo cũng nhìn về hướng đó. Bỗng nhiên một tên sĩ quan hét lên.
「 Quân địch đang xông lên thưa ngài!」
「 Cái gì!?」
Kielo quay lại nhìn về phía quân nổi dậy và thấy một đám mây bụi dày đặc nổi lên.
Quân đội tiên phong - 1,000 kỵ binh cưỡi lạc đà đang tiến thẳng về phía cánh phải của Đệ Lục Công Chúa.
Tên phụ tá nói với giọng run run.
「Thật ngu ngốc, tấn công chỉ bằng quân tiên phong mà không đợi quân chính….」
「Đừng có mất bình tĩnh. Chúng ta áp đảo bọn chúng về số lượng. Đừng lơ là cảnh giác xung quanh.」
Mặc dù nói vậy nhưng không hẳn trong lòng Tướng Quân Kielo không có chút lo lắng nào.
Nếu「Laevateinn」mà lọt vào tay địch là chắc chắn ngay cả đầu của bản thân Kielo cũng đi theo.
Mặc dù một người sở hữu Tinh Linh Kiếm như Đệ Lục Công Chúa không thể nào mà bị đánh bại bởi lũ quân nổi dậy, nhưng để chắc chắn Kielo vẫn phải cẩn thận.
Hắn quay đầu lại và giơ tay ra hiệu về phía quân lính.
「Đội kị binh dự bị hãy tiến về phía cánh phải. Cung thủ bắn tên yểm trợ.」
Ngay lập tức những lá cờ bắt đầu tung bay và tiếng trống vang rầm rộ. 1000 kị binh dự bị đợi đã chờ sẵn ở phía sau cánh phải lập tức xuất quân.
「Giờ, tới lúc xem trình độ của điện hạ tới đâu.」
Tướng Quân Kielo nhìn chằm chằm vào cánh phải cách khó chịu-----Nơi mà binh lính đang dần chỉnh đốn thành hàng.
Ở chính giữa đó là Liz. Ở phía trước mắt cô là đội quân kị binh lạc đà đang dần trải rộng ra.
Nhìn thấy đội quân đang xông tới, Liz rút「Laevateinn」và hét lớn.
「Chúng tới kìa! Tris!」
「Vâng!」
「Chúng ta dàn trận luôn được không?」
「Đội 2 có thể dàn bất cứ lúc nào. Nhưng đội 1 cần thêm một chút thời gian.」
「Được rồi! Triển khai đội 2 tiến về phía trước」
「Rõ.」
Liz thúc yên ngựa xông lên.
Tris thốt lên ngạc nhiên.
「Công chúa! Người đi đâu thế!?」
「Ta phải chắc chắn là quân ta có một chút lợi thế trước khi đánh nhau.」
Cô ấy lách qua những kị binh tựa như đang xỏ xuyên qua hàng lính. Sau đó cô dừng lại cách đó một khoảng.
Một đám mây bụi lớn đang nổi lên. Tựa như cơn sóng đang ập đến chỗ Liz.
Nó còn cách khoảng 90 rus (270 m).
Liz nắm chặt chuôi「Laevateinn」 vừa tập trung vào lũ kị binh. Khi hai bên chỉ còn cách nhau 37 rus (111m) thì…
「Không cần kiềm chế. Hãy để mọi thứ chìm trong lửa」
Ngay lập tức – Một ngọn lửa nổi lên từ lưỡi 「Laevateinn」.
Ngọn lửa đốt cháy không khí, khiến hơi nóng bắt đầu lan ra xung quanh.
Nó bất đầu cháy lan dọc ra hai bên và trở thành bức tường, hoàn toàn ngăn cách quân đội hai bên.
Trước khung cảnh huyền bí diễm lệ, đội kị binh ở phía sau bùng lên những tiếng reo hò.
Liz quay đầu ngựa, chỉ huy đội 2 đã thay thế vị trí đội 1 và xông lên.
「Địch sẽ cố gắng tránh ngọn lửa khi tiếp cận chúng ta! Chúng ta sẽ tấn công vào lúc chúng đang rối loạn! Đội 2, xông lên!」
「Công chúa!」
Tris phóng ngựa nhanh lại.
「Có chuyện gì?」
「Đội 1 đã sẵn sàng rồi!」
「Vậy hãy tấn công phía cánh của quân địch! Truyền lệnh ta, hãy cho đội kị binh dự bị vòng ra phía sau địch! Chúng ta sẽ bao vây và hủy diệt chúng!」
「Vâng! Mong 12 vị thần của Grantz sẽ sát cánh bên người!」
「Ông cũng vậy, Tris ! Đội 2 tiến lên----huh!!??」
Khi Liz quay lại cũng là lúc bức tường lửa bị tấn công bởi một cơn sóng cát.
「Không thể nào… Tại sao?」
Trong lúc Liz còn đang ngạc nhiên, bức tường lửa đã hoàn toàn bị cát nuốt chửng.
Từ trong đám mây cát đang bốc cao ngút trời, lượng lớn những kị binh lạc đà ào ra.
Sau khi tự chủ lại, Liz vung thanh「Laevateinn」về phía trước và hét lớn.
「Hãy đập nát sĩ khí quân địch! Đội 2 theo ta!」
Cô kéo dây cương và thúc ngựa.
Liz vọt qua hàng quân tiên phong. 1000 kị binh phía sau hét lớn「Theo điện hạ」và đuổi theo cô.
Hàng quân tiên phong của địch và Liz chạm trán nhau. Liz nghiêng người, tránh đi mũi thương vừa đâm sượt qua đầu mình.
Không hề chần chừ, cô vung「Laevateinn」chém ngang kẻ địch.
「Guh….」
Sau khi khựng lại khi thấy kẻ địch ngã khỏi lạc đà , cô niệm ra thêm 1 ngọn lửa từ kiếm của mình và quét nang phía trước mình.
「Lửa!?」
「Lại nữa à!?」
「Giờ không phải là lúc để ngạc nhiên, né đi!」
Rất nhiều tên kị binh không kịp né, hàng chục tên toàn thân bị ngọn lửa nuốt chửng và đốt cháy da thịt.
Những tên địch bị đốt cháy bốc lên mùi kinh khủng và ngã xuống nền cát. Vó ngựa dẫm đạp lên những xác chết, khiến mây máu bao trùm lên chiến tường.
Những con lạc đà mất chủ trở nên hoảng loạn vì làn sóng nhiệt của ngọn lửa, khiến hàng ngũ quân địch bắt đầu trở nên rối loạn.
Và rồi, đội kị binh của Đệ Tứ Quân Đoàn lao lên như vũ bão. những mũi giáo phản chiếu ánh sáng mặt trời lấp lánh đâm xuyên qua quân địch.
Ở gần đó, Liz đang liên tục chém chết kẻ địch, khiến quân địch tuyệt vọng cùng nỗi sợ hãi hiển hiện trên mặt.
Hình ảnh đẹp đẽ của cô tựa như một「Palladiana」, và, còn toát lên sự anh dũng quyết liệt .
「Cứ đà này chúng ta sẽ nghiền nát chúng!」
Trong khi Liz đang vung thanh「 Laevateinn 」lên, một ai đó đang băng qua những xác chết và xông tới trước mặt cô.
Nhẹ nhàng cầm thanh đại kiếm to gần bằng chiều cao của mình bằng một tay, hắn chặt đứt tất cả những kị binh đang xông tới ra làm hai mảnh.
Nhìn người đàn ông với làn da màu tím nhạt, sự căng thẳng lan khắp trên khuôn mặt của Liz.
「...Tại sao lại có một Zorostas ở đây!?」
Người đàn ông ấy nhảy xuống khỏi lưng lạc đà.
Rầm – Dư chấn kéo theo cát và máu bốc lên trước mặt Liz.
Thanh đại kiếm cuốn theo cơn gió và gào thét.
Liz lập tức rút thanh「 Laevateinn 」ra và làm thế thủ.
Trong một khoảng khắc----Pháo hoa nổ lên khi hai thanh kiếm va chạm.
「Guh!?」
Cả Liz lẫn ngựa của cô đều bị quăng lên không trung.
Sức mạnh cơ bắp của người đàn ông, nếu từ quan điểm của người thường thì đó quả là một sức mạnh không tưởng. Nhưng Liz, người cứng rắn đẩy lùi người đàn ông, cũng chẳng phải tầm thường gì.
「 Haaaaa!」
「 Hmmm?」
Mặc dù đúng là thanh đại kiếm đã bị chặn lại, nhưng việc bị đẩy lùi lại mới khiến cho biểu cảm của người ông thay đổi.
Sau khi lùi lại cách Liz một khoảng, hắn nhìn về phía thanh「 Laevateinn 」 và mở miệng.
「 … Tinh Linh Kiếm sao.」
「Chà, ai biết?」
Liz nở nụ cười để cố giấu đi cơn tê rần trên đôi bàn tay mình.
「Không thể nào một cơ thể mảnh dẻ như một cô bé lại sở hữu sức mạnh như này được.」
「Có phải quá sớm để kết luận không?」
「Có giấu cũng như không.」
Hắn đâm cây kiếm của mình xuống mặt đất .
「Đây là một trong 5 Sát kiếm của Ma Hoàng Kiếm, 「Beben Slave」. Cũng chỉ có vài thanh kiếm trên Aletia có thể chặn đứng được Ma Hoàng Kiếm mà thôi.」
Năm 「Sát」 kiếm của Ma Hoàng Kiếm.
Đó là những thanh bảo kiếm mà Zorostas đã tinh luyện từ 1000 năm trước, nhằm đối đầu lại với năm 「Đế」kiếm của Tinh Linh Kiếm.
Quỷ kiếm chứa đựng linh hồn của Zorostas ngụ bên trong. Chúng còn có ý chí riêng của mình.
Mỗi quỷ kiếm đều có cách chọn chủ nhân riêng , và người được chọn sẽ sở hữu nguồn ma lực to lớn.
Cũng có trường hợp mà chủ nhân được chọn không phải là Zorostas, nhưng người ta đồn rằng có những lời nguyền nào đó giáng xuống bọn họ.
「Ngươi cũng cảm nhận được mà phải không? Cách mà chúng kêu gọi, khiêu khích nhau sau khi gặp đối thủ truyền kiếp sau một quãng thời gian.」
Liz nhìn xuống thanh「 Laevateinn 」.
Nhiệt tỏa ra mãnh liệt từ lưỡi kiếm đỏ thẫm. Không gian dường như bị bẻ bong trước sức nóng ấy vậy
「 … Như ngươi đã nói, đây là một trong những 5 Đế kiếm của Tinh Linh Kiếm, 「Hỏa Đế」- Laevateinn.」
「Hoh, là thanh kiếm yêu quý của Hoàng Đế đầu tiên, 「Laevateinn」 sao. Nó được ghi lại trong nhiều truyền thuyết. Thật là vinh dự khi được tận mắt chiêm ngưỡng. Nếu ta không nhầm, phước lành nó mang lại là 「Sức mạnh phi thường」nhỉ ?」
Tên Zorostas vung thanh đại kiếm một vòng, tạo ra những luồng gió xung quanh hắn .
「Phước lành 「Beben Slave」là「Dư chấn」. Chúng ta đã chào hỏi nhau xong, giờ đọ kiếm nào !」
Khóe môi người đàn ông cong lên vì thích thú.
「Ta là Gahda Obunano. Phó chỉ huy quân đội giải phóng nô lệ.」
「Ta là Ceila Estreya Elizabeth von Grantz.」
Liz nhảy khỏi ngựa và nắm chặt thanh「 Laevateinn.」
Trong lúc này, quân nổi dậy đang dần bị tiêu diệt.
Một phần cũng là do bọn chúng bị áp đảo bởi số lượng, nhưng cũng phải kể đến đội 1 tấn công bên rìa kết hợp với việc đội kị binh dự bị vòng ra phía sau bọn chúng nữa.
Gahda hẳn cũng đã nhận ra. Hắn nhìn xung quanh, sau đó quay lại nhìn về phía Liz.
「Có vẻ như chúng ta sắp hết thời gian, dàn xếp nhanh nào.」
「Không cần phải giục. Thời gian với ta là dư thừa.」
Lưỡi kiếm「Laevateinn」chém xuống Gahda nhưng lại bị chặn một cách dễ dàng.
Tuy nhên, Liz không hề ngạc hiên. Hắn là một người sở hữu Ma Hoàng Kiếm, nên cô chắc rằng không dễ dàng gì đánh trúng được chiêu đầu tiên.
「Ta biết ngươi sẽ làm vậy, nên thử nếm một chút lửa này.」
「Ohh !」
Một làn sóng đỏ trỗi dậy tạo thành con rắn lửa tấn công Gahda.
Gahda lập tức đẩy thanh kiếm màu đỏ, xoay mình và đặt tay xuống đất.
Cát được điều khiển bởi ma lực tạo thành một bức tường, ngăn con rắn lửa.
Liz dùng tay đấm vào bức tường cát.
「Haa!」
Với một sức mạnh phi thường, bàn tay Liz xuyên thủng bức tường.
「Cái – guh!」
Mất cảnh giác, cú đấm giáng thẳng vào mặt Gahda, thổi bay hắn đi với uy lực đáng sợ.
Gahda lăn một hai vòng trên mặt cát trước khi dừng lại. Liz dẫm lên nơi mà bức tường cát vừa bị phá hủy.
「Ái chà, chẳng nhẽ ngươi quên rồi sao? Phước lành của「Laevateinn」ấy?」
Gahda từ từ đứng dậy.
「Người bình thường hẳn đã bất tỉnh sau cú đó.」
Hắn quẹt vệt máu ở khóe miệng và cười lớn
「Giờ thì, đến lượt ta!!!」
Giơ「Beben Slave」to gần bằng người hắn, Gahda nhẹ nhàng bổ thẳng xuống phía Liz.
「Urgh!」
Liz giơ thanh「Laevateinn」lên đỡ. Uy lực kinh khủng của cú bổ khiến chân cô lún sâu xuống nền cát.
「Haa!」
Liz liền xoay người và tung cước bằng chân phải. Nhưng Gahda dễ dàng đỡ lại chỉ bằng một tay.
Giữ nguyên tư thế, Liz bật người lên và tung cước bằng chân trái----Mũi chân cô cắm sâu vào bụng Gahda.
「Urgh!」
Gahda ôm bụng và lùi lại, đồng thời ném Liz đi bằng 1 tay đang giữ chân phải cô.
Liz nhẹ nhàng chuyển mình giữa không trung và tiếp đất bằng tay trái của mình.
Tuy nhiên thanh 「Laevateinn」đã rơi khỏi tay cô. Cau mày, Liz nhìn xuống cánh tay phải đang run của mình.
Đó là cơn tê do「 Dư chấn」của「 Beben Slave 」gây ra.
「Cái sức mạnh nực cười của ngươi thật là khó chịu.」
「Nói một cô gái yếu đuối có sức mạnh nực cười, chẳng phải là hơi thô lỗ quá sao.」
「Cũng phải. Đối đầu với một người nhận được sự bảo hộ của Tinh Linh Kiếm, có vẻ ta đã hơi thô lỗ rồi.」
「Thế ngươi đầu hàng để tạ lỗi thì thế nào?」
「Hmph, đúng là có dũng khí. Ngươi nghĩ ngươi sẽ thắng sao?」
「Dĩ nhiên.」
Hai người lườm nhau một lát.
Đột nhiên, Gahda dời mắt đi và quan sát xung quanh.
Những tiếng kêu thảm thiết, tiếng hét hòa lẫn với những tiếng nói u sầu vang vọng khắp nơi.
Gahda cau mày không vui. Hắn đặt thanh đại kiếm lên vai và quay về phía Liz nói
「Chiến tiếp là câu ta muốn nói nhưng tiếc là đành phải để dịp khác.」
「Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi đi sao?」
「Đừng có cố. Ngươi tính đánh với ta với đôi tay như vậy sao?」
Đúng như Gahda nói, cơn tê trên tay Liz vẫn chưa dừng lại.
Nhảy lên con lạc đà, Gahda nhìn xuống Liz
「Ngươi có tài năng đấy, cố gắng luyện tập. 5 năm nữa chắc ngươi sẽ vượt qua ta.」
Một tên kị binh của quân nổi dậy phóng về phía Gahda.
「Sếp! Với đà này chúng ta sẽ bị bao vây!」
「Ta biết. Chúng ta đã đạt được mục đích. Rút thôi!」
「Vâng !」
「Đ-đợi đã!」
Liz chĩa thanh 「Laevateinn」về phía lưng Gahda.
Nhưng Gahda chỉ liếc lại cô một cái rồi im lặng rời đi.
Tris đến bên cạnh Liz. Ông bực tức lườm về phía lưng hắn.
「Công chúa! Người không sao chứ!?」
「Ừm, ta không vấn đề gì. Quan trọng hơn, số thương vong thì sao? 」
「Thần không thể nói trước được nếu không có báo cáo. Nhưng thần nghĩ không có nhiều thương vong đâu. Bởi vì công chúa đã giữ chân tên Zorostas phiền toái rồi mà. Chúng ta có nên đuổi theo không?」
「Không. Không cần đuổi theo. Hãy để Tướng Quân Kielo lo phần còn lại. Phải chiến đấu tới tận bây giờ đã khiến những người lính và ngựa rất mệt mỏi rồi, hãy để họ nghỉ ngơi.」
「Tuân lệnh.」
「Haa.. 」
Liz thở dài, cơ thể cô dần mất hết sức lực.
「Con đường phía trước còn dài quá.」
Nghĩ tới khoảng cách giữa mình với Hiro, Liz nở một nụ cười yếu ớt.
...
Trans: Thảo & Tuyết
Editor: CLJoker
Kanji của từ này là Valkyrie, là những nữ chiến binh trong thần thoại Bắc Âu.