Shinka no Mi ~Shiranai Uchi ni Kachigumi Jinsei~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3603

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1360

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 376

Tập 1. - Chương 6: Phần Thưởng Của Absolute Disassembly.

TRANSLATOR: GOD OF D

“Một tấm thẻ.… kỹ năng?”

Sau khi phân định tấm thẻ cầm trong tay, tôi bất chợt nói lên từ đó.

Thẻ kỹ năng. Tôi có thể hiểu mang máng nghĩa của từ này. Giờ thì đến kết quả phân định. Thứ hiện lên là…

[Thẻ Kỹ Năng ≪Thoái Đao≫]… Kỹ năng ≪Thoái Đao≫ có thể tiếp thu. (Trans: Nguyên văn Jap ≪斬脚(ざんきゃく)≫, eng ≪Cutting Legs (Slash Kick) ≫)

Ra là thế.

“Thiệt sao?”

Kỹ năng có thể tiếp thu? Thật đấy à? Chuyện như vậy có thể làm được sao? Không, tôi bằng cách nào đó có thể tưởng tượng được điều đó bằng cái tên thẻ Kỹ Năng.

Vậy nói về cái [Thoái Đao] này, là cái kỹ năng nó dùng để cắt bụng tôi lúc nãy à?

“Ohhhh.”

T… Tuyệt vời…

“Mình chẳng còn lời nào nữa!!!”

Bỗng nhiên nhặt được thẻ kỹ năng, tôi đang tò mò quyết định xem nên phản ứng kiểu gì!! Liệu nhảy cẫng lên vui mừng có ổn không!!?

“C… c… còn thẻ khác nữa sao?”

Tôi nhặt tất cả thẻ rơi trên đất và phân định chúng. Kết quả tôi nhận được từ những tấm thẻ là:

[Thẻ Kỹ Năng ≪Thoái Đao≫]… Kỹ năng có thể tiếp thu.ái>

[Thẻ Kỹ Năng ≪Tức Thời≫]… Kỹ năng có thể tiếp thu.ức>

[Thẻ Kỹ Năng ≪Pha Chế Siêu Cấp≫]… Kỹ năng có thể tiếp thu.

[Thẻ Kỹ Năng ≪Chế Tạo Vật Phẩm: Bậc Nhất – Siêu Cấp≫]… Kỹ năng ≪Chế Tạo Vật Phẩm: Bậc Nhất – Siêu Cấp≫ có thể tiếp thu.

“Oh, oh….”

……..

Dù thế nào thì tôi cũng chẳng thể thốt nên lời……!

Iyaa, chẳng phải mấy thứ này quá tuyệt vời sao!? Nó là kỹ năng mà, bạn hiểu rồi đấy! Trong tay tôi là kỹ năng!!! Nhưng, quá bất ngờ đến nỗi phiền toái.

“…… Làm thế nào sử dụng được cái này ta.”

Dù cho nó ghi là có thể tiếp thu, tôi vẫn không biết là làm cách nào hết. Tôi nên làm gì đây?… Thế là trong lúc suy nghĩ, tất cả đống thẻ kỹ năng đột nhiên phát sáng.

“Wo~oow!?”

Mấy tấm thẻ kỹ năng phát sáng dữ dội, rồi biến thành một quả cầu sáng và đi vào trong cơ thể tôi.

“Eyyy!? Là sao thế này, thứ gì đó đang tiến vào trong!”

Đống thẻ kỹ năng biến mất khỏi tay tôi. Sự việc bất chợt đó khiến tôi bất ngờ, nhưng cái giọng nói lúc tôi học được kỹ năng cũng bật lên.

[Tiếp Thu Kỹ Năng ≪Thoái Đao≫] [Tiếp Thu Kỹ Năng ≪Tức Thời≫] [Tiếp Thu Kỹ Năng ≪Pha Chế Siêu Cấp≫] [Tiếp Thu Kỹ Năng ≪Chế Tạo Vật Phẩm: Bậc Nhất – Siêu Cấp≫]

“………….Uwa~a……”

Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống.

Ý tôi là, đột nhiên tôi học được cả một dàn kỹ năng mới. Bất ngờ đến nỗi phải hoài nghi. Tại sao tôi có thể thành thực với bản thân và cảm thấy vui đây?

“… Trong lúc này, cứ tạm xác nhận nó đã.”

[Thoái Đao]: Khả năng phóng đao khí bằng chân. Vùng ảnh hưởng hiệu quả là 10m.

[Tức Thời]: Có thể duy chuyển ở tốc độ đối phương không thể phản ứng. Hiệu quả ngay lập tức, nhưng chỉ có thể dùng liên tục.

[Pha Chế Siêu Cấp]: Khả năng pha chế. Tạo hiệu ứng mạnh nhất cho thuốc pha chế.

[Chế Tạo Vật Phẩm: Bậc Nhất – Siêu Cấp]: Khả năng làm ra vật phẩm. Tạo hiệu ứng mạnh nhất cho vật phẩm làm ra.

“…….Không thể nàooo…..”

Ăn gian quá thể rồi!!! Tệ thậtttt!

Liệu tôi khi sống một cuộc đời bình thường ở trái đất có làm được không?

“… Mình chả có tẹo tự tin nào hết.”

Tôi, liệu sẽ ổn chứ?

Rõ ràng, trong khu rừng nguy hiểm này, có kỹ năng gian lận là điều đáng yên tâm, nhưng tôi sợ là bản thân sẽ hiểu nhầm và nghĩ rằng đây là sức mạnh của chính bản thân! Nghe thì có vẻ kỳ quặc, nhưng tự huỷ hoại bản thân không phải chuyện đùa đâu.

“……Mình sẽ cẩn thận.”

Chẳng còn lựa chọn nào ngoài nói vậy.

Nhưng [Pha Chế Siêu Cấp] và [Chế Tạo Vật Phẩm: Bậc Nhất – Siêu Cấp] coi bộ có vẻ tiện lợi về nhiều mặt ở chỗ này và không gây ra nguy hiểm gì.

Mặc dù vậy nhưng xem ra tôi nhận được toàn kỹ năng vô đối nhất của mỗi loại rồi.

Tôi thắc mắc rằng liệu con khỉ thông minh mà tôi giết có phải bậc thầy chế tạo vật dụng hay pha chế thuốc không nữa

Cơ mà, sau cùng thì [Thuốc Hồi Phục Bậc Nhất] cũng là do con khỉ thông minh đó làm ra mà.

“Vậy ra chúng thông minh thật…”

Sao tôi không làm kính nhỉ? Điều quan trọng hơn, tôi sẽ làm nó thành hình lọ thuỷ tinh và phải làm nó thành thứ gì đó vô lý hơn nữa.

“Cơ mà nếu như mình có thể tận dụng lợi thế, mình sẽ chăm chỉ và sẽ tận dụng hết khả năng.”

Lúc này, tôi đặt ra mục tiêu mới, là làm chủ được đống kỹ năng kia.

“Rồi… tiếp theo là?”

Thứ tiếp theo tôi giữ trong tay là một quyển sách. Cơ mà……giống như sổ tay thì đúng hơn sách nhỉ?

“…… Cái gì đây?”

Tôi chợt thốt lên.

Ở gáy quyển sổ là ký tự mà tôi chưa từng thấy bao giờ, nhưng chẳng hiểu sao, tôi có thể hiểu nó viết gì.

“……Mình hiểu rồi. Đây là chữ viết ở thế giới này?”

Nhanh chóng, sau khi tôi nhận ra được nguồn gốc của những ký tự viết trên gáy sách, tôi biết là tôi có khả năng đọc được chúng và thử viết tên mình lên đất cứng.

“Thử viết xem nào…”

Và khi tôi viết không chút khó khăn. Làm được rồi này.

Tuy là tiếng anh của tôi không tốt, nhưng ngạc nhiên ở chỗ là tôi có thể dễ dàng xử lý đống ký tự lạ lẫm chưa từng thấy này.

Cái này, tôi thắc mắc liệu có phải do khả năng thông thạo ngôn ngữ mà vị thần đó cho chúng tôi trước khi dịch chuyển không.

“Are, Khoan đã, tại sao [Thông Thạo Ngôn Ngữ] lại không xuất hiện ở dòng kỹ năng?”

Uhhm… có khi nào [Thông Thạo Kỹ Năng] không phải là kỹ năng, mà là khả năng bẩm sinh không nhìn thấy được?

Maa, nó cũng chẳng phải là vấn đề gì nữa khi tôi chẳng muốn điều tra sâu thêm. Dù cho nó không phải kỹ năng đầu tiên, nhưng dùng được là tôi cảm thấy không có vấn đề gì rồi.

Cuối cùng thì, đó là những gì tôi nghĩ. Dù ai có nói gì đi nữa, đó vẫn là suy nghĩ của tôi!!!……Tôi, tôi đang nói chuyện với ai vậy nè?

“Nhhh… Bìa sổ viết cái gì đây?”

Tôi đọc bìa sổ tay. Thứ viết trên đó là “Kiến thức Của Khỉ Thông Minh”. Được rồi, kiến thức à? Của con khỉ đó? Hay là về con khỉ vây?

“Maa… đọc thôi.”

Tôi mở sổ.

[Khỉ thông minh là loài vật trí tuệ cao sống trong các mê cung cấp cao. Chúng cực kỳ khéo léo với đôi tay. Hơn nữa chúng có kiến thức về rất nhiều loại thảo dược và có thể pha chế hoặc làm vật dụng. Chúng có thể hiểu tiếng người, nhưng không nói được. Về kỹ năng chế tạo vật phẩm và pha chế, chúng vượt xa nhân loại. Và về phần dùng vật dụng, chúng dùng tốt hơn cả con người.”

“Lũ khỉ đúng là tuyệt vời!!!”

Tôi không nghĩ là chúng vượt xa loài người!? Thường thì ranh giới giữa người và động vật là cách làm và sử dụng công cụ hiệu quả… Phải nói là quá khó cho tôi để hiểu được độ khác nhau giữa động vật và con người. Tôi không hiểu gì hết.

Nhưng, nó không thể có khả năng tạo ra vật dụng tốt hơn loài người, nhưng lại có kỹ năng sử dụng chúng!!…

“Iyaaaa… Khỉ thông mình à, nguy hiểm vãi.”

Tôi nói rồi lật sang trang tiếp theo.

Và rồi tựa đề được viết rất lớn trong hẳn một trang và ghi là [Dòng đời của Khỉ Thông Minh].

“Dòng đời!!!?”

Tự nhiên nó hào nhoáng lên là thế nào!?

“… Cái gì đây? Là mở đầu của tài liệu à?”

Tôi vừa nói vừa lật sổ.

“――――”

Tôi bắt đầu đọc nó và rồi tôi không nói nên lời luôn. Nhưng, không phải là có ý xấu gì, ngược lại đấy, rất tốt là đằng khác.

“Không thể nào. Mọi trải nghiệm của con khỉ được gói gọn vào một cuốn sách!?” (Trans: Ad thích đọc quyển của Zeanosu – Chap 14)

Tôi tiếp tục đọc và những gì viết trong đó là hiệu ứng của từng loại cây và thảo dược, vân vân, và cách sử dụng chúng.

Hơn nữa những thứ cây này có thể được thu thập ở khắp vùng này. Tất cả những chỗ đó vẽ thành bản đồ luôn này.

Không chỉ có cây thôi đâu, có cả vị trí của các loại quặng quý nữa.

“Thật sự đấy, tệ thật… quá tệ luôn!”

Ở trang cuối cùng là một tấm bản đồ với dấu gạch chéo đánh dấu cẩn thận nơi con khỉ chết.

“Mình chưa rời khỏi chỗ giết con khỉ, vậy là nó đánh dấu vị trí hiện tại của mình à?!!”

Bởi lẽ, trong khu rừng mà tôi lang thang thời gian qua, có rất nhiều chỗ được dùng làm nơi nghiên cứu, quan trọng đây.

Sau khi đọc xong, như đống thẻ kỹ năng, nó bắt đầu phát sáng dữ dội. Rồi, nó lại hoá thành một quả cầu sáng và biến vào trong cơ thể tôi.

“!”

Ngay khi quả cầu đó đi vào cơ thể, toàn bộ kiến thức trong sổ tay bắt đầu chảy vào đầu tôi.

“Những thông tin này đột nhiên tuôn vào não mình… mình có thể hiểu mọi thứ!!!”

Dù là chính bản thân mình, tôi vẫn ngạc nhiên là có thể nhớ mà không gặp chút khó khăn gì cả đống kiến thức đó.

Cái này giống y hệt lúc tôi học kỹ năng.

“Wawa…..wawawa….”

Một nụ cười tự nhiên hiện lên. Chuyện này… thực sự là sao vậy nhỉ?

Đầu tiên, tôi giết một con khỉ giống quái vật, rồi nhận được thẻ kỹ năng chưa từng thấy và toàn bộ kiến thức lẫn kinh nghiệm của con khỉ?… Rõ ràng là có gì đó không ổn. Cho đến lúc tôi nghĩ ra trong đầu, một từ duy nhất hiện lên.

“——–Absolute Disassembly…..!”

Biết mà! Trong mô tả, nó nói, “Nhận được tất cả những gì thuộc về quái vật bị giết.” Đó là lý do tại sao toàn bộ kiến thức trở thành của tôi!

“Thế… thế rồi, cái quả cầu còn lại với hộp kho báu này là gì đây…”

Trong lúc lầm bầm, tôi quỳ xuống nơi số đồ còn lại của con khỉ thông minh và thứ đập vào mắt tôi là một quả cầu huyền bí và một hộp châu báu.