TRANSLATOR: GOD OF D
“….Tạm thời lúc này, cứ gom đống vật phẩm rơi ra đã.”
Bởi tôi đã đánh bại con Thuỷ Lang như đã thấy, nên tôi nhặt toàn bộ đống vật phẩm không thiếu một thứ.
[Răng Nanh Lớn Thuỷ Lang]… Nanh lớn của Thuỷ Lang. Sắc bén, có thể đâm xuyên qua một đĩa sắt dễ dàng.
[Lông Thuỷ Lang]… Lông xám được coi là biểu tượng của loài Thuỷ Lang. Chúng có độ bền tốt đến bất thường và khả năng kháng ma thuật cao. Khi dùng làm áo giáp, nó trở thành một công cụ tuyệt vời.
[Thịt Thuỷ Lang]…… Thịt của Thuỷ Lang. Không tốt khi ăn sống; nấu bằng cách thông thường không bao giờ ngon. Nếu ngâm trong nước muối, muối sẽ thấm vào trong thịt và trở nên ngon hơn.
Các vật phẩm tôi cầm trong tay được phân định và trưng bày ra. Khoan đã nào, Thuỷ Lang à… Ngầu vãiiii. Thêm điều nữa, sức mạnh của cái răng nanh này kỳ lạ quá. Đâm xuyên cả một cái đĩa sắt…
“Ma, nó không tệ mà tuyệt vời nữa, mình có thể làm thứ gì đó như một cái giáo với kensaru rod và cái răng nanh này…”
Bởi do không có dây thừng, tôi thắc mắc rằng liệu tôi có nên dùng dây leo cây không.
“Chắc là ổn nếu làm nó lần này.”
Bỏ qua một bên đi, thịt! Mặc dù thế nhưng cần muối à… Xung quanh đây, không có chỗ nào để tôi kiếm ra muối cả.
Tôi đơn giản là không biết. Có thể có một chỗ nào đó để tôi thu thập mấy thứ như những mòn muối tinh. Trong kiến thức của tôi và kiến thức của Khỉ Thông Minh, tôi không hề biết chỗ nào như thế. Lúc này, tôi cần có muối trong tay; có nó không phải là mất mát gì. Tôi ném toàn bộ đốn vật phẩm rơi ra và đã được phân định vào túi tuỳ thân.
Do khả năng phân định đã đổi thành [Phân Định Cấp Cao], chẳng còn điều gì là mập mờ nữa. Cơ mà cũng có một số món tôi đã thuộc luôn cả hiệu ứng của nó.
Những cái cây có “?” ngừng xuất hiện. Lần này, nó còn cho biết cả cách sử dụng chúng.
Chỉ khi phân định quái vật là mỗi tên và cấp độ là được hiển thị. Không có lấy một dòng trạng thái nào của chúng xuất hiện cả. Cơ mà, chuyện này chẳng liên quan gì đến việc tôi tiếp tục săn Khỉ Thông Minh cả.
“Được rồi, tiếp theo là……”
Tôi nói trong lúc đổi hướng mắt. Thứ tiến vào tầm mắt tôi là một tấm thẻ rơi dưới đất.
“Thẻ kỹ năng ……”
Tôi có tất cả kỹ năng của Khỉ Thông Minh… nhưng tôi vẫn chưa có kỹ năng nào của Thuỷ Lang hết.
Nhân tiện đây, cho đến bây giờ, toàn bộ lũ khỉ bị đánh bại, chẳng hiểu vì lý do gì, không cho tôi một tấm thẻ kỹ năng nào nữa, dù chỉ là một.
Có khả năng, tôi không có khả năng học được kỹ năng từ thẻ nữa. Quá OP khi có giải thể hoàn toàn. Trong lúc có chút tò mò, tôi phân định tấm thẻ. (Trans: OP tức là quá bá đạo, không phải One Piece nhe)
[Thẻ Kỹ Năng ≪Twin Fang Attack≫]…. Kỹ năng ≪Twin Fang Attack≫ có thể tiếp thu.
[Thẻ Kỹ Năng ≪Tìm Đối Phương≫]…. Kỹ năng ≪Tìm Đối Phương≫ có thể tiếp thu.
[Thẻ Kỹ Năng ≪Mãnh Trảo≫]…. Kỹ Năng ≪Mãnh Trảo≫ có thể tiếp thu.
[Thẻ Ma Thuật ≪Thuỷ Nguyên Tố Niệm Ngữ≫]…. Bạn có thể dùng ma thuật hệ thuỷ.
“…. Gì cơ?”
Đó là kết quả của lần phân định. Những từ tôi chưa từng nghe khiến tôi nghiêng đầu không hiểu.
Ma, Thẻ Ma Thuật? Tấm thẻ lục xuất hiện trong một trò chơi nào đó à? (Trans: Fan Yugi-oh đâu!!)
Iya, quan trong hơn, hiệu ứng… eh, nếu tôi dùng tấm thẻ này, tôi sẽ thành phù thuỷ à? Bộ đợi đến 30 tuổi không ổn hơn sao?
Khi tôi thấy những thứ như thế, thẻ kỹ năng và thẻ ma thuật biến thành ánh sáng và đi vào cơ thể tôi.
Và, giọng nói đó vang lên trong đầu tôi.
[Thẻ Kỹ Năng ≪Twin Fang Attack≫] đã được tiếp thu.
[Thẻ Kỹ Năng ≪Tìm Đối Phương≫] đã được tiếp thu
[Thẻ Kỹ Năng ≪Mãnh Trảo≫] đã được tiếp thu.
[Thẻ Ma Thuật ≪Thuỷ Nguyên Tố Niệm Ngữ≫] đã được tiếp thu.
Tôi thực sự không thể quen với cái này… đột nhiên học kỹ năng như thế chẳng phải lạ lắm sao, đúng không nhỉ?… Tôi nghĩ tương tự với lúc đấu với con Khỉ Thông Minh, chỉ là tại sao tôi lại không thể vui được?… Maa, có lẽ nào là do tôi không lấy chúng bằng chính sức mình không?… Maa, nếu tôi không trở nên mạnh hơn, thì tôi không thể sống sót nổi…… Tôi ngừng nghĩ sâu vào vấn đề đó. Để mà nói thì, tôi chỉ là một kẻ bình thường; không thể nào học được kỹ năng… trừ các kháng thể kỹ năng ra. Tôi lắc đầu, lắc bỏ những gì đang nghĩ, và lập tức xác nhận hiệu ứng kỹ năng.
≪Twin Fang Attack≫…… Cơ bản đây là kỹ năng kích hoạt với răng nanh. Giữ vũ khí trên cả hai tay, rồi dùng chúng tấn công cùng lúc. Cứ như thế, xoay một vòng và nó sẽ phản lại đòn tấn công của đối phương, kỹ năng tấn công.
≪Tìm Đối Phương≫…… Sự hiện diện, thân nhiệt, ma lực, tất cả đều có thể dò tìm được. Với kỹ năng này, người sử dụng có thể nhận diện đối tượng sống trong vùng bán kính 10m xung quanh.
≪Mãnh Trảo≫…… Có khả năng phóng trảo. Nếu có điều khiển, nó có thể trở thành đường chém.
“……”
Tôi choáng váng.
Tất cả kỹ năng đều quá bất thường……! ≪Twin Fang Attack≫ rõ ràng là quá mạnh!? Trong lúc né đòn tấn công, tôi có thể gây sát thương lên đối phương! Rõ công thế!
Và, ≪Tìm Đối Phương≫ …… giờ, nó như thể kỹ năng quan trọng nhất trong khu rừng này…… còn quái vật tuyệt vời, con Thuỷ Lang đó… Đánh bại nó bằng một đòn, đúng như tôi nghĩ, chuyện này đúng là may đến tình cờ, nhỉ?
≪Mãnh Trảo≫, chẳng hiểu sao nó có cảm giác như là phiên bản dùng tay của Thoái Đao ấy. Tôi có lợi thế với nó đây.
“Thế còn…… hiệu ứng của thẻ ma thuật đó là……”
[Thuỷ Thuật]… Thuỷ thuật đã được học. Tôi có khả năng sử dụng mọi chiêu thuộc hệ thuỷ.
“Quá Ư Gian Lận!!!”
Khủng khiếp à!?! Tôi sẽ không trở thành phù thuỷ đâu!!! Tự nhiên học được toàn bộ kỹ năng thuỷ thuật!! Những gì con Thuỷ Lang đó cố gắng đạt được như không vậy à?! Không hiểu sao nhưng xin lỗi nha!
Cho dù tôi có xin lỗi, cũng chẳng có nghĩa là nó sẽ tha thứ…..! Bởi, tô, không cần phải cố, cũng có trong tay Thuỷ Thuật vốn lẽ ra cần rất nhiều nỗ lực để có được? Nếu sự tích cực trong người tôi mà lộn ngược, chắc tôi sẽ đắng lòng cả đời mất.
Và, thông tin về thuỷ thuật hiện lên trong đầu tôi.
“… Chẳng hiểu sao nữa, tao rất xin lỗi……”
Và tôi nói thế.
“Đ, để lấy lại cảm xúc, cái tiếp theo là…”
Thế rồi như lần đánh với Khỉ Thông Minh, một quyển sổ tay tương tự đang nằm đây. Trên bìa sách có ghi “Tri Thức Của Thuỷ Lang”.
Thôi thì lúc này tôi cứ mở sách ra vậy.
[Thuỷ Lang là loài sói sống ở vùng đồng cỏ hay mê cung cấp cao và được gọi là Kaijin Okami. Tuy nó không thể dùng hoả thuật trong đời, nhưng nó dùng được thuỷ thuật. Khi đến mùa sinh sản, nó thường chỉ đẻ một con. Đây là loài có bản năng về lãnh thổ cao và có rát nhiều nội chiến với đồng loại. Nó gây chiến với những sinh vật xung quanh để lấy lãnh thổ và nó có điểm mạnh trong việc dò tìm đối phương. Đây cũng là loài hoạt động về đêm.
“Gì chứ, nó tên là Kaijin Okami!!?”
Chậc, tôi thắc mắc liệu có phải do bộ lông xám đó không…… chẳng hiểu sao mà tôi nghĩ nên có tên khác cho nó…… Khoan đã, nó là loài hoạt động về đêm? Cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa bị tấn công vào ban đêm. Có lẽ là tôi an toàn do toàn ngủ ở trên cây…… Trong lúc nghĩ, tôi lật sang trang.
“Cuộc Đời Của Thuỷ Lang”.
“Lại cái kiểu này nữa!!!”
Bộ không có tiêu đề gì khác à!?……Mou, sao cũng được.
Tôi từ từ lật, trang tiếp theo là cuộc đời của Thuỷ Lang, kiến thức về một số loại cây hữu dụng mới, và tên một số loại quái vật sống ở khu rừng này cũng nghi trong đó.
Quyển sổ tay trở thành một quả cầu sáng và đi vào cơ thể tôi.
Và, y như lúc Tri Thức Của Khỉ Thông Minh ghi lại bản đồ vào đầu tôi, lần này, có thêm nhiều thông tin mới về cái bản đồ đó.
Tuy nhiên, trong bản đồ của cả Khỉ Thông Minh và Thuỷ Lang, chẳng hiểu vì lý do gì, có một chỗ bị bôi đen.
Khi tôi nhìn vào bản đồ của Khỉ Thông Minh, tôi nghĩ phần đen đó là một phần nằm ngoài vùng hoạt động của nó, nhưng giờ, trong bản đồ của con Thuỷ Lang, cũng phần đó bị đen.
“Vâng… chỗ này xem ra cần phải điều tra đây.”
Có thể nó là còn đường thoát ra khu rừng này.
Sau cùng thì, với tri thức của Khỉ Thông Minh và giờ là của Thuỷ Lang, tôi có thể tìm được đường ra khỏi khu rừng này.
“Được, ổn rồi… đến giờ mình phải nghĩ đến sự sống còn.”
Tôi vẫn ở cấp 1.
“Tiếp theo là…”
Thứ tiếp theo tôi nhận được là điểm trạng thái của con Thuỷ Lang, thứ đã biến thành một quả cầu.
[Ma Thuật: 10000] [Tấn Công: 9874] [Phòng Thủ: 1230] [Tốc Độ: 8762] [Sát Thương Ma Thuật: 5553] [Kháng Ma Thuật: 4887] [May Mắn: 20] [Quyến Rũ: 1000] (Trans: LOL)
“May mắn kém vãi!!”
Chỉ có mỗi chỉ số đó là thấp! Khoan nào, tại sao mọi con quái vật tôi bắt gặp đều có may mắn thấp? Phải vậy không? Rằng chúng bạc mệnh khi gặp một thằng như tôi? Khỉ gió thật!
Hơn nữa, quyến rũ rất là cao! Còn tôi thì vẫn trống trơn!
“… ổn mà, mình không quan tâm. Thế nghĩa là mình sẽ có 100 điểm công vào quyến rũ.”
Tôi đang có tâm trạng tốt! Nếu thế này, tôi sẽ hồi phục được độ quyến rũ!… chuyện này tệ thật. Cho đến giờ tôi vẫn chẳng có lấy tý tự tin nào cả.
Khi tôi đã cao hứng lên, quả cầu chưa điểm trạng thái đi vào cơ thể tôi. Và không thèm chú ý đến giọng nói trong đầu, tôi quyết định mở cái rương kho báu ra.
“Để coi…… trong này có gì đây?”
Tôi mở rương trong tâm trạng tốt và với cả sự hào hứng.
Khi mở một thứ chứa đầy báu vật và bí mật, nó sẽ làm tăng sự chú ý, đúng không nào?!
“Thứ gì sẽ ra đây?”
Tôi mở nắp rương trong lúc nói. Bên trong là đơn một con dao găm.
“Oh…”
Tôi lấy con dao ra khỏi hòm và cầm nó tay.
Nó không có chút gì gọi là trang trí hào nhoáng cả, nhưng viên đá lam nhạt khảm trên đôi chỗ của con dao vô cùng bí ẩn. Ngay cả tôi cũng cảm thấy bị đe doạ một cách kỳ lạ.
[Dagger of the Water Spirit’s Sphere] (Trans: Check Jap rồi chém sau)
…… Con dao găm phong ấn trong nó một thuỷ tinh linh đã gây ra trận đại hồng thuỷ cuốn trôi và sát hại rất nhiều người. Vũ Khí Cấp Huyền Thoại. Nó có thể tạo ra lưỡi đao nước, có thể cắt được nhiều thứ, và không mất đi độ sắc bén. Khi sử dụng thuỷ thuật, nó giảm đáng kể lượng ma lực tiêu hao. Hiệu ứng thuỷ thuật cũng được tăng lên mạnh.
“Huh!?”
Chẳng hiểu sao tôi vừa cầm trong tay một thứ gì đó vô cùng tồi tệ. thêm điều này nữa, Cấp Huyền Thoại đấy các bạn. Nói đến cấp Huyền Thoại, tôi biết khá là rõ về độ hiếm của nó. Dựa vào kiến thức về thế giới khác này mà tôi nhận được từ Thần, xem ra có nhiều cấp hiếm khác nhau.
Cấp Thường… Chúng có thể được mua trong cửa hàng bình thường. Có thể được làm một cách bình thường.
Cấp Hiếm… loại vật phẩm hiểm hơn rơi ra từ quái vật. Chúng có hiệu ứng khá hữu dụng khi trang bị.
Cấp Đặc Biệt… Chỉ có thể nhận được khi đánh bại những con quái vật được cho là mạnh. Chúng có rất nhiệu hiệu ứng trong chiến đấu.
Cấp Kho Báu… Chỉ có thể nhận được khi đánh bại quái vật siêu mạnh hoặc từ rương kho báu trong mê cung. Chúng có hiệu ứng rất mạnh.
Cấp Huyền Thoại… một loại vật phẩm hiếm khi rơi ra sau khi đánh bại siêu quái vạt hoặc mở rương kho báu trong mê cung cấp cao. Chúng có vô số hiệu ứng mạnh.
Cấp Thần Thoại… loại vật phẩm siêu hiếm khi rơi ra từ quái vật cực mạnh hoặc trong rương kho báu trong mê cung siêu cao cấp. Do chỉ một số người trên thế giới có chúng, hiệu ứng không được biết rộng rãi.
Cấp Mộng Ảo… không biết phương thức nhận. Hiệu ứng không biết.
Cái cấp Mộng Ảo đó hiếm đến mức nào vậy? Ngay cả cách nhận còn không có. Liệu có quyền lợi gì khi làm ra chúng chăng? Tôi cứ nghĩ về điều đó khi nhận được bảng độ hiếm trong tri thức về thế giới khác của Thần.
Bởi do hiệu ứng vẫn mập mờ, có lẽ chưa ai biết cách sử dụng chúng đâu. Mà cũng đâu thể ngờ là có ai sẽ có chúng đâu nào.
Dù sao thì, đó là thang đo độ hiếm. Vật phẩm cấp Huyền Thoại khá là hiếm đó. Tôi biết mà. Con Thuỷ Lang đó rất mạnh. Ngược lại, con Khỉ Thông Minh yếu hơn như dự đoán bởi chỉ rơi ra một món đồ hiếm. Để bị đánh bại một cách ảo diệu… Thuỷ Lang, không hiểu sao nhưng tao thấy có lỗi quá.
“Ma, mình đã có nó trong tay rồi, trang bị thôi!”
Tôi dắt con dao vào thắt lưng. Nó vừa đến nỗi tôi không phải lo chuyện nó rơi ra.
“…… Oh? Còn cái nữa này.”
Sau khi trang bị, tôi nhìn thấy món thứ hai trong rương kho báu. Một cái vòng tay với một viên đá vàng đen đính trên nó.
“Cáiy ày cũng là vật phẩm rơi ra à?”
Tôi nghĩ là tôi không hiểu thật, nên dùng [Phân Định] nó nhanh.
[Night Bracelet]…… Vật Phẩm Cấp Đặc Biệt. Có khả năng duy trì thị giác ban ngày trong đêm tối.
“Hiệu ứng của món trang bị này đúng là không tệ chút nào!”
Thuỷ Lang đúng là quá tuyệt vời……! Đúng là dân ăn đêm có khác!
Lại còn có thể nhìn vào ban đêm rõ hơn ban ngày nữa chứ…… quá tuyệt vời, tôi có cảm giác lạ quá.
“…… Mình sẽ trang bị nó vậy.”
Bởi vì nó quá ư là tuyệt vời đi mà. Tôi đeo [Night Bracelet] lên tay phải.
“Rồi… cuối cùng là vàng.”
Lượng vàng sẽ tăng thêm nữa…. Trong lúc nghĩ, tôi lấy ra một cái túi từ bên trong rương kho báu. Cóa ngàn đồng bạch kim và 70 ngàn đồng vàng trong túi.
“Như mình đã nói rồi, mình chẳng cần thêm tiền nữa!”
Thật sự là chẳng có chỗ dùng đến chúng!!!!…… Không, khi tôi ra khỏi khu rừng, chúng sẽ cần thiết đấy.
“Mou đủ rồi…… dù sao thì nó cũng vào túi tuỳ thân. Nó sẽ chỉ hiện lên trong bảng trạng thái.”
Đợi cho đến lúc tôi cần dùng chúng vậy.
≪Nhận được một lượng lớn điểm kinh nghiệm. Từ lúc này, quá trình tiến hoá bắt đầu.≫
“Khỉ———-”
Tôi quên béng đi chứ. Con Thuỷ Lang là đối thủ mạnh hơn nhiều so với Khỉ Thông Minh——
“Aghyyyaaaaah.”
Lại nữa rồi, cơn đau tồi tệ đó!
“Đầầầầầầầầầu mình! Nó đang vỡ raaaaaaa!”
Gần đây nhờ vào khả năng chịu đựng, tôi nghĩ là tôi có thể chịu được nó! Nhưng, lơ là nó một giây và đây là kết quả!
“Khôôôôôôôôôông~tsu!”
Và cứ như thế, tôi, kẻ chịu đựng cơn đau ở đầu, bị tấn công tiếp với cơn đau ở mặt.
“———Tsu!”
Mặt tôi đau đến lạ thường! Tôi cắn răng trong tuyệt vọng và cố gắng không để phát ra tiếng la rên nào.
Trạng thái đó ở mặt tôi biến mất sau khi chịu đựng cơn đau thấu xương đó.
“Fu~u! Fu~u!”
Tôi muốn khóc vật vã ra quá. Nhưng nếu tôi khóc, mọi chuyện sẽ y hệt như lúc đánh con Khỉ Thông Minh.
Tôi tiếp tục chịu đựng trong tuyệt vọng để không phải thốt lên một tiếng nào.
Nhưng——–
“Mình nên làm gì với phần dưới đâyyyyyy!”
Chân thì vẫn tốt. Đau đấy, nhưng tôi có thể chịu được. Nhưng “chỗ đó” cơ, tôi không chịu nổi đâuuuuuuuuuuuu!
“Iiiiyaaaaaaaaaa! Chỗ nhạy cảm của mình đang aaaaaght!!”
Eh, nó không cần sao?… Đừng nói gì hết. Chỉ có, cơn đau dữ dội ở phần dưới này là tôi chịu không nổi. Nó đang tạo ra mấy cái tiếng Bakiboki đó.
Nhưng tôi, người đã cắn răng chịu đau cho đến lúc này, không có ý định sẽ để thua ở “phần đó” đâu. Tôi có thể thư giãn mà.
“Nhưng mà cái này đau lắm nne ~e~e~e~eeeeeeeeee!?”
Tôi chẳng thể nào thư giãn nổi! Dù cho lúc này, “Gukya! Baki! Mekya!”, nó đang tạo ra mấy cái tiếng đó!
… Nhưng có phải tưởng tượng của tôi không? Tôi có cảm giác như “chỗ đó” lớn lên thêm chút đỉnh so với khi tôi còn ở Trái Đất.
Ma, bởi tôi luôn thấy nó khi làm việc, nên nó có thể chỉ là ảnh ảo thôi.
Xong cả rồi, tôi cuối cùng cũng sống sót khỏi cơn đau có thể nói là tra tấn kia.
“Ze~e …… Ze~e …… Ze~e ……”
Tôi kiểm tra trạ, trạng thái đã……
Dù cho nhịp thở của tôi đầy mệt mỏi, nhưng tôi vẫn không quên kiểm tra Trạng thái.