╔❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╗
꧁༺ Dịch: AkaNeko ༻꧂
╚❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╝
~~~*~~~
Lâu Đài Highland, gian phòng Ngân Dực.
Một tầng thấp hơn so với tầng đỉnh của Lâu Đài Highland.
Tầng đỉnh là nơi mà chỉ duy nhất hoàng tộc mới có thể bước vào.
Nói cách khác, đây là chỗ mà những con người quyền cao chức vọng dưới một mà trên vạn quy tụ.
(À thì, ai là ai mới được chứ, Công Chúa Sofia?) (Makoto)
(…Ta chỉ nhắc lại thêm một lần nữa thôi đấy, rõ chưa, Anh Hùng Makoto?) (Sofia)
Tôi thì thầm nhỏ to với Công Chúa Sofia.
Đệ nhất hoàng tử của Highland, Gaius Highland.
Đệ nhị hoàng tử, Julian Highland.
Đệ nhị công chúa, Noel Althena Highland kiêm Hồng Y Giáo Chủ của Giáo Hội Thái Dương Nữ Thần Althena.
Giáo Hoàng của Giáo Hội Thái Dương Nữ Thần Althena, Roma Borgia.
Gia Trưởng của Lãnh Thổ Phía Đông, Đại Công Tước Mihael Roland.
Gia Trưởng của Lãnh Thổ Phía Tây, Đại Công Tước Marco Whitehorse
Gia Trưởng của Lãnh Thổ Phía Nam, Đại Công Tước Lorenzo Belize.
Gia Trưởng của Lãnh Thổ Phía Bắc, Đại Công Tước Bartolomeo Valentine.
Tể Tướng, Victorio Whitefeather
Tổng Tư Lệnh Thái Dương Hiệp Sĩ Đoàn, Yuwein Bloodnock.
Những nguyên thủ cấp cao của Highland đều ngồi vào lại chiếc bàn tròn khổng lồ.
(Cậu đã nhớ hết tên bọn họ chưa?) (Sofia)
(…Quả thực là không thể mà, Công Chúa Sofia.) (Makoto)
(Haah, hiểu rồi. Ta sẽ dạy lại cho cậu vào bữa khác vậy.) (Sofia)
Công Chúa Sofia đáp lại bằng một tiếng thở dài, song sắc mặt của người lại trông đôi chút vui mừng.
Nhìn tôi bây giờ chả khác gì một đứa trẻ vừa nhận điểm kém vậy…
Làm sao mà tôi có thể ngay lập tức nhớ được hết tên của mấy người đó chứ.
Tôi một lần nữa phóng ánh mắt về phía họ.
Những tay tai to mặt lớn này có vẻ đang không được vui cho lắm.
“Có chuyện gì xảy ra với Bệ Hạ thế?”
Một trong những Đại Công Tước đang chống cằm trên mặt bàn mở lời.
“Sức khỏe của Bệ Hạ đang không được tốt. Thế nên người sẽ vắng mặt trong buổi họp hôm nay.”
Vị Tể Tưởng hồi đáp.
“Lại nữa à? Bệ Hạ cũng khổ cực quá nhể.”
“Còn ai khác vắng mặt nữa không… Đại Hiền Giả-dono vẫn không đến như thường lệ nhỉ.”
Coi bộ Đại Hiền Giả-sama là thành viên tủ của câu lạc bộ cúp việc đây.
Cơ mà ngài ấy quả thực là đem lại ấn tượng vậy thật.
“Thế chuyện em muốn nói là gì mà phải cất công tới nỗi tước đi thời gian quý báu của bọn anh hả, Noel?”
Người vừa lên tiếng thúc giục bắt đầu buổi họp là đệ nhất hoàng tử.
Dù là vậy, thì anh ta vẫn khá là gắt gỏng với em gái của mình.
“Về chuyện ấy, Sofia-sama sẽ là người nói thay em.” (Noel)
Công Chúa Noel quay sang và đáp lại bằng một nụ cười.
“Aah, thế mà thần đây vẫn cứ thắc mắc rằng ai đang ngồi ở đó. Hóa ra là Công Chúa của cái nước láng giềng bé nhỏ đấy sao.”
Một trong những Đại Công Tước nói một cách hờ hững.
“Đừng có đánh giá thấp họ. Dù gì thì chúng ta cũng sở hữu một Anh Hùng-dono vừa thất bại thảm hại trước một pháp sư của đất nước bé nhỏ đó đấy, kukuku.”
“Marco-dono, ý ngài là sao cơ chứ?”
“Không, chả có gì đâu, Bartolomeo-dono. Khanh Geralt vẫn mạnh khỏe chứ?”
“…”
Vì lý do nào đó, mà ông ta đang lườm về phía này.
Nét mặt của Công Chúa Sofia vẫn chả hề thay đổi.
Tuyệt thật đó, cho dù là cái bụng tôi đang quặn đau vì căng thẳng đây. Tôi muốn quay về quá.
Aah, tại sao chuyện lại thành ra nông nỗi này chứ?
~~~ Một vài giờ trước ~~~
Khi tôi trở về, đợi chờ ở đó là Fuji-yan, Nina-san, và Công Chúa Sofia.
Lucy vẫn còn ở chỗ của Đại Hiền Giả-sama ư?
Cô ấy dạo này luyện tập miệt mài phết.
Fuji-yan chạy tới chỗ tôi đứng.
“Tao về rồi đây, Fuji-yan.” (Makoto)
“Mày đây rồi! Tao đã tìm ra được chân tướng ai là kẻ cầm đầu cuộc nổi dậy này, Takki-dono.” (Fuji)
“Nhanh quá vậy, Fujiwara-kun?!” (Aya)
Sa-san thốt lên đầy ngạc nhiên.
Ừm, đúng rồi đó.
Tuy đã nghe được từ Noah-sama, song năng lực thu thập thông tin của Fuji-yan quả là bất công mà.
“Khanh Fujiwara đúng là rất xuất sắc.” (Sofia)
Công Chúa Sofia tham gia vào cuộc trò chuyện.
“Công Chúa Sofia, tại sao người lại ở đây?” (Makoto)
“Ta đã được dặn là tí nữa phải tới Lâu Đài Highland. Nhưng trước lúc đó, ta nghĩ là mình phải đi thu thập những thông tin mới nhất về vụ nổi loạn… Khanh Fujiwara đã thu thập được nhiều thông tin còn hơn cả bọn ta. À nè, Anh Hùng Makoto, Sasaki Aya, nghe bảo là hai người đã đi tới Quận 9 rồi nhỉ. Thế có chuyện gì nguy hiểm không?” (Sofia)
Bộ chúng tôi đã khiến cô nàng lo lắng ư?
Tuy không biểu hiện ra ở sắc mặt, song tôi có thể nhận ra từ giọng nói của cô nàng.
“Cũng không có gì đặc biệt nguy hiểm…” (Makoto)
“Kinh khủng lắm! Bọn thần đã bị truy đuổi bởi dân cư của Quận 9, và sau đó thì bị lũ undead tấn công dưới thủy lộ ngầm! Chưa hết, sau khi tìm ra được một khu vực mới, Takatsuki-kun ngay lập tức muốn đi tới khám phá nơi ấy.” (Aya)
Sa-san ngắt lời tôi và tuôn ra một tràng.
Hm? Ngẫm lại thì, quả thực là có một lượng rắc rối kha khá.
“Cô vừa mới nói gì cơ?” (Sofia)
“Sasaki-dono, cậu bảo là undead ư?!” (Fuji)
“Có thật vậy không?!” (Nina)
Mọi người ngay lập tức phản ứng lại.
“À thì, chúng tôi bị tấn công bởi người dân tại Quận 9, và…” (Makoto)
“Tao cũng đang thắc mắc chuyện đó, nhưng còn lũ undead thì sao?!” (Fuji)
“Tồn tại cả đống cốt tinh và zombie ở bên dưới thủy lộ ngầm.” (Makoto)
Tôi tóm lược lại mọi chuyện đã xảy ra cho tới giờ.
“Thủy lộ ngầm đang ở trong tình trạng như thế ư…?” (Sofia)
“Thiếu gia của Gia Tộc Castor sao?!” (Fuji)
“Thuốc phiện chính là nguồn thu chính của Xà Giáo Đoàn…” (Nina)
Mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên về những vấn đề khác nhau.
Duy chỉ có Công Chúa Sofia là trầm tư với một nét mặt đăm chiêu.
“Anh Hùng Makoto, xin hãy đi với ta tới Lâu Đài Highland.” (Sofia)
“Eh? Thần muốn ăn thứ gì đó trước đã…” (Makoto)
“Tất cả những thông tin nên đến được tai của Noel-sama càng sớm càng tốt. Đặc biệt là chuyện về lũ undead ở dưới thủy lộ ngầm.” (Sofia)
“Nhưng không phải người đã biết rồi à?” (Makoto)
“Thậm chí là thế, cậu vẫn phải đi.” (Sofia)
Tôi đã bị bắt ép phải đi cùng.
Tuy là tôi chả hề nhận được lệnh triệu tập…
Nhân tiện thì, các thành viên khác đều sẽ ở lại trông nhà.
Tôi được tiễn đưa bởi Sa-san và những người khác, và khởi hành tới Lâu Đài Highland để gặp mặt Công Chúa Noel.
Khi chúng tôi nói cho cô ấy biết về thông tin mà Fuji-yan và tôi đã thu thập, Công Chúa Noel bảo rằng: ‘hãy tố chức một buổi họp ngay lập tức nào’.
Và thế là, tôi rốt cuộc đã xuất hiện ở nơi này đây.
…Đói quá.
~~~*~~~
Công Chúa Sofia kết thúc lời giải thích ngắn gọn của mình.
“Một cuộc nổi loạn của đám thú nhân à.”
“Cái lũ súc vật vong ơn bội nghĩa. Đúng như tôi nghĩ, luật pháp của chúng ta đã quá lỏng lẻo rồi. Chúng ta nên bắt chúng trở lại làm nô lệ như hồi trước.”
“Ngài không thể nói đó là một nước đi khôn ngoan khi thời điểm tái sinh của Đại Ma Vương đang gần kề thế này. Mộc Quốc Spring Log, và Hỏa Quốc Great Keith sở hữu rất nhiều á nhân. Họ chắc chắn sẽ lên tiếng phản đối cho mà xem.”
“Nó cũng sẽ ảnh hướng đến Kế Hoạch Bắc Chinh diễn ra vào năm sau.”
Nhân tiện thì, tôi vẫn chưa hề nói ra bất cứ lời nào.
Thế sự hiện diện của tôi ở đây có ích gì không?
“Để những tiểu tiết vào lúc sau đi. Chúng ta nên bắt hết những tên đầu sỏ và tử hình chúng.”
Úi chà, một phát ngôn cực đoan đã xuất hiện!
Tôi biết khuôn mặt ấy, đó chính là bố của Geralt-san.
Đúng là con nào cha nấy mà, nóng nảy y như nhau.
Gượm đã, hình như là ngược lại mới phải?
“Tuy đã lên kế hoạch xong xuôi, nhưng cuộc nổi loạn vẫn chưa được tiến hành. Chúng ta còn phải cân nhắc tới động thái của những nước khác nữa, thành thử tốt nhất là nên trục xuất những tên chủ mưu ra khỏi đất nước.”
Một ông già ôn hòa… Giáo Hoàng của Giáo Hội Nữ Thần nhẹ nhàng lên tiếng.
“Không phải vậy là được rồi sao?”
Đệ nhị hoàng tử nói như thể đã phát chán ngay từ đầu.
“Vậy thì, mọi người, chúng ta sẽ bắt giữ và tra khảo những kẻ đầu sỏ của cuộc nổi loạn dựa theo danh sách cung cấp bởi Sofia-sama. Nghe ổn chứ?”
““““““……””””””
Chả hề có ai phản đối.
Công Chúa Noel mỉm cười và nói: ‘Tốt lắm, thế thì cứ vậy mà tiến hành’.
“Giờ thì, chủ đề tiếp theo.” (Noel)
“Lũ undead dưới thủy lộ ngầm nhỉ…”
“Không phải đó là do sự tắc trách đến từ phía bảo vệ vương đô, các Thần Điện Hiệp Sĩ sao, Giáo Hoàng Roma?”
Một Đại Công Tước với tính cách có vẻ khó ưa phóng ánh mắt về phía Giáo Hoàng và nhăn răng ra cười.
Hình như đây cũng là người đã kích động cha của Gerald-san lúc nãy?
“Ta đã cấp bách ra lệnh cho Thần Điện Hiệp đi điều tra phía dưới thủy lộ ngầm. Song chuyện như thế này chưa từng có tiền lệ trong quá khứ khi lớp kết giới còn đang hoạt động. Các ngài không nghĩ là việc truy tìm nguyên nhân cho việc này quan trọng hơn thảy sao?”
“Làm sao mà chúng ta có thể ngay lập tức tìm ra được nguyên nhân chứ?”
“Không, hẳn là đơn giản thôi. Thủ phạm tạo ra lũ undead có thể sử dụng tử linh ma pháp. Nó cũng thuộc phạm trù của thứ nguyệt thuộc tính đáng nguyền rủa. À nhắc mới nhớ, có một kẻ phiền phức đã giúp cho Nguyệt Vũ Nữ trốn thoát ngày hôm nọ đấy.”
“Việc đó là để moi ra được mối quan hệ giữa Nguyệt Vũ Nữ và Xà Giáo Đoàn…”
Đệ nhất hoàng tử bỗng tỏ ra bối rối.
Hóa ra là lỗi của anh ta ư?
“Còn nghĩa lý gì nếu nó cho phép ả trốn thoát cơ chứ.”
“Có một báo cáo đến từ một Thần Điện Hiệp Sĩ đã chạm mặt với Nguyệt Vũ Nữ mấy hôm trước ở Quận 6. Ả hẳn là không có dính líu gì tới vụ thủy lộ ngầm đâu.”
“Ngài đang nói cái quái gì thế? Những kẻ bị nguyền rủa rất thích thú các nơi âm u và ẩm thấp. À này, chuyện gì đã xảy ra với tên Thần Điện Hiệp Sĩ đó thế?”
“…Bị nguyền rủa. Tên đấy hoàn toàn vô dụng rồi.”
(Sofia-sama, “bị nguyền rủa” là sao vậy?) (Makoto)
(Nguyệt Vũ Nữ là một bậc thầy của nguyền rủa và ám ma pháp. Chúng ta sẽ bàn kỹ hơn về nó sau.) (Sofia)
Ám ma pháp nhỉ.
Nghe bánh cuốn phết đấy.
“Thôi nào, chúng ta vẫn chưa thể khẳng định rằng Nguyệt Vu Nữ có liên quan tới những undead dưới thủy lộ ngầm. À này, lũ undead ấy mạnh đến cỡ nào thế? Đó mới chính là vấn đề cần bận tâm tới.”
“Về chuyện đấy, Anh Hùng Makoto đây sẽ giải thích cho các ngài.” (Noel)
Ui chao, đến lượt tôi nói rồi ư?
Ánh mắt của tất cả mọi người bắt đầu tập trung về phía này.
“À thì, tôi và đồng đội đã tiến vào thủy lộ ngầm từ cửa vào Quận 9. Chúng tôi đã ngờ vực rằng ở đấy tồn tại manh mối nào đó về Xà Giáo Đoàn. Song hóa ra lại chỉ có mỗi lũ undead. Chúng tôi đã đánh bại khoảng tầm năm chục con trong số chúng.”
“…Năm mươi là rất nhiều đấy.”
“Nhưng chúng là một chủng quái vật mà hai mạo hiểm giả có thể dễ dàng đánh bại. Chả có gì to tát cả.”
“Ngài đang nói cái quái gì thế?! Vị Anh Hùng đó là một chiến binh dũng mãnh đã hạ gục cả Lôi Dũng Giả đầy tự hào của chúng ta. Cho dù có là loài quái vật nào đi chăng nữa, thì nó hẳn sẽ chỉ dễ như ăn bánh đối với cậu ta thôi!”
Bất cứ khi nào Geralt-san hiện diện trong cuộc trò chuyện, thì Gia Trưởng của nhà Valentine đều phóng ánh mắt về phía tôi, thế nên làm ơn đừng có chọc tức ông ta nữa được không?
Bọn họ chẳng ưa gì nhau hay sao? Rõ ràng là không rồi.
“1000 Thần Điện Hiệp Sĩ đã lên đường nhằm thảo phạt lũ undead trong thủy lộ ngầm. Sớm muộn gì bọn chúng cũng sẽ bị tiêu diệt cả thôi.”
Giáo Hoàng-sama nói với một nụ cười.
Người này trông có vẻ hòa nhã và dễ dàng để trò chuyện.
Ông ta không hề tạo ra cho tôi cái ấn tượng cứng đầu cứng cổ như những gì Noah-sama đã nói.
“Vậy thì, chúng ta chỉ việc bắt giữ Nguyệt Vu Nữ là xong.”
“Chuyện đó là vấn đề thời gian mà thôi. Chúng ta cũng cần phải chỉnh đốn lại khâu chất vấn để chắc chắn ả không còn có thể trốn thoát ra khỏi vương đô nữa.”
“Nhưng kết giới ngăn chặn quái vật bị suy yếu bên dưới thủy lộ ngầm sẽ tồn tại như một điểm yếu. Chúng ta phải cải thiện cả điều đó nữa.”
Bọn họ giờ đã vào chế độ sôi nổi bàn tán.
Phần việc của tôi hết rồi nhỉ.
“Cuối cùng là…” (Noel)
Công Chúa Noel nhìn về phía mọi người.
“Còn nữa ư? Thôi đủ rồi. Hay là em cứ tự mình giải quyết đi?”
Đệ nhị hoàng tử coi bộ nóng ruột muốn rời đi.
“Đã có báo cáo về việc lũ quái vật trong khu rừng ở gần vương đô gia tăng về số lượng và trở nên hung hãn hơn. Sử dụng quái vật để tấn công làng mạc và thị trấn là một thủ đoạn thường thấy của Xà Giáo Đoàn. Nó cũng đã xảy ra dạo gần đây tại vương đô của Thủy Quốc.” (Noel)
“Dù gì thì Xà Giáo Đoàn cũng thiếu thốn cả về vũ khí lẫn quân số. Thế nên chúng chả còn cách nào khác ngoài việc sử dụng tới quái vật.”
“Nhưng nó đâu phải là một nước đi tồi. Đặc biệt là khi lũ quái vật dạo gần đây đã trở nên rất lì lợm.”
“Hmph, so sánh vương đô của Thủy Quốc với Symphonia của chúng ta quả là nực cười! Nhất là khi Thái Dương Hiệp Sĩ Đoàn, Thần Điện Hiệp Sĩ Đoàn, và Tứ Thiên Hiệp Sĩ Đoàn đều đang tề tựu. Thậm chí một Ma Vương có xuất hiện, thì chúng ta cũng chả có gì phải sợ hãi!”
(Ara, liệu đây có phải là Ma Vương flag hay không?) (Noah)
Noah-sama, người đang theo dõi đấy ư?
Để phòng hờ thôi, cơ mà Đại Ma Vương vẫn chưa hồi sinh, phải không?
(Chưa đâu.) (Noah)
…Tôi tin tưởng người đấy, được chứ?
“Hiện vẫn chưa xác minh được những mối quan hệ mà Xà Giáo Đoàn sở hữu. Tuy nhiên, mục tiêu tấn công tiếp theo sau sự hỗn loạn mà chúng đã tạo ra tại vương đô Horun khả năng cao là vương đô Symphonia. Lạc quan vào lúc này là rất nguy hiểm. Yuwein-dono, tôi mong là anh sẽ toàn tâm toàn ý bảo vệ vương đô này.” (Noel)
Công Chúa Noel hướng ánh mắt về phía Tổng Tư Lệnh Hiệp Sĩ Đoàn.
Người đàn ông ngồi im lặng lắng nghe từ đầu đến giờ chỉ nói ra được đúng duy nhất một câu: ‘Thần tuân lệnh’.
“Vậy thì, buổi họp đến đây là chấm dứt. Chúng con xin cảm tạ Nữ Thần-sama.”
Buổi họp rốt cuộc đã kết thúc.
Oải ghê…
~~~*~~~
“Thế thì, ta còn phải bàn chuyện với Noel-sama sau cuộc họp này nữa.”
Công Chúa Sofia vẫn vô cảm như mọi khi.
Nhưng…
(Người trông có vẻ khá mệt mỏi…) (Makoto)
Makoto-san, xin anh hãy giúp đỡ Nee-sama, được chứ?
Hoàng Tử Leonard đã nói với tôi như vậy.
Chẳng biết là tôi có thể khiến cô nàng phấn chấn hơn chút nào không.
“Công Chúa Sofia.” (Makoto)
“Vâng, có chuyện gì à?” (Sofia)
Khuôn mặt của cô nàng khi ngoái lại trông thật là lạnh lùng và xinh đẹp.
“Lần tới hãy đi ăn tối với thần nhé?” (Makoto)
“?!” (Sofia)
“Ah, nếu được thì-.” (Makoto)
*Nắm lấy!*
Cô nàng liền nắm lấy tay tôi.
Nó nóng hổi như thể Lucy vậy.
“Hứa nhé.” (Sofia)
“V-Vâng…” (Makoto)
Cô nàng hứa hẹn với khí thế ngút trời.
Có lẽ cô nàng không ghét nó đâu…nhỉ?
Hẳn cô nàng sẽ vui vẻ hơn khi được thưởng thức đồ ăn ngon, đúng không?
Lần tới gặp mặt tôi nên hỏi Fuji-yan về một nhà hàng xịn xò nào đó.
Sau khi đưa tiễn Công Chúa Sofia, người đang tiến lên tầng của hoàng tộc nơi mà Công Chúa Noel có mặt, tôi bước xuống cầu thang của Lâu Đài Highland.
(Nhắc mới nhớ, hình như Lucy vẫn còn ở chỗ của Đại Hiền Giả-sama thì phải?) (Makoto)
Tôi đã luôn giữ khoảng cách bởi sợ hãi máu của mình bị hút đi, nhưng do giờ cũng đang rảnh rang, có lẽ tôi nên đi tới đó tập luyện chăng?
Nguyên gốc là Kyou, còn kanji là khanh, kính ngữ dụng gọi những quý tộc hay người có cấp bậc cao trong triều đình