╔❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╗
꧁༺ Dịch: AkaNeko ༻꧂
╚❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╝
~~~*~~~
“…Ơ, Noah-sama, và…Eir-sama? Hai người đang làm gì vậy?”
Eir-sama đang bị trói bằng dây thừng và treo ngược lên trần.
Noah-sama thì bĩu môi với vẻ mặt nhăn nhó.
Trên tay người là một cái roi.
(Chuyện quái gì đang xảy ra vậy…?)
“Noah tệ hại quá nhể?”
“Cô! Đừng có giỡn mặt! Makoto! Chúng ta đã bị lừa dối!”
(Lừa dối?)
Noah-sama la lên và quất roi Eir-sama.
Trông không có vẻ đau cho lắm.
“Oái~☆. Mị phản đối bạo lực~.”
“Im đê! Này, Makoto, cái vụ ‘Thủy Quốc sẽ bị hủy diệt’ hoàn toàn là dóc tổ!”
“Aah…”
Ra là chuyện đó.
“Aah cái gì chứ…Makoto, cậu không ngạc nhiên à?”
Noah-sama hướng cái bản mặt ngẩn ngơ về phía tôi.
Tôi nhìn sang Eir-sama và nói.
“Đất nước thực sự sắp bị hủy diệt là…Mộc Quốc đúng chứ, Eir-sama?”
Dứt lời, vẻ cợt nhả của Eir-sama thay đổi sang nụ cười toe toét, một gương mặt đầy tinh quái.
“Heeh…Mako-kun nhận ra từ khi nào thế?”
“Ưm, xin lỗi phải nói điều này khi người đang mang cái bản mặt đầy kịch tính ấy, cơ mà với cái bộ dạng hiện tại thì trông người chả khác gì trò cười cả.”
“Ái dà?”
Cơ thể của Eir-sama hiện tại đang bị trói lại bằng dây thừng.
Sợi dây quấn chặt lấy bộ áo đầm rộng rãi thường nhật trông như váy của ngài ấy.
Những đường cong bình thường được che chắn kín đáo trên cơ thể Eir-sama thì giờ lại có thể dễ dàng nhìn thấy.
Bầu ngực tròn trịa, vòng eo bánh mì và cái thân hình đẫy đà của ngài ấy đang hoàn toàn được phơi bày.
Những tỉ lệ tuyệt hảo ấy không hề có tí khuyết điểm nào.
(Quả không hổ danh Thủy Nữ Thần-sama)
Mãn nhãn đấy.
“Makoto~?”
Noah-sama dí mặt sát lại gần tôi.
“W-Woah, tôi có nói gì đâu, Noah-sama!”
“Nhưng cậu đang nhìn còn gì!”
À thì, dù gì ngài ấy cũng đang ở trước mặt tôi mà.
“Eir! Cô còn không mau mà xuống đi?!”
Dứt lời, Eir-sama trườn xuống khỏi cọng dây thừng.
“Thế, Mako-kun không tin những gì mị nói ư?”
“Hmm, bảo là không tin thì…với tình hình hiện tại, đất nước đang gặp nguy không phải là Rozes, mà chính là Mộc Quốc.”
Ngôi mộ của Ma Vương nằm ở Mộc Quốc.
Lũ ma tộc cũng đang tụ tập ở Mộc Quốc.
Và hơn hết là…
(Hoàng Tử Leonard và Công Chúa Sofia không hề hay biết về mối hiểm họa mà Thủy Quốc sẽ vướng phải.)
Liệu nó có thực sự xảy ra không?
Chuyện Thủy Quốc bị diệt vong nghe khá là vô lý với tôi.
Còn việc Mộc Quốc đang gặp nguy hiểm lớn thì miễn bàn rồi.
Dẫu vậy…
(Bộ các Nữ Thần toàn kẻ dối trá không sao?)
Đáng buồn nhỉ.
“Á dà, Mako-kun độc miệng quá đi.”
“Gượm nào, Makoto! Cậu vừa nói cái quái gì đó! Nó bao gồm luôn cả ta đúng không?!”
“Tôi có nói gì đâu chứ.”
Suy nghĩ của tôi đang bị họ đọc, thành thử chả còn tồn tại tí riêng tư nào cả.
“Vậy thì, tại sao Eir-sama lại nói dối?”
“Ehehe~, đừng giận nhé?”
Eir-sama ngước mắt lên một cách dễ thương, còn Noah-sama thì lườm vào bộ dạng đó và nói.
“Ma Vương sẽ hồi sinh ở Mộc Quốc, thành thử Eir muốn dừng việc ấy lại trước khi nó gây tổn hại tới Thủy Quốc. Thêm vào đó là không sử dụng tới chiến lực của Thủy Quốc. Vậy đúng chứ, Eir?”
“Thôi nào, cậu có Leo-kun đi cùng rồi còn gì.”
Eir-sama không hề phủ nhận.
Có vẻ lời nói của Noah-sama là sự thật.
“Haa, ra vậy. Và thế là, người đã lợi dụng tôi như một Tông Đồ của Noah-sama.”
“Eir! Tôi chỉ có một tín đồ duy nhất thôi! Cô tính sao nếu Makoto chiến đấu với Ma Vương và có chuyện gì đó xảy ra hả?!”
Noah-sama giận rồi.
Bộ người là phụ huynh tôi hay gì?
Mà, cũng khá giống đấy chứ.
“Nhưng, hiện tại, Makoto-kun đang là chiến lực mạnh nhất của Thủy Quốc, thế nên…”
““Ể?””
Noah-sama và tôi đồng thời nhin Eir-sama.
“Makoto là…?”
“Chiến lực mạnh nhất?”
Đó là nói dối, phải không?”
“Chả phải nói dối đâu. Cậu biết đấy, Leonard-kun không những chẳng hề có tí kinh nghiệm thực chiến nào, nhóc ấy còn là một dũng sĩ non nớt nữa. Thủy Thánh Hiệp Sĩ Đoàn thì nghiêng về việc phòng thủ hơn là tấn công. Những kẻ mạnh của Thủy Quốc đa phần là mạo hiểm giả, thành ra họ không thực sự chỉ gắn kết với mỗi Thủy Quốc~.”
‘Haa, phiền phức ghê’, Eir-sama lắc đầu một cách ngao ngán.
“Eir…cô nên nuôi dưỡng nhiều chiến binh hơn.”
“Tại sao mị phải làm thế…?”
Một lần nữa tôi lại được nhắc nhớ rằng chiến lực của đất nước mình ít ỏi như thế nào.
“Ểe~, nhưng mị là Nữ Thần của nhân ái và hòa bình mà? Mị ghét mấy thứ man rợ lắm.”
Eir-sama kiểu ‘kyarun’ rồi bắt đầu tạo dáng này nọ.
(Kể từ giờ sẽ là chiến tranh đấy, Thủy Nữ Thần-sama.)
Không phải người có hơi thiếu nhận thức sao?
“Đó là lý do đấy Mako-kun, mị tin tưởng cậu sẽ xử lý tên Ma Vương ấy, được chứ☆?”
“Ểee…”
Người xem nhẹ chuyện này quá rồi đó, Eir-sama.
[Bạn sẽ chấp nhận yêu cầu từ Thủy Nữ Thần Eir?]
Có ←
Không
“Tôi hiểu rồi, thưa Eir-sama. Cùng với Mộc Dũng Giả và Vu Nữ của Mộc Quốc, chúng tôi sẽ chặn đứng sự hồi sinh của Ma Vương.”
Chúng tôi còn mẹ của Lucy nữa, thành ra chắc sẽ xoay sở được bằng cách nào đó.
“Aa, cái tên Makoto này, sao vội vàng hứa hẹn thế không biết.”
‘Haa’, tôi nghe thấy tiếng thở dài từ Noah-sama.
Phải rồi, tôi còn một chuyện cần phải nói.
“Eir-sama, [Sanh Chi Thuật: Lễ Vật] quả thực là kinh khủng. Hiệu quả và…cảnh tượng mà nó tạo nên.”
Ký ức về bầy thiên thần dễ thương ăn sống ả ma tộc hiện về trong tâm trí tôi.
Quả là tồi tệ…
“Fufufu, còn phải nói? Tuổi thọ của cậu gia tăng rồi chứ?”
“Hmm, Hồn Thư của Makoto…đây.. Xem nào…”
Hồn Thư của tôi chưa gì đã nằm trong tay Noah-sama.
Mà, tốt thôi.
“Ái dà, 15 năm ư? Tăng thêm 10 năm rồi.”
“Đúng vậy. Sau khi thi triển Tự Bộc Ma Pháp thì tôi chỉ còn khoảng 5 năm tuổi thọ. Có được điều này đều là nhờ tới phép mà người chỉ dạy đó, Eir-sama… Cơ mà nguyên lý đằng sau nó là gì thế?”
Tôi chỉ sử dụng nó có đúng một lần, ấy vậy mà tuổi thọ lại gia tăng những 10 năm.
Dẫu cho là tôi tốn tận vài tháng chỉ để nâng thêm được có một năm khi làm ‘việc thiện’.
Eir-sama kiểu ‘pffft’ và phóng cho tôi cái liếc mắt đầy tinh quái.
“Đòn phép [Sanh Chi Thuật: Lễ Vật] mà cậu sử dụng, Mako-kun, được gọi là một Kỳ Tích mà thông qua đó nó sẽ dâng hiến linh hồn của con mồi tới cho mị. 1% của linh hồn con mồi sẽ quay về chỗ cậu. Lần này, 1% đó đã cộng thêm 10 năm cho cậu đấy, Mako-kun.”
Eir-sama giải thích cho tôi với vẻ mặt kiểu ‘thấy sao?!’.
“Haah, đó quả là một cách thức man rợ mà.”
Noah-sama khoanh chéo tay và bình luận một cách chán chường.
(Ra thế, vậy là linh hồn của Shuri-san đã trở thành tuổi thọ của mình…)
Ăn tươi nuốt sống linh hồn của đối tượng.
Chẳng phải đó là hành động của ác ma sao?
“Chẹp chẹp chẹp, Mako-kun, Thần Linh thanh tẩy linh hồn tội lỗi của ma tộc và khiến nó trở thành nền tảng cho một thế giới mới, cậu biết đấy? Đây chính là tình yêu của Thần Linh. Là cứu nhân độ thế đó. Cậu. Hiểu. Rồi. Chứ?”
“V-Vâng…”
Eir-sama cao hứng quá nhỉ.
Eir-sama, người vừa tiếp cận tôi lúc nào không hay biết, vòng tay ôm lấy tôi.
“Nè, Mako-kun, chẳng những cậu đã có được kỹ năng để gia tăng tuổi thọ cho bản thân, mà đây còn là cơ hội của cậu để đạt được Thủy Thánh Ma Pháp bằng cách cải đạo sang Thủy Nữ Thần đó?”
“E-Eir-sama?”
“Cái con ngốc này!”
Noah-sama dùng roi quất mạnh hết sức vào đầu của Eir-sama.
“Fufu, với thần khí bị niêm phong, thì cái roi của Noah chả có tác dụng gì lên mị đâu~.”
“Kiiih! Cô tránh xa khỏi Makoto dùm cái đi!!”
Eir-sama chậm rãi tách khỏi tôi.
Phù, hết hồn thật đó.
“Chết tiệt! Một khi lấy lại được sức mạnh, ta sẽ đá đít cô!”
“Úi trời, sợ quá sợ quá. Nữ Thần duy nhất có thể chiến thắng được Noah với đầy đủ sức mạnh chỉ có thể là Althena-sama tỉ tỉ. Mị thì sẽ chuồn cho thật nhanh. Siêu nhanh luôn~.”
“Hmph, ta sẽ không thua Althena luôn đâu!”
Noah-sama tỏ ra rắn rỏi.
Hoặc đúng hơn, đó là những lời mà tôi không thể bỏ qua.
“Người là một Nữ Thần mạnh mẽ đúng chứ, Noah-sama?”
““Hửm?””
Hai Nữ Thần còn đang gây gổ nhau bỗng nhìn về phía tôi.
“Tất nhiên. Dù sao thì Noah cũng lớn tuổi hơn mị nhiều.”
“Mà, ta giờ đã là Nữ Thần yếu nhất sau khi bị phong ấn rồi.”
(Ra vậy. Noah-sama vốn là một Nữ Thần rất mạnh mẽ.)
Vậy, chuyện là như thế nhỉ.
Đúng thế! Nhắc tới mới nhớ, Noah-sama hẳn sẽ biết về thứ đó.
“Noah-sama, người có thể dạy tôi hai thuật kỹ là Tinh Linh Giáp và Triệu Hồi Tinh Linh được không?”
Những thuật kỹ của mẹ Lucy.
Tôi muốn học chúng.
Tuy không thể hỏi được Rosalie-san, song nhắc tới Tinh Linh, thì Noah-sama là người phù hợp nhất để hỏi.
“Ồ? Không phải cậu vốn đang xài Tinh Linh Giáp rồi à, Makoto?”
“Ể?”
Tôi tỏ ra bối rối trước câu trả lời đầy bất ngờ của Noah-sama.
“Lúc trước thì cậu đã bọc con dao găm lại bằng Tinh Linh, biến nó thành ma pháp kiếm để đánh bại lũ quái vật rồi còn gì? Đó là Tinh Linh Giáp đấy. Trong trường hợp của Rosalie-chan, cô ấy chỉ đơn giản là bọc nó lại xung quanh cơ thể mình mà thôi.”
“Aa, ra là thế.”
Vậy, nếu tôi bọc cơ thể mình bằng Tinh Linh thì…
Trong khi tôi đang nghĩ như thế, Eir-sama chêm vào.
“Với cái trạng thái thấp lè tè đó của cơ thể, mị không nghĩ là cậu sẽ có thể chịu đựng được Tinh Linh Giáp đâu.”
“Khó chịu là thế, nhưng đúng như Eir nói. Makoto, cậu có lẽ sẽ phá hủy cơ thể mình nếu cố gắng tái hiện những gì Rosalie-chan làm.”
“…Tôi hiểu rồi.”
Cơ mà tôi vẫn muốn thử.
Nếu cả hai Nữ Thần đều khẳng định như thế, thì tức là chuyện đó gần như bất khả thi…
“Vậy còn Triệu Hồi Tinh Linh thì sao?”
Nếu tôi có thể gọi Tinh Linh ra bất kể lúc nào, thì sẽ rất chi là tiện lợi.
“Về phép đó, tuy nói là Triệu Hồi Tinh Linh, nhưng cô ấy chỉ đơn giản là cưỡng ép Tinh Linh phải xuất hiện bằng Dịch Chuyển mà thôi.”
“Nghiêm túc à?”
Thuật kỹ đó hóa ra chỉ là một đòn cưỡng ép sao?
“Chuyện đó…đúng là bất khả thi với tôi.”
Nếu là một pháp sư với kỹ năng Dịch Chuyển, thì tôi sẽ chẳng cực khổ như thế ngay từ đầu.
(Vậy là phép này cũng không được nốt.)
Nó khiến tôi hơi buồn chút.
“Ể? Mako-kun? Cậu muốn một Kỹ Năng mạnh mẽ?”
Eir-sama ôm tôi từ đằng sau và thì thầm vào tai tôi.
[M-Minh Mẫn]!
“…Tôi sẽ không cải đạo đâu, được chứ?”
“Fufu, mị sẽ chờ.”
“Eir!”
Noah-sama tung raider cước lên Eir-sama.
Làm thế nào mà người có thể che quần lót của mình trong khi tung chiêu đó chứ?
“À, phải rồi, Mako-kun, một cảnh báo nếu cậu muốn sử dụng [Sanh Chi Thuật: Lễ Vật] lên một Ma Vương.”
“Eir-sama, cú đá của Noah-sama vẫn dính trên mặt người.”
Cái cảnh tượng kì quái gì thế này?
“Eir, Sanh Chi Thuật có tác dụng lên Ma Vương ư?”
Còn Noah-sama thì vẫn bình thản nói chuyện.
“Ở mức độ nào đó. Nhưng cậu sẽ không thể xài Ném giống như ả ma tộc trước đó đâu. Hãy chỉ thi triển [Sanh Chi Thuật: Lễ Vật] một khi cậu đã trực tiếp đâm con dao vào người hắn, được chứ? Nếu không làm vậy, có khả năng là cậu sẽ không thể đánh bại được một Ma Vương.”
“Trực tiếp luôn nhỉ…”
Nói cách khác, tôi phải tiếp cận tên Ma Vương trong khoảng 1 mét đổ lại.
Nghe căng phết.
“Vậy thì, tôi sẽ đi giải cứu Mộc Quốc đây.”
Tôi sẽ làm tốt nhất những gì có thể.
Phần còn lại sẽ để cho Rosalie-san lo.
“Cố lên nhé, Mako-kun~☆.”
Ý thức của tôi trôi xa dần trong khi được hai Nữ Thần đưa tiễn.
(Khi nhìn cả hai như thế này, trông họ có vẻ thân thiết với nhau đấy chứ.”
Titan Thần Tộc và Thánh Thần Tộc.
Họ được cho là thù địch lẫn nhau.
Thế thì những Nữ Thần khác không giống thế này sao?
Ý thức của tôi lịm dần trong những dòng suy nghĩ như vậy.
◇◇
Tôi tỉnh dậy trong phòng khách của trưởng làng.
Tôi nhìn thấy trần nhà của căn phòng tờ mờ sáng này.
Chỉ có tôi và một người khác hiện đang có mặt trong phòng.
“Hnn…Makoto-niisan…nhột quá.”
Kế bên tôi, là Hoàng Tử Leonard có vẻ đang mớ ngủ.
Tôi nên để em ý ngủ thêm một chút.
Tôi xài thủy ma pháp để rửa mặt, rồi mặc áo khoác lên và cầu nguyện Noah-sama.
Trời hôm nay có hơi âm u.
Nếu mưa thì tốt hơn, cơ mà vẫn tốt hơn là nắng ráo.
Có một lượng kha khá Tinh Linh rồi.
“Chào buổi sáng, Lucy, Sa-san.”
Tôi chào hai cô gái đã dậy trước tôi như thường lệ.
Song họ lại không có tâm trạng giống thường ngày.
“Takatsuki-kun, không xong rồi!”
“Aa, thiệt tình! Tại sao Mama lúc nào cũng chỉ biết có bản thân vậy trời!”
Bọn họ đang hốt hoảng.
Không, chẳng phải mỗi hai người họ, cả Phong Thụ Dũng Giả Max-san và Mộc Vu Nữ Flona-san cũng thế.
“Ồo! Cậu dậy rồi à, Dũng Sĩ Thủy Quốc-dono. Xem này…”
Vị trưởng làng cho tôi xem một mẩu giấy.
(Lời nhắn?)
Trên mẩu giấy trông như dùng để viết lời nhắn là một dòng chữ nguệch ngoạc.
[Tôi sẽ tới mộ của Ma Vương để tẩn vài tên ma tộc, được chứ?! – Rosalie.]
…Oi oi, Rosalie-san…
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại