Shini Yasui Kōshaku Reijō to Nana-ri no Kikōshi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Arc 1. Erica Aurelia và Tàn tích của Visitor - Chương 03: Cung điện Mùa Xuân (phần 3)

Chuyến tham quan khu vườn đã kết thúc rất tốt đẹp.

Ann đang rất vui.

Cô bé luôn tỏ ra ngạc nhiên và thích thú trong suốt chuyến tham quan.

Lúc về, tôi không quên nhờ người làm vườn dùng những bông hoa mà Ann đã chọn để cắm trong phòng của cô bé.

Chắc chắn cô bé sẽ rất vui vì căn phòng đó.

Khi tôi chuẩn bị trở về phòng trước khi bữa tiệc tối bắt đầu, tôi bắt gặp một cảnh tượng bất ngờ.

FvAL42B8_ZtfVB8zO8-0PeISNopeNAEuay3d_-qhcycipiWt4DJHyccEgIcDcfTQ0WzFgntuUn3iibpCPNhejR4nCIvNZeOsOFZNbNikdaO1mEUGYWWVfKgf-s3eqZEdtwAyNXW9

“..............Haah, chưa xong đâu, một trận nữa nào………….!!”

“Điều này sẽ khó đấy. Klaus không phải cậu đang thở dốc hay sao ? Tôi cũng đói rồi, vậy nên hãy dừng lại ở đây đi………...”

Có vẻ như Klaus và anh trai của tôi, Eduart vừa có một trận giao đấu trong sân vườn của cung điện.

Klaus đang sử dụng cây gậy mà các pháp sư phía Đông, trong khi đó anh trai Eduart của tôi dùng một chiếc đũa phép, thứ mà được dùng bởi các nhà giả kim phía Tây.

Có thể thấy rõ ràng rằng anh tôi đã chiến thắng.

Quả không hổ là anh trai tôi.

À đợi đã, không phải đối thủ của anh ấy là một cậu bé sao, ai phải nhường cậu ta chứ, anh đã hai mươi rồi đây.

Không thể tin được, bãi cỏ của khu vườn hiện đang thủ lỗi chỗ.

“Ồ, Erica, bên phía của em sao rồi?”

Eduart nhìn hướng về phía tôi và trên mặt của anh ấy nổi rõ lên câu “Mình được cứu rồi”

Tôi cũng thấy Klaus đã hơi giật lên một chút ngay sau khi anh tôi bất cất tiếng gọi tội…..

Tôi dám cá là cậu ta chẳng hề muốn ai trông thấy cái thất bại thảm hại của mình lúc này.

“Chà, tiểu thư Ann đã rất vui. Còn hai người có vẻ thân nhau nhỉ”

“Aah, Klaus nói rằng muốn thử xem thực lực của anh như thế nào. Ừ thì cậu ta đã làm rất tốt. Anh hầu như luôn ở thế phòng vệ chống lại các cuộc tấn công của cậu ta.”

"Ôi trời, thật vậy sao?"

Anh lại tỏ vẻ khiêm tốn nữa rồi.

Tốt hơn hết là anh nên cẩn thận thì hơn, sự khiêm tốt quá mức của anh có thể làm cho người khác cảm thấy khó chịu đấy anh à.

Chắc anh đã vô hiệu hóa mọi đòn tấn công hung hãn của Klaus bằng một khuôn mặt luôn điềm tĩnh nhỉ?

“Tch ……!”

Thấy chưa, Klaus run lên và mặt chuyển sang màu đỏ kìa.

Ngay từ đầu, Klaus đã ở thế bị bất lợi rồi, anh phải nghĩ một chút chứ.

Về cơ bản, các pháp sư vượt trội hơn các nhà giả kim về sự linh hoạt trong việc sử dụng phép thuật.

Tuy nhiên, các giá phải trả cho điều đó là sự suy giảm của thể lực và tình thần.

Bởi vì việc các pháp sư sử dụng năng lượng trong cơ thể triển khai phép thuật.

Một cơ thể yếu đuối và một tình thần thiếu vững chắc có khiến mọi thứ trở nên khó khăn.

Ngược lại với tinh thần và cảm xúc mãnh liệt thì thứ ma thuật được tạo ra sẽ vô cùng mạnh mẽ.

Còn các nhà giả kim họ tạo ra các trang bị có thể triển khai phép thuật được cài đặt cố định và họ nạp ma thuật vào đó để sử dụng chúng.

Chúng được cất giữ để có thể sử dụng sau.

Bởi lẽ vậy nên tình trạng sức khỏe và tinh thần không ảnh hưởng đến việc triển khai phép thuật.

Vấn đề ở đây là họ có chuẩn bị đủ và đúng các trang bị cần thiết cho các tình huống hay không.

Kết quả là, nhà giả kim Eduart, người đã chuẩn bị đầy đủ các trang bị cần thiết để chống lại pháp sư Klaus, người mà chưa có sự hoàn hảo về mặt thể chất, nói thẳng ra thì nó còn chả phải là một trận đấu.

Nhận tiện thì, Erica tôi đây, cho dù là một người nhà Aurelia, nhưng tôi lại một đứa trẻ đặc biệt kém cỏi, sự kém cỏi ở mức độ hiếm có trong vòng nhiều năm trở lại đây.

Điểm chết người của tôi là tôi không thể triển khai phép thuật hay nạp ma thuật vào trang bị..

Tôi chỉ có thể sử dụng các trang bị được tạo ra bởi các nhà giả kim khác.

Thực tế thì, cái đó ai cũng có thể làm được, ngay cả khi họ không phải là nhà giả kim…………….nhưng…………..hahaha.

Thật tàn khốc!

Bây giờ tôi được cha và anh trai bảo vệ, nhưng điều gì sẽ xảy ra khi tôi bước vào học viện đây!?

Gạt nó qua một bên đi.

“Cả hai người, bữa tiệc tối sẽ sớm bắt đầu.Hay lo mà đi chuẩn đi chứ? ”

Tôi vừa nhắc ông anh tưng tửng, không đổ một giọt mồ hôi nào vừa nhìn về phía Klaus.

“Câu nghe thấy rồi đấy. Vậy hãy coi như đây là một trận hòa và kết thúc mọi thứ ở đây”

"................Tch, lần sau tôi sẽ không thua đâu……………."

“À phải rồi, vài ngày trước một người bạn của tôi ở trường đòi gặp mặt tôi, nên sau bữa tối tôi sẽ trở về học viện ma thuật Lindis”

"Anh vừa nói gì………..!?"

"Là vậy đấy, tôi thành thật xin lỗi cậu, Klaus. ”

Anh tôi chẳng hề nói với tôi về việc hôm nay anh ấy sẽ quay lại học viện ma thuật Lindis.

Tôi đoán là ánh ấy chả quả đang tìm lý do để trốn tránh Klaus.

“Thật bất ngờ nhỉ, anh không thể ở lại sao, dù sao thì khách của chúng ta, người nhà Hafan đang ở đây mà ?”

“Dù gì thì anh có chuyện gấp mà, hãy kết bạn với Klaus, thay cho cả anh nữa nhé.”

“Eh …………...? Vâng ạ."

Rồi anh Eduart liền rời đi.

Và bỏ lại tôi và Klaus ở phía sau.

Một tình huống thật khó xử.

Tôi liếc nhìn Klaus và bắt gặp cậu ta đang cau mày nhìn tôi.

Tôi mỉm cười nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo thì cậu ta lại càng cau mày nhìn tôi.

“.......cho tôi xin lỗi, vì vừa nãy đã tỏ ra thô lỗ với cậu.”

Cậu ta ngừng cau mày và nhìn tôi bằng một ánh nhìn chân thành.

“Không có vấn đề gì đâu, thưa công tử Klaus”

“Có vẻ như ngày từ đầu chính bản thân tôi đã là một kẻ yếu đuối, trước khi bị sự yếu đuối của người khác ảnh hưởng.”

Klaus lúc này trông giống như một con cún con chán nản.

Anh Eduart, anh đã làm gì vậy……..?

“Vậy cậu là em gái của gã đó. Cậu chắc cũng là một nhà giả kim nhỉ.”

“Không, tôi chả hề có chút tài năng gì giả kim thuật nào”

“.......cả hai người đều có sở thích tỏ ra khiêm tốn nhỉ? “

Aah, tất nhiên rồi, sau khi nhìn thấy cái kiểu khiêm tốn của anh Eduart thì cậu ta sao có thể tin lời tôi được chứ.

“Không đâu, đây hoàn toàn là sự thật. Thật không may mắn, cơ thể yếu ớt của tôi không có bất kì sức mạnh ma thuật nữa. ”

“……! Tôi hiểu rồi, tôi thấy rất tiếc vì điều đó. ”

Ngay cả với Aurelia, thì việc có cơ thể như vậy đã là một điêu khá khó khăn rồi, nhưng nếu xét với Hafan thì nó tựa như một án tử..

Klaus bất ngờ nhìn tôi với một đôi mắt đầy sự thương cảm.

Nghĩ kĩ lại điều này, tôi bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về tương lai của bản thân.

Chắc hẳn Erica trong theo nguyên tác game đã vô cùng mặc cảm, tự ti về sự thua kém của bản thân trong vấn đề này.

“Nhưng, ah………. tôi không có ý gì đâu, nhưng có một chút thắc mắc, tôi cảm thấy xung quanh cơ thể cậu có dấu vết của một loại phép thuật rất kỳ lạ. Nếu đó không phải là sức mạnh của bản thân cậu, thì tôi tự hỏi điều gì tạo ra phép thuật đó? ”

Ooop, cái gì thê?

“Oh, nhưng tôi không cảm nhận thấy gì cả.”

Tất nhiên, tôi cũng có trang bị phép thuật phòng thủ.

Tuy nhiên, đây là nhà của gia đình Aurelia.

Tôi chả cần phải sử dụng loại phép thuật đó ở trong nhà mình.

“Nếu vậy thì khá đáng lo đấy. Xin lỗi, tôi có thể lại gần hơn một chút không? ”

“Eh? À,không sao đâu. ”

Klaus nói vậy và rồi tiến lại gần tôi.

Cậu ta bắt đầu quan sát tôi một cách kỹ càng.

“Hmm ……”

Cậu ta nhận ra điều gì à?

Quả đúng như mong đợi từ một người sau này sẽ được gọi là pháp sư toàn năng.

“Tôi hiểu, nó ở ngực của cậu. Cậu chắc đang đeo một món trang sức chứa phép thuật phải không? ”

Aah, ý cậu ta là……………….!

Chiếc dây chuyền pha lê mà anh trai tôi tặng.

“Sáng nay anh trai tôi đã tặng nó cho tôi. Tôi cũng chẳng hề biết rằng nó có chứa sức mạnh phép thuật bên trong. ”

Tôi không thể cho Ann thấy nó, nhưng nếu chỉ có Klaus thì chắc không có vấn đề gì.

Nói xong, tôi khéo chiếc vòng cổ của mình ra.

Bây giờ đang là buổi chiều tối.

Thế nên ánh sáng xanh từ viên tinh thể sao tỏa ra tràn ngập không gian xung quanh.

"……thật đẹp. Đây là ánh sáng sao, một trong những điều nổi tiếng của Aurelia ……………..”

"Nó là một lá bùa quyến rũ giúp việc kết bạn trở nên đơn giản hơn."

Tôi nghĩ nó chỉ là một kiểu tạo ra thiện cảm thông thường, nhưng có vẻ như nó thực sự có khả năng mê hoặc người khác thì phải ?

Klaus nhìn tôi chằm chằm như thể cậu ta bị mê hoặc.

“Đây không phải là loại phép thuật của anh cậu. Thậm chí tôi còn không biết nó là pháp thuật gì. Nó không phải là Hafan hay Aurelia. ”

“Chà, tôi nghe nói rằng mấy thứ như thế này có thể tìm thấy trong tàn tích của Visitor. Nó có lẽ là một loại phép thuật cổ đại. ”

“Tàn tích của Visitor, huh”

Ồ tệ thật, có gì đó không ổn ở đây.

Bằng cách nào tôi đã vô tình nói ra từ khóa đó, kiểu từ khóa khởi đầu cho những điều tồi tệ.

“Nhưng, tại sao anh Eduart lại không nhận ra loại thuật có bên trong hòn đá này nhỉ?”

“Tôi cũng nghĩ rằng đó chỉ là trí tưởng tượng của tôi vì phép thuật trên đó rất mờ nhạt. Nhưng vấn đề là, nó chứa một loại phép thuật mà thậm chí tôi không biết.”

Klaus quả là một pháp sư xuất sắc.

Cậu ta có lẽ nhận thấy nó nhờ sử sử dụng Thấu thị, nó giúp người dùng nhìn thấy mọi dấu vết của phép thuật.

Phép thuật của cậu sẽ luôn tự kích hoạt ngay cả khi không tỉnh táo.

Thật không may, chúng tôi, các nhà giả kim phía Tây không lại thể ứng phó với các chuyện bất ngờ.

Không có gì lạ khi anh Eduart không nhận ra nó.

Dù vậy, thì Klaus quả là có khát khao rất lớn, huh ~

Cậu ta đã biết hết các loại phép thuật của phía Đông và phía Tây dù chưa được đến học viện ma thuật.

“Không thể tin được công tử Klaus lại có thể chú ý đến nó, người quả là một nhân tố đáng ngạc nhiên”

"Hiển nhiên rồi. Đây là kết quả của việc luyện tập mỗi ngày mà. ”

Có vẻ đôi mắt của Klaus đang lấp lánh.

Những người tài năng thường tò mò và có chút sự tham lam về lĩnh vực mà họ yêu thích của họ.

“ Erica, tôi muốn đến tàn tích đo. Cậu sẽ chỉ đường cho tôi không? ”

--- Về việc đang diễn , tôi có linh cảm rất xấu

Bằng cách nào đó death flag của tôi đang được giương cao.

Trong game, Ann sẽ bị ám bởi ác linh trong tàn tích của Visitor.

Nếu Klaus đi đến đống đổ nát thay vì Ann, Klaus cũng sẽ bị ám bởi ác linh và sau đó cậu ta sẽ nguyền rủa tôi ~~ !!

"Việc này là không thể. Bởi vì đó là một nơi nguy hiểm. ”

“Gã Eduart có thể đến đó mà không gặp vấn đề gì không phải không nào? Hay là cậu có nghĩ rằng tôi không đủ năng lực làm điều đó hả? ”

Ôi không, tôi vô tình châm ngòi cho quyết tâm của cậu ta!

Tôi đoán tôi sẽ làm tổn thương niềm tự hào của cậu nếu tôi thừa nhận nó là sự thật.

Tôi nên làm gì đây?