Không gì khiến tôi đau đớn bằng việc Shiho chịu tổn thương.
Và chẳng khác gì tôi, việc tôi chịu tổn thương cũng khiến Shiho phải đau đớn.
Nên là cô không cho phép.
「Tớ sẽ không bỏ qua cho ai tổn thương Koutarou, cho dù đó có là chính Koutarou-kun đi chăng nữa」
Shiho lại lần nữa tuyên bố thế.
Và trước sự thẳng thắn đó, họng tôi nghẹn lại.
「Ơ, nhưng mà――」
「Lại bắt đầu phủ định hửm?」
「......」
Tôi giật mình, phát hiện bản thân đang lặp lại cái sai lầm đã bị cảnh cáo khá lâu trước kia.
「Một Koutarou-kun ngoan ngoãn lẽ ra phải chịu nghe lời tớ mới đúng...... vậy thì tại sao 『cậu』 lúc này lại quên đi những gì tớ nói rồi?」
Tôi tưởng mình đã được chữa khỏi hoàn toàn.
Vậy mà cái thằng 『nhân vật nền đáng khinh』 lại đang sắp sửa lòi mặt ra đây.
Vì sao chuyện lại thành ra như này thế?
Câu chuyện của Ryuuzaki đã kết thúc nên đáng ra từ giờ, tôi phải đàng hoàng――
『Kể nên câu chuyện romcom của mình và Shiho mới phải』
――Ơ, ủa?
Tư duy của tôi chao đảo trong vô thức.
Lý do gì khiến tôi cố tạo nên một câu chuyện romcom đây?
Uây, khoan đã. Có khi nào tôi...... đang nghĩ bản thân mình là nhân vật chính không?
Biết đâu vì Ryuuzaki đã không còn làm nhân vật chính, mà tôi...... đã tưởng bở rằng kế tiếp sẽ là mình?
Vậy nên Koutarou mới cố mình trở thành một 『nhân vật chính Koutarou』...... nhưng chuyện không suôn sẻ đã khiến Koutarou hèn đi?
Thử thách là cần thiết để thức tỉnh như một nhân vật chính.
Có thử thách là có thương đau. Nói cách khác, vượt qua những khổ nạn, những nghịch cảnh chính là con đường để trở thành nhân vật chính.
Nhưng tình hình lại quá là tình hình đi, lẽ nào vì quá êm đềm...... mà tôi đã cưỡng ép tạo ra con đường thức tỉnh bằng cách để bản thân chịu tổn thương không?
......Nghĩ được trò đó thì nói đáng sợ là còn nhẹ.
「Một năm qua tớ càng lúc càng thích Koutarou-kun nhiều hơn...... tớ yêu và trân trọng cậu cũng là vì thế, do đó, tớ sẽ không cho phép cậu tổn thương đâu」
Shiho là đồng minh của tôi bất kể mọi thời điểm.
Nhưng cô ấy...... lại không khẳng định toàn bộ mọi điều về tôi.
「Nghĩa là tớ giận 『Koutarou-kun』 đã tổn thương Koutarou-kun lắm đấy」
Cô ấy yêu Nakayama Koutarou.
Nhưng ngược đời thay...... cô lại không thể chấp nhận nếu đó không phải Nakayama Koutarou.
「Vì vậy, người đã phủ nhận Koutarou-kun là cậu―― tớ ghét lắm」
......Chẳng phải đây là lần đầu tiên hay sao.
Kể từ hồi gặp nhau đến giờ, chưa bao giờ tôi thấy Shiho nói ra những lời đó.
「Cậu có biết tính độc chiếm của tớ rất mạnh không? Tớ ích kỷ lắm đấy?」
Thiếu nữ này có một tính cách hồn nhiên như trẻ con, nhưng cô ấy...... cũng mang trong mình một sự ám ảnh không khác gì con nít.
「Tớ không phải cái 『nữ chính lý tưởng』 trong suy nghĩ của cậu đâu. Con người bên trong tớ cũng không phải một 『thiếu nữ xinh đẹp』 nốt」
――*Quả là lạ khi Shiho lại ghen tuông.*
Lạ lùng thực sự khi một người xinh đẹp như Shiho lại ghen này ghen kia―― là những gì tôi để ý được sau khi nói chuyện với mấy cô gái khác.
Nhưng cái tiền đề đó vốn đã sai từ đầu.
「Tớ không phải một bông hoa ngoài tầm với mà cậu nghĩ sẽ không hợp với bản thân đâu」
......Có lẽ đây mới chính là cốt lõi vấn đề khiến tôi và Shiho không thể trở thành người yêu.
Nhận thức của tôi đã trật lất. Nó trật ở cả hiện tại, cả bản thân...... và cả về Shiho nữa.
「Tớ ghét Koutarou-kun đã phủ định Koutarou-kun. Thậm chí có là cậu đi nữa, tớ cũng không muốn cậu tổn thương chính mình đâu」
Nói xong, Shiho đặt tay lên đầu tôi.
Miệng bảo ghét nhưng chuyển động bàn tay vẫn thật dịu dàng......
「Nhưng tớ lại thích Koutarou-kun là chính bản thân cậu. Thích tới nỗi muốn ăn cậu luôn ấy」
Thế rồi Shiho đột nhiên đặt môi mình lên má tôi.
Còn tôi thì kể từ đó, tôi đã không còn hiểu nổi cảm xúc của Shiho nữa rồi――